Về phần tại sao Cơ Vũ hài lòng với vị hôn thê của mình như vậy mà vẫn còn hoa tâm phong lưu, trong lòng bảo bối có nỗi khổ a, kỳ thật cũng không phải Cơ Vũ cặn bã, ăn trong bát nhìn trong nồi, gia lý hồng kỳ bất đảo, ngoại diện thải kỳ phiêu phiêu (*).



(*) Gia lý hồng kỳ bất đảo, ngoại diện thải kỳ phiêu phiêu: ý nói ở nhà đã có vợ, nhưng bên ngoài lại muốn có thêm người tình.



Kỳ thật đến bây giờ Cơ Vũ vẫn là xử nam nha, lúc mọi người đều biết gia gia của hắn là cao tầng căn cứ, nữ nhân vây quanh bên cạnh hắn liền nhiều hơn, hắn vẫn không để ý đến những nữ nhân này, nhưng bởi vì diện mạo tà mị phong lưu của hắn, những nữ nhân này lại muốn cùng hắn nhấc lên quan hệ, cho nên khi các nàng hỏi hắn liền mang chuyện này khuếch đại lên, tiếp sau đó căn cứ liền truyền ra hắn phong lưu đa tình vứt bỏ vị hôn thê.



Lúc ấy vật tư của căn cứ không nhiều, Cơ Vũ phải bận rộn thu thập vật tư đề cao dị năng, hơn nữa hắn tin tưởng đạo lí thanh giả tự thanh (*), không có quan tâm lời đồn đãi này, lựa chọn thái độ không quan tâm, đến khi tất cả mọi người bao gồm gia gia của hắn và vị hôn thê đều tin, đến khi muốn quản, lại phát hiện không thể quản được, lời đồn đãi đã phát triển đến độ không thể khống chế, tất cả mọi người đều tin hắn là một người phong lưu, còn có người nói hắn có con tư sinh, hắn nói hắn không có quan hệ gì với nữ nhân này, căn bản là không ai tin, có trời mới biết hắn có bao nhiêu thương vị hôn thê của hắn.



(*) Thanh giả tự thanh: bản chất của người ngay thẳng, trong sạch, thanh tao, khi bị nói xấu vu oan dù họ vẫn không thanh minh nhưng sự thật cũng sẽ tự được phơi bày.



Sau đó có người truyền bá một ít lời đồn hắn bị đả thương, nhưng lại bị người khác vu cáo nói hắn dám làm không dám chịu, còn hại hắn bị gia gia của hắn cũng chính là Cơ gia lão gia tử gia pháp hầu hạ một trận, nói cái gì đại trượng phu dám làm phải dám chịu, sau đó giam hắn mấy tháng, kết quả mọi người trong căn cứ nghĩ hắn không có lời nào để nói cho nên thừa nhận, vị hôn phu Phỉ Phỉ của hắn thấy hắn vẫn không giải thích cũng từ từ thất vọng.



Cơ gia lão gia tử vốn nghĩ tôn tử như vậy sẽ làm hư nữ nhi tốt của người ta, cho nên muốn đi Phỉ gia từ hôn cho Phỉ Phỉ, như vậy cũng chừa chút mặt mũi cho cô nương nhà người ta, nhưng còn chưa kịp đi đã bị Cơ Vũ ôm chân không cho đi, nói không muốn từ hôn, hắn thật tình yêu Phỉ Phỉ, kỳ thật Cơ Vũ nói đều là sự thật, nhưng mọi người không ai tin, cuối cùng vẫn là Phỉ Phỉ quyết định không giải trừ hôn ước, trước hết là như vậy.



Mấy tháng sau, tất cả nữ nhân của Cơ Vũ đều vẫn duy trì khoảng cách ba thước, không cho một nữ nhân nào gần người, đánh giá của người trong căn cứ đối với hắn thật vất vả mới cải thiện, vị hôn thê Phỉ Phỉ của hắn cũng từ từ nghĩ muốn buông xuống quá khứ của hắn, cùng sống tốt với hắn, kết quả, hôm nay vừa ra, làm cho mọi người trong căn cứ đều tỉnh ngộ, bọn họ nói hoa hoa đại thiếu làm sao có thể hồi tâm, thì ra là chướng mắt nữ nhân đó a, Phỉ Phỉ cũng nghĩ đến hắn không kiên trì được, cho nên lòng tràn đầy chua sót, đem tâm lúc đầu rung động chậm rãi thu hồi.



Hôm nay cũng là bởi vì Cơ Vũ cho rằng Phỉ Phỉ xem thường mình, cho nên nghĩ đoạt An Nhạc từ trong tay Mặc Hàn lại, sau đó chứng tỏ cho Phỉ Phỉ thấy hắn không kém bất kì người nào, nàng có thể yên tâm gả cho hắn, hắn không muốn An Nhạc, nhưng lại muốn chứng minh cho Phỉ Phỉ thấy đuổi An Nhạc về bên người Mặc Hàn.



Nga, đáng thương Cơ Vũ, hắn còn không biết, cố gắng một tháng này của hắn đã uổng phí, vị trí của hắn ở trong lòng Phỉ Phỉ đã trở lại như trước, thậm chí còn hơn trước, bây giờ hắn muốn mở rộng trái tim của vị hôn thê nhà mình quả thực còn khó hơn so với lên trời. A, đáng thương Cơ Vũ, chúng ta hãy vì hắn mà bi ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện