Tử Huyền Diệp cùng Sở Luyến Nguyệt cung kính lui ra, Sở Tiếu Tiếu vẫn như trước được Tử Minh Tà vững vàng ôm vào ngực , Tử Kình Thiên nhìn Sở Tiếu Tiếu nhíu mày.Tử Minh Tà căn bản không để ý tới sự khó chịu của hắn , trực tiếp ôm Sở Tiếu Tiếu ở một bên ngồi xuống, thản nhiên hỏi,
“Có việc?”
Tử Kình Thiên có có chút khó chịu nói :
“Minh Tà!”
Thấy hắn thờ ơ, cũng chỉ ở trong lòng thở dài một tiếng ,
“Minh Tà, ta có việc muốn cùng ngươi nói !” Ánh mắt nhìn về phía Sở Tiếu Tiếu, ý bảo hắn trước đem tiểu bất điểm kia ra ngoài .
Tử Minh Tà tựa lưng vào ghế ngồi , bàn tay to xoa nhẹ tai Sở Tiếu Tiếu , bị nàng cầm vứt bỏ , cười cười, nhìn về phía Tử Kình Thiên lười biếng nói,
“Có việc thì nói , không cần phải cố kỵ !”
Sở Tiếu Tiếu nhìn về phía Tử Kình Thiên gật gật đầu, bộ dáng “Ta thực vô tội, không hiểu cái gì cả ” trong lòng lại hiểu tên hoàng đế này không vui khi thấy mình cùng Tà ở một chỗ .
“Ngươi......” Tử Kình Thiên có chút tức giận , nhưng lại tjowr dài phất tay áo làm cho Tử Minh Tà lui ra.
Tử Minh Tà không nói cái gì , ôm Sở Tiếu Tiếu liền xoay người đi ra ngoài, Tử Kình Thiên nhìn bóng hắn dời đi , ánh mắt phức tạp khó hiểu , đối với người con này hắn chưa bao giờ hiểu rõ không biết hắn nghĩ gì , đột nhiên đem Sở nhị tiểu thư mang vào cung , nay lại thấy hắn bộ dáng thân mật với nàng , hắn rốt cuộc muốn làm cái gì? Trong lòng thở dài một tiếng, miệng lại nhẹ nói một tiếng :
“Ngâm Nhi......” Âm thanh nỉ non thở dài sầu não như mang theo tự trách còn nồng đậm tưởng niệm .
……………………………………………………………..
Sở Tiếu Tiếu ôm cổ Tử Minh Tà đầu tựa vào trong lòng hắn , nghe hơi thở thản nhiên nhưng khiến người khác trầm luân vì hắn , mở miệng hỏi ,
“Tà, ta đi nghỉ ngơi ở đâu ?”
Tử Minh Tà hôn nàng một chút, lời nói đương nhiên ,
“ Đương nhiên ở cùng một chỗ với ta !”
Nguyên bản hoàng tử sau khi trưởng thành sẽ được chuyển ra ngoài cung ở , nhưng là
Tử Kình Thiên lịa cho Tử Minh Tà lưu lại trong cung , Tử Kình Thiên cũng chỉ có hai hoàng tử , mà Tử Minh Tà lại “ Vô Năng “ như vậy , cho nên ngôi vị Thái Tử mọi người đều tin rằng Tử Huyền Diệp là Thiên Định Chi Long , cũng bởi vì thế mà Tử Minh Tà mới bớt phiền toái !
Kỳ thật Tử Kình Thiên cũng có vài hoàng tử nhưng tất cả đều bất hạnh chết non , mà công chúa sinh ra lại thật khỏe mạnh sống tốt , có cái gì trong này người sáng suốt đều hiểu được !
“Vậy nơi đó của ngươi có hoa sen trì không ?”
“Có, so với hoa sen trì của ngươi lớn hơn rất nhiều !” Hoa sen là quốc hoa, trong hoàng cung này cơ hồ , hồ ở đâu cũng có hoa sen .
“Ngô, vậy là tốt rồi!” Nàng hiện tại muốn đột phá cửu giai , cần hấp thụ nhiều linh khí ăn thật nhiều đan dược , liền có thể thành trung cấp hồn sư .
Đối với tốc độ như vậy , Sở Tiếu Tiếu cảm thấy có chút bất mãn, tuy rằng so với dự tính nhanh hơn rất nhiều , nhưng dù sao ở nơi này điều kiện không giống nhau, với cả thế giớ này cường giả vi tôn với thực lực nàng bây giờ vẫn chưa phải là điều nàng mong muốn .Nàng có cảm giác , giống nhưu thân thể nàng bị áp chế không lớn được năng lực của nàng cũng bị ngăn một phần , xem ra muốn mạnh phải nghĩ biện pháp lớn lên !
... ...... ...... ......
Lăng Tiêu điện là nơi Tử Minh Tà ở , đặc sắc nhất là ở đây từng đợt từng đột mạn châu sa hoa yêu diễm xinh đẹp , nàng có thể cảm nhận được những đó hoa này đều ẩn chứa một luồng linh khí phong phú và dồi dào, nơi này nhiều mạn châu sa hoa như vậy , cung điện bình thường làm sao có .
“Tà, ngươi thích hoa này sao ?”
“Không phải, là mẫu phi thích, ta thấy loại hoa này linh khí rất nhiều , liền cho người
trồng nhiều một chút , giúp ta tu luyện nhanh hơn !”
Nhìn người trong lòng , Tử Minh Tà cười nói,
“Cho nên oa nhi không phải lo lắng nơi này không có hoa sen , loại hoa này cùng hoa sen tương ứng !”
Sở Tiếu Tiếu nhìn hắn, nhíu mày nói,
“ngươi biết gì “ Nàng nào có cảm thấy quanh hắn có năng lượng đâu ?
“Hôn ta một chút liền nói cho ngươi!”
Sở Tiếu Tiếu ôm hắn cắn một ngụm , sau đó ba ba nhìn hắn, Tử Minh Tà trong mắt hiện lên ý cười, ở môi nàng liếm liếm, mới nói ,
“Năng lực của ta có được là linh lực, cũng là linh hồn lực, cùng hồn lực của ngươi bất đồng , nhưng lại thập phần tương tự, ngươi hiện tại hồn lực chưa đủ thâm hậu , cho nên chưa phát hiện được tu vi của ta !”
Sở Tiếu Tiếu buồn bực bĩu môi,
“Cho nên ngươi đã sớm đem ta xem từ trong ra ngoài ?”
T
ử Minh Tà ái muội tiến đến bên tai nàng nói nhỏ ,
“Ân, oa nhi đã sớm bị ta xem hết!”
Liếc mắt nhìn hắn, Sở Tiếu Tiếu không sao cả nói,
“Xem hết thì như thế nào? Dù sao không có gì xem !” Tay nhỏ bé luồn vào trung bào của hắn vuốt nhẹ , giảo hoạt cười nói,
“Ta còn cảm thấy ngươi có vẻ chịu thiệt!”
Tử Minh Tà ánh mắt tối lại đôi mất vàng bạc bao phủ hơi mờ sắc bén , nhẹ giọng thở dài,
“Oa nhi khi nào thì mới có thể lớn lên đâu?” Nhìn ngon miệng như vaayj nhưng không thể ăn nha !
Sở Tiếu Tiếu ai oán nhìn hắn,
“Tà, ngươi không phải là ghét bỏ ta đấy chứ ?”
Tử Minh Tà thở dài,
“Oa nhi nếu vĩnh viễn như vậy, ta cũng đành nhận mệnh!” Ai làm cho chính mình thích nàng đâu ?
Sở Tiếu Tiếu nhíu mày nói,
“Như thế nào cảm giác ngươi thực sự không tình nguyện ?”
“Ta......”
Tử Minh Tà lời còn chưa nói , liền bị đnáh gãy
,“Chủ tử......”
Tử Minh Tà nhíu nhíu mày,
“Chuyện gì?”
Li Lạc do dự nhìn Sở Tiếu Tiếu,
“Này......”
Sở Tiếu Tiếu đánh giá người trước mắt , cùng Li Diễm bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng khí chất không giống nhau , Li Diễm có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà người này hoàn toàn lạnh như băng .
“Nói đi!”
Li Lạc như trước có chút do dự, sau đó gặp Tử Minh Tà mày càng nhăn chặt bất đắc dĩ mở miệng ,
“Bắc Thần công tử nói chủ tử thật sự là hy sinh quá lớn, cho nên đưa tới hai mỹ nhân......”
Nhìn Tử Minh Tà sắc mặt âm trầm , cũng không dám nói tiếp nữa , bọn họ biết chủ tử không thích nữ nhân , nhưng là Bắc Thần công tử luôn cố tình đi chêu chọc chủ tử tức giận .
Sở Tiếu Tiếu vẻ mặt ý cười, tựa hồ cảm thấy hứng thú,
“Mang đến nhìn xem!”
“Oa nhi......”
Tử Minh Tà lo lắng nhìn nàng, trong lòng đem Bắc Thần Dục hung hăng mắng một phen.
Sở Tiếu Tiếu hừ nhẹ một tiếng, mặc kệ hắn,
“Oa nhi......” Thanh âm có chút ai oán, việc này căn bản không liên quan đến hắn, hắn thực oan uổng a!
Gặp Sở Tiếu Tiếu như trước không để ý tới hắn, Tử Minh Tà bất mãn nhíu nhíu mày, thủ tay chấn trụ đầu của nàng , hung hăng hôn lên cánh môi phấn nộn kia , yêu dị song đồng nhanh chóng nhìn đôi con ngươi mù sương kia , đầu lưỡi ở trong miệng nàng nahnh chóng tàn sát , Sở Tiếu Tiếu nhìn cái xem thường , tay nhỏ bé ôm cổ hắn , bắt đầu đáp lại , Tử Minh Tà ánh mắt lộ ra mỉm cười, bá đạo lại ôn nhu mút cái lưỡi mềm mại của nàng .
Li Lạc mang theo hai nữ nhân đi vào liền thấy một màn như vậy , tuy rằng sớm nghe Li Diễm nói qua , nhưng vẫn rất kinh ngạc .
“Nô tỳ gặp qua Vương gia!”
Nhìn Sở Tiếu tiếu không thở nổi, Tử Minh Tà mới buông nàng ra , bàn tay to ở trên lưng nàng vỗ nhẹ giúp nàng thuận khí , mà Sở Tiếu Tiếu một bên thở dốc một bên đánh giá hai người.
Hai người này đều rất xinh đẹp , đều quyến rũ gợi cảm, một người biểu thị ánh mắt không cam , mà một người khác không nhìn ra cái gì .
Sở Tiếu Tiếu nhíu mày cười nhìn Tử Minh Tà,
“Tà, nguyên lai ngươi thích như vậy a!”
Tử Minh Tà bất đắc dĩ nhìn hai nữ nhân đnag quỳ dưới kia bất đắc dĩ nói ,
“Đó là Dục thích !”
Sở Tiếu Tiếu nghe vậy, kkhông có biểu tình gì , nhìn bề phía nữ nhân có ánh mắt không cam lòng , ngọt ngào thanh âm hỏi,
“Tỷ tỷ, ngươi không muốn hầu hạ Tà sao?” Tử Minh Tà buồn bực nhéo nhéo thắt lưng của nàng , nhưng không có ngăn cản nàng.
Nàng kia cả kinh, vội vàng dập đầu nói,
“Nô tỳ không dám!”
Dung mạo của nàng rất xinh đẹp , vẫn đều kỳ vọng có người quyền cao chức trọng coi trọng nàng , cho nên khi Bắc Thần Dục coi trọng nàng , trong lòng nàng liền vui mừng , nhưng không ngờ rằng Bắc Thần Dục lại đem nàng đư cho Tử Minh Tà , vị này tuy là hoàng tử nhưng lịa không có một tý thực quyền , lại không có năng lực, làm sao so được với Bắc Thần Dục ? Nàng tự nhiên không cam lòng ! Nhưng là ngay cả trong lòng bất mãn, nàng làm sao dám biểu hiện ra ngoài? Mặc dù là vô dụng , Tử Minh Tà vẫn là vương gia , lấy nnagf thân phận đê tiện làm sao đắ tội nổi ?
Sở Tiếu Tiếu tựa hồ cũng không tính làm khó xử nàng, trong đầu tính toán , nàng phaire làm cho tên Bắc Thần Dực kia đẹp mặt .
Lúc này, nữ tử bên cạnh vẫn yên lặng bỗng nhiên cử động , trên người nháy mắt hiện ra vầng sáng lục sắc , hướng về phía Tử Minh Tà đánh tới rất nhanh ... ...... ....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
………. Vào truyện chẳng mất tiền mua . Ấn like một cái cho vừa đôi bên ,……….
“Có việc?”
Tử Kình Thiên có có chút khó chịu nói :
“Minh Tà!”
Thấy hắn thờ ơ, cũng chỉ ở trong lòng thở dài một tiếng ,
“Minh Tà, ta có việc muốn cùng ngươi nói !” Ánh mắt nhìn về phía Sở Tiếu Tiếu, ý bảo hắn trước đem tiểu bất điểm kia ra ngoài .
Tử Minh Tà tựa lưng vào ghế ngồi , bàn tay to xoa nhẹ tai Sở Tiếu Tiếu , bị nàng cầm vứt bỏ , cười cười, nhìn về phía Tử Kình Thiên lười biếng nói,
“Có việc thì nói , không cần phải cố kỵ !”
Sở Tiếu Tiếu nhìn về phía Tử Kình Thiên gật gật đầu, bộ dáng “Ta thực vô tội, không hiểu cái gì cả ” trong lòng lại hiểu tên hoàng đế này không vui khi thấy mình cùng Tà ở một chỗ .
“Ngươi......” Tử Kình Thiên có chút tức giận , nhưng lại tjowr dài phất tay áo làm cho Tử Minh Tà lui ra.
Tử Minh Tà không nói cái gì , ôm Sở Tiếu Tiếu liền xoay người đi ra ngoài, Tử Kình Thiên nhìn bóng hắn dời đi , ánh mắt phức tạp khó hiểu , đối với người con này hắn chưa bao giờ hiểu rõ không biết hắn nghĩ gì , đột nhiên đem Sở nhị tiểu thư mang vào cung , nay lại thấy hắn bộ dáng thân mật với nàng , hắn rốt cuộc muốn làm cái gì? Trong lòng thở dài một tiếng, miệng lại nhẹ nói một tiếng :
“Ngâm Nhi......” Âm thanh nỉ non thở dài sầu não như mang theo tự trách còn nồng đậm tưởng niệm .
……………………………………………………………..
Sở Tiếu Tiếu ôm cổ Tử Minh Tà đầu tựa vào trong lòng hắn , nghe hơi thở thản nhiên nhưng khiến người khác trầm luân vì hắn , mở miệng hỏi ,
“Tà, ta đi nghỉ ngơi ở đâu ?”
Tử Minh Tà hôn nàng một chút, lời nói đương nhiên ,
“ Đương nhiên ở cùng một chỗ với ta !”
Nguyên bản hoàng tử sau khi trưởng thành sẽ được chuyển ra ngoài cung ở , nhưng là
Tử Kình Thiên lịa cho Tử Minh Tà lưu lại trong cung , Tử Kình Thiên cũng chỉ có hai hoàng tử , mà Tử Minh Tà lại “ Vô Năng “ như vậy , cho nên ngôi vị Thái Tử mọi người đều tin rằng Tử Huyền Diệp là Thiên Định Chi Long , cũng bởi vì thế mà Tử Minh Tà mới bớt phiền toái !
Kỳ thật Tử Kình Thiên cũng có vài hoàng tử nhưng tất cả đều bất hạnh chết non , mà công chúa sinh ra lại thật khỏe mạnh sống tốt , có cái gì trong này người sáng suốt đều hiểu được !
“Vậy nơi đó của ngươi có hoa sen trì không ?”
“Có, so với hoa sen trì của ngươi lớn hơn rất nhiều !” Hoa sen là quốc hoa, trong hoàng cung này cơ hồ , hồ ở đâu cũng có hoa sen .
“Ngô, vậy là tốt rồi!” Nàng hiện tại muốn đột phá cửu giai , cần hấp thụ nhiều linh khí ăn thật nhiều đan dược , liền có thể thành trung cấp hồn sư .
Đối với tốc độ như vậy , Sở Tiếu Tiếu cảm thấy có chút bất mãn, tuy rằng so với dự tính nhanh hơn rất nhiều , nhưng dù sao ở nơi này điều kiện không giống nhau, với cả thế giớ này cường giả vi tôn với thực lực nàng bây giờ vẫn chưa phải là điều nàng mong muốn .Nàng có cảm giác , giống nhưu thân thể nàng bị áp chế không lớn được năng lực của nàng cũng bị ngăn một phần , xem ra muốn mạnh phải nghĩ biện pháp lớn lên !
... ...... ...... ......
Lăng Tiêu điện là nơi Tử Minh Tà ở , đặc sắc nhất là ở đây từng đợt từng đột mạn châu sa hoa yêu diễm xinh đẹp , nàng có thể cảm nhận được những đó hoa này đều ẩn chứa một luồng linh khí phong phú và dồi dào, nơi này nhiều mạn châu sa hoa như vậy , cung điện bình thường làm sao có .
“Tà, ngươi thích hoa này sao ?”
“Không phải, là mẫu phi thích, ta thấy loại hoa này linh khí rất nhiều , liền cho người
trồng nhiều một chút , giúp ta tu luyện nhanh hơn !”
Nhìn người trong lòng , Tử Minh Tà cười nói,
“Cho nên oa nhi không phải lo lắng nơi này không có hoa sen , loại hoa này cùng hoa sen tương ứng !”
Sở Tiếu Tiếu nhìn hắn, nhíu mày nói,
“ngươi biết gì “ Nàng nào có cảm thấy quanh hắn có năng lượng đâu ?
“Hôn ta một chút liền nói cho ngươi!”
Sở Tiếu Tiếu ôm hắn cắn một ngụm , sau đó ba ba nhìn hắn, Tử Minh Tà trong mắt hiện lên ý cười, ở môi nàng liếm liếm, mới nói ,
“Năng lực của ta có được là linh lực, cũng là linh hồn lực, cùng hồn lực của ngươi bất đồng , nhưng lại thập phần tương tự, ngươi hiện tại hồn lực chưa đủ thâm hậu , cho nên chưa phát hiện được tu vi của ta !”
Sở Tiếu Tiếu buồn bực bĩu môi,
“Cho nên ngươi đã sớm đem ta xem từ trong ra ngoài ?”
T
ử Minh Tà ái muội tiến đến bên tai nàng nói nhỏ ,
“Ân, oa nhi đã sớm bị ta xem hết!”
Liếc mắt nhìn hắn, Sở Tiếu Tiếu không sao cả nói,
“Xem hết thì như thế nào? Dù sao không có gì xem !” Tay nhỏ bé luồn vào trung bào của hắn vuốt nhẹ , giảo hoạt cười nói,
“Ta còn cảm thấy ngươi có vẻ chịu thiệt!”
Tử Minh Tà ánh mắt tối lại đôi mất vàng bạc bao phủ hơi mờ sắc bén , nhẹ giọng thở dài,
“Oa nhi khi nào thì mới có thể lớn lên đâu?” Nhìn ngon miệng như vaayj nhưng không thể ăn nha !
Sở Tiếu Tiếu ai oán nhìn hắn,
“Tà, ngươi không phải là ghét bỏ ta đấy chứ ?”
Tử Minh Tà thở dài,
“Oa nhi nếu vĩnh viễn như vậy, ta cũng đành nhận mệnh!” Ai làm cho chính mình thích nàng đâu ?
Sở Tiếu Tiếu nhíu mày nói,
“Như thế nào cảm giác ngươi thực sự không tình nguyện ?”
“Ta......”
Tử Minh Tà lời còn chưa nói , liền bị đnáh gãy
,“Chủ tử......”
Tử Minh Tà nhíu nhíu mày,
“Chuyện gì?”
Li Lạc do dự nhìn Sở Tiếu Tiếu,
“Này......”
Sở Tiếu Tiếu đánh giá người trước mắt , cùng Li Diễm bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng khí chất không giống nhau , Li Diễm có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà người này hoàn toàn lạnh như băng .
“Nói đi!”
Li Lạc như trước có chút do dự, sau đó gặp Tử Minh Tà mày càng nhăn chặt bất đắc dĩ mở miệng ,
“Bắc Thần công tử nói chủ tử thật sự là hy sinh quá lớn, cho nên đưa tới hai mỹ nhân......”
Nhìn Tử Minh Tà sắc mặt âm trầm , cũng không dám nói tiếp nữa , bọn họ biết chủ tử không thích nữ nhân , nhưng là Bắc Thần công tử luôn cố tình đi chêu chọc chủ tử tức giận .
Sở Tiếu Tiếu vẻ mặt ý cười, tựa hồ cảm thấy hứng thú,
“Mang đến nhìn xem!”
“Oa nhi......”
Tử Minh Tà lo lắng nhìn nàng, trong lòng đem Bắc Thần Dục hung hăng mắng một phen.
Sở Tiếu Tiếu hừ nhẹ một tiếng, mặc kệ hắn,
“Oa nhi......” Thanh âm có chút ai oán, việc này căn bản không liên quan đến hắn, hắn thực oan uổng a!
Gặp Sở Tiếu Tiếu như trước không để ý tới hắn, Tử Minh Tà bất mãn nhíu nhíu mày, thủ tay chấn trụ đầu của nàng , hung hăng hôn lên cánh môi phấn nộn kia , yêu dị song đồng nhanh chóng nhìn đôi con ngươi mù sương kia , đầu lưỡi ở trong miệng nàng nahnh chóng tàn sát , Sở Tiếu Tiếu nhìn cái xem thường , tay nhỏ bé ôm cổ hắn , bắt đầu đáp lại , Tử Minh Tà ánh mắt lộ ra mỉm cười, bá đạo lại ôn nhu mút cái lưỡi mềm mại của nàng .
Li Lạc mang theo hai nữ nhân đi vào liền thấy một màn như vậy , tuy rằng sớm nghe Li Diễm nói qua , nhưng vẫn rất kinh ngạc .
“Nô tỳ gặp qua Vương gia!”
Nhìn Sở Tiếu tiếu không thở nổi, Tử Minh Tà mới buông nàng ra , bàn tay to ở trên lưng nàng vỗ nhẹ giúp nàng thuận khí , mà Sở Tiếu Tiếu một bên thở dốc một bên đánh giá hai người.
Hai người này đều rất xinh đẹp , đều quyến rũ gợi cảm, một người biểu thị ánh mắt không cam , mà một người khác không nhìn ra cái gì .
Sở Tiếu Tiếu nhíu mày cười nhìn Tử Minh Tà,
“Tà, nguyên lai ngươi thích như vậy a!”
Tử Minh Tà bất đắc dĩ nhìn hai nữ nhân đnag quỳ dưới kia bất đắc dĩ nói ,
“Đó là Dục thích !”
Sở Tiếu Tiếu nghe vậy, kkhông có biểu tình gì , nhìn bề phía nữ nhân có ánh mắt không cam lòng , ngọt ngào thanh âm hỏi,
“Tỷ tỷ, ngươi không muốn hầu hạ Tà sao?” Tử Minh Tà buồn bực nhéo nhéo thắt lưng của nàng , nhưng không có ngăn cản nàng.
Nàng kia cả kinh, vội vàng dập đầu nói,
“Nô tỳ không dám!”
Dung mạo của nàng rất xinh đẹp , vẫn đều kỳ vọng có người quyền cao chức trọng coi trọng nàng , cho nên khi Bắc Thần Dục coi trọng nàng , trong lòng nàng liền vui mừng , nhưng không ngờ rằng Bắc Thần Dục lại đem nàng đư cho Tử Minh Tà , vị này tuy là hoàng tử nhưng lịa không có một tý thực quyền , lại không có năng lực, làm sao so được với Bắc Thần Dục ? Nàng tự nhiên không cam lòng ! Nhưng là ngay cả trong lòng bất mãn, nàng làm sao dám biểu hiện ra ngoài? Mặc dù là vô dụng , Tử Minh Tà vẫn là vương gia , lấy nnagf thân phận đê tiện làm sao đắ tội nổi ?
Sở Tiếu Tiếu tựa hồ cũng không tính làm khó xử nàng, trong đầu tính toán , nàng phaire làm cho tên Bắc Thần Dực kia đẹp mặt .
Lúc này, nữ tử bên cạnh vẫn yên lặng bỗng nhiên cử động , trên người nháy mắt hiện ra vầng sáng lục sắc , hướng về phía Tử Minh Tà đánh tới rất nhanh ... ...... ....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
………. Vào truyện chẳng mất tiền mua . Ấn like một cái cho vừa đôi bên ,……….
Danh sách chương