Triệu Xuân Hồng tức đến nỗi mặt đỏ bừng lên, nhưng cũng không còn cách nào khách, người ta còn không thèm tiếp chiêu đã đi mất, như vậy bảo cô ta nói lý lẽ gì được chứ? Cô ta không nhẫn nại đáp: “Ai biết được chứ, nơi này cũng không phải của một mình cô ta.”
Nghĩ đến đấy cơn giận của Triệu Xuân Hồng cũng vơi bớt phần nào, lúc này càng xem thường Thời Nhiễm hơn.
Thích đi thì cứ đi, làm như còn cần phải giữ lại vậy. Đi rồi càng tốt, đúng lúc quầy hàng nhà cô ta nghỉ vài ngày, bị cô cướp không ít khách.
Khách hàng cũng không rời đi ngay, đang nghĩ xem hôm nay quầy mì xào có mở không nên dứt khoát đứng bên cạnh đợi.
Triệu Xuân Hồng thấy vậy thì càng sốt ruột hơn, nhưng cô ta lại vừa chịu thiệt xong, lúc này cũng không dám cãi nhau với khách nên chỉ đành đi làm chuyện nhà mình thôi.
May là Thời Nhiễm không để mọi người đợi lâu, cô dọn xong quầy hàng của mình rồi quay người về nhà lấy đèn ra, tìm thêm hai tờ giấy trắng mấy hôm trước quét tường còn sót lại, viết hai chữ “mì xào” thật lớn lên đó.
Mặc dù đơn giản nhưng ít nhiều gì cũng có thể chịu đựng được một đêm.
Thời Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, thêm một dòng lên đơn đặt hàng của mình — “Bảng hiệu”.
Buồn thật, sao lại nhiều thứ cần tiêu tiền đến thế chứ.
Nếu tiếp tục như vậy thì khi nào mới có thể sửa nóc nhà chính được đây!
Đặt bảng hiệu đơn sơ tự chế ngay đầu ngõ, không bao lâu thì đã có khách đến.
Hai ba người khách theo đến cũng chào hỏi Thời Nhiễm, trong đó một người đang tức giận.
“Bà chủ quầy hàng lẩu cay kia cũng thật là, rõ ràng biết quầy hàng cô ở đây cũng không chỉ gì cả.”
Thời Nhiễm chỉ cười không đáp lại, xem như chưa có gì xảy ra.
Bị giành quầy hàng cô cũng thấy không phải là chuyện gì lớn. Con đường này là của Triều Thiên, cũng không quy định nơi bán hàng, ai đến trước thì giành được thôi. Nơi nào có người thì sẽ có tranh chấp, ai có thể nói được gì chứ?
Tâm trạng Thời Nhiễm bình tĩnh lại, vị khách đến chiếu cố cũng cảm thấy cơn tức của mình không trút ra được.
Bỏ đi, vẫn nên tử từ thưởng thức mỹ thực vậy.
Bởi vì mùi hương của mì xốt thịt xào ngày một ngào ngạt nên gần đây quán quân tiêu thụ chính là một bát mì xốt thịt xào lớn, những món mì xào còn lại đều làm nền cho mì xốt thịt xào hết, trông hơi đáng thương.
Thời Nhiễm dứt khoát điều chỉnh, đổi hết những món mì xào thành dạng tự chọn hết.
Mì vẫn có ba loại, mì hấp, mì ramen tròn tròn, mì cán dẹp.
Nguyên liệu xốt và rau cải cũng đổi vài thứ, trước hết là rau cải, Thời Nhiễm chuẩn bị bốn năm loại, giá đậu xanh giòn, cải thìa tươi, hành tây cắt sợi, rau cần cắt nhỏ mang đi luộc, còn có cà rốt cắt sợi.
Khách hàng có thể tùy ý lựa chọn những món này.
Cách làm của xốt thì nhiều đấy, đầu tiên là xốt thịt Thời Nhiễm đã làm sẵn, mang thịt heo bảy phần nạc ba phần mỡ đi rán lấy mỡ, đổ một nửa mỡ heo ra, số dầu mỡ còn lại thêm một lượng dầu đậu nành vừa phải, ba thìa mỡ gà, nhỏ vài giọt dầu mè. Thêm vào những nguyên liệu làm xốt phù hợp mà Thời Nhiễm đã chuẩn bị từ trước, phối hợp với thịt heo thái lát nhỏ, rán đến khi nước xốt đặc lại, lúc mùi hương thổi cũng không tan thì nhấc ra khỏi bếp.
Xốt thịt như vậy sẽ phong phú hơn nước xốt vài ngày trước, đợi đến khi xào mì cũng không cần bỏ muối, cho thẳng vào xào cũng rất nhanh chín, bỏ một thìa xốt vào, đảo nhanh tay là có thể nhấc ra khỏi bếp.
Trừ xốt thịt ra thì Thời Nhiễm còn chuẩn bị xốt tam tiên, khác hoàn toàn với xốt thịt, xốt tam tiên dùng măng mùa xuân, nấm hương, thịt bò làm ra, hương vị cũng không thua kém xốt thịt là bao. Thời Nhiễm điều chỉnh tỷ lệ thịt bò, tăng lượng măng mùa xuân lên.
Đang là mùa xuân nên măng tươi mùa xuân ở miền bắc thành phố B không phổ biến như ở miền nam, cho nên xốt tam tiên cũng ít đi theo từng ngày. Lúc Thời Nhiễm làm xốt cũng thấy thời gian cấp bách, đang suy nghĩ xem có nên mua một chiếc tủ lạnh về trước, dự trữ trong tủ lạnh một ít để phòng qua mùa.
Nhưng suy nghĩ một lúc cũng bỏ qua, khi măng mùa xuân qua mùa cũng là lúc thời tiết nóng lên, lúc đó các loại rau xanh theo mùa có thể ăn được cũng nhiều hơn, quá lắm thì thay đổi lần nữa vậy.
Có hai loại mì xào xốt tô điểm bên ngoài, ngoài ra Thời Nhiễm cũng không chuẩn bị thêm xốt nào khác nữa. Dù gì trừ mì xào với xốt ra thì khách hàng cũng có thể chọn mì xào trứng và mì xào cơ bản, cũng được xem có thể chiếu cố.
Có lẽ do xốt thịt được cải tiến và mùi vị măng mùa xuân của xốt tam tiên quá hấp dẫn nên tối hôm nay khách đến lại nhiều hôm mấy hôm trước.
Tiểu Mễ và Chu Mẫn luôn có mặt báo cáo đúng giờ, ông sếp đầu ổ gà bên kia không biết là vì hóng gió hay là vì để công việc có tiến triển mà lại không gói mang đi, lúc nào cũng tụm ba tụm bảy đến đây ăn.
Nghĩ đến đấy cơn giận của Triệu Xuân Hồng cũng vơi bớt phần nào, lúc này càng xem thường Thời Nhiễm hơn.
Thích đi thì cứ đi, làm như còn cần phải giữ lại vậy. Đi rồi càng tốt, đúng lúc quầy hàng nhà cô ta nghỉ vài ngày, bị cô cướp không ít khách.
Khách hàng cũng không rời đi ngay, đang nghĩ xem hôm nay quầy mì xào có mở không nên dứt khoát đứng bên cạnh đợi.
Triệu Xuân Hồng thấy vậy thì càng sốt ruột hơn, nhưng cô ta lại vừa chịu thiệt xong, lúc này cũng không dám cãi nhau với khách nên chỉ đành đi làm chuyện nhà mình thôi.
May là Thời Nhiễm không để mọi người đợi lâu, cô dọn xong quầy hàng của mình rồi quay người về nhà lấy đèn ra, tìm thêm hai tờ giấy trắng mấy hôm trước quét tường còn sót lại, viết hai chữ “mì xào” thật lớn lên đó.
Mặc dù đơn giản nhưng ít nhiều gì cũng có thể chịu đựng được một đêm.
Thời Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, thêm một dòng lên đơn đặt hàng của mình — “Bảng hiệu”.
Buồn thật, sao lại nhiều thứ cần tiêu tiền đến thế chứ.
Nếu tiếp tục như vậy thì khi nào mới có thể sửa nóc nhà chính được đây!
Đặt bảng hiệu đơn sơ tự chế ngay đầu ngõ, không bao lâu thì đã có khách đến.
Hai ba người khách theo đến cũng chào hỏi Thời Nhiễm, trong đó một người đang tức giận.
“Bà chủ quầy hàng lẩu cay kia cũng thật là, rõ ràng biết quầy hàng cô ở đây cũng không chỉ gì cả.”
Thời Nhiễm chỉ cười không đáp lại, xem như chưa có gì xảy ra.
Bị giành quầy hàng cô cũng thấy không phải là chuyện gì lớn. Con đường này là của Triều Thiên, cũng không quy định nơi bán hàng, ai đến trước thì giành được thôi. Nơi nào có người thì sẽ có tranh chấp, ai có thể nói được gì chứ?
Tâm trạng Thời Nhiễm bình tĩnh lại, vị khách đến chiếu cố cũng cảm thấy cơn tức của mình không trút ra được.
Bỏ đi, vẫn nên tử từ thưởng thức mỹ thực vậy.
Bởi vì mùi hương của mì xốt thịt xào ngày một ngào ngạt nên gần đây quán quân tiêu thụ chính là một bát mì xốt thịt xào lớn, những món mì xào còn lại đều làm nền cho mì xốt thịt xào hết, trông hơi đáng thương.
Thời Nhiễm dứt khoát điều chỉnh, đổi hết những món mì xào thành dạng tự chọn hết.
Mì vẫn có ba loại, mì hấp, mì ramen tròn tròn, mì cán dẹp.
Nguyên liệu xốt và rau cải cũng đổi vài thứ, trước hết là rau cải, Thời Nhiễm chuẩn bị bốn năm loại, giá đậu xanh giòn, cải thìa tươi, hành tây cắt sợi, rau cần cắt nhỏ mang đi luộc, còn có cà rốt cắt sợi.
Khách hàng có thể tùy ý lựa chọn những món này.
Cách làm của xốt thì nhiều đấy, đầu tiên là xốt thịt Thời Nhiễm đã làm sẵn, mang thịt heo bảy phần nạc ba phần mỡ đi rán lấy mỡ, đổ một nửa mỡ heo ra, số dầu mỡ còn lại thêm một lượng dầu đậu nành vừa phải, ba thìa mỡ gà, nhỏ vài giọt dầu mè. Thêm vào những nguyên liệu làm xốt phù hợp mà Thời Nhiễm đã chuẩn bị từ trước, phối hợp với thịt heo thái lát nhỏ, rán đến khi nước xốt đặc lại, lúc mùi hương thổi cũng không tan thì nhấc ra khỏi bếp.
Xốt thịt như vậy sẽ phong phú hơn nước xốt vài ngày trước, đợi đến khi xào mì cũng không cần bỏ muối, cho thẳng vào xào cũng rất nhanh chín, bỏ một thìa xốt vào, đảo nhanh tay là có thể nhấc ra khỏi bếp.
Trừ xốt thịt ra thì Thời Nhiễm còn chuẩn bị xốt tam tiên, khác hoàn toàn với xốt thịt, xốt tam tiên dùng măng mùa xuân, nấm hương, thịt bò làm ra, hương vị cũng không thua kém xốt thịt là bao. Thời Nhiễm điều chỉnh tỷ lệ thịt bò, tăng lượng măng mùa xuân lên.
Đang là mùa xuân nên măng tươi mùa xuân ở miền bắc thành phố B không phổ biến như ở miền nam, cho nên xốt tam tiên cũng ít đi theo từng ngày. Lúc Thời Nhiễm làm xốt cũng thấy thời gian cấp bách, đang suy nghĩ xem có nên mua một chiếc tủ lạnh về trước, dự trữ trong tủ lạnh một ít để phòng qua mùa.
Nhưng suy nghĩ một lúc cũng bỏ qua, khi măng mùa xuân qua mùa cũng là lúc thời tiết nóng lên, lúc đó các loại rau xanh theo mùa có thể ăn được cũng nhiều hơn, quá lắm thì thay đổi lần nữa vậy.
Có hai loại mì xào xốt tô điểm bên ngoài, ngoài ra Thời Nhiễm cũng không chuẩn bị thêm xốt nào khác nữa. Dù gì trừ mì xào với xốt ra thì khách hàng cũng có thể chọn mì xào trứng và mì xào cơ bản, cũng được xem có thể chiếu cố.
Có lẽ do xốt thịt được cải tiến và mùi vị măng mùa xuân của xốt tam tiên quá hấp dẫn nên tối hôm nay khách đến lại nhiều hôm mấy hôm trước.
Tiểu Mễ và Chu Mẫn luôn có mặt báo cáo đúng giờ, ông sếp đầu ổ gà bên kia không biết là vì hóng gió hay là vì để công việc có tiến triển mà lại không gói mang đi, lúc nào cũng tụm ba tụm bảy đến đây ăn.
Danh sách chương