Editor: Linh KimChỉ là nghĩ đến cặp vợ chồng gì dưới lầu thần kinh có chút mẫn cảm, Dữ Quang tạm thời đè nén cảm xúc kích động trong lòng mình xuống, sau đó mới lập tức trả lời Hi Cẩn.

Bên này Ngôn Cẩn nhìn biên tập Dữ Quang nhắn câu kia xong, phía cuối lại thêm ba dấu chấm than, trong lòng không khỏi cảm tháy áy náy, sau đó lại xin lỗi một phen.

Hi Cẩn: Thật sự xin lỗi vì đã quên mất việc này.

Chỉ là thái độ xa cách này của Ngôn Cẩn lại làm nội tâm của Dữ Quang hoảng loạn.

Sao đối phương lại khách khí với mình như vậy? Chẳng lẽ nghĩ là không muốn ký hợp đồng với mình nữa?Nghĩ đến đây trong lòng Dữ Quang lại càng không yên, cô trực tiếp hỏi.

Dữ Quang: Tác giả, bạn xem khi nào chúng ta ký hợp đồng thì tốt?Vừa lúc này Ngôn Cẩn cũng đang nghĩ đến việc này.

Nếu cô muốn tiếp tục sáng tác truyện trên app này, thì như vậy cô phải cùng đối phương ký hợp đồng.

Rốt cuộc đây cũng là một trang web kinh doanh chứ không phải để làm từ thiện nha, cô muốn viết tiếp liền chỉ có một con đường duy nhất là ký hợp đồng với đối phương.

Bởi vậy nhìn đến Dữ Quang nhắc đến việc này, Ngôn Cẩn liền thuận thế nói.

Hi Cẩn: Nếu biên tập không phiền thì hiện tạ chúng ta liền có thể.

Lời này cô gửi đi không bao lâu, bên kia liền nhanh chóng gửi tám chữ trở lại.

Ngôn Cẩn nhìn chăm chú, không khỏi buồn cười.

Dư Quang: Không phiền không phiền! Tuyệt đối không phiền!Kế tiếp dưới sự trợ giúp của Dữ Quang, Ngôn Cẩn thực nhau xin ký hợp đồng qua di động.


Cũng may mắn lúc trước Ngôn Cẩn đã đi lãnh chứng minh thư từ đồn công an, hiện tại mới có thể thuận lợi gửi đi chứng thực nhân thân của mình tới app tiểu thuyết.

Lúc sau chuẩn bị tốt, Ngôn Cẩn gửi cho Dữ Quang một tin nhắn.

Hi Cẩn: Tôi bên này đã chuẩn bị xong.

Dữ Quang nhìn đến mọi việc tiến hành thuận lợi thì kích động gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết, sau đó vội vàng mở phần biên tập của mình trên app ra, đang muốn trực tiếp đem đề nghị ký hợp đồng của Ngôn Cẩn thông qua, sau đó ánh mắt cô liền sững sờ trước phần thông tin của Ngôn Cẩn.

Sinh ngày 21 tháng 10 năm 2021?Bây giờ là ngày nào?Ánh mắt Dữ Quang chuyển đến trên góc máy tính của mình.

Sau đó đôi mắt cô không thể khống chế được mà trừng lớn.

Hiện tại là ngày 15 tháng 10 năm 2037, nói cách khách tác giả tên Hi Cẩn vẫn là một người còn chưa thành niên.

Điều này thực sự làm người quá kinh ngạc.

Dữ Quang ngốc lăng một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, sau đó xác nhận lại thông tin với Ngôn Cẩn.

Dữ Quang: Tác giả, bạn còn chưa thành niên?Dữ Quang: Bạn chính là dùng thân phận thật của mình gửi thông tin sao?Dữ Quang: Thân ái, trang web của chúng tôi đối với phương diện ký hợp đồng vẫn tương đối nghiêm, nếu bạn để người khác ký thay sẽ trực tiếp bị hủy tư cách tác giả.

Dữ Quang: Tác giả, bạn còn đó không?Ngôn Cẩn hơi tự hỏi một chút, sau đó liền biết đối phương vì cái gì mà lo lắng.

Cô không khỏi cười bất đắc dĩ, xem ra tuổi tác của thân thể này hạn chế rất nhiều nha.

Trong lòng nghĩ như vậy, Ngôn Cẩn cũng nhanh chóng trả lời vấn đề của Dữ Quang.

Hi Cẩn: Chính là bản thân tôi, xác thật là vị thành niên, chỉ là thích sáng tác thôi, không có nhờ người ký thay.

Bên kia trầm mặc một hồi.

Thời điểm Ngôn Cẩn cho rằng đối phương vẫn không tin mình, cô rốt cuộc lại nhận được một tin nhắn.

Dữ Quang: Tác giả, xin hãy nhận của tôi một lạy!!!Thành thật mà nói, cảm giác đọc bài của Ngôn Cẩn cùng thân phận của Ngôn Cẩn cho Dữ Quang cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Lúc trước chưa nhìn đến thông tin của Ngôn Cẩn, Dữ Quang vẫn luôn cho rằng tác giả có bút danh “Hi Cẩn” hẳn là một nữ tác giả trung niên có thâm niên viết lách.

Thậm chí còn có khả năng là một tác giả nào đó của app tiểu thuyết giấu thân phận.

Tóm lai mặc kệ là thế nào, ấn tượng đầu tiên của Dữ Quang về Ngôn Cẩn hiển nhiên cũng không phải là một cô bé vị thành niên.

Mà ở lúc kinh ngạc ban đầu qua đi, Dữ Quang cảm thấy như vậy cũng khá tốt, Hi Cẩn còn nhỏ như vậy đã có thể có trình độ viết văn như vậy, nếu sau khi trưởng thành, tập luyện càng nhiều, chẳng phải càng có thể viết ra nhiều tiểu thuyết tốt sao?Tuổi nhỏ cũng chính là có ý nghĩa đối phương có tiềm lực phát triển rất lớn.

Nói không chừng đối phương còn trở thành đại thần chính của app đâu.

Nghĩ đến đây Dữ Quang không hề do dự, lập tức duyệt hợp đồng của Ngôn Cẩn.


Dữ Quang: Tôi đã làm xong, chỉ là tốc độ xử lý của trang web vẫn tương đối chậm, cho nên đến buổi chiều ngày mai bạn mới có thể thấy được mình có đóng dấu tác giả.

Dữ Quang: Đúng rồi, tôi thấy tác phẩm của bạn đã gần đến ba vạn chứ, trang web của chúng tôi thời điểm đạt ba vạn chữ đều có thể lên trang đầu, đợi lát nữa tôi lên trung tâm xin cho bạn một chỗ.

…….

.

Dữ Quang: Còn có, hiện tại tiểu thuyết này viết thực không tồi, hiện tại còn lọt top đấy, chờ đến thêm một khoảng thời gian nữa khẳng định nó sẽ ngày càng phát triển.

Chính là hiện tại thôi thấy bạn thêm chương mới cũng không quá cần mẫn, có chuyện gì ảnh hưởng sao?Hi Cẩn: …… Tôi còn đi học, gần đây có kỳ thi cho nên tương đối bận.

Những lời này của Ngôn Cẩn trực tiếp đem Dữ Quang từ trong mộng đẹp tương lai mình có thể bồi dưỡng ra một đại thần siêu cấp kéo ra.

Cô trầm mặc một hồi mới lại nhắn cho Ngôn Cẩn một tin.

Dữ Quang: Ừ, học tập quan trọng, nên học tập cho tốt, mỗi ngày đều hướng về phía trước…… Như vậy tương lai mới có thể thường xuyên cập nhật truyện, bạn có thể duy trì tần xuất hiện tại kỳ thực cũng tốt rồi.

Trước mắt mỗi ngày Ngôn Cẩn đều cập nhật một lần thật sự là làm không được, nhưng cách ngày thì với cô cũng không có vấn đề gì.

Bởi vậy sau khi Dữ Quang trả lời không thành vấn đè, Ngôn Cẩn liền nói với đối phương mình muốn đi gõ chữ, sau đó liền thoát khỏi mục tin nhắn.

Bởi vì cùng Dữ Quang nói chuyện phiếm làm chậm trễ ít thời gian của Ngôn Cẩn, cho nên sau khi Ngôn Cẩn rời khỏi mục tin nhắn lập tức điên cuồng đem ý tưởng ban ngày đã vạch ra chuyển hóa thành văn bản.

Sau đó thẳng đến 11 giờ đem thành quả của hôm nay tải lên.

Làm xong hết thảy, Ngôn Cẩn liền buông di động chuẩn bị đi ngủ.

Thời điểm này Ngôn Hi lại mở miệng.

“Tiểu Cẩn, mấy ngày nay em đều làm cái gì vậy? Chị thấy em vẫn luôn cầm di động.


”Lời nói của Ngôn Hi mang theo một chút ý vị lo lắng, hiển nhiên là cô sợ tâm trí Ngôn Cẩn bị di động dẫn đi.

Ngôn Cẩn nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó vội vàng lắc lắc đầu: “Chị yên tâm đi, em chỉ là….

.

rèn luyện năng lực sáng tác của mình thôi.

”Ngôn Cẩn cũng không trực tiếp nói với Ngôn Hi cô đang viết tiểu thuyết, dùng chỉ có thể dùng những lời này cho qua chuyện.

Ngôn Hi nghe ra, em gái mình chính là có tâm tư.

Hơn nữa tuy rằng gần đây mỗi tối Ngôn Cẩn đều xem di động, nhưng thành tích học tập của cô cũng không đi xuống, mấy hôm trước có một bài thi trắc nghiệm, cô còn lấy được thành tích cao nhất lớp.

Ngôn Hi nghĩ rằng hẳn là nên cho em gái tự do vừa phải, cho nên sau một phen do dự, Ngôn Hi vẫn không tiếp tục nói về đề tài này, chỉ đối với Ngôn Cẩn dặn dò một câu.

“Vậy là tốt rồi, chính trong lòng em hiểu rõ là được, hiện tại đã 11 giờ, nhanh đi ngủ đi.

”Ngôn Cẩn ngoan ngoãn gật gật đầu.

……….

.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện