Editor: Mây (Sky)

06|08|2022

🍵🍵🍵

~•~•~•~•~•~

CHƯƠNG 205.

Giọng nói của Ân Âm nhẹ nhàng vang lên, thoáng chốc làm cho mồ hôi của Lâm đại phu rơi như mưa, ông ta lập tức bối rối cầu xin: - "Phu nhân ta sai rồi, xin ngài đừng đuổi ta ra khỏi phủ Quốc Công".

Phải biết rằng khi làm đại phu cho phủ Quốc Công ngươi sẽ rất giàu có, quan trọng nhất là khi đi ra ngoài người khác cũng sẽ nể mặt ngươi và nhường nhịn ngươi ba phần.

Bởi vì vị trí này mà ông ta đã hưởng thụ không biết bao nhiêu ưu đãi, sao có thể cam tâm tình nguyện rời khỏi.

Ân Âm lắc đầu, dường như có chút tiếc nuối nói: - "Kỳ thật bổn phu nhân cũng không muốn, y thuật của Lâm đại phu cũng đã được phủ Quốc Công công nhận nhưng đáng tiếc...".

Lâm đại phu sao lại ngu xuẩn đến mức nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Ân Âm, đây là nàng đang trách tội hôm nay ông đến muộn.


Nhưng đó cũng không phải là do ông cố ý, rõ ràng là...

Lâm đại phu quay đầu nhìn Thẩm Thục Miên bên cạnh, dưới ánh mắt hoảng hốt của Thẩm Thục Miên lớn tiếng nói: — "Phu nhân, không phải ta không muốn đến mà sự thật là Thẩm tiểu thư không muốn ta đến".

Thẩm Thục Miên thầm mắng Lâm đại phu, đôi mắt giống như sắp khóc nói: — "Lâm đại phu tại sao ngươi có thể ngậm máu phun người như vậy. Nguyên Gia là cháu trai của ta, thằng bé sinh bệnh ta lo lắng còn không kịp sao có thể cố ý không cho ngươi đến. Ngươi đừng có vu oan cho ta".

Nói xong nàng ta lại ngẩng đầu nhìn về phía Ân Âm, lấy khăn tay che miệng, nghẹn ngào nói: — "Biểu tẩu, tẩu phải tin tưởng ta".

Ân Âm khẽ cười thầm, nếu là nguyên chủ có thể sẽ tin cô ta nhưng đã là cô thì một chữ cũng đừng hòng.

Cô thản nhiên nói: — "Thẩm tiểu thư, ta có tin hay không không quan trọng, nếu ta thật sự muốn biết sẽ phái người của phủ Quốc Công đi điều tra, sẽ biết trong các ngươi ai nói thật ai nói dối, bất quá ta lại không muốn lãng phí thời gian. Sự thật cuối cùng như thế nào trong lòng ta và ngươi biết rõ là được".


Thẩm Thục Miên còn muốn nói gì đó nhưng Ân Âm lại nhớ đến tiểu tử nằm trong phòng nên không có tâm tư ở lại để nói chuyện với họ.

Cô bình tĩnh lại lạnh lùng nói: — "Từ hôm nay trở đi Lâm đại phu không còn là đại phu của phủ Quốc Công nữa".

"Đem gã sai vặt của Lâm đại phu đến đánh hai mươi đại bản, nói cho hắn biết ai mới là chủ nhân chân chính trong phủ này. Nếu lần sau còn tái phạm trực tiếp kêu người môi giới đến bán hắn ra ngoài".

"Người hầu ở viện Vân Tùng không chăm sóc tốt cho chủ tử, làm cho chủ tử sinh bệnh phạt một tháng tiền công, nếu có lần sau cũng sẽ đem bán đi".

"Về phần biểu tiểu thư..."

Ân Âm dừng một chút nhìn về phía Trầm Thục Miên: — "Chuyện của viện Vân Tùng đã có ta ở đây nên không cần ngươi quan tâm".

Cô xoay người đi vào phòng, bỏ lại câu nói với giọng điệu nhàn nhạt giống như cảm khái: — "Là người thì nên nhận rõ thân phận của bản thân, tự mình biết mình".


Đám người Ngân Liễu và Tôn ma ma nhìn theo bóng lưng phu nhân nhà mình với ánh mắt sáng ngời, phu nhân phải có khí thế như này mới đúng.

"Biểu tiểu thư, mời người rời khỏi viện Vân Tùng".

Trong đôi mắt dịu dàng của Thẩm Thục Miên bỗng lóe lên một tia oán hận nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, nàng ta nhìn chăm chăm về phía trong phòng rồi quay người rời đi.

Nhớ tới vẻ mặt ngạo nghễ vừa rồi và câu nói cuối cùng của Ân Âm, Thẩm Thục Miên không khỏi mắng thầm trong lòng, làm sao cũng không đè nén được.

Đột nhiên nàng ta nghĩ đến cái gì đó, vẻ muộn phiền và phẫn nộ ban đầu lập tức tan biến, khẽ cười nhếch mép, trong mắt hiện lên sự tính toán.

Ân Âm dám kiêu ngạo như vậy đơn giản chính là ỷ vào thân phân thê tử duy nhất của biểu ca, ỷ vào thân phận Quốc Công phu nhân của mình, nếu như nàng ta không có biểu ca và thân phận này xem nàng ta có thể kiêu ngạo đến khi nào.
Nghĩ đến vẻ anh tuấn của biểu ca Tô Chính, hơn nữa gần đây còn mập mờ với mình hai má của Thẩm Thục Miên đỏ lên. Ân Âm có lẽ không biết rằng phu quân hết lòng vì cô ta đã phải lòng với biểu muội của hắn rồi.

HẾT CHƯƠNG 205.

~•~•~•~•~•~

- truyenwk.com: __S_K_Y_s -

- Fanpage: Bản dịch 0 đồng -

~•~•~•~•~•~

CHƯƠNG 206.

Nếu như biểu ca thật sự ở cùng một chỗ với nàng thì không biết Ân Âm sẽ như thế nào nhỉ? Chắc là sẽ phát điên, tuy rằng thời gian ở phủ Quốc Công không dài nhưng Thẩm Thục Miên biết Ân Âm yêu Tô Chính sâu đậm bao nhiêu, nàng ta sẽ dễ dàng tha thứ nếu Tô Chính có nữ nhân khác sao? Nghĩ như vậy Trầm Thục Miên càng cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái, quyết định tăng nhanh tốc độ đem Tô Chính lên giường.
-

Ân Âm không biết suy tính của Thẩm Thục Miên nhưng dù cho có biết cô cũng sẽ chẳng để ý tới, hiện giờ toàn bộ lực chú ý của cô đều nằm ở trên người Tô Nguyên Gia đang bị bệnh, nào có thời gian để ý tới người ngoài.

Sau khi được đại phu kê đơn thuốc Ân Âm lập tức sai người đi lấy rồi sắc thuốc, sau đó tự mình đút thuốc cho con trai.

Đám người Ngân Liễu và Tôn ma ma nhìn hành động của phu nhân không khỏi vui mừng.

Tiểu công gia cuối cùng cũng khổ tận cam lai, phu nhân đã quan tâm đến ngài ấy hơn.

"Các ngươi đi ra ngoài đi, có ta ở đây canh giữ là được". — Ân Âm nói.

"Phu nhân hay là vẫn để nô tỳ làm cho, ngài đi nghỉ ngơi đi". — Ngân Liễu khuyên nhủ.

Ân Âm lắc đầu bảo bọn họ lui ra.

Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có cô và Tô Nguyên Gia.

Thằng bé vẫn mê man nằm trên giường như cũ chỉ là không còn gặp ác mộng nữa, nhiệt độ cơ thể cũng đã giảm xuống, đúng là uống thuốc vẫn có hiệu quả.
Đắp chăn cho Tô Nguyên Gia xong Ân Âm lại đi tới trước một tấm gương đồng, nhìn bộ dáng của mình trong thế giới này.

Nữ nhân trong gương khoảng chừng hai mươi tuổi, dung mạo thanh tú nhỏ nhắn xinh đẹp, toàn thân lộ ra khí chất phong độ của người có tri thức, vừa nhìn đã biết là xuất thân từ thư hương thế gia.

Chỉ là lúc này vẻ mặt của cô lộ ra sự mệt mỏi cùng sầu khổ, trong mắt xuất hiện một vế chàm mờ nhạt có vẻ như là không được nghỉ ngơi tốt.

Đồng thời Ân Âm cũng soạn lại tin tức về kiếp trước của nguyên chủ.

Ân Âm xuất thân từ một thư hương thế gia nghèo túng, cơ nghiệp truyền lại cũng chỉ đến đời phụ thân của nàng, Ân phụ tài trí hơn người, học phú ngũ xa[1] nhưng lại không thích thi khoa cử cũng không thích làm quan, sau khi đậu tú tài liền mở tư thục làm tiên sinh.
[1] nguyên văn 学富五车

Bính âm: Xué fù wǔ chē

Hán Việt: Học phú ngũ xa

Dịch nghĩa: Học sách xe năm

Ý nghĩa: chỉ những người học rộng, hiểu nhiều, phong phú kiến ​​thức.

Xuất xứ: 惠施 多方 , 其 书 五 车。 ~ Huệ thị đa phương, truyền kỳ ngũ xã (Thiên hạ, Trang Tử)

-

Ân Âm là con gái tú tài, tuy rằng Ân gia nghèo túng nhưng gia cảnh cũng coi như giàu có.

Khi còn nhỏ Ân Âm đã cứu một nam hài nghèo cũng chính là Tô Chính.

Tô Chính xuất thân từ nông thôn, bởi vì là con nuôi nên cha không thương mẹ không đau, cứ ép hắn làm việc, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, mỗi ngày đều bị đánh đập.

Khi Tô Chính mười tuổi cha mẹ nuôi nhìn thấy dung mạo tuấn mỹ của hắn đã tính toán đem hắn bán cho Tiểu Quan Quán[2].

[2] Tiểu Quan chính là nam tử dựa vào bán sắc kiếm tiền, còn gọi là nam kỹ nữ, giống như kỹ nữ. Đồng tính luyến ái đã có từ thời cổ đại, vì vậy không chỉ có gái mại dâʍ trên thế giới, mà còn có những nam mại dâʍ. Chỗ bọn họ ở lại là Tiểu Quan Quán, cũng giống như Thanh Lâu, thời xưa loại địa phương này thường gọi là Nam Phong quán.
-

Tô Chính trốn thoát khỏi đó nhưng gần như sắp chết, nếu không nhờ có Ân Âm đi ngang qua và tốt bụng nhặt về chỉ sợ Tô Chính đã sớm chết rồi.

Lúc được Ân Âm nhặt về Tô Chính chỉ cảm thấy mình đã gặp được tiên nữ, chỉ có tiên nữ mới có thể cứu hắn.

Về sau khi được cứu sống hắn mới biết đó là Ân Âm, khuê nữ duy nhất của Ân Tú Tài, mặc dù như vậy hắn vẫn coi nàng là tiên nữ.

Một lần trong lúc vô tình Tô Chính đã thể hiện thiên phú đọc sách như thiên tài của mình, Ân phụ là một người yêu cái tài nên lập tức cho hắn vào học trong tư thục của ông.

Tô Chính cũng rất trân quý cơ hội này, hắn chăm chỉ học tập và cố gắng làm việc thập phần khắc khổ, cũng vào lúc đó trong lòng Tô Chính hứa hẹn một nguyện vọng, mục tiêu lớn nhất đời này của hắn chính là cưới Ân Âm làm thê tử.
Mặc dù Ân Âm là nữ tử không thể tham gia khoa cử nhưng Ân phụ cũng không bỏ qua việc dạy dỗ nàng, từ trước đây cái gì nàng cũng thông tuệ, thiên phú đọc sách tuyệt đối không kém Tô Chính.

Hai người còn thường xuyên cùng nhau thảo luận vấn đề, cũng từ lúc chung đụng đó Ân Âm dần dần nảy sinh tình cảm với Tô Chính.

Ân Âm cùng hắn đồng hành qua các kì thi đồng sinh, tú tài, cử nhân, trạng nguyên.

HẾT CHƯƠNG 206.

~•~•~•~•~•~

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤

Mây (Sky): bởi vì xuyên qua nhiều thế giới nên mình vẫn sẽ để Ân Âm tự xưng bản thân là cô khi trong dòng suy nghĩ và dẫn truyện. Còn khi đối thoại hay suy nghĩ của nhân vật khác về Ân Âm thì mình sẽ để là nàng nhé. Nếu như cảm thấy nó bị loạn hay sai cái gì thì các bạn cmt để mình xem xét sửa lại nha :3
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện