Qua vài phút, khi Cố Mạch Hàn nhìn thấy Diệp Mộ Sanh up Weibo, hắn thu lại nụ cười vương trên môi, ý cười trong mắt cũng tiêu tán.

Tô Mạc Già v: A Cáp, rất vui khi biết em. 【 hình ảnh 】

Chỉ có một hình ảnh duy nhất chính là Diệp Mộ Sanh chụp chung với A Cáp. Cằm của Diệp Mộ Sanh tựa nhẹ lên đầu A Cáp với đôi mắt híp lại, khuôn mặt thanh tú và đẹp như tranh của cậu tràn ngập nụ cười nhàn nhạt dưới mái tóc ngắn xoăn nhẹ.

“Chỉ có A Cáp.” Nhìn chằm chằm hình ảnh phóng to trên màn hình điện thoại, Cố Mạch Hàn rũ mắt, giọng điệu có chút u oán.

Hắn vốn đang cho rằng Diệp Mộ Sanh sẽ tag hắn, nhưng Diệp Mộ Sanh không chỉ không tag hắn, mà còn trên cap cũng không nhắc gì về hắn và bức ảnh được up chỉ có A Cáp, không có hắn.

Click mở bình luận Weibo, quả nhiên giá trị nhan sắc cao, vừa mới update Weibo không lâu đã có hàng chục bình luận.

Từ Niệm: Trời ơi! Mỹ nhân thật đẹp, liếm màn hình!!!

Mộ mỹ nhân là lão bà của ta: A a a! Mỹ nhân show mặt! Thật đẹp quá đi! Gả cho tui đi!

Nơi Phồn Hoa: Đẹp muốn khóc!

Sớm Sớm Tối Tối: Mỹ nhân gả cho tui đi!!!

…………

Xem bình luận xong, Cố Mạch Hàn mím môi thoát ra, sau đó click mở trang chủ Weibo, nhanh chóng gõ mấy chữ, nhìn album một lát, cuối cùng chọn ra một tấm hai người chụp chung với A Cáp rồi đăng.

Tỏa Song Hàn v: A Cáp nói cũng rất vui khi quen cậu ^_^【 hình ảnh 】

Sau khi update xong, để tránh lát nữa ùn ùn thông báo weibo, Cố Mạch Hàn liền thoát Weibo.

Vừa mới thoát Weibo chưa nổi một phút thì Cố Mạch Hàn thấy Diệp Mộ Sanh nhắn tin cho mình trên QQ.

Tô Mạc Già: Hàn Hàn, anh cũng show mặt…

Tỏa Song Hàn: Đúng thế, đột nhiên tôi cũng muốn show mặt, coi như tặng phúc lợi cho fans đi.

Tô Mạc Già: Nếu biết trước anh cũng show mặt thì tôi đã chọn tấm chúng ta chụp chung.

Tỏa Song Hàn: Ha ha, Mạc Mạc, tôi còn tưởng rằng cậu ghét bỏ tôi xấu nên mới chọn tấm chụp với A Cáp chứ.

Tô Mạc Già:… Không phải, anh ở trên mạng vẫn luôn rất thần bí, cái gì cũng không nói nhiều. Tôi cho rằng anh không muốn show mặt, bởi vậy ban nãy tôi mới hỏi có thể up hình chụp với A Cáp hay không. Hơn nữa anh không hề xấu!

Nhìn Diệp Mộ Sanh lần đầu tiên nhắn cho mình nhiều chữ như vậy, khóe miệng Cố Mạch Hàn không tự chủ được giương lên ý cười nhạt, tâm tình nháy mắt tốt lên rất nhiều, nhanh chóng gõ chữ.

Tỏa Song Hàn: Ừm, Mạc Mạc, kỳ thật tôi vốn thần bí là do ngại phiền toái mà thôi ^_^

Hai người đều là đại thần giới võng phối, đột nhiên cùng nhau show mặt, hơn nữa giá trị nhan sắc hai người đều rất cao, không quá bất ngờ khi weibo họ nổ tung. Không chỉ Weibo, ngay cả QQ cũng bị spam.

Thông báo QQ quá nhiều, Diệp Mộ Sanh cũng lười để ý, nhưng nhìn thấy Vũ Tuyết Phi Phi trong đoàn phim vẫn luôn gửi tin nhắn cho mình nên cậu bấm vô.

Vũ Tuyết Phi Phi: Mỹ nhân à, không ngờ cưng đẹp dữ vậy luôn! Thế mà không chịu show mặt sớm để các chị liếm màn hình!

Vũ Tuyết Phi Phi: Mỹ nhân, mỹ nhân, mỹ nhân! Có ở đấy hay không!

Vũ Tuyết Phi Phi: Mộ đại mỹ nhân, người đẹp ơi! Trả lời tin nhắn của chị đi!

Vũ Tuyết Phi Phi: Chị biết cưng gặp Hàn Hàn ở đâu nhá! Ở cửa siêu thị, đúng không!

Tô Mạc Già: Sao chị biết? Vũ Tuyết Phi Phi: Hí, nhắc tới Hàn Hàn thì rep nhanh thế.

Tô Mạc Già:……

Diệp Mộ Sanh nhớ rõ mình không kể chuyện gặp được Cố Mạch Hàn ở đâu trên Weibo, Cố Mạch Hàn cũng không có, vậy Vũ Tuyết Phi Phi làm sao mà biết được?

Chẳng lẽ là mấy cô gái kia…

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện