EDIT: morticia.
Đám cung nhân vắt hết óc cũng không nghĩ ra cách làm mặt băng giữa trời hạ.
Trong phòng làm băng thì còn được, chứ bên ngoài mặt trời nóng cháy, chỉ làm ra một tầng băng thôi cũng nhanh chóng tan đi, sao thỏa mãn được yêu cầu của Hoàng quân đại nhân?
Hoàng quân đại nhân chờ không nổi tự mình ra trận, làm ra một thứ gọi là xi măng đổ lên đất, nói là không trượt băng được thì trượt patin.
Ừm, ngài nói gì cũng đúng.
Kết quả làm ra sân trượt patin, Hoàng quân đại nhân dẫn mấy đứa nhỏ chơi một lần, xong bỏ luôn.
Hỏi nguyên nhân...!Nóng.
Ngược lại người nhận việc lúc trước, công bộ sĩ lang bị Hoàng quân đại nhân sai đổ xi măng, cũng vì thế được dẫn dắt, trở về liền đến thượng thư đề nghị với Nữ Hoàng, dùng xi măng làm đường, chắc chắn tiện lợi hơn con đường phổ thông.
Muốn giàu thì phải sửa đường trước, tứ phương toàn đường xi măng, tăng cường giao lưu kinh tế đông tây nam bắc, thúc đẩy kinh tế càng phồn vinh.
Trừ cái này, Hoàng quân đại nhân còn muốn làm ra lưu ly, quay đầu thành ngành trụ cột, lưu ly Hoàng gia sản xuất bán chạy cả nước, còn giao lưu với nước ngoài, bát kiếm cơm của Nữ Hoàng đầy ắp.
Còn có cái gì mà thuyền đi biển, nữ quan nữ học, vé du hành Hoàng gia...!Đều do Hoàng quân dẫn dắn làm ra, Hoàng quân đại nhân dù không thích làm việc đàng hoàng, thích chơi đùa lung tung, ngược lại luôn dẫn dắt người khác.
Mặt trời mới Đại Đức dần hưng thịnh(*), trong đó không thể bỏ qua công lao của Lâm Tô, người ngoài không biết, Tiết Phượng Nghi lại từng giờ từng phút nhớ kỹ, định tìm thời cơ thích hợp, chiêu cáo thế nhân.
(*) Chắc là tác giả đánh sai, mình nghĩ là Mặt trời mới Vi Đức.
Tiết Phượng Nghi xác định Lâm Tô hiện tại không phải Lâm Tô nhấc đại kiệu cưới nàng vào cửa, cụ thể là thay đổi thế nào, nàng không biết, thế giới này luôn có chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng dù biết Lâm Tô lai lịch không rõ, Tiết Phượng Nghi cũng chưa từng phòng bị hắn.
Nàng không ngốc, Lâm Tô trợ giúp nàng là thật, nếu thật sự có ác ý, tại sao phải tận tâm tận lực giúp nàng?
Nàng cũng không thể nhận chỗ tốt Lâm Tô mang đến, quay đầu liền lấy oán trả ơn được?
Đây là bí mật riêng giữa hai người, bí mật giấu sâu trong lòng, nhưng lại hài hòa ở chung nhiều năm.
Mang danh vợ chồng, nhưng không hề vợ chồng.
Tiết Phượng Nghi cũng không để ý, Lâm Tô thể hiện tài tình, đủ khiến nàng kính trọng từ đáy lòng, bọn họ là tri kỷ khó gặp, trên tinh thần cộng minh, còn hơn cả vợ chồng.
Nàng đối với Lâm Tô là thưởng thức, là khâm phục, đương nhiên, còn có chút tình cảm không nói rõ được.
Nhưng Tiết Phượng Nghi cảm thấy nam nhân kinh tài tuyệt diễm như thế, nàng thích là chuyện bình thường.
Nhưng thích thì thích, đối với nam nhân thanh lãnh xuất trần, nàng không hề có ý khinh nhờn.
Huống hồ Lâm Tô đối với nàng là vô ý, nàng thấy rõ, nên phần thích này hóa thành thưởng thức, làm tri kỷ là tốt rồi.
Phượng Lâm năm thứ mười, Lâm Tô rời thế giới này.
Không phải Lâm Tô muốn rời đi, mà là tuổi thọ của nguyên chủ vốn dài chừng này.
Trong nguyên tác hắn bị Tiết Phượng Nghi giam cầm, vừa sợ vừa hận, tinh thần bất ổn, được mấy năm thì qua đời, tuổi thọ có hạn.
Sau khi Lâm Tô qua đời, Tiết Phượng Nghi tự giam mình trong tẩm cung, đóng cửa không ra.
Ba ngày sau mới ra ngoài, thần sắc tiều tụy, người gầy đi trông thấy, càng ngày càng lạnh lùng.
Hậu táng Lâm Tô xong, Tiết Phượng Nghi công bố những công lao của Lâm Tô mấy năm nay, khi còn sống Lâm Tô không cho phép, chết cũng nên để hắn mang theo danh anh minh một đời.
Bách quan cùng vạn dân giờ mới biết, nam nhân từng bị bọn họ chửi bới, đến tột cùng có bao nhiêu kinh diễm, người đời khó với tới.
Đám Văn Tiên Đạo đã sớm biết, nên không suy nghĩ nhiều, chỉ có tiếc hận, trời cao đố kỵ anh tài, nam nhân như vậy sao không thọ?
Năm sau, Nữ Hoàng Phượng Lâm thoái vị, truyền vị cho công chúa Lâm Cẩn Du, là vị Nữ Hoàng thứ hai.
Vị Nữ Hoàng này còn có năng lực hơn mẫu thân, cũng có dã tâm hơn, sau khi thu hết vùng man di xung quanh, làm bá chủ lục địa còn chưa thỏa mãn, bắt đầu đưa mắt về phía đại dương.
Kỳ huynh Lâm Cẩn Hành vốn yêu mạo hiểm, dẫn đầu đội hải quân, chạy ra biển khơi, đích đến, là thương nghiệp Đại Đức bao quát toàn vùng, đi lên con đường điên cuồng vơ vét của cải.
Mà Lâm Cẩn Ngôn không hứng thú với mạo hiểm, đam mê thí nghiệm khoa học, hắn thật sự nghiên cứu ra không ít thành quả, một mình nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật ở Đại Đức.
...!
Lâm Tô trở lại không gian hệ thống, 003 cầm vở, ngồi trầm tư, thần sắc nghiêm túc, giống như đang suy nghĩ chuyện gì quan trọng lắm.
"Đám Cổn Cổn đâu?" Lâm Tô hỏi.
"À, tu luyện rồi." 003 trả lời qua loa.
Lâm Tô trơ mắt nhìn quyển vở bị vẽ viết nghệch ngoạc, miễn dịch rồi, nhưng vẫn nhịn không được nói, "Tiết Phượng Nghi có vấn đề à?" Đây coi như là nhân vật chính mạnh mẽ nhất mà cô gặp.
003 lơ đễnh, "Miễn cưỡng thông qua, nhưng vẫn không được, ta yêu cầu cao lắm, nàng còn không bằng ngươi, ít nhất cũng phải hơn ngươi chứ? Nếu không ta bắt ngươi khảo nghiệm bọn họ làm gì? Lúc trước trực tiếp chọn ngươi là được rồi..."
Lâm Tô: "..." Thì ra cô là tiêu chuẩn thấp nhất.
"Không phải chọn nhân vật chính à? Chọn ta làm gì?"
003 cứng mặt, biết mình lỡ miệng, hàm hồ nói chuyện khác, "Cái này không quan trọng, ngươi quên ngươi là đại Boss à? Nhân vật chính lại thấy ngươi bật hack là sao? Nhân vật chính không đánh bại được ngươi, người ta còn chưa trang bị ngươi đã vội vàng bày mưu tính kế, đại Boss như thế, cần khảo nghiệm nhân vật chính gì nữa?"
Lâm Tô: "..." Trách ta? Ngươi tặng bàn tay vàng phụ tá Nữ Đế, còn trực tiếp đưa người vào hậu viện Nữ Đế, không phải bật hack thì là gì?
"Hệ thống phụ tá Nữ Đế không phải để ngươi đứng sau nâng nàng lên à, ta đâu nói ngươi trực tiếp giúp nàng!" 003 mạnh miệng nói, tuyệt đối không thừa nhận bản thân sai.
Lâm Tô cũng không muốn tranh luận với cậu, chỉ nói, "Thế giới tiếp theo là gì?"
003 hình như chột dạ, khó có lúc không giữ cô lại, trực tiếp đưa cô đến thế giới tiếp theo.
Nhưng mà sau khi Lâm Tô đi, cậu lại bắt đầu suy tư cân nhắc: Nếu trực tiếp chọn Lâm Tô thì sao? Quan sát qua nhiều thế giới như thế, không có ai so được với cô, nữ nhân này quá phù hợp tiêu chuẩn, nếu không lúc trước cũng không một phát nhìn trúng, không tiếc tốn năng lượng cũng phải thu linh hồn về.
Nhưng thu thì thu, mới ra cửa đã nhìn trúng người này, cậu không định lựa chọn qua loa, lỡ sau này gặp được người tốt hơn thì sao?
Cho nên để Lâm Tô làm đại Boss, đưa đến 3000 thế giới còn làm tiêu chuẩn khảo nghiệm nhân vật chính, có ai tốt hơn cô thì cậu đổi, rồi chiếu theo ước định đưa Lâm Tô thành tiên là được.
Nếu không có cũng không sao, không phải chỗ cậu đã có cái tốt nhất rồi à?
Nếu Lâm Tô biết gia hỏa này coi cô là lốp xe dự phòng, không biết có suy nghĩ gì, nhưng trước mắt cô không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Bây giờ cô đang livestream, trước mặt bày đầy một bàn mỹ thực, sắc hương vị đủ cả, rất mê người, nhưng cô không hề muốn ăn, thậm chí còn muốn ói.
Mà trước mặt cô toàn máy quay, 360 độ không góc chết chỉa vào cô.
Trên tay cô là điện thoại di động, rõ ràng là đang live, thỉnh thoảng còn có bình luận nhảy lên.
【Rốt cuộc là MC có ăn được nữa không vậy? Không phải khiêu chiến thất bại đấy chứ?】
【Giờ còn chưa ăn hết một phần ba, không phải nói phá vỡ kỷ lục của Dạ Dày Vương à?】
【Khỏi xem, đã công bố cô ta nhè đồ ăn, lừa đảo!】
...!
Từng livestream toàn dân nên Lâm Tô đối với mấy chuyện này không còn lạ lẫm gì, nhanh chóng hiểu được, cô xuyên tới lúc nguyên chủ đang livestream, mà còn là mukbang.
Lâm Tô không lạ gì cái này, mấy thế giới hiện đại trước đó cũng từng có loại live này.
Nhưng nhìn máy quay bay lơ lửng, hiển nhiên thế giới này khoa học kĩ thuật khá phát triển.
Lâm Tô không tiếp tục livestream, nói xin lỗi tạm có việc gấp, sau đó tắt live, hoàn toàn không thèm quan tâm trong live toàn tiếng mắng chửi.
Ra kế tạm thời, một là nguyên chủ đã muốn nôn đến nơi rồi, Lâm Tô đoán chừng cô uống thêm một ngụm nước nữa thôi là nôn liền, hiển nhiên không cần tiếp tục.
Hai là cô còn chưa nhận kịch bản, không hiểu rõ chuyện gì, rút lui trước mới là lựa chọn chính xác nhất.
Lâm Tô ôm bụng vào nhà vệ sinh, bị mùi kích thích, quả nhiên nôn luôn.
Nôn ra ngược lại dễ chịu hơn, Lâm Tô lau miệng ra ngoài, khóa trái cửa, bắt đầu nhận kịch bản và ký ức của nguyên chủ.
Thế giới lần này khá lạ, tuy là thế giới hiện đại, nhưng lại có quỷ vật tà ma, theo đó, cũng có những huyền học đạo sĩ.
Nữ chính tên Giang Tiểu Mãn, trời sinh thể âm, dễ nhiễm âm tà chi vật.
Mà cô ấy lại cực kỳ sợ quỷ, mỗi ngày nhìn thấy quỷ khiến cô lo lắng không yên, như chim sợ cành cong.
Nhưng trong một lần vô tình, cô tránh quỷ đột nhiên đụng phải một người đàn ông thần kỳ, cũng chính là nam chính Tống Hoài Chi, anh trời sinh thể dương, quỷ tà bất xâm, thậm chí còn là khắc tinh với quỷ quái.
Giang Tiểu Mãn chỉ cần đứng bên cạnh anh, quỷ vật không dám lại gần.
Phát hiện này khiến Giang Tiểu Mãn vui đến phát khóc, để không nhìn thấy quỷ nữa, cô đu bám Tống Hoài Chi, chỉ để được anh che chở.
Trong lúc đó cũng gây họa không ít, vui buồn đan xen, cuối cùng Tống Hoài Chi và Giang Tiểu Mãn thành một đôi hoan hỉ oan gia.
Còn nguyên chủ vì yêu thích nam chính mà không có được, không ngừng nhảy nhót thành Boss phản diện cuối cùng chết thảm.
Nguyên chủ sinh ra trong gia đình thế gia huyền học, nhưng lại không thích huyền học, cảm thấy nghiên cứu huyền học phong thủy gì đó không thú vị, sau khi lên đại học thì như con ngựa hoang, không nối tiếp tục huyền học, mà theo đuổi thần tượng dạo phố đi chơi, giống như sinh viên bình thường, còn học người ta livestream.
Nhưng từ nhỏ đến lớn chỉ học huyền học, không có tài nghệ gì, chọn làm mukbang.
Mukbang cũng chẳng dễ gì, cửa thì thấp, người thì nhiều, muốn trổ tài cực kỳ khó khăn.
Nguyên chủ live hai tháng, mới có hơn hai ngàn fan, đa phần là thấy đẹp nên đến.
Nhưng nếu nguyên chủ thích, Lâm Tô không định thay đổi gì, nếu không ăn được, thì cô mở ra lối đi riêng.
EDIT: morticia..
Đám cung nhân vắt hết óc cũng không nghĩ ra cách làm mặt băng giữa trời hạ.
Trong phòng làm băng thì còn được, chứ bên ngoài mặt trời nóng cháy, chỉ làm ra một tầng băng thôi cũng nhanh chóng tan đi, sao thỏa mãn được yêu cầu của Hoàng quân đại nhân?
Hoàng quân đại nhân chờ không nổi tự mình ra trận, làm ra một thứ gọi là xi măng đổ lên đất, nói là không trượt băng được thì trượt patin.
Ừm, ngài nói gì cũng đúng.
Kết quả làm ra sân trượt patin, Hoàng quân đại nhân dẫn mấy đứa nhỏ chơi một lần, xong bỏ luôn.
Hỏi nguyên nhân...!Nóng.
Ngược lại người nhận việc lúc trước, công bộ sĩ lang bị Hoàng quân đại nhân sai đổ xi măng, cũng vì thế được dẫn dắt, trở về liền đến thượng thư đề nghị với Nữ Hoàng, dùng xi măng làm đường, chắc chắn tiện lợi hơn con đường phổ thông.
Muốn giàu thì phải sửa đường trước, tứ phương toàn đường xi măng, tăng cường giao lưu kinh tế đông tây nam bắc, thúc đẩy kinh tế càng phồn vinh.
Trừ cái này, Hoàng quân đại nhân còn muốn làm ra lưu ly, quay đầu thành ngành trụ cột, lưu ly Hoàng gia sản xuất bán chạy cả nước, còn giao lưu với nước ngoài, bát kiếm cơm của Nữ Hoàng đầy ắp.
Còn có cái gì mà thuyền đi biển, nữ quan nữ học, vé du hành Hoàng gia...!Đều do Hoàng quân dẫn dắn làm ra, Hoàng quân đại nhân dù không thích làm việc đàng hoàng, thích chơi đùa lung tung, ngược lại luôn dẫn dắt người khác.
Mặt trời mới Đại Đức dần hưng thịnh(*), trong đó không thể bỏ qua công lao của Lâm Tô, người ngoài không biết, Tiết Phượng Nghi lại từng giờ từng phút nhớ kỹ, định tìm thời cơ thích hợp, chiêu cáo thế nhân.
(*) Chắc là tác giả đánh sai, mình nghĩ là Mặt trời mới Vi Đức.
Tiết Phượng Nghi xác định Lâm Tô hiện tại không phải Lâm Tô nhấc đại kiệu cưới nàng vào cửa, cụ thể là thay đổi thế nào, nàng không biết, thế giới này luôn có chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng dù biết Lâm Tô lai lịch không rõ, Tiết Phượng Nghi cũng chưa từng phòng bị hắn.
Nàng không ngốc, Lâm Tô trợ giúp nàng là thật, nếu thật sự có ác ý, tại sao phải tận tâm tận lực giúp nàng?
Nàng cũng không thể nhận chỗ tốt Lâm Tô mang đến, quay đầu liền lấy oán trả ơn được?
Đây là bí mật riêng giữa hai người, bí mật giấu sâu trong lòng, nhưng lại hài hòa ở chung nhiều năm.
Mang danh vợ chồng, nhưng không hề vợ chồng.
Tiết Phượng Nghi cũng không để ý, Lâm Tô thể hiện tài tình, đủ khiến nàng kính trọng từ đáy lòng, bọn họ là tri kỷ khó gặp, trên tinh thần cộng minh, còn hơn cả vợ chồng.
Nàng đối với Lâm Tô là thưởng thức, là khâm phục, đương nhiên, còn có chút tình cảm không nói rõ được.
Nhưng Tiết Phượng Nghi cảm thấy nam nhân kinh tài tuyệt diễm như thế, nàng thích là chuyện bình thường.
Nhưng thích thì thích, đối với nam nhân thanh lãnh xuất trần, nàng không hề có ý khinh nhờn.
Huống hồ Lâm Tô đối với nàng là vô ý, nàng thấy rõ, nên phần thích này hóa thành thưởng thức, làm tri kỷ là tốt rồi.
Phượng Lâm năm thứ mười, Lâm Tô rời thế giới này.
Không phải Lâm Tô muốn rời đi, mà là tuổi thọ của nguyên chủ vốn dài chừng này.
Trong nguyên tác hắn bị Tiết Phượng Nghi giam cầm, vừa sợ vừa hận, tinh thần bất ổn, được mấy năm thì qua đời, tuổi thọ có hạn.
Sau khi Lâm Tô qua đời, Tiết Phượng Nghi tự giam mình trong tẩm cung, đóng cửa không ra.
Ba ngày sau mới ra ngoài, thần sắc tiều tụy, người gầy đi trông thấy, càng ngày càng lạnh lùng.
Hậu táng Lâm Tô xong, Tiết Phượng Nghi công bố những công lao của Lâm Tô mấy năm nay, khi còn sống Lâm Tô không cho phép, chết cũng nên để hắn mang theo danh anh minh một đời.
Bách quan cùng vạn dân giờ mới biết, nam nhân từng bị bọn họ chửi bới, đến tột cùng có bao nhiêu kinh diễm, người đời khó với tới.
Đám Văn Tiên Đạo đã sớm biết, nên không suy nghĩ nhiều, chỉ có tiếc hận, trời cao đố kỵ anh tài, nam nhân như vậy sao không thọ?
Năm sau, Nữ Hoàng Phượng Lâm thoái vị, truyền vị cho công chúa Lâm Cẩn Du, là vị Nữ Hoàng thứ hai.
Vị Nữ Hoàng này còn có năng lực hơn mẫu thân, cũng có dã tâm hơn, sau khi thu hết vùng man di xung quanh, làm bá chủ lục địa còn chưa thỏa mãn, bắt đầu đưa mắt về phía đại dương.
Kỳ huynh Lâm Cẩn Hành vốn yêu mạo hiểm, dẫn đầu đội hải quân, chạy ra biển khơi, đích đến, là thương nghiệp Đại Đức bao quát toàn vùng, đi lên con đường điên cuồng vơ vét của cải.
Mà Lâm Cẩn Ngôn không hứng thú với mạo hiểm, đam mê thí nghiệm khoa học, hắn thật sự nghiên cứu ra không ít thành quả, một mình nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật ở Đại Đức.
...!
Lâm Tô trở lại không gian hệ thống, 003 cầm vở, ngồi trầm tư, thần sắc nghiêm túc, giống như đang suy nghĩ chuyện gì quan trọng lắm.
"Đám Cổn Cổn đâu?" Lâm Tô hỏi.
"À, tu luyện rồi." 003 trả lời qua loa.
Lâm Tô trơ mắt nhìn quyển vở bị vẽ viết nghệch ngoạc, miễn dịch rồi, nhưng vẫn nhịn không được nói, "Tiết Phượng Nghi có vấn đề à?" Đây coi như là nhân vật chính mạnh mẽ nhất mà cô gặp.
003 lơ đễnh, "Miễn cưỡng thông qua, nhưng vẫn không được, ta yêu cầu cao lắm, nàng còn không bằng ngươi, ít nhất cũng phải hơn ngươi chứ? Nếu không ta bắt ngươi khảo nghiệm bọn họ làm gì? Lúc trước trực tiếp chọn ngươi là được rồi..."
Lâm Tô: "..." Thì ra cô là tiêu chuẩn thấp nhất.
"Không phải chọn nhân vật chính à? Chọn ta làm gì?"
003 cứng mặt, biết mình lỡ miệng, hàm hồ nói chuyện khác, "Cái này không quan trọng, ngươi quên ngươi là đại Boss à? Nhân vật chính lại thấy ngươi bật hack là sao? Nhân vật chính không đánh bại được ngươi, người ta còn chưa trang bị ngươi đã vội vàng bày mưu tính kế, đại Boss như thế, cần khảo nghiệm nhân vật chính gì nữa?"
Lâm Tô: "..." Trách ta? Ngươi tặng bàn tay vàng phụ tá Nữ Đế, còn trực tiếp đưa người vào hậu viện Nữ Đế, không phải bật hack thì là gì?
"Hệ thống phụ tá Nữ Đế không phải để ngươi đứng sau nâng nàng lên à, ta đâu nói ngươi trực tiếp giúp nàng!" 003 mạnh miệng nói, tuyệt đối không thừa nhận bản thân sai.
Lâm Tô cũng không muốn tranh luận với cậu, chỉ nói, "Thế giới tiếp theo là gì?"
003 hình như chột dạ, khó có lúc không giữ cô lại, trực tiếp đưa cô đến thế giới tiếp theo.
Nhưng mà sau khi Lâm Tô đi, cậu lại bắt đầu suy tư cân nhắc: Nếu trực tiếp chọn Lâm Tô thì sao? Quan sát qua nhiều thế giới như thế, không có ai so được với cô, nữ nhân này quá phù hợp tiêu chuẩn, nếu không lúc trước cũng không một phát nhìn trúng, không tiếc tốn năng lượng cũng phải thu linh hồn về.
Nhưng thu thì thu, mới ra cửa đã nhìn trúng người này, cậu không định lựa chọn qua loa, lỡ sau này gặp được người tốt hơn thì sao?
Cho nên để Lâm Tô làm đại Boss, đưa đến 3000 thế giới còn làm tiêu chuẩn khảo nghiệm nhân vật chính, có ai tốt hơn cô thì cậu đổi, rồi chiếu theo ước định đưa Lâm Tô thành tiên là được.
Nếu không có cũng không sao, không phải chỗ cậu đã có cái tốt nhất rồi à?
Nếu Lâm Tô biết gia hỏa này coi cô là lốp xe dự phòng, không biết có suy nghĩ gì, nhưng trước mắt cô không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Bây giờ cô đang livestream, trước mặt bày đầy một bàn mỹ thực, sắc hương vị đủ cả, rất mê người, nhưng cô không hề muốn ăn, thậm chí còn muốn ói.
Mà trước mặt cô toàn máy quay, 360 độ không góc chết chỉa vào cô.
Trên tay cô là điện thoại di động, rõ ràng là đang live, thỉnh thoảng còn có bình luận nhảy lên.
【Rốt cuộc là MC có ăn được nữa không vậy? Không phải khiêu chiến thất bại đấy chứ?】
【Giờ còn chưa ăn hết một phần ba, không phải nói phá vỡ kỷ lục của Dạ Dày Vương à?】
【Khỏi xem, đã công bố cô ta nhè đồ ăn, lừa đảo!】
...!
Từng livestream toàn dân nên Lâm Tô đối với mấy chuyện này không còn lạ lẫm gì, nhanh chóng hiểu được, cô xuyên tới lúc nguyên chủ đang livestream, mà còn là mukbang.
Lâm Tô không lạ gì cái này, mấy thế giới hiện đại trước đó cũng từng có loại live này.
Nhưng nhìn máy quay bay lơ lửng, hiển nhiên thế giới này khoa học kĩ thuật khá phát triển.
Lâm Tô không tiếp tục livestream, nói xin lỗi tạm có việc gấp, sau đó tắt live, hoàn toàn không thèm quan tâm trong live toàn tiếng mắng chửi.
Ra kế tạm thời, một là nguyên chủ đã muốn nôn đến nơi rồi, Lâm Tô đoán chừng cô uống thêm một ngụm nước nữa thôi là nôn liền, hiển nhiên không cần tiếp tục.
Hai là cô còn chưa nhận kịch bản, không hiểu rõ chuyện gì, rút lui trước mới là lựa chọn chính xác nhất.
Lâm Tô ôm bụng vào nhà vệ sinh, bị mùi kích thích, quả nhiên nôn luôn.
Nôn ra ngược lại dễ chịu hơn, Lâm Tô lau miệng ra ngoài, khóa trái cửa, bắt đầu nhận kịch bản và ký ức của nguyên chủ.
Thế giới lần này khá lạ, tuy là thế giới hiện đại, nhưng lại có quỷ vật tà ma, theo đó, cũng có những huyền học đạo sĩ.
Nữ chính tên Giang Tiểu Mãn, trời sinh thể âm, dễ nhiễm âm tà chi vật.
Mà cô ấy lại cực kỳ sợ quỷ, mỗi ngày nhìn thấy quỷ khiến cô lo lắng không yên, như chim sợ cành cong.
Nhưng trong một lần vô tình, cô tránh quỷ đột nhiên đụng phải một người đàn ông thần kỳ, cũng chính là nam chính Tống Hoài Chi, anh trời sinh thể dương, quỷ tà bất xâm, thậm chí còn là khắc tinh với quỷ quái.
Giang Tiểu Mãn chỉ cần đứng bên cạnh anh, quỷ vật không dám lại gần.
Phát hiện này khiến Giang Tiểu Mãn vui đến phát khóc, để không nhìn thấy quỷ nữa, cô đu bám Tống Hoài Chi, chỉ để được anh che chở.
Trong lúc đó cũng gây họa không ít, vui buồn đan xen, cuối cùng Tống Hoài Chi và Giang Tiểu Mãn thành một đôi hoan hỉ oan gia.
Còn nguyên chủ vì yêu thích nam chính mà không có được, không ngừng nhảy nhót thành Boss phản diện cuối cùng chết thảm.
Nguyên chủ sinh ra trong gia đình thế gia huyền học, nhưng lại không thích huyền học, cảm thấy nghiên cứu huyền học phong thủy gì đó không thú vị, sau khi lên đại học thì như con ngựa hoang, không nối tiếp tục huyền học, mà theo đuổi thần tượng dạo phố đi chơi, giống như sinh viên bình thường, còn học người ta livestream.
Nhưng từ nhỏ đến lớn chỉ học huyền học, không có tài nghệ gì, chọn làm mukbang.
Mukbang cũng chẳng dễ gì, cửa thì thấp, người thì nhiều, muốn trổ tài cực kỳ khó khăn.
Nguyên chủ live hai tháng, mới có hơn hai ngàn fan, đa phần là thấy đẹp nên đến.
Nhưng nếu nguyên chủ thích, Lâm Tô không định thay đổi gì, nếu không ăn được, thì cô mở ra lối đi riêng.
EDIT: morticia..
Danh sách chương