Edit by Cá Trèo Cây
Diệp Mộ Sanh dùng khinh công suốt mấy ngày, rồi dừng chân ở một khách điếm tại trấn nhỏ. Sau khi trọ một gian phòng, Diệp Mộ Sanh ngồi ở trong phòng một bên nhẹ nhàng đánh đàn, một bên suy tư kế tiếp nên làm như thế nào.
Diệp Mộ Sanh xuyên qua tới vị diện này đã hơn mười năm, thân phận cậu tại vị diện này chính là thần y nam nhị trong cốt truyện, nhiệm vụ của cậu chính là chữa khỏi vai ác tà ma giáo chủ Quân Mặc Khanh.
Bất quá ngoại trừ việc chữa khỏi vai ác, Diệp Mộ Sanh còn có một việc đại sự cần làm, đó chính là báo thù rửa hận giúp Diệp gia! Diệp gia là nhà của nguyên chủ vốn trên giang hồ có tiếng tăm lừng lẫy, truyền thừa trăm năm, Thanh Trần Diệp gia lấy đàn làm vũ khí.
Nhưng Diệp gia không phải thế hệ nào cũng như nhau, thế hệ tằng tổ phụ (*) của nguyên chủ không một người nào có thể lĩnh ngộ cầm kỹ ‘ Diệp Thanh Vận Khởi ’, Diệp gia bắt đầu chậm rãi suy tàn.
(*) Ông cố (cha của ông nội): tằng tổ 曾祖, tằng tổ phụ 曾祖父.
Phụ thân nguyên chủ, cùng vài vị lão giả võ công cao cường của Diệp gia lần lượt qua đời, Diệp gia hoàn toàn suy sụp. Chuyện này được giấu kín, không hề bị người ta biết rõ.
Bất quá lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, tuy rằng Diệp gia suy bại, nhưng Diệp gia vẫn còn công pháp luyện đàn. Chính bởi vì như vậy, Diệp gia bị người nào đó không có ý tốt theo dõi.
Vào năm nguyên chủ tám tuổi, một đám hắc y xông vào Diệp gia, đại khai sát giới. Vốn đã suy bại, Diệp gia căn bản không phải đối thủ của đám hắc y kia.
Cuối cùng Diệp gia trên dưới tiếng khóc van xin từng trận, tiếng đàn chói tai, máu chảy thành sông.
Mà may mắn chính là mẫu thân của nguyên chủ trước khi gả cho Diệp gia, thì từng là hiệp nữ giang hồ lưu lạc thiên nhai (*), có vài phần bản lĩnh.
(*) thiên nhai 天涯 : Chân trời, cuối trời, chỉ nơi xa xôi.
Cho nên khi mọi người đối kháng hắc y, bà mang theo nguyên chủ cùng công pháp, dược, đàn trốn ra khỏi Diệp gia, nhưng vẫn bị một hắc y phát hiện.
Phát hiện phía sau có người đuổi theo, bất quá bà đã đánh ngất nguyên chủ, đem công pháp cùng đàn đồng loạt giấu vào trong người cậu.
Khi bà đang muốn rời đi đánh lạc hướng tên hắc y, gã lại đột nhiên xuất hiện. Hai người đánh nhau một phen, không phân cao thấp. Nhưng hắc y đột nhiên phát hiện nguyên chủ, thế là gã cầm kiếm đâm về phía nguyên chủ.
Bà nhanh chóng dùng thân thể của mình che ở trước nguyên chủ, dùng hết toàn lực tập kích đánh vào tim hắc y. Tuy rằng hắc y không đâm đến vị trí quan trọng của bà, nhưng trên thân kiếm có lau kịch độc. Bởi vậy hai người cùng ngã xuống.
Vừa lúc này Diệp Mộ Sanh xuyên qua, mở mắt liền nhìn thấy bà che ở phía trước mình, máu tươi bắn tới trên mặt cậu, Diệp Mộ Sanh tức khắc ngây ngẩn cả người.
Một lát sau, Diệp Mộ Sanh phản ứng lại, nhanh chóng đứng dậy xem xét tình huống hai người. Lại phát hiện tên hắc y bị đâm trúng tim đã chết, môi của nữ tử vừa rồi che chở cho mình biến thành màu đen, cũng mất đi hô hấp.
Vừa mới xuyên qua, không biết cốt truyện vị diện này nên Diệp Mộ Sanh có chút ngốc. Vì thế một bên dùng tay nhỏ vuốt mắt bà lại, một bên bảo hệ thống truyền cốt truyện vị diện.
Sau khi tiếp thu cốt truyện xong, Diệp Mộ Sanh ngồi xổm xuống, nhìn người vì mình mà trúng kịch độc, còn không kịp nói một lời cuối với cậu, bà đã qua đời, trong lúc nhất thời tâm tình cậu có chút phức tạp.
Giống hệt trong cốt truyện, không bao lâu sau, Diệp Mộ Sanh ngồi ở bên cạnh hai cỗ thi thể, chờ Bạch Sầu hái thuốc đi ngang qua.
Bạch Sầu nhìn trúng tư chất của Diệp Mộ Sanh, giúp Diệp Mộ Sanh an táng mẫu thân thật tốt, liền mang theo Diệp Mộ Sanh trở về núi Bách Thảo, thu cậu làm đệ tử.
Gió xuân phất qua, thổi vào trong phòng, nhẹ nhàng phất mành lên. Nhớ tới chuyện cũ, khóe miệng Diệp Mộ Sanh gợi lên một nụ cười nhẹ, tiếng đàn từ đầu ngón tay tỏa ra, thâm trầm, uyển chuyển mà vẫn trào dâng.