An Nhạc đột nhiên hỏi: "Nếu trong đội có người bình thường thì phải làm sao?" Tiểu Văn đáp: "Còn cần phải nhìn nhân số dị năng giả và giác tỉnh giả trong đội, mỗi dị năng giả có thể mang hai người thường vào khu C, giác tỉnh giả có thể mang một người bình thường vào." An Nhạc hiểu rõ gật đầu, chỗ bọn họ có ba mươi ba người, vậy là cần biệt thự bốn mươi phòng là đươc rồi.



An Nhạc nói: "Được rồi, chúng ta mua biệt thự bốn mươi phòng, mời giúp chúng tôi đăng ký một chút." Nói xong, nhìn Mặc Hàn một cái, Mặc Hàn gật gật đầu, lấy ba lô trên lưng xuống, đưa cho Tiểu Văn, Tiểu Văn không có cảm thấy có gì dị thường, nhưng đám người An Nhạc biết, bên trong nguyên bản là đồ ăn, lúc Mặc Hàn đụng tay vào ba lô đã đưa thức ăn vào không gian, sau đó lại chuyển một phần tinh hạch vào ba lô, lúc cho Nguyệt Kiến đồ ăn thì An Nhạc cũng làm vậy, ba lô của nàng vốn cũng chỉ có vài cái bánh mì mà thôi.



Tiểu Văn lấy tinh hạch trong ba lô đếm rồi trả lại ba lô cho Mặc Hàn, sau đó cầm một chuỗi chìa khóa ra: "Đây là chìa khóa của biệt thự các ngươi, ở đây có bốn mươi cái cái chìa khóa, các ngươi có thể tự phân." Không đợi An Nhạc bọn họ nói chuyện, lại chạy đến bên ngăn kéo lấy ra mấy cái chìa khóa có số, nói: "Đây là chìa khóa của từng phòng, sau khi các ngươi chọn xong phòng rồi đến đây lấy chìa khóa là được, ở trên có ghi số."



Đám người An Nhạc gật gật đầu, mượn chìa khóa rồi đi, vừa mới đi tới cửa, liền đụng phải đám người Tiếu Huyên đi từ hướng khác đến, Tiếu Huyên nhìn thấy An Nhạc bắt đầu phất tay hô to: "Nhạc Nhạc tỷ! Nhạc Nhạc tỷ! Bọn ta ở trong đây!" Nói xong liền túm ca ca nhà mình còn đang ngây người chạy như điên đến bên người An Nhạc, mắt thấy sẽ nhào vào trong lòng An Nhạc, kết quả lại bị một ánh mắt của Mặc Hàn làm đông lạnh.



Nhưng Tiếu Huyên vẫn buông cánh tay ca ca nhà mình, đi tới chỗ An Nhạc, ngoài miệng than thở khẽ nói: "Nhạc Nhạc tỷ, ngươi có ý muốn đổi lão công hay không a, Mặc đại ca vẫn luôn lạnh mặt, không biết dỗ dành người, chỉ biết hù dọa người, còn thường xuyên lạnh nhạt bạo lực! Ta thấy ca ca ta cũng không tệ, rất soái, biết dỗ dành, còn rất ôn nhu rất ngây thơ, cơ bản là không tức giận, quan trọng nhất là tuổi còn rất trẻ a! Tuổi cũng bằng Nhạc Nhạc tỷ nha! Mặc đại ca còn lớn hơn ngươi vài tuổi đâu!"



Mặc Hàn nghe xong những lời này, lãnh khí trên người không muốn sống phóng ra bên ngoài, vẫn không đến bên người Tiểu Huyên! Bên người nàng chính là vợ nhà mình, vạn nhất đông lạnh vợ thì phải làm sao! Vì vậy Mặc Hàn cũng chỉ có thể phóng khí đến trên người Tiếu Ý ca ca của nàng.



Lúc Tiếu Ý nghe thấy muội muội nhà mình lần nữa gọi An Nhạc liền ngẩn người, lúc vừa mới vào căn cứ bọn họ liền tách ra, bởi vì bọn họ muốn đi cùng mấy người quân nhân kia đến chỗ giao nhiệm vụ lĩnh thưởng, không nghĩ tới vừa mới trở về liền gặp lại, thật đúng là có duyên, Tiếu Ý nghĩ vậy, lại đột nhiên bị muội muội nhà mình lôi kéo chạy, chạy được một lúc, đột nhiên cảm giác lạnh người, muội muội nhà mình liền dừng gấp lại, muội muội dừng lại, Tiếu Ý cũng theo quán tính té lên trước, Tiếu Ý vừa định buông ta ra khỏi muội tử nhà mình, không để cho nàng cũng bị mình làm ngã, ai ngờ hắn còn chưa kịp buông tay, cánh tay đã bị muội tử nhà mình buông ra rồi! Buông ra rồi! Sau đó Tiếu Ý liền lấy tốc độ ngày càng lớn té trên mặt đất!



Vì vậy, 'bộp' một tiếng....



Các bạn đều hiểu mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện