Editor: Linh KimCô nhàn nhạt hỏi Ngôn Thành một câu: "Ba ba phản ứng như vậy là quen biết người này sao?"Ngôn Thành lắc lắc đầu, biểu tình có chút phức tạp."Không phải, ta chỉ viết cha hắn thôi.

Năm đó công ty ba ba nhận được đơn đặt hàng của tập đoàn Trọng Phong, cũng bởi vì thế được gặp chủ tịch Lăng Thế Dũng một lần.


Chính là ta không nghĩ đến quý tử của Lăng chủ tịch sẽ là loại người này."Ngôn Cẩn trầm mặc một hồi, "Ba ba, hắn cũng đang học cao trung sao?""Ừ, bất quá năm nay hắn mới học được một học kỳ liền phạm sai lầm gì đó nên phải chuyển trường, chọc giận đến cha hắn."Thì ra là thế, trách không được mình trước đó đã điều tra qua thì Lăng Phong vẫn ở trường quốc tế.Sau khi biết được thân phận của Lăng Phong, trên mặt Ngôn Thành chính là hiện ra vẻ khó xử.Tần Văn Châu nhạy bén ra điểm bất thường, bà có chút không cao hứng hỏi chồng mình."Như thế nào, biểu tình của anh là có ý tứ gì?"Khóe miệng Ngôn Thành hiện lên một tia chua xót, hắn nói: "Văn Châu, chuyện này đến đây liền dừng lại đi."Tần Văn Châu bỗng dưng trừng lớn mắt: “Dừng ở đây, đám tiểu vương bát đảm hại Tiểu Cẩn suýt mất mạng, anh kêu em dừng làm sao?"Nghe Tần Văn Châu chất vấn, Ngôn Thành nhịn không được siết chặt tư liệu trong tay.

Hắn kỳ thực cũng không muốn như vậy, chỉ là lấy quy mô công ty hắn mà nói căn bản không phải là đối thủ của người ta.Ngôn Thành chỉ có thể đem băn khoăn ở trong lòng nói ra."Chủ tịch Lăng Thế Dũng của tập đoàn Trọng Phong cùng giám đốc ảnh nghiệp Lam Thải đều vô cùng cưng chiều con trai duy nhất của mình.

Nếu con mình phạm sai lầm bọn họ chính là đi trách cứ người khác vì cái gì trêu chọc con trai mình, mà không nghĩ có phải Lăng Phong đi trêu chọc người ta trước hay không."Xác thực khi Ngôn Thành hợp tác cùng nơi đó nghe được một số tin bát quái.Ngôn Cẩn nghe đến đầu trong lòng thầm gật gật đầu.Ở trong cốt truyện, cha mẹ Lăng Phong thập phần cưng chiều con trai, loại sự tình trong miệng Ngôn Thành nói ra xác thực bọn họ có thể làm ra tới.Tuy rằng nội tâm Ngôn Cẩn cũng hy vọng nhóm người này trả giá, nhưng hiện tại cô cũng biết bây giờ không phải là thời cơ tốt.Bởi vậy cô cũng theo Ngôn Thành cùng nhau khuyên Tần Văn Châu."Mẹ, con không có việc gì, mẹ cùng ba ba không nhất thiết vì con đi đắc tội với đám người khó chơi."Đương nhiên không so đo thì không so đo, cô vẫn đem nói xấu Lăng Phong với cha mẹ.

Cô không muốn một ngày nào đó nhìn thấy Ngôn Thành cùng Tần Văn Châu ở trên cùng một chiến tuyến với Lăng Phong khi dễ Ngôn Hi.Hai cha con liên hợp Tần Văn Châu nửa ngày, rốt cuộc Tần Văn Châu mới đem chuyện này ném ra sau đầu.Vì trấn an cảm xúc của Tần Văn Châu, Ngôn Cẩn lại ngoãn ở bệnh viện thêm hai ngày, sau đó xuất viện một lần nữa trở lại trường học.Tần Văn Châu không lý giải được vì cái gì Ngôn Cẩn lại thích đi trường học đến thế.Chỉ có Ngôn Cẩn mới biết cô là sợ hãi thời điểm mình không đi học Ngôn Hi sẽ bị tra nam bắt cóc đi.Ở nguyên tác cũng không như vậy, nam chính Lăng Phong nhớ lại ân tình lúc còn nhỏ, đối với nguyên chủ là “Ân nhân cứu mạng” hết sức ân cần.Nhưng lại không khống chế được chính mình đem tầm mắt nhìn về Ngôn Hi.Nguyên chủ nhận ra Lăng Phong có điểm không thích hợp, bởi vậy cô mới làm trầm trọng lên để bắt đầu bắt nạt chị gái.Mà Lăng Phong có lẽ che giấu nội tâm chột dạ, lại có lẽ là thẹn quá hóa giận, hắn cho rằng Ngôn Hi đang câu dẫn mình, liền đối với Ngôn Hi xuống tay càng tàn nhẫn.Xé bỏ vở tác nghiệp, đi đường cố ý đụng vào Ngôn Hi, sai bảo Ngôn Hi làm đủ loại sự tình.Bởi vì để cho nguyên chủ cao hứng, Lăng Phong còn ngầm đồng ý cho đàn em đem Ngôn Hi khóa suốt đêm ở phòng thiết bị.


Chờ ngày hôm sau có các bạn học tới phòng lấy thiết bị, Ngôn Hi lúc này mới được thả ra ngoài.Sau khi rời khỏi đó cô liền sốt cao hai ngày, rốt cuộc chịu không nổi nữa đi tìm giáo viên chủ nhiệm của mình, nói cho đối phương hết thảy.Chỉ là đối phương cũng không cho Ngôn Hi sự bảo hộ, đối phương lạnh mặt nghe xong cô nói mình đã chịu ủy khuất như thế nào, cuối cùng chỉ mở miệng nói một câu: “Vì cái gì mà bọn họ không đi bắt nạt người khác mà chỉ bắt nạt em? Em không thèm nghĩ lại xem chính mình sai ở chỗ nào, một bàn tay không thể vỗ ra tiếng vang.

Loại việc nhỏ này các em tự mình giải quyết, tôi rất bận, không cần đem loại việc nhỏ này làm phiền tôi.”Sau đó người đàn ông trung niên trực tiếp xoay người rời đi, chỉ dư lại Ngôn Hi tuyệt vọng ở hành lang nhìn theo bóng dáng hắn.Sau Ngôn Hi lại biết được, giáo viên chủ nhiệm không phải không biết cô đã chịu ủy khuất, chẳng qua hắn biết mình không đắc tội nổi Lăng Phong, cho nên đối với Ngôn Hi cầu cứu là làm như không thấy.………Hiện tại bởi vì Ngôn Cẩn, cô cùng Ngôn Hi không có đi học trường ở trong nguyên tác.


Nhưng Lăng Phong lại đúng là âm hồn bát tán đi theo chuyển trường lại đây.Ngôn Cẩn không thể không lo lắng quán tính của cốt truyện.

Giống như cô cùng Ngôn Hi khi còn nhỏ, cô rõ ràng đã làm tốt các chuẩn bị, Ngôn Hi vẫn bị bắt đi, còn vì vậy mà chịu khổ.Chính vì tất cả những điều này cho nên hiện tại Ngôn Cẩn mới bức thiết muốn trở lại trường học..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện