An Cửu nhảy dựng, còn chưa lấy lại tinh thần, giây tiếp theo khóe mắt bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một bóng đen ngồi ở đầu giường mình, đang ở trong bóng đêm lẳng lặng nhìn nàng.
Nếu Phi Trần không thấy nàng còn có thể ổn định, nhưng nếu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nàng sợ tới mức thiếu chút nữa trực tiếp từ trên giường nhảy lên.
Nếu phải so sánh, đại khái giống cảm giác khủng bố khi người áo đen trong anime Conan nàng từng xem, nửa đêm tỉnh lại thấy ngồi ở đầu giường bạn.
Chấn kinh, An Cửu theo bản năng mở miệng, một tiếng kinh hô liền buột miệng thốt ra.
"A —— Á!"
Nhanh hơn tiếng thét chói tai của nàng, lại là một bàn tay lạnh lẽo khô ráo. Che mặt nàng, ngăn tiếng kêu ngắn ngủi kia lại.
Hắc y nhân cúi người, đôi mắt đen nhánh lập loè ánh sáng nhạt trong đêm tối, giống như hai ngọn ma trơi.
Nam nhân không thấy rõ mặt một tay che miệng An Cửu, một tay bóp cổ nàng, thấp giọng nói: "Đừng kêu."
An Cửu hai tay vô lực bắt lấy cánh tay hắn, không chớp mắt nhìn hắn, đáy mắt dần dần toát ra vẻ bừng tỉnh.
"Nhận ra ta?" Nam nhân cười nhẹ một tiếng, tiếng cười lại không thấy vui vẻ, chỉ có lạnh lẽo, "Nàng dám phản bội ta."
Hắn ghé sát vào nàng, An Cửu lúc này mới mơ hồ thấy rõ gương mặt nam nhân, đôi mắt dài hẹp nheo lại như báo săn, khóe mắt đuôi mày đều là dữ tợn nguy hiểm.
"Nghe nói vừa rồi hắn còn trông cửa cho nàng? Thật lợi hại, Phật tử chùa Vô Âm không nhiễm một hạt bụi cũng thành chó trước cửa nhà nàng, An Cửu, ta coi thường nàng rồi." Nam nhân gằn từng chữ một, hai mắt gắt gao nhìn mặt thiếu nữ.
Thấy nàng kinh hoảng thất thố, thấy nàng run bần bật, thấy lông mi nàng run rẩy như cánh bướm, đáy mắt ngấn nước, ác khí nơi đáy lòng hắn nổi lên.
"Nàng xem, cho dù chó có trông như thế nào, nàng vẫn không trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta. Nàng dám không nghe lời, nàng nói, ta nên trừng phạt nàng thế nào?"
Nghĩ đến ngày xưa An Cửu thường khóc hu hu chạy tới bảo hắn châm cứu, đáy mắt nam nhân bỗng nhiên hiện lên một tia hắc ám.
Hắn giơ tay, đầu ngón tay thon dài nhẹ điểm vài cái lên người thiếu nữ, giống như điểm huyệt.
An Cửu nhìn không hiểu hàm nghĩa trong đó, chỉ cảm thấy một luồng nhiệt dâng lên mãnh liệt trong cơ thể, phút chốc liền lan ra khắp người, như là vô số con sâu lúc nhúc trong mạch m.á.u toàn thân, mang đến ngứa ngáy và khó chịu.
Nàng chớp chớp mắt, mũi phát ra một tiếng nức nở không thể khống chế.
"Ô......"
Nam nhân chậm rãi buông tay che môi nàng, đứng thẳng người, mắt lạnh nhìn nàng.
Hắn giải phóng cổ độc bị áp chế trong cơ thể nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
An Cửu nằm trên giường, cảm thụ được khó chịu quen thuộc trong thân thể, bất tri bất giác ý thức được điểm này.
Một trận đầu óc trống rỗng qua đi, An Cửu giật mình!
Mẹ nó nam nhân này chó cỡ nào chứ!!!
Không phải hắn đi rồi sao! Sao đi được một nửa còn chạy về hả!
Còn có hắn vừa rồi nói Phi Trần canh cửa cho nàng, hắn đây là sắp xếp người giám thị nàng!
Tưởng tượng đến nhất cử nhất động của mình đều trong tầm mắt hắn, cả người An Cửu đều không khoẻ.
Nàng còn tưởng Bùi Tịch sẽ rời đi, trong nguyên tác cũng viết qua, sau khi trộm hạt bồ đề, Bùi Tịch sẽ trở về Ngàn Sát Các, trải qua một khoảng thời gian ngủ đông mới tái nhậm chức.
Hắn không nên xuất hiện ở chỗ này nha! Sao có thể ra bài như lẽ thường thế? Hơn nữa huynh ghen thì ghen, vì sao phải hành hạ nàng! Huynh như vậy thật sự rất dễ hỏa táng tràng* có biết không!
* Hoả tá tràng: lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ.
Rơm rạ dưới đệm giường cùng vải bố khăn trải giường, lúc này tất cả thành công cụ tra tấn An Cửu.
Nàng trằn trọc, than nhẹ, giãy giụa vươn tay về phía người ở mép giường.
Mỗi một động tác mang đến phản hồi cực hạn khiến nàng một câu cũng không nói nên lời, trừ âm điệu rách nát trong cổ họng, nàng một chữ cũng không phát ra.
"Phi...... Phi Y...... Chàng......" Nàng gọi tên hắn đứt quãng, dừng ở trong tai lại như tiếng muỗi.
Từng tiếng than nhẹ nhưng không khiến nam nhân thương tiếc chút nào, hắn một tay để sau lưng, khuôn mặt ẩn trong đêm tối lạnh băng hờ hững.
"Đây là cái giá phải trả cho việc nàng phản bội ta." Hắn lạnh lùng nói.
Không ai phát giác, tay sau lưng hắn đang không khống chế được mà run rẩy. Đó là tác dụng phụ khi hắn cưỡng ép hấp thụ nội lực của hạt bồ đề.
Cũng là cái giá phải trả khi hắn quay lại giữa chừng.
Lông mi đen dài buông xuống, nam nhân thờ ơ nhìn thiếu nữ lăn lộn trên giường, cổ tay trắng nõn gầy gò giơ giữa không trung, cầu cứu hắn.
Hắn không động đậy, mặc cho đầu ngón tay trắng nõn của thiếu nữ nắm một mảnh vạt áo hắn, nắm chặt khiến mảnh vải trắng không tì vết có những nếp nhăn tinh tế.
"Cầu xin...... Cầu xin chàng......" Thiếu nữ gian nan ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng như tuyết tỏa sáng trong đêm tối.
Trán nàng đều là mồ hôi, gương mặt đỏ bừng, tóc đen rối bù, dính vào má nàng, trên cánh môi đỏ thắm, uốn ra độ cung mê người.
Nếu Phi Trần không thấy nàng còn có thể ổn định, nhưng nếu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nàng sợ tới mức thiếu chút nữa trực tiếp từ trên giường nhảy lên.
Nếu phải so sánh, đại khái giống cảm giác khủng bố khi người áo đen trong anime Conan nàng từng xem, nửa đêm tỉnh lại thấy ngồi ở đầu giường bạn.
Chấn kinh, An Cửu theo bản năng mở miệng, một tiếng kinh hô liền buột miệng thốt ra.
"A —— Á!"
Nhanh hơn tiếng thét chói tai của nàng, lại là một bàn tay lạnh lẽo khô ráo. Che mặt nàng, ngăn tiếng kêu ngắn ngủi kia lại.
Hắc y nhân cúi người, đôi mắt đen nhánh lập loè ánh sáng nhạt trong đêm tối, giống như hai ngọn ma trơi.
Nam nhân không thấy rõ mặt một tay che miệng An Cửu, một tay bóp cổ nàng, thấp giọng nói: "Đừng kêu."
An Cửu hai tay vô lực bắt lấy cánh tay hắn, không chớp mắt nhìn hắn, đáy mắt dần dần toát ra vẻ bừng tỉnh.
"Nhận ra ta?" Nam nhân cười nhẹ một tiếng, tiếng cười lại không thấy vui vẻ, chỉ có lạnh lẽo, "Nàng dám phản bội ta."
Hắn ghé sát vào nàng, An Cửu lúc này mới mơ hồ thấy rõ gương mặt nam nhân, đôi mắt dài hẹp nheo lại như báo săn, khóe mắt đuôi mày đều là dữ tợn nguy hiểm.
"Nghe nói vừa rồi hắn còn trông cửa cho nàng? Thật lợi hại, Phật tử chùa Vô Âm không nhiễm một hạt bụi cũng thành chó trước cửa nhà nàng, An Cửu, ta coi thường nàng rồi." Nam nhân gằn từng chữ một, hai mắt gắt gao nhìn mặt thiếu nữ.
Thấy nàng kinh hoảng thất thố, thấy nàng run bần bật, thấy lông mi nàng run rẩy như cánh bướm, đáy mắt ngấn nước, ác khí nơi đáy lòng hắn nổi lên.
"Nàng xem, cho dù chó có trông như thế nào, nàng vẫn không trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta. Nàng dám không nghe lời, nàng nói, ta nên trừng phạt nàng thế nào?"
Nghĩ đến ngày xưa An Cửu thường khóc hu hu chạy tới bảo hắn châm cứu, đáy mắt nam nhân bỗng nhiên hiện lên một tia hắc ám.
Hắn giơ tay, đầu ngón tay thon dài nhẹ điểm vài cái lên người thiếu nữ, giống như điểm huyệt.
An Cửu nhìn không hiểu hàm nghĩa trong đó, chỉ cảm thấy một luồng nhiệt dâng lên mãnh liệt trong cơ thể, phút chốc liền lan ra khắp người, như là vô số con sâu lúc nhúc trong mạch m.á.u toàn thân, mang đến ngứa ngáy và khó chịu.
Nàng chớp chớp mắt, mũi phát ra một tiếng nức nở không thể khống chế.
"Ô......"
Nam nhân chậm rãi buông tay che môi nàng, đứng thẳng người, mắt lạnh nhìn nàng.
Hắn giải phóng cổ độc bị áp chế trong cơ thể nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
An Cửu nằm trên giường, cảm thụ được khó chịu quen thuộc trong thân thể, bất tri bất giác ý thức được điểm này.
Một trận đầu óc trống rỗng qua đi, An Cửu giật mình!
Mẹ nó nam nhân này chó cỡ nào chứ!!!
Không phải hắn đi rồi sao! Sao đi được một nửa còn chạy về hả!
Còn có hắn vừa rồi nói Phi Trần canh cửa cho nàng, hắn đây là sắp xếp người giám thị nàng!
Tưởng tượng đến nhất cử nhất động của mình đều trong tầm mắt hắn, cả người An Cửu đều không khoẻ.
Nàng còn tưởng Bùi Tịch sẽ rời đi, trong nguyên tác cũng viết qua, sau khi trộm hạt bồ đề, Bùi Tịch sẽ trở về Ngàn Sát Các, trải qua một khoảng thời gian ngủ đông mới tái nhậm chức.
Hắn không nên xuất hiện ở chỗ này nha! Sao có thể ra bài như lẽ thường thế? Hơn nữa huynh ghen thì ghen, vì sao phải hành hạ nàng! Huynh như vậy thật sự rất dễ hỏa táng tràng* có biết không!
* Hoả tá tràng: lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ.
Rơm rạ dưới đệm giường cùng vải bố khăn trải giường, lúc này tất cả thành công cụ tra tấn An Cửu.
Nàng trằn trọc, than nhẹ, giãy giụa vươn tay về phía người ở mép giường.
Mỗi một động tác mang đến phản hồi cực hạn khiến nàng một câu cũng không nói nên lời, trừ âm điệu rách nát trong cổ họng, nàng một chữ cũng không phát ra.
"Phi...... Phi Y...... Chàng......" Nàng gọi tên hắn đứt quãng, dừng ở trong tai lại như tiếng muỗi.
Từng tiếng than nhẹ nhưng không khiến nam nhân thương tiếc chút nào, hắn một tay để sau lưng, khuôn mặt ẩn trong đêm tối lạnh băng hờ hững.
"Đây là cái giá phải trả cho việc nàng phản bội ta." Hắn lạnh lùng nói.
Không ai phát giác, tay sau lưng hắn đang không khống chế được mà run rẩy. Đó là tác dụng phụ khi hắn cưỡng ép hấp thụ nội lực của hạt bồ đề.
Cũng là cái giá phải trả khi hắn quay lại giữa chừng.
Lông mi đen dài buông xuống, nam nhân thờ ơ nhìn thiếu nữ lăn lộn trên giường, cổ tay trắng nõn gầy gò giơ giữa không trung, cầu cứu hắn.
Hắn không động đậy, mặc cho đầu ngón tay trắng nõn của thiếu nữ nắm một mảnh vạt áo hắn, nắm chặt khiến mảnh vải trắng không tì vết có những nếp nhăn tinh tế.
"Cầu xin...... Cầu xin chàng......" Thiếu nữ gian nan ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng như tuyết tỏa sáng trong đêm tối.
Trán nàng đều là mồ hôi, gương mặt đỏ bừng, tóc đen rối bù, dính vào má nàng, trên cánh môi đỏ thắm, uốn ra độ cung mê người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương