Từ Tử Thanh cảm thấy thân hình lay nhẹ, trước mắt hoa lên thì đã đứng trên một khu đất trống.

Ngước mắt nhìn lên, liền phát hiện nơi này là một căn thạch thất, cũng không tính lớn, so với nơi đấu giá đại hội ngày trước thì ước chừng nhỏ hơn mấy chục lần. Hơn nữa trong này thế nhưng có chút đơn sơ, ngoại trừ một cái thạch đài phía trước, ở hai bên cũng chỉ đan xen bày một ít ghế đá, ngoài ra không còn vật gì khác.

Nam Tranh Nhã mười phần có khí phái, chỉ thấy hắn dùng thần thức quét ngang hai bên, sau đó liền đi tới một bên, đại mã kim đao* ngồi trên một băng ghế đá.

*Đại mã kim đao 大马金刀 : Mô tả cách nói chuyện lỗ mãng, sắc nhọn hoặc hành động hùng hổ, nghiêng về hướng thô lỗ (chỗ này mình phân vân có nên để nguyên thành ngữ hay là đổi thành 'hùng hùng hổ hổ' luôn, mọi người thấy cái nào hay hơn.)

Hắn lại mở miệng: "Chất nhi, đến đây."

Từ Tử Thanh nao nao, trên mặt lại không hiện, lòng thầm biết đây là một cách che giấu thân phận, liền không so đo, nghe lời nhanh chóng đi qua, ngồi trên ghế đá phía sau hắn, cũng tránh đi rất nhiều người dò xét.

Hắn lúc này mới phát hiện, mỗi người trong căn phòng này khí tức quả thực của đều rất cường đại, hắn đặt mình vào đây liền phảng phất như dê lạc vào đàn sư tử, nếu không có Nam Tranh Nhã ngăn cản phía trước, sợ là chỉ cần thoáng vô ý liền sẽ lộ ra dấu vết. Đây cũng không phải do hắn không đủ trầm ổn, thật sự là cách biệt tu vi quá lớn, không thể phản kháng.

Trong thạch thất, mọi người cũng đều che giấu tướng mạo giống Nam Tranh Nhã.

Ngoại trừ một ít người ước chừng cũng biến ảo tướng mạo, phần lớn số còn lại là không biết mượn nhờ loại hình thuật pháp hoặc dị bảo nào đó bố trí quanh người một cái vòng sáng, hay bao phủ toàn bộ trong một tầng sương mù để kẻ khác không thể nhìn trộm. Tất nhiên, nếu không phải nảy sinh ý khiêu khích, thần thức người bình thường vừa mới chạm đến biên giới liền sẽ tránh không xâm nhập, nếu không lỡ chọc giận đối phương, lúc ấy muốn kéo ngươi ra ngoài đánh một trận cũng là đáng đời, sẽ không ai thèm quản.

Lại nói lúc đầu trong phòng chẳng qua chỉ có mấy người, có thể thấy Nam Tranh Nhã cùng hắn là tới sớm, sau đó chưa đầy nửa canh giờ, lại lục tục có không ít người tới.

Rất nhanh, thạch thất còn đang rãi rác vậy mà lấp đầy tới hơn trăm người, từng người chiếm cứ một phương, không giao lưu với nhau. Cũng có người giống Nam Tranh Nhã mang theo "Con cháu" tới, nhưng phần lớn thì đều là độc lai độc vãng.

Ước chừng tới thời gian đã định, lại không còn ai đi vào, trên thạch đài kia liền xuất hiện một trận gợn sóng, tức khắc toàn bộ thạch thất đều phảng phất sinh ra biến hóa vi diệu nào đó, trở nên khác trước rất nhiều.

Nam Tranh Nhã nói khẽ với Từ Tử Thanh: "Đây là đem cửa vào phong bế, không cho người tiến vào nữa."

Tới chậm, cũng chỉ có thể tự nhận không may.

Từ Tử Thanh gật gật đầu, tỏ vẻ minh bạch. Hắn nghĩ, khó trách Nam Tranh huynh sốt ruột như vậy.

Bởi vì lần giao dịch ngầm này cũng là do người Long Hành Thương Hội bảo đảm, lập tức liền có quản sự kiểm soát cửa vào mở miệng nói: "Canh giờ đã đến, các vị đạo hữu có thể bắt đầu tiến hành giao dịch."

Hắn vừa dứt lời liền có vài người nhún người nhảy lên, đồng thời nhảy tới trên thạch đài.

Từ Tử Thanh khẽ động lông mày. Xem ra phép tắc của hội giao dịch này cùng phép tắc đấu giá hội khác nhau rất lớn. Trong lòng hắn liền có suy đoán, hẳn những người này là muốn cướp trước tiên cơ, đề phòng lên quá trễ thì thứ mình cần bị người khác đổi mất.

Sự thật cũng đúng như hắn dự đoán, ba người dẫn đầu xông về phía thạch đài, lúc này đã sôi nổi đem đồ vật của mình ra. Do bọn họ lên cùng một lúc, cho nên phải phân ra từng người giới thiệu món đồ của mình mới bắt đầu trao đổi, vì vậy hai nam tử trong đó có chút phong độ, để nử tử còn lại kia nói trước.

Nói là nữ tử, kỳ thật cũng là vì nhìn thấy nàng có dáng người thướt tha, nhưng diện mạo lại không thấy rõ.

Chỉ thấy nàng nâng một cái hồ lô trên tay, nhẹ nhàng lay động, liền nói: "Chỗ ta có một tia Huyền Âm Chân Hỏa, muốn đổi một gốc Ngưng Sương Hoa vạn năm, nếu là có bảo vật băng thuộc tính cực nặng, niên đại lâu dài cũng có thể xuy xét."

Một lúc sau vị nam tử thứ nhất bên phải nữ tử nói: "Chỗ ta có một bình Lục Dương Tịnh Thủy, thành hình 500 năm, tổng cộng 52 giọt, đổi lấy linh dược có thể thuận lợi đột phá Nguyên Anh kỳ, cũng có thể dùng vật bài trừ tâm ma để trao đổi, hoặc là pháp bảo dùng để chống cự thiên kiếp cũng được."

Trong tay của hắn nâng một cái bình nhỏ, mọi người tại đây có thể nhìn ra vật đó được đúc thành từ "Tuyệt linh gang", khả năng kỳ diệu của nó là có thể ngăn cách ngoại giới, thập phần khó có được. Nhưng dù như thế mà vẫn có thể để cho đám người bọn họ cảm giác được một tia khí tức ẩn ẩn nóng cháy lưu động trong đó, xem ra bên trong xác xác thật thật là một vật thuần dương.

Một nam tử còn lại cũng lên tiếng: "Chỗ của ta là một quả phá kiếp lôi, là trái cây do Tích Lôi Mộc sinh trưởng ba ngàn năm kết ra, lại còn từng trải qua lôi kiếp một lần. Đổi lấy một lô đỉnh thuần Hỏa linh căn tu vi từ Kim Đan kỳ trở lên, tốt nhất là nam tử, người nguyên dương chưa tiết thì càng tốt, nếu là tìm không được, có thể suy xét đến loại hơi kém hơn."

Người này nói xong liền mở cái tráp trong tay ra, bên trong quả nhiên tràn ra một đạo lôi quang cực kỳ tinh thuần, càng ẩn mang theo một loại lực lượng phích lịch, rung động nhân tâm.

Không thể nghi ngờ ba người lấy ra đều là thứ cực tốt, mới vừa nói xong đã có một ít lão tổ bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Đặc biệt là phá kiếp lôi quả, đối với tu sĩ có Lôi linh căn biến dị hoặc là tu sĩ tu tập lôi pháp đều có tác dụng cực kỳ quan trọng, cũng là thiên tài địa bảo mà bọn họ khó kiếm được, nếu có thể phục dụng thì chỗ tốt trong đó thật sự là khó mà nói hết.

Mà Huyền Âm Chân Hỏa của nữ tử đầu tiên cũng là thứ rất quý hiếm, đáng tiếc chỉ có một tia, nếu không một ít tu sĩ băng thuộc tính đạt được là có thể ngưng luyện ra thần thông càng thêm lợi hại.

Còn có Lục Dương Tịnh Thủy kia là linh vật có thể rèn luyện thể chất, có thể dùng để luyện chế một ít đan dược trân quý, thậm chí cũng có tác dụng khi tu luyện thần thông Hỏa thuộc tính, vì nó tính tình ôn thuần lại có linh tính, lấy ra đào tạo chân hỏa hiệu quả càng lộ rõ.

Cho nên đông đảo Nguyên Anh lão tổ còn riêng phần mình cân nhắc một phen, đã có một tên nam tử thân hình cao gầy đi qua, hắn lật tay ra, trong lòng bàn tay là hai cái tráp.

"Chỗ ta có một cây Ngưng Sương Hoa, đáng tiếc chỉ có niên đại 8000 năm, chỉ là còn tặng kèm thêm mười âm phong diệp, không biết có thể đổi được tia chân hỏa kia không?"

Nữ tử hơi do dự một lát, lại thấy không còn ai bước lên, cũng hiểu được phân lượng của một tia chân hỏa thật sự không lớn, có thể đổi lấy những thứ này là đã không tồi, lập tức sảng khoái đáp ứng: "Thành giao, liền chọn cái này đi."

Nói xong hai người hai tay giao nhau, tự mình đem vật trong tay đối phương cuốn đến, lại phân biệt đem thần thức thăm dò vào kiểm tra, thấy không sai liền sôi nổi hài lòng quay lại chỗ ngồi.

Vụ giao dịch đầu tiên này diễn ra rất nhanh, khiến bầu không khí cũng càng thêm trôi chảy vài phần.

Bởi vì Lục Dương Tịnh Thủy có tác dụng khá lớn, mà vật vị nam tử trao đổi Lục Dương Tịnh Thủy kia yêu cầu lại không xem là quá mức quý hiếm—— bất luận là linh dược có thể đột phá Nguyên Anh kỳ hay là thứ có thể bài trừ tâm ma, những Nguyên Anh lão tổ này ít nhiều gì cũng đều đã gặp qua, cũng có một ít lưu trữ trong tay. Hiện giờ chỉ xem xem của nhà ai càng tốt hơn thôi.

Nam tử kia có lẽ cũng là đánh chủ ý muốn đổi lấy vật tốt nhất, nếu không chỉ cần dùng nhiều tiền đi các thương hội phường thị tìm kiếm là được, cũng không cần đến đây tiến hành giao dịch.

Sau khi trải qua một đợt sàng chọn, có hai lão tổ bởi vì vật trong tay giá trị không xê sít nhau mấy, nhưng so với 52 giọt Lục Dương Tịnh Thủy lại vẫn có chút không đủ, bởi vậy còn nổi lên một đợt tranh chấp, về sau nam tử không ngờ lại lấy ra thêm vài giọt Lục Dương Tịnh Thủy, chia làm hai phần, lúc này mới có thể mọi người cùng vui.

Từ Tử Thanh chỉ là một tu sĩ Hóa Nguyên kỳ, che giấu thì che giấu, cảnh giới lại không đổi, lúc này là việc gì đều không thể làm, nhưng dù chỉ vẻn vẹn là nhìn sơ qua, cũng đủ xem mà cảm thán.

Trên đài lúc này chỉ còn lại một nam tử cuối cùng, hắn muốn trao đổi chính là một lô đỉnh. Nhưng mà yêu cầu của hắn khó tránh khỏi có chút quá cao.

Đầu tiên nói về thuần Hỏa linh căn, thực chất cũng chính là Đơn hỏa linh căn, đệ tử tư chất như vậy cho dù là đại tông môn cũng muốn bồi dưỡng thật tốt, nơi nào lại tùy tiện lấy ra làm lô đỉnh cho người ta? Huống chi còn phải là tu sĩ Kim Đan, còn là thân thể chưa tiết nguyên dương, tu sĩ như vậy đúng là quá khó tìm.

Nhưng cố tình thứ nam tử lấy ra lại quá làm cho người ta không có cách nào kháng cự.

Đây chính là phá kiếp lôi quả do Tích Lôi Mộc 3000 năm kết ra, lại còn từng trải qua lôi kiếp một lần a!

Coi như không phải tu sĩ lôi thuộc tính lấy được, dù không thể phục dùng, lấy ra luyện chế một loại dị bảo lôi thuộc tính cũng có thể gia tăng cực lớn với thực lực của bản thân, để người làm sao nỡ từ bỏ đây? Trong lúc nhất thời, rất nhiều lão tổ đều không nhịn được bắt đầu toan tính.

Tất nhiên cũng có vài người bước ra, nghe nói là có lô đỉnh Song linh căn nhưng có thể chất thuần hỏa, cũng có kẻ nói có Xích Viêm Quả có thể thôi hóa ra một Đơn hỏa linh căn, nhưng đều bị nam tử kia cự tuyệt.

Nguyên lai là vì người yêu của nam tử kia bị trọng thương, không thể không có một lô đỉnh như vậy để trợ giúp chữa thương, Kim Đan kỳ xử nữ là tốt nhất, nếu không phải xử nữ, chỉ cần có tu vi Kim Đan kỳ cũng không phải không thể, hơn nữa thương thế của người yêu hắn đã bao nhiêu năm vẫn chưa lành, không thể kéo dài thời gian được nữa cho nên hắn mới nhịn đau lấy ra trọng bảo như thế, chỉ vì có thể mau chóng đổi được lô đỉnh, để tránh đêm dài lắm mộng, hại người yêu mất đi mạng sống.

Phàm là người tu hành, kết bạn song tu chính là chuyện bình thường, nhưng thường thường đều là vì cùng có ích lợi, công pháp hợp nhau, mới đạt tới "Môn đăng hộ đối", nguyên do cũng là vì muốn đắc đạo thành tiên cùng kéo dài hậu đại. Mà giống như nam tử này chịu vì người yêu trả giá như thế, thật sự là cực kỳ hiếm thấy.

Nhất thời mọi người ở đây có người cảm hắn thâm tình, cũng có kẻ khịt mũi coi thường, nhưng bất luận là loại nào, cũng đều lý giải với hắn nhiều hơn hai phần. Những người bị uyển chuyển cự tuyệt kia cũng chỉ đành hậm hực tránh ra.

Nam tử trên đài nhíu mày: "Chư vị thật sự không có sao? Ta lại lui một bước, nếu có ai có thể biết chính xác vị trí của lô đỉnh này cũng có thể, đến lúc đó chỉ cần vị đạo hữu kia cùng ta đi bắt nó lại, ta cũng sẽ đem phá kiếp lôi quả dâng lên, tuyệt đối không đổi ý."

Hắn vừa dứt lời, cuối cùng cũng có một người lên tiếng.

Đó là một lão tổ thân hình hơi mập, hắn chần chờ nói: "Thực ra ta biết một người như vậy, chẳng qua hắn hiện giờ chỉ mới có tu vi Hóa Nguyên hậu kỳ đỉnh phong, còn chưa thể kết đan. Bất quá hắn đích thực là Đơn hỏa linh căn, ở sư môn rất được sủng ái, một thân tích lũy cũng cực kỳ hùng hậu."

Nam tử trên đài đại hỉ, nhưng vẫn hỏi thêm: "Đạo hữu, người nọ còn là xử nữ* không?" (Chỗ này tui hơi rối, nam mà tác giả để là xử nữ thì hơi kỳ nhể, mọi người thấy nên để là gì thì hợp: A. còn trinh, B. xử nam, C. ý kiến khác >_

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện