Trưởng bối cha đi rồi Lục Duy mới xoay người vào trong phòng, tiểu phu lang vẫn trong tư thế cũ ngồi ở nơi đó, đôi tay đặt ở trước ngực, cúi đầu sụp eo, hai chân tách rộng bằng vai, vạt áo bị vén lên, từ mông đến đùi đều là một mảng sưng đỏ, cái nơi khó nói miệng nhỏ vì sợ hãi mà hơi mấp mấy nhẹ nhàng co rúm lại, vết thương hôm qua vẫn chưa hết hôm nay lại bị trưởng bối cha tàn nhẫn đánh vào mông làm hai bờ non mềm thêm sưng rát, xung quanh đỏ ửng càng thêm xót
Lưu Hi từ khi hai trưởng bối đi ra đều chưa từng thay đổi tư thế, y không dám, thời điểm ca nhi lập quy củ, nếu không có lệnh của phu quân, y ngay cả cái quyền nói chuyện cũng không có, chỉ là phía sau vô cùng đau đớn, y chỉ có thể nhẫn đau nhẹ nhàng hít không khí
Lục Duy đi qua đứng trước mặt y, tay chân nhẹ nhàng đem người dưới đất nâng dậy, đứng phía sau bế người lên, vén lên tấm mành treo trước giường, đem nhân nhi trong lòng nhẹ nhàng đặt trên đệm
" Có phải rất đau không?". Lục Duy mang đến một ít thuốc mỡ tiêu sưng, cẩn thận bôi đến chỗ bị thương, chỗ thuốc này đều là dược thảo tiêu sưng do chính tay hắn điều chế, hắn dùng tay xoa nhẹ cái mông của tiểu phu lang cho bớt sưng
Lưu Hi vẫn luôn nhịn xuống cơn đau không dám lên tiếng, chỉ biết âm thầm cắn môi, sợ nhịn không được sẽ hô đau làm phu quân tức giận, hiện tại nghe thấy hắn hỏi chuyện, y chỉ biết nhẹ nhàng lắc đầu, nhỏ giọng mở miệng:" Hi nhi tạ phu quân đã lo lắng "
Y biết, cả hai lần lập quy củ, phu quân đều dùng cách nhẹ nhất để trách phạt, ở nơi này, y chắc hắn là ca nhi duy nhất được phu quân thương tiếc như vậy, trong lòng không khỏi dâng lên một chút vui sướng, nhưng đồng thời cũng thật lo lắng, phu quân cả ngày hôm nay đều chiếu cố y, mà việc này chứng tỏ phu lang làm không tốt. Phu quân có khi nào sẽ ghét bỏ y hay không?
" Phu quân?". Lưu Hi nhẹ nhàng mở miệng, khuông mặt nhỏ quay đầu lại nhìn hắn
Lục Duy như hiểu được nỗi lo sợ của ca nhi nhà mình, liền trực tiếp đem tiểu phu lang kéo vào trong lòng, làm cái mông y dựa sát vào người hắn, rồi mới thỏa mãn duỗi tay nâng cằm y lên mà trêu đùa:" Hi nhi gọi vi phu có chuyện gi?"
Lưu Hi ngoan ngoãn để hắn ôm, những lúc được phu quân ôm ấp cảm giác thực ấm thực an toàn, dù bị bắt nâng cằm lên cũng chỉ là thuận theo mà mở miệng đáp:" Hi nhi hôm nay hầu hạ phu quân không tốt, còn làm phu quân mệt nhọc nấu cơm với xoa thuốc cho Hi nhi, chỉ sợ làm phu quân không vui "
Lục Duy cười khẽ, vẫn bảo trì trạng thái ban đầu, dùng tay nâng cằm y lên, nghe thấy tiểu phu lang nôm nớp lo sợ, trong lòng hơi chua xót, tiểu phu lang này của hắn quá mức ngây thơ đi.
Lục Duy nhìn vào đôi mắt y nghiêm túc nói:" Hi nhi gả cho ta, chính là phu lang của ta, bên ngoài quy củ thế nào thì theo như vậy, phu lang làm sai ta sẽ theo đó mà sử dụng hình phạt, còn ở trong nhà, ở trước mặt ta, phu lang chỉ cần nghe lời ta thôi, biết chưa? "
Lưu Hi khẽ cười, đây là lần đầu tiên y cười từ sau khi được gả đi, y nhẹ nhàng " Ân" một tiếng, đem thân mình thả lỏng, càng thêm an tâm mà dựa vào trong ngực phu quân
Lục Duy nhìn tiểu phu lang ngoan hiền trong lòng thiếu chút nữa không khống chế được bản thân lại muốn y, hắn dùng tay nhẹ nhàng nâng cằm tiểu phu lang lên rồi di chuyển xuống hầu kết y xoa nhẹ, sau đó từ từ di chuyển xuống xương quai xanh, bàn tay không yên phận mò vào trong quần áo, chỗ này chỗ kia hôm qua đều bị hắn chiếm hữu, vết hoan ái trải dài khắp cơ thể màu sắc đậm nhạt không giống nhau, xem ra hiện tại vẫn chưa thể phai mờ, điều này làm cho hắn thật hài lòng
Lục Duy nhấc tay tiểu phu lang, một tay khác vuốt ve da thịt y, từ cổ đến xương quai xanh rồi đến bên trong quần áo, ngón tay thô ráp xoa nhẹ đầu nhũ rồi mon men xuống phần bụng trắng bằng phẳng, cuối cùng đi thẳng đến nơi bí ẩn phía sau. Hắn thích thú vuốt ve cơ thể y nhưng rồi lưu luyến mà thu hồi tay, nếu còn chạm thêm vài cái hắn nhất định nhịn không được
Lưu Hi từ khi phu quân bắt đầu vuốt ve, y nhịn không được liền run rẩy, bàn tay phu quân mang theo vết chai sạn, sờ qua từng chỗ đã lưu lại ấn kí đêm qua, tuy có điểm hơi đau, nhưng thập phần lại xấu hổ, y biết rõ không thể làm trái y phu quân, cho nên cũng chỉ có thể chiều theo hắn, y đưa đôi tay lên nhẹ nhàng ôm cổ Lục Duy, ngoài miệng liền không ngừng thở dốc
Thẳng đến khi Lục Duy ngừng lại, Lưu Hi mới nhẹ nhàng hỏi một câu:" Phu quân, nếu ngươi muốn Hi nhi, liền có thể "
Lục Duy dở khóc dở cười, hắn thật vất vả mới có thể nhịn xuống, kết quả tiểu phu lang liền tới câu dẫn hắn. Nhẹ nhàng đem người ôm lấy, nhìn quần áo y một nửa đã trượt xuống khỏi bờ vai, hắn ôm y trong lòng, dùng tay vén nhẹ từng sợi tóc rơi tán loạn, câu môi cười nói:" Hi nhi muốn như vậy sao? Chẳng lẽ phu quân đêm qua dùng không đủ sức?"
Lưu Hi nghe vậy thì mặt đỏ bừng, đem đầu vùi vào lòng ngực hắn, sự việc tối hôm qua lại lần nữa hiện lên trong tâm trí y, bản thân hôn mê, mà phu quân lại cường thế xâm nhập, khoái cảm phía sau tựa như muốn đem y đè ép đến hỏng mất, chính thời khắc đó phu quân thương tiếc mà hôn y
Lục Duy vỗ nhẹ lưng y, đem người trong lòng chỉnh lại:" Đem quần áo mặc vào, ta mang ngươi đi xem nhà của chúng ta "
Lưu Hi nghe lời dựa vào hắn, mặc cho hắn tùy ý giúp y thay quần áo, đây là nhà của phu quân và y, y không sợ.
" Đúng rồi, còn có cái này quên cho ngươi ". Lục Duy từ gối đầu sát mép giường lấy ra một đôi vòng tay bạc, nhẹ nhàng giúp y mang vào cổ tay. Ừm, vừa vặn thích hợp, không uổng công hắn ngày hôm qua chạy tới kêu người đặc biệt gia công
Nơi này sau khi ca nhi thành thân, trừ bỏ nốt chu sa trên trán biến hóa, mỗi ca nhi khi xuất giá đều phải mang trên người hai món trang sức do chính phu quân tặng, như vậy mới chứng minh là hoa có chủ, đi ra bên ngoài, hán tử không được tùy ý đùa giỡn ca nhi đã lập gia thất, nếu không sẽ bị phạt rất nặng.
Những hán tử đều giống nhau ở chỗ khi xuất giá đều cấp cho ca nhi một cái vòng tay, còn có một cái tiểu hoàn. Vòng tay mang trên tay, còn tiểu hoàn thì dùng ở trên người ca nhi ở một nơi bí mật, đây ý là hán tử đối với phu lang mình khống chế tuyệt đối, bọn họ sẽ thường thông qua đồ vật này trừng phạt ca nhi không nghe lời
Lưu Hi không nghĩ tới, phu quân vậy mà còn làm riêng cho mình hai cái vòng tay bạc chứ không phải là một vòng tay một tiểu hoàn, cùng hán tử bình thường cũng không giống nhau, dùng một cái tiểu hoàn để khống chế ca nhi
Lục Duy ban đầu biết luật lệ này cũng phải bật cười, hắn muốn một tiểu phu lang ngoan ngoãn, nhưng hắn lại không muốn khống chế y, như vậy đối với y không tốt, Lục Duy nghĩ lại vẫn là đau lòng cho phu lang nhỏ tuổi nhà mình.
" Hửm, thích sao?". Lục Duy đem nhân nhi kéo tới bên người, tuy rằng mông cùng chân có chỗ thương tích, nhưng do hắn cật lực chăm sóc chung quy cũng không có gi đáng lo ngại, đây cũng là một trong những nguyên nhân ca nhi ở đây bị đối xử hà khắc, để dạy họ biết giữ đạo lễ nghĩa, ca nhi thường phải chịu đau đớn khi bị phạt, thế nhưng những hình phạt thường chỉ bị thương ngoài da không ảnh hưởng đến gân cốt
" Hi nhi rất thích, đa tạ phu quân ". Lưu Hi nhẹ nhàng cười nói
" Ngươi ở phía sau còn bị thương, để ta ôm ngươi đi ". Lục Duy cười khẽ, đem người bế lên, tiểu phu lang nhà hắn có phạm sai thì hắn tự khắc có cách quản giáo y, nhưng bình thường đối với y cũng không keo kiệt mà sủng tới tận trời
Lục Duy ôm người về nhà trước tiên là đi đến nhà chính, buổi sáng hắn đã phân loại đất trồng rau, trong đó một khối đất trồng rất nhiều rau xanh, còn hai khối để trống, chờ ngày mai mua hạt giống trở về
Lưu Hi không rõ nguyên nhân vì sao phu quân lại để hai khối đất trống mà không trồng gi cả, y quay mặt nhỏ giọng hỏi hắn:" Phu quân, hai khối này tại sao không trồng thêm nhiều loại rau nữa?"
" Một khối rau xanh là để chúng ta ăn, còn hai khối kia, ta muốn dùng để trồng một ít rau dưa trái cây cùng một ít dược liệu. Dược liệu chúng ta có thể đến sau núi đào, ta biết nơi nào có, hạt giống của dưa và trái cây thì mai lên trấn mua, trong nhà hạt giống đều dùng hết rồi, ngươi giúp ta nhớ mai nhắc ta mua ". Lục Duy cười nói phân nhiệm vụ cho tiểu phu lang
Lưu Hi gật đầu, phu quân có thể đem những việc này đều nói cho y thực tốt, có rất nhiều ca nhi được gả đi phu quân kêu làm gi thì làm đó, chưa bao giờ được giao cho những việc này.
" Nơi đó có sáu con gà mái, trứng gà hôm nay ngươi ăn đều do chúng nó đẻ, về sau muốn có thêm gà con, chờ mai mua về mấy con gà trống. Giếng này ngày thường dùng để nấu cơm, nếu muốn giặt quần áo liền đến dòng suối nhỏ phía trước, nơi đó ngày thường có rất nhiều người đến giặt, dù là ca nhi đã xuất giá hay chưa, đến cả hán tử cũng phải đến đấy giặt đồ ". Lục Duy đem người đang ôm trong lòng buông xuống, chỉ từng nơi cho y, giải thích cặn kẽ từng thứ
Lưu Hi âm thầm ghi nhớ trong lòng, phu quân thật lợi hại, những công việc lặc vặt này hắn đều có thể an bài tốt như vậy
Lục Duy nắm tay phu lang nhà mình, nghiêng đầu nhìn y cười một chút:" Hi nhi có thể đi lại rồi sao? Chỗ kia không còn khó chịu? "
Lưu Hi e lệ nhìn phu quân khẽ gật đầu:" Có thể đi vài bước, phu quân đi chậm chút, chỗ kia..còn có chút đau "
Ca nhi đối với phu quân của mình tuyệt đối nghe lời, không bao giờ nói dối, chỉ sợ chọc phu quân không vui, thế nên bọn họ cũng không dám dối lừa phu quân. Nói đối trước mặt phu quân đồng nghĩa với việc muốn tới từ đường chịu phạt, thế nên Lưu Hi không dám, rất ngoan ngoãn mà trả lời phu quân
" Được, liền đi chậm một chút ". Lục Duy đáp. Tối qua hắn muốn y cả một đêm, y không khó chịu mới là lạ, càng đừng nói tới vết thương cũ, hắn thả chậm bước chân, nắm tay Lưu Hi đi đến phòng bếp đầu tiên
" Phu quân, đây là phòng bếp? Củi lửa có chút không đủ, chờ một chút Hi nhi đi đốn củi ". Lưu Hi đánh giá phòng bếp trống rỗng một chút liền nói với người bên cạnh. Ca nhi đốn củi là chuyện bình thường, bọn họ trừ bỏ không có năng lực ra ngoài kiếm tiền, trong nhà cơ hồ đều có thể làm tất cả công việc. Lưu Hi trước kia đã từng phải đốn củi khi còn rất nhỏ, thế nên đây là công việc không thể quen thuộc hơn
" Không vội, đến lúc đó ta giúp ngươi, hơn nữa nhà chúng ta còn có cái hầm, bên trong còn chút củi lửa, chúng ta đi xem ". Lục Duy cảm thấy cưới phu lang phải cưới người thế này mới đúng, ngoan ngoãn hiền hậu lại hiểu chuyện
" Được". Lưu Hi đi theo Lục Duy đến hầm, bên trong không gian không lớn, bày không ít củi,, lại có lương thực, Lục Duy thu một chút hạt giống bỏ vào không gian, tùy ý rắc lên đất trống, khi cần lại lấy ra dùng một ít làm đồ ăn thường ngày
Chuyện không gian, Lục Duy còn chưa tính nói cho phu lang biết, loại chuyện này cứ theo tự nhiên đi, hơn nữa hắn cũng không tính chỉ dựa vào không gian mà sống, chỉ là có thêm chút đồ vật, bán ra thu tiền nhiều hơn chút
Lưu Hi nhẹ nhàng túm tay áo phu quân, nhẹ giọng dò hỏi:" Phu quân, Hi nhi có thể xem lương thực nơi này sao?"
Lưu Duy cười gật đầu, có phu lang cùng hỗ trợ chia sẻ nói cho cùng không thể tốt hơn nữa, hắn cũng cân nhắc muốn mua thêm chút đồ vật chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy đến
Lưu Hi đi đến mấy cái bao phía trước, bên trong có hai túi là bắp viên, có thể lấy một ít làm hạt giống, mặt khác lấy một ít ra làm lương thực cho gà, chờ đến khi bắp chín, giữ lại một phần để dành ăn, phần còn dư thì đưa lên trấn bán
Lưu Hi ầm thầm tính toán, lại ngước nhìn sắc mặt phu quân, phát hiện hắn vẫn như cũ cười nhìn y, làm y có điểm thẹn đỏ mặt, liền nhanh chân chạy đến trước mặt hắn đem suy nghĩ của mình nói ra
" Cái này có thể trực tiếp làm hạt giống sao?". Lục Duy tuy rằng có thể làm ra ngũ cốc, nhưng cũng không phải quá hiểu biết về cách thức sinh hoạt, gieo trồng của nông dân, mà ý tưởng của phu lang làm hắn thấy rất hay
Như vậy vừa không lãng phí, cũng không cần phải mua hạt giống
" Ân, cái này giữ rất tốt, đến lúc đó có thể trực tiếp gieo hạt ". Lưu Hi gật đầu, y cũng không nghĩ tới phu quân sẽ trực tiếp đồng ý suy nghĩ của y, có một ít hán tử không thích ca nhi nhúng tay vào công việc của họ, nhẹ thì mắng, nặng thì đánh
" Vậy ngươi chờ ta một chút ". Lục Duy nghĩ là làm, để lại tiểu phu lang đứng tại chỗ, bản thân thì bươc nhanh ra ngoài, hắn nhớ hình như trong phòng còn vài cái bình, đều còn rất sạch sẽ
" Hi nhi, cái bình cho ngươi, một bình hạt giống là đủ rồi, đem nó đặt một góc, nếu có dư thì đem làm đồ ăn ". Lục Duy nhanh chóng đem đến mấy cái bình, đem đồ vật đều phân loại tốt
" Phu quân, ngày mai ngươi đi trấn trên muốn mua một chút gạo sao? Ngày thường ngươi vất vả, cứ việc mua gạo ngon chút ". Lưu Hi dùng tay áo lao mồ hôi cho hắn, nói ra suy nghĩ của chính mình
" Không chỉ mình ta ăn, chúng ta là phu phu, ta ăn gi ngươi liền ăn cái đó, gạo lức cứ giữ lại sau này cho gà ăn ". Lục Duy đem người kéo qua, nhẹ đặt môi lên hôn:" Hơn nữa chúng ta ngày mai đi trấn trên, ngươi nhớ kỹ những gi muốn mua, ta nhớ không được nhiều "
Lưu Hi có điểm kinh hỉ mà nhìn hắn, ca nhi xuất giá mà được cùng trượng phu ra ngoài chứng tỏ trượng phu thật lòng thương ca nhi, nếu không ngày thường bọn họ đều phải theo sau phu quân nửa bước
" Có muốn đi không?". Lục Duy cười khẽ
Lưu Hi nhẹ nhàng gật đầu:" Muốn đi, Hi nhi đã lâu không có lên trấn trên "
Lục Duy cười:" Vậy phu quân liền mang ngươi đi ".Lục Duy nhìn tiểu phu lang vui vẻ liền thấy tâm tình cũng không tồi
" Đây là thịt khô, là thành phẩm mùa đông năm trước ta đi săn thú còn giữ lại, ngày thường ngươi muốn ăn liền lấy mà ăn, bất quá sau mỗi lần phòng the ngươi đều không thể ăn, bằng không phía sau ngươi liền sưng đau ". Lục Duy nhìn người trước mặt giới thiệu
Lưu Hi sau khi nghe liền cúi đầu, mặt cũng không tự nhiên, phu quân nghĩ sao mà ban ngày lại nhắc đến chuyện đó chứ, nhưng chuyện này lại làm y nhớ đến khi sáng trưởng bối cha có hỏi qua, phu quân không có trả lời, không biết có phải do y hầu hạ không tốt hay không
Lưu Hi nhẹ nhàng nhích về phía trước một bước, quỳ gối trước mặt Lục Duy, nhỏ giọng mở miệng nói:" Phu quân, tối hôm qua có phải Hi nhi hầu hạ không tốt, Hi nhi không cẩn thận lỡ ngủ mất "
Lục Duy không nghĩ tới còn có vụ này, hắn biết nơi này ca nhi đều rất xem trọng phu quân, lấy phu quân làm trời, cho nên hắn đem người nâng dậy, giọng điệu có phần trêu chọc:" Hi nhi tối hôm qua làm rất tốt, chi bằng về sau cứ như vậy là được "
Lưu Hi nghe hắn nói thì thẹn thùng gật đầu
Lưu Hi từ khi hai trưởng bối đi ra đều chưa từng thay đổi tư thế, y không dám, thời điểm ca nhi lập quy củ, nếu không có lệnh của phu quân, y ngay cả cái quyền nói chuyện cũng không có, chỉ là phía sau vô cùng đau đớn, y chỉ có thể nhẫn đau nhẹ nhàng hít không khí
Lục Duy đi qua đứng trước mặt y, tay chân nhẹ nhàng đem người dưới đất nâng dậy, đứng phía sau bế người lên, vén lên tấm mành treo trước giường, đem nhân nhi trong lòng nhẹ nhàng đặt trên đệm
" Có phải rất đau không?". Lục Duy mang đến một ít thuốc mỡ tiêu sưng, cẩn thận bôi đến chỗ bị thương, chỗ thuốc này đều là dược thảo tiêu sưng do chính tay hắn điều chế, hắn dùng tay xoa nhẹ cái mông của tiểu phu lang cho bớt sưng
Lưu Hi vẫn luôn nhịn xuống cơn đau không dám lên tiếng, chỉ biết âm thầm cắn môi, sợ nhịn không được sẽ hô đau làm phu quân tức giận, hiện tại nghe thấy hắn hỏi chuyện, y chỉ biết nhẹ nhàng lắc đầu, nhỏ giọng mở miệng:" Hi nhi tạ phu quân đã lo lắng "
Y biết, cả hai lần lập quy củ, phu quân đều dùng cách nhẹ nhất để trách phạt, ở nơi này, y chắc hắn là ca nhi duy nhất được phu quân thương tiếc như vậy, trong lòng không khỏi dâng lên một chút vui sướng, nhưng đồng thời cũng thật lo lắng, phu quân cả ngày hôm nay đều chiếu cố y, mà việc này chứng tỏ phu lang làm không tốt. Phu quân có khi nào sẽ ghét bỏ y hay không?
" Phu quân?". Lưu Hi nhẹ nhàng mở miệng, khuông mặt nhỏ quay đầu lại nhìn hắn
Lục Duy như hiểu được nỗi lo sợ của ca nhi nhà mình, liền trực tiếp đem tiểu phu lang kéo vào trong lòng, làm cái mông y dựa sát vào người hắn, rồi mới thỏa mãn duỗi tay nâng cằm y lên mà trêu đùa:" Hi nhi gọi vi phu có chuyện gi?"
Lưu Hi ngoan ngoãn để hắn ôm, những lúc được phu quân ôm ấp cảm giác thực ấm thực an toàn, dù bị bắt nâng cằm lên cũng chỉ là thuận theo mà mở miệng đáp:" Hi nhi hôm nay hầu hạ phu quân không tốt, còn làm phu quân mệt nhọc nấu cơm với xoa thuốc cho Hi nhi, chỉ sợ làm phu quân không vui "
Lục Duy cười khẽ, vẫn bảo trì trạng thái ban đầu, dùng tay nâng cằm y lên, nghe thấy tiểu phu lang nôm nớp lo sợ, trong lòng hơi chua xót, tiểu phu lang này của hắn quá mức ngây thơ đi.
Lục Duy nhìn vào đôi mắt y nghiêm túc nói:" Hi nhi gả cho ta, chính là phu lang của ta, bên ngoài quy củ thế nào thì theo như vậy, phu lang làm sai ta sẽ theo đó mà sử dụng hình phạt, còn ở trong nhà, ở trước mặt ta, phu lang chỉ cần nghe lời ta thôi, biết chưa? "
Lưu Hi khẽ cười, đây là lần đầu tiên y cười từ sau khi được gả đi, y nhẹ nhàng " Ân" một tiếng, đem thân mình thả lỏng, càng thêm an tâm mà dựa vào trong ngực phu quân
Lục Duy nhìn tiểu phu lang ngoan hiền trong lòng thiếu chút nữa không khống chế được bản thân lại muốn y, hắn dùng tay nhẹ nhàng nâng cằm tiểu phu lang lên rồi di chuyển xuống hầu kết y xoa nhẹ, sau đó từ từ di chuyển xuống xương quai xanh, bàn tay không yên phận mò vào trong quần áo, chỗ này chỗ kia hôm qua đều bị hắn chiếm hữu, vết hoan ái trải dài khắp cơ thể màu sắc đậm nhạt không giống nhau, xem ra hiện tại vẫn chưa thể phai mờ, điều này làm cho hắn thật hài lòng
Lục Duy nhấc tay tiểu phu lang, một tay khác vuốt ve da thịt y, từ cổ đến xương quai xanh rồi đến bên trong quần áo, ngón tay thô ráp xoa nhẹ đầu nhũ rồi mon men xuống phần bụng trắng bằng phẳng, cuối cùng đi thẳng đến nơi bí ẩn phía sau. Hắn thích thú vuốt ve cơ thể y nhưng rồi lưu luyến mà thu hồi tay, nếu còn chạm thêm vài cái hắn nhất định nhịn không được
Lưu Hi từ khi phu quân bắt đầu vuốt ve, y nhịn không được liền run rẩy, bàn tay phu quân mang theo vết chai sạn, sờ qua từng chỗ đã lưu lại ấn kí đêm qua, tuy có điểm hơi đau, nhưng thập phần lại xấu hổ, y biết rõ không thể làm trái y phu quân, cho nên cũng chỉ có thể chiều theo hắn, y đưa đôi tay lên nhẹ nhàng ôm cổ Lục Duy, ngoài miệng liền không ngừng thở dốc
Thẳng đến khi Lục Duy ngừng lại, Lưu Hi mới nhẹ nhàng hỏi một câu:" Phu quân, nếu ngươi muốn Hi nhi, liền có thể "
Lục Duy dở khóc dở cười, hắn thật vất vả mới có thể nhịn xuống, kết quả tiểu phu lang liền tới câu dẫn hắn. Nhẹ nhàng đem người ôm lấy, nhìn quần áo y một nửa đã trượt xuống khỏi bờ vai, hắn ôm y trong lòng, dùng tay vén nhẹ từng sợi tóc rơi tán loạn, câu môi cười nói:" Hi nhi muốn như vậy sao? Chẳng lẽ phu quân đêm qua dùng không đủ sức?"
Lưu Hi nghe vậy thì mặt đỏ bừng, đem đầu vùi vào lòng ngực hắn, sự việc tối hôm qua lại lần nữa hiện lên trong tâm trí y, bản thân hôn mê, mà phu quân lại cường thế xâm nhập, khoái cảm phía sau tựa như muốn đem y đè ép đến hỏng mất, chính thời khắc đó phu quân thương tiếc mà hôn y
Lục Duy vỗ nhẹ lưng y, đem người trong lòng chỉnh lại:" Đem quần áo mặc vào, ta mang ngươi đi xem nhà của chúng ta "
Lưu Hi nghe lời dựa vào hắn, mặc cho hắn tùy ý giúp y thay quần áo, đây là nhà của phu quân và y, y không sợ.
" Đúng rồi, còn có cái này quên cho ngươi ". Lục Duy từ gối đầu sát mép giường lấy ra một đôi vòng tay bạc, nhẹ nhàng giúp y mang vào cổ tay. Ừm, vừa vặn thích hợp, không uổng công hắn ngày hôm qua chạy tới kêu người đặc biệt gia công
Nơi này sau khi ca nhi thành thân, trừ bỏ nốt chu sa trên trán biến hóa, mỗi ca nhi khi xuất giá đều phải mang trên người hai món trang sức do chính phu quân tặng, như vậy mới chứng minh là hoa có chủ, đi ra bên ngoài, hán tử không được tùy ý đùa giỡn ca nhi đã lập gia thất, nếu không sẽ bị phạt rất nặng.
Những hán tử đều giống nhau ở chỗ khi xuất giá đều cấp cho ca nhi một cái vòng tay, còn có một cái tiểu hoàn. Vòng tay mang trên tay, còn tiểu hoàn thì dùng ở trên người ca nhi ở một nơi bí mật, đây ý là hán tử đối với phu lang mình khống chế tuyệt đối, bọn họ sẽ thường thông qua đồ vật này trừng phạt ca nhi không nghe lời
Lưu Hi không nghĩ tới, phu quân vậy mà còn làm riêng cho mình hai cái vòng tay bạc chứ không phải là một vòng tay một tiểu hoàn, cùng hán tử bình thường cũng không giống nhau, dùng một cái tiểu hoàn để khống chế ca nhi
Lục Duy ban đầu biết luật lệ này cũng phải bật cười, hắn muốn một tiểu phu lang ngoan ngoãn, nhưng hắn lại không muốn khống chế y, như vậy đối với y không tốt, Lục Duy nghĩ lại vẫn là đau lòng cho phu lang nhỏ tuổi nhà mình.
" Hửm, thích sao?". Lục Duy đem nhân nhi kéo tới bên người, tuy rằng mông cùng chân có chỗ thương tích, nhưng do hắn cật lực chăm sóc chung quy cũng không có gi đáng lo ngại, đây cũng là một trong những nguyên nhân ca nhi ở đây bị đối xử hà khắc, để dạy họ biết giữ đạo lễ nghĩa, ca nhi thường phải chịu đau đớn khi bị phạt, thế nhưng những hình phạt thường chỉ bị thương ngoài da không ảnh hưởng đến gân cốt
" Hi nhi rất thích, đa tạ phu quân ". Lưu Hi nhẹ nhàng cười nói
" Ngươi ở phía sau còn bị thương, để ta ôm ngươi đi ". Lục Duy cười khẽ, đem người bế lên, tiểu phu lang nhà hắn có phạm sai thì hắn tự khắc có cách quản giáo y, nhưng bình thường đối với y cũng không keo kiệt mà sủng tới tận trời
Lục Duy ôm người về nhà trước tiên là đi đến nhà chính, buổi sáng hắn đã phân loại đất trồng rau, trong đó một khối đất trồng rất nhiều rau xanh, còn hai khối để trống, chờ ngày mai mua hạt giống trở về
Lưu Hi không rõ nguyên nhân vì sao phu quân lại để hai khối đất trống mà không trồng gi cả, y quay mặt nhỏ giọng hỏi hắn:" Phu quân, hai khối này tại sao không trồng thêm nhiều loại rau nữa?"
" Một khối rau xanh là để chúng ta ăn, còn hai khối kia, ta muốn dùng để trồng một ít rau dưa trái cây cùng một ít dược liệu. Dược liệu chúng ta có thể đến sau núi đào, ta biết nơi nào có, hạt giống của dưa và trái cây thì mai lên trấn mua, trong nhà hạt giống đều dùng hết rồi, ngươi giúp ta nhớ mai nhắc ta mua ". Lục Duy cười nói phân nhiệm vụ cho tiểu phu lang
Lưu Hi gật đầu, phu quân có thể đem những việc này đều nói cho y thực tốt, có rất nhiều ca nhi được gả đi phu quân kêu làm gi thì làm đó, chưa bao giờ được giao cho những việc này.
" Nơi đó có sáu con gà mái, trứng gà hôm nay ngươi ăn đều do chúng nó đẻ, về sau muốn có thêm gà con, chờ mai mua về mấy con gà trống. Giếng này ngày thường dùng để nấu cơm, nếu muốn giặt quần áo liền đến dòng suối nhỏ phía trước, nơi đó ngày thường có rất nhiều người đến giặt, dù là ca nhi đã xuất giá hay chưa, đến cả hán tử cũng phải đến đấy giặt đồ ". Lục Duy đem người đang ôm trong lòng buông xuống, chỉ từng nơi cho y, giải thích cặn kẽ từng thứ
Lưu Hi âm thầm ghi nhớ trong lòng, phu quân thật lợi hại, những công việc lặc vặt này hắn đều có thể an bài tốt như vậy
Lục Duy nắm tay phu lang nhà mình, nghiêng đầu nhìn y cười một chút:" Hi nhi có thể đi lại rồi sao? Chỗ kia không còn khó chịu? "
Lưu Hi e lệ nhìn phu quân khẽ gật đầu:" Có thể đi vài bước, phu quân đi chậm chút, chỗ kia..còn có chút đau "
Ca nhi đối với phu quân của mình tuyệt đối nghe lời, không bao giờ nói dối, chỉ sợ chọc phu quân không vui, thế nên bọn họ cũng không dám dối lừa phu quân. Nói đối trước mặt phu quân đồng nghĩa với việc muốn tới từ đường chịu phạt, thế nên Lưu Hi không dám, rất ngoan ngoãn mà trả lời phu quân
" Được, liền đi chậm một chút ". Lục Duy đáp. Tối qua hắn muốn y cả một đêm, y không khó chịu mới là lạ, càng đừng nói tới vết thương cũ, hắn thả chậm bước chân, nắm tay Lưu Hi đi đến phòng bếp đầu tiên
" Phu quân, đây là phòng bếp? Củi lửa có chút không đủ, chờ một chút Hi nhi đi đốn củi ". Lưu Hi đánh giá phòng bếp trống rỗng một chút liền nói với người bên cạnh. Ca nhi đốn củi là chuyện bình thường, bọn họ trừ bỏ không có năng lực ra ngoài kiếm tiền, trong nhà cơ hồ đều có thể làm tất cả công việc. Lưu Hi trước kia đã từng phải đốn củi khi còn rất nhỏ, thế nên đây là công việc không thể quen thuộc hơn
" Không vội, đến lúc đó ta giúp ngươi, hơn nữa nhà chúng ta còn có cái hầm, bên trong còn chút củi lửa, chúng ta đi xem ". Lục Duy cảm thấy cưới phu lang phải cưới người thế này mới đúng, ngoan ngoãn hiền hậu lại hiểu chuyện
" Được". Lưu Hi đi theo Lục Duy đến hầm, bên trong không gian không lớn, bày không ít củi,, lại có lương thực, Lục Duy thu một chút hạt giống bỏ vào không gian, tùy ý rắc lên đất trống, khi cần lại lấy ra dùng một ít làm đồ ăn thường ngày
Chuyện không gian, Lục Duy còn chưa tính nói cho phu lang biết, loại chuyện này cứ theo tự nhiên đi, hơn nữa hắn cũng không tính chỉ dựa vào không gian mà sống, chỉ là có thêm chút đồ vật, bán ra thu tiền nhiều hơn chút
Lưu Hi nhẹ nhàng túm tay áo phu quân, nhẹ giọng dò hỏi:" Phu quân, Hi nhi có thể xem lương thực nơi này sao?"
Lưu Duy cười gật đầu, có phu lang cùng hỗ trợ chia sẻ nói cho cùng không thể tốt hơn nữa, hắn cũng cân nhắc muốn mua thêm chút đồ vật chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy đến
Lưu Hi đi đến mấy cái bao phía trước, bên trong có hai túi là bắp viên, có thể lấy một ít làm hạt giống, mặt khác lấy một ít ra làm lương thực cho gà, chờ đến khi bắp chín, giữ lại một phần để dành ăn, phần còn dư thì đưa lên trấn bán
Lưu Hi ầm thầm tính toán, lại ngước nhìn sắc mặt phu quân, phát hiện hắn vẫn như cũ cười nhìn y, làm y có điểm thẹn đỏ mặt, liền nhanh chân chạy đến trước mặt hắn đem suy nghĩ của mình nói ra
" Cái này có thể trực tiếp làm hạt giống sao?". Lục Duy tuy rằng có thể làm ra ngũ cốc, nhưng cũng không phải quá hiểu biết về cách thức sinh hoạt, gieo trồng của nông dân, mà ý tưởng của phu lang làm hắn thấy rất hay
Như vậy vừa không lãng phí, cũng không cần phải mua hạt giống
" Ân, cái này giữ rất tốt, đến lúc đó có thể trực tiếp gieo hạt ". Lưu Hi gật đầu, y cũng không nghĩ tới phu quân sẽ trực tiếp đồng ý suy nghĩ của y, có một ít hán tử không thích ca nhi nhúng tay vào công việc của họ, nhẹ thì mắng, nặng thì đánh
" Vậy ngươi chờ ta một chút ". Lục Duy nghĩ là làm, để lại tiểu phu lang đứng tại chỗ, bản thân thì bươc nhanh ra ngoài, hắn nhớ hình như trong phòng còn vài cái bình, đều còn rất sạch sẽ
" Hi nhi, cái bình cho ngươi, một bình hạt giống là đủ rồi, đem nó đặt một góc, nếu có dư thì đem làm đồ ăn ". Lục Duy nhanh chóng đem đến mấy cái bình, đem đồ vật đều phân loại tốt
" Phu quân, ngày mai ngươi đi trấn trên muốn mua một chút gạo sao? Ngày thường ngươi vất vả, cứ việc mua gạo ngon chút ". Lưu Hi dùng tay áo lao mồ hôi cho hắn, nói ra suy nghĩ của chính mình
" Không chỉ mình ta ăn, chúng ta là phu phu, ta ăn gi ngươi liền ăn cái đó, gạo lức cứ giữ lại sau này cho gà ăn ". Lục Duy đem người kéo qua, nhẹ đặt môi lên hôn:" Hơn nữa chúng ta ngày mai đi trấn trên, ngươi nhớ kỹ những gi muốn mua, ta nhớ không được nhiều "
Lưu Hi có điểm kinh hỉ mà nhìn hắn, ca nhi xuất giá mà được cùng trượng phu ra ngoài chứng tỏ trượng phu thật lòng thương ca nhi, nếu không ngày thường bọn họ đều phải theo sau phu quân nửa bước
" Có muốn đi không?". Lục Duy cười khẽ
Lưu Hi nhẹ nhàng gật đầu:" Muốn đi, Hi nhi đã lâu không có lên trấn trên "
Lục Duy cười:" Vậy phu quân liền mang ngươi đi ".Lục Duy nhìn tiểu phu lang vui vẻ liền thấy tâm tình cũng không tồi
" Đây là thịt khô, là thành phẩm mùa đông năm trước ta đi săn thú còn giữ lại, ngày thường ngươi muốn ăn liền lấy mà ăn, bất quá sau mỗi lần phòng the ngươi đều không thể ăn, bằng không phía sau ngươi liền sưng đau ". Lục Duy nhìn người trước mặt giới thiệu
Lưu Hi sau khi nghe liền cúi đầu, mặt cũng không tự nhiên, phu quân nghĩ sao mà ban ngày lại nhắc đến chuyện đó chứ, nhưng chuyện này lại làm y nhớ đến khi sáng trưởng bối cha có hỏi qua, phu quân không có trả lời, không biết có phải do y hầu hạ không tốt hay không
Lưu Hi nhẹ nhàng nhích về phía trước một bước, quỳ gối trước mặt Lục Duy, nhỏ giọng mở miệng nói:" Phu quân, tối hôm qua có phải Hi nhi hầu hạ không tốt, Hi nhi không cẩn thận lỡ ngủ mất "
Lục Duy không nghĩ tới còn có vụ này, hắn biết nơi này ca nhi đều rất xem trọng phu quân, lấy phu quân làm trời, cho nên hắn đem người nâng dậy, giọng điệu có phần trêu chọc:" Hi nhi tối hôm qua làm rất tốt, chi bằng về sau cứ như vậy là được "
Lưu Hi nghe hắn nói thì thẹn thùng gật đầu
Danh sách chương