Phụ thân, ngài định làm như thế nào?” Mộ Thần hỏi.

Sắc mặt Mộ Viễn Phong tối đen một mảnh, tin tức này đã truyền ra, hiện tại khắp nơi đều theo dõi hắn, hắn muốn lưu đan dược thêm hai năm thì khả năng không quá cao, tình huống hiện tại, biện pháp tốt nhất là dùng đan dược.

Nhưng mà, đan dược này không phải có thể tùy tiện ăn, dùng đan dược như vậy, nhất định phải có người ở bên cạnh hộ pháp, nếu không sẽ dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma.

Nếu, phụ thân xuất quan, nhất định sẽ kêu mình tặng đan dược cho Mộ Viễn Hàng. Thực lực của hắn còn chưa đến võ sư chín sao đỉnh, nhưng mà Mộ Viễn Hàng đã dừng lại ở cảnh giới này vài năm rồi. Kỳ thật, thời điểm đan dược vừa mới luyện ra, phụ thân liền có ý nghĩ này, chỉ là không tiện mở miệng.

Hiện giờ có cơ hội này, vì tiền đồ gia tộc, phụ thân nhất định sẽ mở miệng, chỉ là, hắn làm sao có thể cam tâm, phải biết, sự tình lần này rất có thể là do Mộ Viễn Hàng tính kế hắn.

Nhưng mà, kể cả phụ thân biết sự tình là do Mộ Viễn Hàng giở trò quỷ, hắn cũng như trước sẽ làm như vậy, bởi vì hắn không chỉ là một phụ thân, cũng là một gia chủ, tính tình của phụ thân luôn là làm thế nào có lợi với gia tộc thì liền làm như thế ấy, Mộ Viễn Hàng chỉ sợ cũng đoán chắc điểm ấy, mới có thể làm như vậy.

Ta cũng không biết, Thần nhi, phụ thân hiện tại dùng đan dược thì xác xuất thành công quá thấp, nhưng mà, muốn ta cứ như vậy bán đi, ta thật sự luyến tiếc.” Mộ Viễn Phong lắc đầu nói.

Phá Linh Đan trên thị trường có giá trị ba mươi vạn nguyên thạch, nhưng mà chỉ là giá thị trường a! Tại chợ đêm, đan dược này tăng đến một hai trăm vạn đều là chuyện thường, Lam Nhược Phong tên tiểu tử kia, tưởng lấy ra ba mươi lăm vạn nguyên thạch thì có thể mua được đan dược của hắn, thật sự là quá hoang đường.

Mộ Thần nâng mắt lên, nói: “Phụ thân, bằng không, trực tiếp giao đan dược cho khu đấu giá.

Giao cho khu đấu giá?” Mộ Viễn Phong hỏi.

Mộ Thần gật đầu, nói: “Đúng vậy! Người được đến tin tức, hẳn không chỉ có một nhà Lam gia, chúng ta hiện tại lưu lại đan dược kia, sẽ bị người khác nhớ thương, không muốn bị như thế, không bằng chúng ta giao đan dược cho khu đấu giá, ra một cái giá tốt, phụ thân ngài cũng có thể lấy được nguyên thạch, lại đi mua dược thảo luyện chế Phá Linh Đan, hoặc là mua một quyển sách để tăng trình độ luyện đan lên, hoặc là mua linh dược.

Mộ Viễn Phong híp mắt nói: “Con nói đúng, giao cho khu đấu giá là một biện pháp không tồi.” Hắn nếu đã luyện chế ra được Phá Linh Đan một lần, thì sẽ có cơ hội luyện chế ra được lần thứ hai.

Mộ Viễn Hàng đã đi thỉnh phụ thân xuất quan, tên kia đánh chủ ý gì vừa xem liền hiểu ngay, động tác của hắn nhất định phải nhanh.

Chúng ta đi thôi.” Mộ Viễn Phong nói với Mộ Thần.

Hiện tại ạ?” Mộ Thần có chút kinh ngạc.

Binh sĩ quý tại thần tốc, đi thôi, con không muốn đi khu đấu giá nhìn xem sao?” Mộ Viễn Phong cười nói.

Mộ Thần gật gật đầu, có chút động tâm nói: “Được ạ!

Nhị thúc, các ngươi muốn đi ra ngoài sao? Hiện tại bên ngoài không bình yên đâu, Nhị thúc ngài…” Mộ Hồng nhìn thấy Mộ Viễn Phong cùng Mộ Thần, nhịn không được mở miệng khuyên nhủ.

Mộ Viễn Phong lạnh lùng nhìn Mộ Hồng, nói: “Đúng thế. Làm sao? Ta đi nơi nào cũng cần phải bẩm báo cho ngươi đúng không?

Mộ Hồng ngượng ngùng cười: “Nhị thúc nói đùa.

Mộ Viễn Phong hừ lạnh một tiếng, cũng không muốn ngụy trang gì nữa, trực tiếp mang theo Mộ Thần đi.

Hồng thiếu gia, Nhị gia bị sao vậy?” Một thân tín bên người Mộ Hồng hỏi.

Mộ Hồng nhìn bóng dáng Mộ Viễn Phong rời đi, trong con ngươi xẹt qua một tia vẻ trào phúng, Mộ Viễn Phong tức giận thì cũng có năng lực làm gì đâu, ai biểu hắn hiện tại chỉ là võ sư chín sao, ông nội nếu như xuất quan, nhất định sẽ hướng về phụ thân.

Mộ Hồng không để bụng nói: “Không biết! Thoạt nhìn, tâm tình Nhị thúc không được tốt lắm, có thể là do Mộ Thần quá ngu ngốc, luyện đan không được thuận lợi đi.

Hồng thiếu, chúng ta có cần phái người theo dõi Nhị gia hay không?” Thân tín của Mộ Hồng hỏi.

Mộ Hồng không cho là đúng nói: “Thôi đi.” Thực lực Mộ Viễn Phong cường như vậy, tìm người theo dõi hắn nhất định sẽ bị phát hiện, thời gian này, không thể chọc cho Mộ Viễn Phong xù lông, bức hắn chó cùng rứt giậu sẽ không tốt.

Mộ Viễn Phong chân trước vừa rời đi, sau lưng, Mộ Viễn Hàng liền đi ra từ tu luyện thất của Mộ Kha.

Nhị thúc của ngươi đâu?” Mộ Viễn Hàng hỏi Mộ Hồng.

Đi rồi ạ.” Mộ Hồng nói.

Mộ Viễn Hàng đôi mắt co rụt lại, trong lòng không khỏi căng thẳng, thời gian này rời đi, sẽ không phải là muốn làm cái gì đi. “Biết hắn đi chỗ nào không?” Mộ Viễn Hàng hỏi.

Mộ Hồng lắc đầu, nói: “Không biết ạ.

Còn không mau phái người đi thăm dò!” Mộ Viễn Hàng trong lòng dâng lên một cơn dự cảm bất thường.

Mộ Hồng gật gật đầu, hỏi: “Vâng, phụ thân, ông nội khi nào thì xuất quan ạ?

Ngày mai!” Mộ Viễn Hàng trả lời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện