Editor: Mây aka Tiên Vân

18|12|2021

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Chương 79.

Ngày đó, Ân Âm nhớ ra Tô Nguyên Gấm gọi điện thoại cho cô để nói về sinh nhật của cậu bé, chỉ là nguyên chủ quên mất, cũng không có chuẩn bị quà sinh nhật.

Sau khi suy nghĩ, Ân Âm đã gửi tấm ảnh một nhà ba người cho người bạn mà cô quen, người bạn đó có một người nhà là chuyên gia điêu khắc gỗ, nên cô đã thỉnh cầu người ta giúp đỡ điêu khắc một nhà ba người.

Người kia đồng ý, sáng hôm sau Ân Âm liền thấy anh ta gửi tới thành phẩm.

Ân Âm nghĩ: Điều mà Tô Nguyên Gấm mong chờ nhất có lẽ một nhà ba người ở cùng nhau.

Quả nhiên tiểu gia khỏa cầm tượng gỗ nhỏ vuốt ve âu yếm, có vẻ rất yêu quý, hốc mắt còn có chút hồng, giọng nói non nớt mang theo chút nghẹn ngào: "Mẹ, Đô Đô rất thích, đây là món quà tốt nhất mà con có."

Cô nhìn bộ dáng này của con trai, đều muốn đau lòng đến hỏng.

Tô Nguyên Gấm: "Mẹ ơi, về sau con có thể mang nó đi nhà trẻ không?"

"Đương nhiên là được."

Nghe được mẹ cho phép, Tô Nguyên Gấm lập tức nín khóc mỉm cười.

Thật là tốt, cậu muốn mang tượng gỗ nhỏ đến nhà trẻ, về sau nếu có người hỏi mẹ cậu ở đâu, dáng dấp ra sao, cậu liền đem tượng gỗ lấy ra.

Tô Nguyên Gấm muốn nói cho bạn cậu biết, cậu có mẹ, đây là quà sinh nhật mẹ tặng cậu, mẹ rất tốt, cũng rất yêu cậu.

Tô Mạch nhìn tượng gỗ nhỏ, có chút sửng sốt.

Hóa ra cô vẫn để hai cha con bọn họ ở trong lòng, thật tốt.

Đêm đó, Tô Nguyên Gấm mang theo tượng gỗ nhỏ đi ngủ, cậu còn mơ một giấc mơ thật ngọt ngào, trong mơ có một lão thần tiên nói: "Tiểu Đô Đô, nguyện vọng của con ta đã nghe được, ta sẽ giúp con thực hiện nó."

-

Sáng sớm hôm sau, thời điểm Ân Âm còn say giấc, chuông cửa liền vang lên, Tô Mạch lập tức vội vàng đi mở cửa.

Người tới là một người đàn ông đầu trọc cường tráng chừng 40 tuổi, khuôn mặt bình thường, thời điểm cười với Tô Mạch thậm chí còn có vẻ nguy hiểm.

"Thẩm ca, A Âm còn đang ngủ, anh ngồi đợi một chút."

"Được."

Bởi vì biết anh ta và Ân Âm là người quen, nên Tô Mạch cũng trò chuyện vài câu liền đi nấu cơm, dự định mời anh ta chút nữa ăn cùng.

"Không sao, cậu cứ đi làm việc đi." Thẩm ca nhìn Tô Mạch, thân cao chân dài, vai rộng eo hẹp, khuôn mặt tuấn tú, càng xem càng hài lòng.

Ân Âm từ phòng ngủ đi ra nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Thẩm ca dò xét Tô Mạch, khóe môi cong lên, cầm lấy cái gối trên ghế sô pha đập tới tấp, hung dữ nói: "Nhìn cái gì vậy hả."

Thẩm ca thu hồi tầm mắt, vội vàng ôm lấy gối, ngại ngùng cười nói: "Đây không phải là thói quen nghề nghiệp thôi, không may bị tái phát."

"Chồng của tôi không cho anh nhìn." Ân Âm hung dữ trừng mắt liếc anh ta một cái.

Thời điểm học đại học, cô liền ký hợp đồng với giải trí Thịnh Hoàng, được đưa đến cho người đại diện kim bài Thẩm ca này.

Bởi vì ngoại hình của Thẩm ca, với cái tính thình thoàng lại nhìn chằm chằm người ta, nhìn có chút bỉ ổi, Ân Âm còn từng cho rằng Thẩm ca muốn quy tắc ngầm với cô.

Về sau mới phát hiện là cô đã nghĩ quá nhiều.

Thẩm ca không chỉ đã kết hôn, mà còn là một tên vợ nô, chỉ là anh ta có một thói quen nghề nghiệp, chính là thời điểm nhìn người ta lần đầu tiên luôn thích dùng tiêu chuẩn của một người đại nhân để nhìn nghệ sĩ, từ đầu cho tới chân, từ khuôn mặt cho đến làn da rồi giọng nói, âm thầm phân tích người này về sau có nổi tiếng hay không.

Anh ta chính là dùng thái độ để phân tích, nhưng không biết vì sao gương mặt khi ấy lại bỉ ổi như vậy.

"Cái này không phải là lần đầu, anh ta đã hơn một lần bị các cô gái, chàng trai coi như kẻ biết thái.

Sau khi Ân Âm biết cái tính này của anh, cũng dở khóc dở cười. Bất quá ra mắt nhiều năm như vậy, Thẩm ca đối xử với Ân Âm rất tốt, hoàn toàn xem là một mgươi em gái mà đối đãi, đàm gì cũng tận tâm tận lực, vì Ân Âm mà lên kế hoạch.

Hết chương 79.

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Chương 80.

Chính là vì có sự hộ tống của Thẩm ca, mà những ngày tháng của Ân Âm trong giới giải trí này mới thuận buồm xuôi gió.

Không lâu sau Tô Nguyên Gấm cũng thức dậy.

Thẩm ca nhìn nhóc con mặc bộ đồ ngủ con thỏ với mái tóc rối từ trong phòng đi ra, tráitim như tan chảy.

"Đây là Đô Đô à, đã lớn đến như vậy rồi, để chú Thẩm ôm một cái nào." Thẩm ca cười tươi như hoa cúc nói.

Thể chất vợ của Thẩm ca khó mà mang thai, cho nên kết hôn đã nhiều năm nhưng vẫn chưa có con, vợ anh ta còn từng vì chuyện này mà muốn ly hôn, nói là không thể để Thẩm gia tuyệt hậu. Nhưng Thẩm ca yêu thương vợ mình như vậy làm sao có thể đồng ý, mấy năm nay hai vợ chồng một mực điều dưỡng thân thể.

Vì nhà mình không có con cái, nhưng Thẩm ca lại là người rất thích trẻ em, nên nhìn Đô Đô ngoan ngoãn lại xinh xắn, anh hận không thể ôm vào trong ngực nặn một cái.

Tô Nguyên Gấm nhìn ông chú cười đến có chút "không có ý tốt", bất thình lình giật nảy mình, vội vàng trốn sau lưng Ân Âm, nhỏ giọng hỏi: "Mẹ ơi, chú này là ai?"

Ân Âm giải thích cho con trai, sau đoơ nhóc con mới biết được, từ khi biết sử dụng máy tính, cậu liền dùng nó để tìm hiểu về mấy công việc của mẹ.

Mẹ nói cậu đều nghe hiểu, chú Thẩm là người đại diện của mẹ, lại đối xử rất tốt với mẹ. Cậu cụng biết người đại diện nghĩa là gì, thời điểm mẹ đang làm việc, chú Thẩm sẽ giúp mẹ.

Tô Nguyên Gấm cũng rất có hảo cảm với những người đối xử tốt với mẹ.

Nhóc con từ sau lưng Ân Âm đi ra, bước đến trước mặt Thẩm ca, ngoan ngoan kêu: "Chào chú Thẩm, con là con trai của mẹ, tên Tô Nguyên Gấm, biệt danh là Đô Đô."

Vốn cho rằng Tô Nguyên Gấm sợ mình, nhưng Thẩm ca nhìn thấy cậu bé chủ động thân cận, vui vẻ đến miệng cũng muốn nứt ra, vội vàng đem cậu bé kéo đến bên cạnh mình.

Tô Nguyên Gấm cũng không có câu nệ, rất nhanh một lớn một nhỏ liền nhập bọn với nhau.

Tô Mạch làm xong bữa sáng, Thẩm ca cũng ở lại cùng ăn.

Sau đó anh ta không ngừng ở trước mặt Ân Âm khen ngợi Tô Mạch: "Ân Âm, Tô Mạch cũng quá hiền huệ đi, làm đồ ăn ngon thật. Tính cách cũng ấm áp ôn hòa, đem Đô Đô nuôi tốt như vậy, em có thể gả cho người như thấ này, thật là may mắn nha. Cậu ấy so với em còn nhỏ hơn mười tuổi, mười tuổi đó, nếu cậu ấy vẫn ở trong giới giải trí sẽ là một tiểu thịt tươi nha, em cũng chiếm tiện nghi lớn quá rồi."

"Đúng đúng, chồng của em chính là tốt nhất."

Cơm nước xong xuôi, đưa Đô Đô đi nhà trẻ xong, trở về ba người bắt đầu thương lượng công việc.

"Đây là hợp đồng cấp A của Thịnh Hoàng, trước mắt thích hợp nhất với Yô Mạch."

Ân Âm cầm lấy hợp đồng Thẩm ca đưa tới, cùng Tô Mạch xem qua, cũng không có ý kiến, liền để Tô Mạch ký tên.

"Đối với kế hoạch phát triển tiếp theo, cậu có dự dịnh nào không?" Thẩm ca hỏi, "Còn có quan hệ của hai người định xử lý như thế nào?"

Hiện tại hai người đang ở trong tình trạng giấu kín chuyện kết hôn và sinh con, quan hệ này khó đảm bảo không bị tuôn ra, trước tiên cần phãi roàng ý kiến của bọn họ.

Tô Mạch nhìn Ân Âm, cô nói: "Việc này trước đó em đã cùng Tô Mạch bàn bạn. Bởi vì Đô Đô đi học nhà trẻ ở đây, nếu có thể thì chọn một số kịch bản quay chụp ở kinh đô, cũng không thể bận quá, tụi em đều muốn mỗi ngày ởcung Đô Đô, em và Tô Mạch đều có thể làm được. Nếu như cả hai đều bận bịu, cũng muốn hỏi đem Đô Đô theo bên người."

Thẩm ca gật đầu, mặc dù có chút phiền phức, nhưng anh cảm thấy Ân Âm và Tô Mạch lảm vậy cũng không sai, dù sao coi như Đô Đô thông minh, nhưng cũng chỉ là đứa nhỏ ba tuổi.

Hết chương 80.

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤

Mây: chuyôn là mọi người ơi, qua giờ mình đú đởn làm bìa lại, nhưng vẫn không ưng nên sáng nay lại muốn làm bìa mockup nhưng lại tìm ko ra mockup book trắng, bạn nào có hay biết cách tìm chỉ mình với.

Hôm nay cho tui nợ chương nha, tại tui cũng đang muốn edit thêm một truyện mới, nếu tối có thời gian mình lại ra chương mới.  😊😊

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện