Edit: Richal

Beta: Richal

----------------------------

Đỗ Trọng gắp một miếng thịt gà nhét vào miệng Quý Ly.

Trong miệng Quý Ly vốn đã đầy thức ăn, lại them miếng gà này quả thật chỉ muốn phun hết ra ngoài.

Quý Ly lập tức bưng kín miệng mình, nhẹ giọng ho khan một tiếng, sau đó nghẹn khuất nhai đồ ăn.

"Còn dám nói nói nữa không?"

Đỗ Trọng dùng sức nói, Quý Ly lập tức ngoan ngoãn lắc đầu.

Quý Ly rốt cuộc đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống bụng, sau đó không biết ăn năn cười.

"Hì hì hì! Dám chứ!"

Đỗ Trọng nhìn người nào đó chẳng biết xấu hổ , không biết phải nói gì mới tốt.

"Về sau đừng làm chuyện nhàm chán như vậy nữa."

Đỗ Trọng đột nhiên nói, Quý Ly đương nhiên biết đây là đang nhắc đến chuyện cậu khiếu nại.

"Thực xin lỗi, nếu như chuyện đó ảnh hưởng đến tương lai của anh thì tui lập tức dừng lại."

Quý Ly im lặng ăn tiếp trong cảm giác tội lỗi, trong lòng hậm hực thì tất nhiên phải dùng đồ ăn để an ủi.

"Không sao đâu."

Đỗ Trọng nhàn nhạt nói, đôi mắt Quý Ly lập tức sáng lên.

"Đỗ Trọng."

"Gì?"

"Có phải anh đang thử tui không?"

Trong lòng Quý Ly có chút vui mừng không rõ, hy vọng rằng cậu không phải một bên tình nguyện.

"Cậu đang nói cái gì?"

"Anh có muốn thử ở bên cạnh tui không? Nếu lúc ở bên nhau cảm thấy tốt đẹp thì liệu anh có thể miễn cương thu nhận tui luôn không?"

Ánh mắt mong đợi của Quý Ly làm Đỗ Trọng cảm thấy...

Vì cái gì mà cậu ta không biết xấu hổ nhưng mình vẫn cảm thấy đáng yêu? "Bạc Diệp, tôi nói rồi......"

"Tui biết! Anh nói làm người thì da mặt không thể dày hơn ván quan tài. Nhưng tui chính là yêu tinh mê hoặc anh, dụ dỗ anh làm người xấu "

Quý Ly cười xấu, sau đó chân chó múc một chén canh cho Đỗ Trọng, coi anh như lão nhân gia mà hiếu kính.

"Bạc Diệp, tại sao cậu thích tôi?"

"Còn phải nói nữa sao, tất nhiên là cao to đẹp trai!"

Quý Ly thể hiện bản chất dâm đãng, Đỗ Trọng híp mắt chất vấn.

"Cao to?"

"Khụ khụ, chính là có khí thế, nói anh uy nghiêm đó."

Quý Ly cố ý vặn vẹo ý nghĩa, Đỗ Trọng cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

"Từ 'khí', hẳn là chỉ khí chất của một người, mà từ 'thô', dễ hiều là từ dùng để miêu tả kích cỡ của một đồ vật."

Quý Ly nghe Đỗ Trọng nghiêm túc giải thích, đỏ mặt múc cơm ăn!

Sắc quỷ, có định nói chuyện đàng hoàng nữa không!

"Bạc Diệp."

"Sao?"

"Làm người không thể dâm đãng không có giới hạn."

"......" Quý Ly nghĩ liền muốn chửi thề, chắc cậu là giới hạn cuối cùng đi.

"Ngày ấy tôi giúp cậu kiểm tra hình như chưa cân nhắc tốt về kích cỡ dài ngắn của cái đó của cậu. Nhưng không sao, tôi sẽ tìm đọc chút tư liệu để xem cái đó của cậu có phù hợp với từ 'cao to' của cậu."

"......" Quý Ly nghe xong thiếu điều té xỉu hộc máu...

Đại ca, đại ca, tui biết sợ rồi mà, chúng ta nói chuyện khác đi."

Trong long Quý Ly mắng như niệm kinh, học y thì ghê gớm lắm hả, thế nhưng còn nghiên cứu nơi đó của người ta, đáng ghét!

"Xin lỗi, phản ứng nghề nghiệp."

"..." Đi con mẹ nó chứ phản ứng nghề nghiệp.

"Bất quá......"

Đỗ Trọng lấp lửng nói tiếp, Quý Ly nhướng mày.

"Bất quá cái gì?"

Đỗ Trọng thình lình lại gần làm Quý Ly nhịn không được mím môi lại.

Được nhìn cận cảnh khuôn mặt đẹp trai, Quý Ly có chút hít thở không thông.

Đỗ Trọng nhìn Quý Ly, miệng nở nụ cười.

"Bất quá, nhìn dáng vẻ của cậu không giống người ở trên tí nào cả. Bộ dáng lại giống như gấp không chờ nổi muốn bị ngược hoa cúc ..."

"..."

Đỗ Trọng! Ông đây sẽ không để yên cho anh đâu!

-------------------------------

Mới từ khu cách ly về, đang định đang chương chúc mừng bản thân sống sót thì phát hiện máy tính sắp toi tới nơi. Mở cái máy tính từ 8h mà 11h mới đăng xong chương là hiểu rồi á :)))))

Muốn đem con bỏ chợ ghê, nể mấy editor edit mấy bộ xuyên nhanh vl 🤦‍♀️

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện