1.

Sau khi bị người nào đó lừa cưới không lâu Phong Linh Hiểu đột nhiên phát hiện ra một sự thật là người nào đó kỳ thực biết nấu ăn, vì thế rất tức giận đi chất vấn anh.

“Tư Không Tố, tại sao anh lại gạt em! Rõ ràng anh biết nấu ăn!”

Phong Linh Hiểu mang vẻ mặt phẫn nộ nhìn người nào đó trước mặt cười đến nhẹ nhàng như không.

Người nào đó thực bình tĩnh trả lời: “Anh đúng là không biết “làm” cơm.”

“……Anh còn nói dối!” Phong Linh Hiểu hận không thế lập tức nhào qua đánh anh! “Tiểu Linh Hiểu, em kích động cái gì?” Không có chú ý tới người nào đó càng dựa càng gần, Phong Linh Hiểu bị tiếng nói của anh mê hoặc, “Cơm là cày cấy mà thành, không thể làm ra được – cho nên, anh chỉ biết nấu cơm mà không biết “làm cơm “

“….” Phong Linh Hiểu 囧

“Tiểu Linh Hiểu à…” Người nào đó càng dựa càng gần.

Phong Linh Hiểu đột nhiên phát hiện khuôn mặt kia càng phóng càng lớn, mới đột nhiên phát hiện ra không bình thường “Tên khốn Tư Không Tố, anh muốn làm gì! $$&%%&*9^$….”

Cô bị đẩy ngã……. Cuối cùng, tiếng nói của cô biến mất trong một mảnh bóng tối = =

Mà kế tiếp, chính là nội dung cua đồng.

2.

Một ngày thật lâu sau đó, Tư Không Tiểu Bao Tử hoảng hốt chạy vào phòng Tư Không Tố.

“Ba ơi, mẹ bỏ nhà ra đi rồi!” Đôi mắt Tiểu Bao Tử hổng hồng túm góc quần Tư Không Tố, tủi thân nói, “Mẹ không cần chúng ta nữa sao?”

“Ngoan.” Tư Không Tố vuốt đầu con trai, khóe môi nhếch lên một độ cong tự tin, “Sắp đến giờ cơm trưa rồi, mẹ con sẽ trở về ngay thôi.”

Tiểu Bao Tử có chút ngạc nhiên, hai mắt rưng rưng nhìn anh: “Hả? Sao ba chắc chắn sẽ như vậy?”

Vừa mới dứt lời, liền nghe tiếng mở cửa, tiếp theo là tiếng phẫn nộ đóng cửa.

“Là mẹ!” Tiểu Bao Tử thính giác nhạy bén mang vẻ mặt sùng bái nhìn ba mình, “Ba, rất lợi hại nha! Làm sao ba biết được?”

Độ cong bên miệng Tư Không Tố càng sâu sắc hơn, chậm rãi nói ra đáp án: “Bởi vì, mẹ con không biết nấu cơm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện