Buổi tối sau khi ăn xong cơm chiều, cả nhà đốt đèn dầu, Tào tứ muội đem tiền hôm nay bán điểm tâm từ trong túi móc ra: "Đại muội tử, hôm nay ta bán được 44 khối điểm tâm, tổng cộng 88 văn tiền, ngươi đếm tại đi."
Lý Hà Hoa không có đếm lại mà là trực tiếp đưa ra mười một văn tiền cho Tào tứ muội: "Tẩu tử, đây là thù lao hôm nay của tỷ, hôm nay vất vả rồi."
Tào tứ muội kích động, cầm lấy mười một văn tiền trân trọng bỏ vào túi: "Đại muội tử, cảm ơn muội."
Lý Hà Hoa cười lắc đầu: "Tẩu tử, đây là tỷ nên được. Ngày mai chúng ta thêm hai loại điểm tâm mới cùng kẹo hồ tô, tổng là nhiều gấp đôi hôm nay, khả năng ngày mai tương đối vất vả."
Tào tứ muội vỗ một phát tên đùi: "Này thì vất vả gì, quá nhẹ nhàng. Tỷ còn hy vọng bán càng nhiều càng tốt, tỷ đây có thể kiếm không ít tiền." Người cả nhà đều cười.
Không kịp nghỉ ngơi, Lý Hà Hoa liền thét to lên, cường điệu giới thiệu điểm tâm mới, rất nhiều người nhìn thấy điểm tâm mới đều tò mò mở miệng dò hỏi, Lý Hà Hoa đồng loạt giới thiệu, sau đó mỗi loại bánh sơn tra và phù dung tô cầm một khối cho mọi người ăn thử.
Hương vị tự nhiên ngon không cần phải nói, vì thế rất nhiều người đều lựa chọn mua điểm tâm mới là bánh sơn tra cùng phù dung tô để nếm thử, cũng có người nhà giàu dứt khoát mua mỗi loại một ít.
Kẹo hồ lô mọi người đều biết, tiểu hài tử đặc biệt thích ăn, thấy ở chỗ Lý Hà Hoa cũng có bán, hơn nữa màu sắc thật hấp dẫn, rất nhiều hài tử đi theo người lớn đều muốn ăn, không ít người lớn bị nháo đến không cách nào đành lấy ra hai văn tiền mua một xâu.
Hôm nay kẹo hồ lô bán xong nhanh nhất, Lý Hà Hoa âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn nàng đã cất trước hai xiên, bằng không nhóc con kia cũng không có mà ăn.
Việc buôn bán hôm nay thật không tồi, nhưng bởi vì gia tăng số lượng lên gấp đôi cho nên thời gian bán so với ngày thường hơn một canh giờ mới xong, thấy thời gian đã sắp qua ngọ, phỏng chừng chỗ Tào tứ muội cũng chưa bán xong, cho nên Lý Hà Hoa liền đến chỗ cũ lấy nguyên liệu trước, lúc này mới đi phía tây chỗ Tào tứ muội.
Tào tứ muội bên này quả nhiên chưa bán xong, nhưng mà thừa không nhiều lắm, thấy Lý Hà Hoa lại đây liền đứng lên nói: "Đại muội tử, muội bán xong rồi sao? Nhanh hơn tỷ vậy."
Tào tứ muội gật đầu đáp: "Cái này tỷ biết, tỷ cũng không còn nhiều lắm, rất nhanh là có thể đi về."
Lý Hà Hoa trong lòng nhớ thương Thư Lâm, vì thế nói với Tào tứ muội: "Đại tỷ, muội sẽ không cùng tỷ về, muội muốn trở về một chuyến, nhìn xem hài tử trong nhà."
Tào tứ muội đã làm mẫu thân, đương nhiên có thể lý giải được cảm giác không buông xuống được của mẫu thân đối với hài tử, nàng ấy hiểu ý gật đầu: "Nên vậy nên vậy, muội mau đi đi, hảo hảo nhìn xem hài tử, tỷ để phần cơm trưa cho muội."
Lý Hà Hoa gật đầu đáp được, liền vội vàng chạy đến thôn Thượng Thủy.