Đương nhiên đây chỉ là ảo giác, nhưng ảo ảnh tràn ngập mùi máu tanh này khiến Trì Am càng cảm thấy kỳ quái hơn.

Bàn tay trên cổ cô lạnh lẽo như băng, giống như một con thú máu lạnh, Trì Am cảm thấy tóc gáy mình đã dựng hết cả lên khi anh chạm vào, cho đến khi anh từ từ rút lại, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vừa mới thở ra được nửa hơi thì đã lại căng thẳng trở lại.

Bởi vì sau khi chạm vào cổ cô, người nào đó đã bỏ đi không thèm ngoảnh lại, một cơn gió ập đến nặng nề đóng sập cửa lại.

Trì Am vô thức chạy tới, chạm phải một cánh cửa gỗ nặng nề, cô mò mẫm muốn mở cửa ra, nhưng phát hiện phía bên ngoài cánh cửa đã bị khóa chặt.

Bỗng chốc, Trì Am thật sự bối rối vô cùng, không biết người đàn ông này có ý gì.

Thế này là muốn giam cầm cô sao? Nhốt vào phòng tối à? Căn phòng tối đen thế này đúng là có cảm giác của phòng tối.

Trì Am không hiểu được suy nghĩ của người đàn ông kia, vì vậy đành phải mò mẫm trong bóng tối, cuối cùng chạm vào thứ gì đó trên tường, “cạch” một tiếng, cả căn phòng đột nhiên sáng bừng lên, đồng thời cũng giúp cô có thể nhìn thấy hình dạng thật sự của căn phòng này.

Căn phòng quả thực lớn như cô tưởng tượng, mang phong cách cung đình kiểu Châu u, màu sắc chủ yếu là đỏ sẫm, bài trí trong toàn bộ căn phòng đều lộng lẫy và đè nén, ở khắp mọi nơi đều là màu đỏ sậm như máu tươi đậm đặc lan tràn, dễ dàng khiến người ta cảm giác có cảm xúc kiềm chế khó mà giải quyết.

Ở một nơi như vậy thì tính cách sẽ đè nén thế nào đây? Trì Am không khỏi hoài nghi có phải người đàn ông kia ở thế giới này cũng có tính cách bị dồn nén như vậy, đến lúc đó lại là cô phải chịu áp bức.

Trì Am bước tới bên cửa sổ, kéo tấm rèm màu đỏ sẫm có hoa văn hoa hồng vàng ra xen, sau tấm rèm là một ô cửa sổ kính màu rất lớn.



Lúc này bầu trời bên ngoài cửa sổ đã tối, lác đác vài ngôi sao lấp lánh, phía dưới chân trời là đường nét của một dãy núi dài không nhìn thấy cuối cùng, tạo cho người ta cảm giác như đang ở trong một vùng rừng núi hoang vu. Ánh đèn chiếu qua cửa sổ, giúp cô có thể nhìn thấy hoa hồng phủ kín thành thảm trong sân, hoa đang ở lúc nở rộ rực rỡ, cánh hoa kết thành chùm, giống như máu rơi đầy trên mặt đất.

Cách đó không xa, trên lan can có vài con quạ đang đậu, đôi mắt quạ vàng rực lên trong đêm đen, khi nhìn kỹ sẽ tạo cho người ta ảo giác như đang bị một sinh vật nguy hiểm nào đó nhìn chằm chằm.

Tiếng quạ khàn khàn vang lên trong đêm tối, đi cùng mùi tanh ngọt ngai ngái như có như không trong không khí, tràn ngập cảm giác có điềm gở đầy quỷ dị.

Cuối cùng Trì Am cũng có thể xác định chắc chắn dường như ở thế giới này, người đàn ông nào đó cũng có thẩm mỹ không được tốt lắm.

Nhìn một lát, cô đưa tay thử đẩy miếng kim loại trên ô cửa sổ, phát hiện nó rất kiên cố, với năng lực của cô bây giờ thì hoàn toàn không thể đẩy ra nổi.

Trì Am nhìn đám quạ và hoa hồng ngoài cửa sổ một lúc rồi trở về phòng, đi qua đi lại quanh phòng, mở tủ quần áo ra xem đống quần áo theo phong cách cung đình Tây u bên trong. Sau đó lại đi tới đứng cạnh một loạt giá sách ở bên tường, nhìn đống sách cổ trên đó một lúc rồi lại lượn lờ vào trong phòng vệ sinh, mở cửa phòng vệ sinh thăm dò.

Trì Am lắc lư một vòng, cuối cùng ánh mắt tập trung vào hình thánh giá có thể nhìn thấy khắp nơi trong căn phòng này.

Trong phòng có nhiều hình thánh giá giống như vậy, trên bàn đầu giường còn có một sợi dây chuyền thánh giá, khiến người ta không khỏi thắc mắc không biết chủ nhân căn nhà này có sở thích gì đặc biệt.

Trì Am nhìn một hồi, sờ túi thì phát hiện không thấy điện thoại của mình đâu nữa.

Cô chợt khựng lại một thoáng, sau đó tiếp tục bình tĩnh đi tiến phòng vệ sinh, đóng cửa phòng vệ sinh lại, sau đó xả nước nóng, đổ ra vài giọt tinh dầu hoa hồng trong lọ tinh dầu bên cạnh, sau đó từ từ cởi sạch đồ trên người.

Cảm giác được ánh mắt ở khắp nơi trong không khí đang nhìn mình đột nhiên trở nên nóng bỏng hơn, Trì Am cười thầm trong lòng, dửng dưng như không có chuyện gì, cởi quần áo ra, sau đó bước vào bồn tắm, vốc nước vào mặt.

Trì Am nằm gác bên thành bồn tắm, thỉnh thoảng lại thay đổi tư thế, âm thầm phỏng đoán người đàn ông đang nhìn trộm cô tắm sẽ có thể chịu đựng được bao lâu.



Phát hiện đối phương lại rất có khả năng nhẫn nhịn, Trì Am cũng không cho anh nhìn thêm nữa, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, mặc áo choàng tắm đi ra ngoài.

Tắm xong thì không biết đã mấy giờ rồi, trong phòng này không có thứ gì như đồng hồ nên không thể đoán được giờ giấc.

Trì Am sấy khô tóc, đi tới bên cửa sổ ngắm nhìn đám quạ đang theo dõi mình bên ngoài một lúc, cô thực sự có lý do để nghi ngờ rằng những con quạ này đang giám sát cô.

Nhìn một lát, cô leo lên giường, tắt đèn, dần chìm vào giấc ngủ trong bóng đêm.

Tuy rằng bị đưa đến một nơi rừng núi hoang vắng, trong phòng chỗ nào cũng kỳ quái, nhưng Trì Am cũng không lo lắng, nên như thế nào thì cứ như thế đó, thoải mái nằm ngủ như đang ở trên địa bàn của mình.

Ngủ đến nửa đêm thì bên cạnh chợt có thêm một thân thể cứng ngắc lạnh lẽo, khiến căn phòng vốn đã lạnh lại càng thêm lạnh hơn.

Người đang ngủ say co người rúc vào trong chăn, hơi thở quen thuộc khiến cô không từ chối đối phương, khi người kia vươn tay ra ôm cô thì Trì Am cũng ngoan ngoãn nép vào người anh, khoác tay lên trên người anh.

Cơ thể người đàn ông hơi căng cứng nhưng cũng nhanh chóng thả lỏng, cúi đầu, áp sát mặt vào cổ cô hít sâu hơi thở thơm tho rồi mới dần chìm vào giấc ngủ.



Sau một đêm ngon giấc, khi Trì Am tỉnh dậy thì cảm giác được thân thể đang dán sát vào lưng mình.

Điều này hoàn toàn không có vấn đề gì, vấn đề duy nhất là cổ cô dường như bị một thứ giống như răng nanh sắc nhọn đè lên, cái răng nanh này có thể đâm rách da trên cổ bất cứ lúc nào, cắn cô một cái.

Cảm giác hơi nguy hiểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện