Trì Tâm đã từng tưởng tượng địa ngục sẽ trông làm sao, cho dù Samael từng miêu tả nó cho cô ta nghe những người chưa tận mắt thấy thì cũng khó lòng tưởng tượng sự tối tăm và nguy hiểm của nó.

Nó thật sự là một nơi vô cùng hoang vu, nguy hiểm đến mức ngay cả một con vật nhỏ yếu bên đường cũng có thể chết.

Nơi này không có pháp luật và công bằng, chỉ có mạnh được yêu thua, kẻ mạnh có được quyền sinh tồn và chi phối tuyệt đối, chi phối sống chết của những sinh linh khác trong địa ngục.

Hoàn cảnh sinh tồn bệnh hoạn khiến cho ác ma vốn đã xấu xí nay lại khát vọng theo đuổi sức mạnh càng lúc càng cao, tâm tính càng thêm vặn vẹo. Thân ở địa ngục, không sinh linh nào có thể chạy trốn khỏi vận mệnh.

Địa ngục không có ban ngày, chỉ có bóng tối vĩnh viễn, ở trong bóng tối trọn một tháng thì con người ta chắc chắn sẽ điên lên.

Rốt cuộc Trì Tâm cũng hiểu vì sao trong trận đại chiến lúc trước của thiên sứ, sau khi thiên sứ phản bội bị đánh xuống “Ngục Thiên sứ” mà bọn họ vẫn không từ bỏ, vẫn chờ đợi đến ngày phán quyết để thế giới lại thanh tẩy một lần nữa.

Cho dù là ác ma xấu xa nhất cũng muốn sống ở thiên đường rực rỡ và mỹ lệ mà không phải địa ngọc hoang vu, vĩnh viễn chìm trong bóng tối.

Sau khi Trì Tâm chết, linh hồn được Satan mang tới địa ngục.

Cô ta ở trong địa ngục một tháng, được Samael bảo vệ trong thành, không cần phải giống trạng thái linh hồn của anh ta bị lưu đày chịu khổ ở bên ngoài.

Song, cô ta vẫn không vui.

Từ nhỏ Trì Tâm đã biết bản thân khác người ta, sức khỏe cô ta không ổn, có thể nhìn thấy những ác ma ẩn nấp trong thế giới loài người. Bọn họ sẽ lộ ra vẻ mặt xấu xa uy hiếp cô ta, thậm chí khiến cô ta sụp đổ.

Mỗi lần gặp được ác ma, cơ thể sẽ tệ hại hơn, khiến tính tình cô ta cũng tệ theo, giống một đứa trẻ hư hỏng làm người khác ghét.

Vậy nên thật ra cô ta rất hâm mộ Trì Am, cũng càng ghét Trì Am.

Hâm mộ Trì Am không nhìn thấy ác ma, có được cơ thể khỏe mạnh, có tài năng, làm mọi người ai cũng yêu thích. Cô ta càng ghen ghét Trì Am vì rõ ràng là chị em song sinh, dáng vẻ cũng y đúc nhưng vì sao vận mệnh lại khác biệt như vậy, vì sao cô ta lại nhìn thấy ác ma, cơ thế dần suy yếu vì chúng nó, không thể sống như một người bình thường.

Sau này lớn hơn, có một ngày cô ta vô tình chạy đến căn phòng dưới mặt đất của nhà họ Trì, tìm được quyển sách cổ “Sách triệu hoán” của Lão Trần.

Lúc trông thấy quyển sách này, cô ta mất kiểm soát mà đem nó ra khỏi tầng hầm, thậm chí còn giấu nó trong phòng mình, không cho bất kì ai chạm vào.

Trong đầu thường xuyên có giọng nói nói với cô ta rằng hãy mở nó ra đi, triệu hoán ác ma đi.

Ác ma hại cô ta thê thảm như vậy, vì sao cô ta còn phải triệu hoán ác ma chứ? Cô ta không đồng ý.

Cô ta giống như có một bí mật, cẩn thận từng li từng tí không muốn để ai biết, lại càng không cho Trì Am biết. Cô ta cẩn thận cất quyển sách “Sách triệu hoán” này, giấu cả người mình thầm thương. Khi đó, cô ta vẫn cho rằng anh là đàn anh trong trường, một người tốt đẹp khiến tim cô đập thình thịch.

Bởi vì biết bản thân có lẽ không sống được bao lâu nên cô ta muốn trong thời khắc cuối đời có được kí ức hạnh phúc, cuối cùng không thể khống chế dục vọng trong lòng mà sử dụng “Sách triệu hoán”.

Triệu hoán ác ma, thực hiện nguyện vọng.

Có đôi khi cô ta nghĩ rằng có phải nếu lúc đó, cô ta không vì thỏa mãn ham muốn của bản thân mà triệu hoán Satan đến thế giới loài người thì cũng không có một loạt chuyện về sau hay không? Cô ta không biết, bởi Trì Am đã chẳng trở lại nữa.

Cô ta tự nhận đời này chưa từng nợ ai, bản thân cô ta đã từng oán hận ba mẹ thiếu trách nhiệm. Càng vì biết bản thân khác với người khác, không thể có được sự quan tâm giống như Trì Am nên cô ta càng mặc kệ Trì Am, không muốn cô nỗ lực vì mình.

Chỉ cần không nợ ai thì cô ta vẫn sẽ như thế, cho dù cuối cùng bản thân bị ác ma dẫn dụ sa đọa, đi vào địa ngục thì cũng là lựa chọn của cô ta.

Thật ra, cô ta hi vọng Trì Am vẫn sống bình an, hai người là chị em song sinh, cũng là một nửa đối với người kia. Cô ta hi vọng Trì Am có thể sống hạnh phúc ở thế giới con người.

Cô ta chết đi để Trì Am sống an nhiên, chứng minh cô ta không phải người khiến kẻ khác ghét bỏ.

Thế nhưng cô ta không ngờ rằng Trì Am vì cướp lại linh hồn của cô ta trong tay Tử Thần mà cuối cùng bị ám hại chết.

Từ khi dùng “Sách triệu hoán” triệu hồi ra ác ma, Trì Tâm đã biết vì sao từ nhỏ mình đã nhìn thấy nó.

Bởi vì cô ta là quân cờ bị Thần chọn.

Cô ta là người trong cuộc nhưng chẳng biết vận mệnh của mình. Từ nơi xa xôi nào đó vọng đến giọng nói, dặn cô ta nhất định phải ngăn cản ngày phán quyết, không để thế gian này bị hủy diệt.

Vậy nên sau khi triệu hoán ác ma, cô ta đã cùng Satan thực hiện một giao dịch.

Nếu sau này không phát hiện đàn anh Tư mình thầm mến hóa ra lại là Thiên sứ thì có khi Trì Tâm sẽ thuận theo an bài của Thần, đi theo con đường tăm tối, mãi đến khi linh hồn cô ta chết nơi trần gian.

Thế nhưng Trì Am lại bỗng dưng thay đổi.

Thậm chí Trì Am còn có thể triệu hồi thiên sứ. Bởi vì thiên sứ giáng lâm xuống trần đời mà rất nhiều chuyện trở nên khác đi. Ngay cả vận mệnh của cô ta cũng thay đổi, Satan vốn dĩ phải dẫn dụ cô ta sa đọa cũng không còn giống như trước.

Vốn dĩ cô ta và Satan giao hẹn rằng trước khi ngày phán quyết đến, cô ta sẽ theo Satan đi xuống địa ngục, để Satan bảo vệ cổng địa ngục. Chỉ cần nó vẫn đóng thì thế gian sẽ bình yên.

Song, cô ta đã đoán sai thực lực của ác ma khác Địa ngục rồi, cũng như tính lầm phản ứng của Trì Am.

Ma nữ bóng đêm lại hợp tác với Satan khác, lập kế tách Samael với cô ta ra rồi gọi Tử Thần đến lấy linh hồn cô ta.

Cô ta từng nghe linh hồn của hai chị em cô ta không giống với những nhân loại khác. Trong mắt ác ma, nó không chỉ ngon mà càng ẩn chứa sức mạnh cực lớn. Cũng bởi vì thế mà cô ta mới có thể sử dụng “Sách triệu hoán” xa xưa và triệu hồi Satan đến thế giới này. Nhân loại khác làm sao có khả năng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện