Editor: Mây

22|01|2022

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Chương 128.

Nhìn thấy Trình Hi ăn thịt, mi mắt Trình Đào cụp xuống, mắt hiện lên tia oán hận, trong lòng trách bà Trình vô dụng, không đem Trình Hi đuổi xuống được.

Cùng một thằng mù ngồi cùng một bàn ăn cơm, đối với Trình Đào mà nói là một sự sỉ nhục.

Bắt quá nó cũng không dám nói cái gì, vừa rồi mới xuất hiện sấm sét, trong lòng nó vẫn còn chút sợ hãi.

Nhưng lại nghĩ đến con chó gọi là Pudding kia, trong lòng nó liền đắc ý.

Nếu nó nói cho Trình Hi biết, bởi vì con chó kia ăn cơm của nó mà bị độc chết, thằng mù này nhất định sẽ rất khổ sở.

Mỗi lần nó tìm đến thằng mù này gây phiền phức, con súc sinh kia liền sủa, nó đã muốn gϊếŧ con chó đó từ lâu rồi.

Thật tiếc là thằng mù này không chết chung với con chó kia.

Nếu như chết cùng nhau thì đúng là tốt biết bao nhiêu.

Ân Âm đang ăn cơm, liếc nhìn Trình Đào một cái, khẽ cau mày.

Đứa nhỏ Trình Đào này đã bị hỏng từ trong trứng rồi.

Mặc dù cô là bà bà đầu giường nhưng cũng không phải thánh mẫu, ngược lại cô vô cùng ghét những kẻ ghen ăn tức ở*, vốn dĩ tính tình này của cô không thích hợp trở thành bà bà đầu giường.

(*) nguyên văn - 嫉恶如仇 :

Ý chỉ xem những người và những việc ghen ghét ác độc như kẻ thù.

Thành ngữ TQ, ghép vần là jí è rú chóu.

Trích từ Lương thiệu nhâm 《 Hai mưa thu am tuỳ bút · Thái mộc kham - 两般秋雨庵随笔 》 hoặc là thuyết minh về ghen và hận.

Việt Nam mình gọi là ghen ăn tức ở, hông biết đúng hông nữa :(

-

Nhưng cô trời sinh lớn lên liền có ý thức, nên tự nhiên trở thành bà bà đầu giường.

Bà Trình sống đến tuổi này cũng đã làm không ít chuyện trái với lương tâm, cho nên lúc trời có sấm sét cũng không dám nói thêm gì nữa, đến khi Ân Âm và Trình Hi ăn xong và mời dám ngồi vào bàn cơm.

-

Cơm nước xong, Ân Âm thu xếp cho Trình Hi, cô liền rời khỏi Trình gia.

Cầm một vạn tiền thừa ít ỏi, Ân Âm chạy xe đạp đến nhà ga.

Mười năm trước Trình Trấn Bình cưới Ân Âm, vì muốn thể hiện cho người ta thấy Trình gia có tiền, hắn đã đưa năm vạn tệ tiền lễ hỏi.

Ân Âm cầm hai vạn đưa cho mẹ Ân, còn ba vạn cô mang theo đến Trình gia, liên tục trợ cấp đồ gia dụng nên chỉ còn một vạn.

Đạp xe khoảng chừng nửa giờ liền đến nhà ga, Ân Âm mua vé đi đến thành phố.

Xe khách rung lắc hai tiếng đồng hồ rốt cuộc cũng vào thành phố.

Ân Âm lần đầu tiên đến thành phố A nên đối với cuộc sống nơi này vẫn chưa quen thuộc, cô muốn tìm đến luật sư để thưa kiện nhưng đến văn phòng luật sư nằm đâu cũng không biết.

Ở thời đại này, phần lớn người trong thành phố đều đã sài điện thoại cảm ứng, Ân Âm cũng có điện thoại, nhưng là điện thoại cục gạch có bàn phím cơ, cũng không có chức năng điều hướng.

Cô lên Baidu* tìm kiếm văn phòng Luật nhưng do Internet chậm chạp nên thật lâu một số địa chỉ của công ty, văn phòng Luật mới hiện lên trên thanh đăng**.

(*) Baidu (tên tiếng Trung là: 百度, pinyin: Bǎidù) là một công cụ tra cứu do Công ty hữu hạn kỹ thuật mạng trực tuyến Bách Độ thiết kế vào năm 2014. Công cụ Baidu cung cấp cho người dùng hơn bảy trăm triệu trang web, 80 triệu hình ảnh và khoảng 10 triệu tập tin đa truyền thông như nhạc, phim,…Baidu là trang web đầu tiên ở Trung Quốc cung cấp giao thức không dây (WAP) và hỗ trợ tìm kiếm trên thiết bị số kỹ thuật. Hiện nay, Baidu là công cụ tìm kiếm lớn thứ hai trên thế giới chỉ sau Google, tuy nhiên thị trường chính của Baidu chỉ là ở Trung Quốc đại lục chứ chưa tấn công mạnh sang thị trường thế giới như Google. 

(**) nguyên văn 贴吧 - Post Bar - Thiếp Ba - Thanh Đăng gì đó.

Mình tìm thì nó để là Baidu Tieba - Bách Độ Thiếp Ba, từ ở trên dịch là Thiếp Ba, mình không biết để thanh đăng đúng không, mình chỉ nghĩ tới từ giao diện hay bảng tin. Bạn nào biết giải thích cho mình nha :3.

-

Ân Âm quyết định chọn một công ty Luật khá có tiếng.

".......cho nên ý của cô là để chúng tôi giúp cô giải quyết vụ kiện ly hôn, sau đó cô sẽ chia 20% tài sản cho chúng tôi?" Trong công ty luật, một vị luật sư họ Vương trẻ tuổi đeo mắt kính hỏi.

"Đúng. Nhưng trước mắt tôi chỉ có thể đưa trước 5 ngàn tệ phí đại diện." Để luật sư trả trước tiền kiện cáo, phương pháp này tồn tại theo kiểu sau khi đơn kiện được đệ trình rồi mới trả tiền, nó có rủi ro cho cả luật sư lẫn người ủy thác, tình huống phí trả trước này tương đối ít, nhưng trong trường hợp là luật sư thì có rủi ro cao hơn.

Cái này gọi là tác nhân rủi ro*. Khi thắng kiện, luật sư sẽ có một khoảng phí tố tụng kếch xù, nhưng nếu thua kiện cũng chỉ có thể cầm phí đại diện, là năm ngàn tệ.

(*) nguyên văn - 风险代理 -  tác nhân rủi ro hoặc cơ quan quản lí rủi ro của Luật Sư gì đó.

Còn được gọi là phí dự phòng hoặc phí có điều kiện, có nghĩa là các bên không phải thanh toán trước phí dịch vụ của luật sư. Mặc dù có một số rủi ro trong hệ thống cơ quan quản lý rủi ro của luật sư, nhưng điều đó có lợi cho cả khách hàng và luật sư, và có thể tránh được những rủi ro bằng cách hoàn thiện các quy tắc ứng xử nghề nghiệp của luật sư. Cho đến nay, nhiều nước trên thế giới đã từng bước công nhận và chấp nhận hệ thống cơ quan chịu rủi ro pháp lý, đồng thời hoàn thiện hệ thống thông qua pháp luật.

Không biết đúng hay sai nữa, ai rành thì giải thích cụ thể cho tui nha.

-

Mà năm ngàn tệ, thật sự rất ít.

"Cô Ân, cô có chắc là chồng mình thật sự ở bên ngoài nɠɵạı ŧìиɦ không?"

"Chắc chắn, qua mấy ngày nữa tôi sẽ đem bằng chứng đến cho anh." Hiện tại Ân Âm không có bao nhiêu tiền, chỉ có thể lựa tác nhân rủi ro.

Luật sư Vương trầm mặt, không trả lời ngay lập tức.

Phí đại diện năm ngàn tệ là quá ít, nếu như thua kiện, hắn chỉ có thể cầm được năm ngàn tệ, nhưng nếu thắng thì sẽ dựa theo người ủy thác nói, 20% mức phí cũng rất nhiều.

Hết chương 128.

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s  vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Chương 129.

Nó giống như một canh bạc*.

(*) cuộc đánh bạc: thường dùng để chỉ cuộc đánh đổi một mất một còn, có tính chất mạo hiểm

-

Luật sư Vương suy nghĩ một chút rồi nói: "Như vậy đi, hai ngày nữa cô đem bằng chứng chồng mình nɠɵạı ŧìиɦ cũng như chi tiết tài sản mà cô đứng tên đến cho tôi, nếu anh ta thật sự lừa dối thì vụ này tôi sẽ nhận."

"Được." Nghe luật sư Vương đồng ý, Ân Âm thở phào nhẹ nhõm.

Ân Âm tình nguyện đem tiền cho luật sư để đâm đơn kiện còn hơn để cho tên cặn bã Trình Trấn Bình cùng tiểu tam kia.

Cô lại hỏi luật sư Vương rằng có biết nơi nào có thám tử tư không, cô muốn thu thập bằng chứng việc Trình Trấn Bình nɠɵạı ŧìиɦ.

"Đúng lúc tôi có một người bạn làm việc này, có thể giới thiệu cho cô." Giữa các công ty, văn phòng luật sư và thám tửtư đều có những mối liên hệ nhất định.

Ân Âm rất cảm kích luật sư Vương, bên phần thám tử, Ân Âm cũng đưa năm ngàn tệ, thuê bọn họ đi thu thập chứng cứ Trình Trấn Bình nɠɵạı ŧìиɦ, chờ vụ kiện kết thúc lại đưa cho họ một phần tiền khác.

Thám tử tư kia cũng xem mặt mũi của luật sư Vương nên đồng ý.

Bắt xe từ thành phố A trở về làng Hàng Hậu, Ân Âm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, tiếp theo chỉ cần chờ Trình Trấn Bình trở về.

-

Lúc về đến nhà thì mẹ Ân đang nói chuyện cùng bà Trình.

Mặc dù hai người là chị em ruột nhưng tính cách của mẹ Ân có hơi mềm yếu, đối với người chị này mang theo một chút e ngại, lúc này ở trước mặt bà Trình lại có chút sợ đầu sợ đuôi.

Ân Âm nhìnmôt màn này, nếu không biết còn nghĩ mẹ Ân là nha hoàn bên cạnh bà Trình.

"Ân Âm đã về rồi." Nhìn thấy con gái trở về hai mắt mẹ Ân sáng rực lên.

Bà Trình liếc nhìn Ân Âm một chút, không nói gì, chỉ quay sang mẹ Ân bảo: "Nhớ kỹ đều tôi vừa nói với cô." Nói xong bà quay người rời đi.

"Con đi đâu vậy?" mẹ Ân đi theo Ân Âm vào phòng hỏi.

"Không có đi đâu cả." Cô thuận miệng đáp, đối với việc tìm luật sư và thám tử,  trước mắt cô không có ý định nói với bất kỳ ai.

Mẹ Ân cũng không hỏi nhiều, chỉ là cứ nói lại chuyện xưa và hỏi tới chuyện ly hôn. Những gì vừa rồi bà Trình nhắc tới chính là để mẹ Ân đi nói về việc ly hôn với Ân Âm, để cô sớm cùng Trình Trấn Bình ly hôn.

"Con sẽ ly hôn với Trình Trấn Bình."

Ân Âm liền mở miệng ngay khi mẹ Ân nói chữ đầu tiên.

Con gái lúc trước một mực nháo không ly hôn mà lại đột nhiên đồng ý ly hôn, làm mẹ Ân kinh sợ một chút, nhưng bà lập tức mừng rỡ: "Con gái à, con nghĩ thông suốt rồi, nên sớm làm như vậy. Tâm của đàn ông không hướng về con, ở ngoài lại có gia đình riêng, con ở lại cũng vô dụng. Đến lúc đó con để Trình Hi ở lại Trình gia, cầm 10 vạn rời đi, mẹ khẳng định sẽ nói với bà mối tìm cho con một cọc hôn nhân tốt."

Ân Âm nhíu mày, nói: "Mẹ, con sẽ ly hôn với Trình Trấn Bình, nhưng sẽ không để Hi Hi ở lại, nó là con của con, con muốn dẫn nó đi cùng."

"Như vậy sao được." Mẹ Ân lập tức cao giọng, "con mang theo một đứa mù, làm sao gả đi được."

Trong mắt mẹ Ân, phụ nữ đã kết hôn một lần vốn đã mất giá, bây giờ con mang theo đứa bé, hơn nữa còn là đứa mù, làm sao có người nguyện ý cưới Ân Âm.

"Không được, mẹ không chấp nhận, mẹ chồng con đã đồng ý để Trình Hi ở lại Trình gia." Bà cùng bà Trình đã thương lượng xong chuyện này.

Bà thuyết phục Ân Âm cùng Trình Trấn Bình ly hôn cũng vì bà Trình nói có thể để Trình Hi ở lại, không để Trình Hi liên lụy việc tái giá của Ân Âm.

Ân Âm nghe lời này, khẽ cười một tiếng: "Mẹ, bà ấy nói mà mẹ cũng tin? Khi con ở Trình gia, cuộc sống của Trình Hi đã khổ như vậy, nếu như con không ở thì cuộc sống của nó sẽ trôi qua như thế nào?"

Hết chương 129.

ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện