Vì thế, cậu thật sự xoay người rời đi.

Kỳ Phụng khinh bỉ Ngô Xuyên, nói chung, anh rất ít bại lộ cảm xúc của mình, nhưng Ngô Xuyên hiển nhiên có năng lực làm anh bại lộ ánh mắt khinh thường này.

Ngô Xuyên buồn bực.

Trước khi bắt đầu quay tiết mục ngày hôm nay, chị Lan tìm tới Bạch Tửu, "Ngày hôm qua nhận được điện thoại của Vưu Án, ông ấy muốn chụp bộ phim điện ảnh《 Khuynh thành 》, muốn tìm em làm nữ chính, chị cảm thấy không tồi, nhận giúp em."

"Điện ảnh?" Bạch Tửu có chút không tự tin, "Em có thể làm được không?"

Điện ảnh cần kỹ thuật diễn khó hơn phim truyền hình rất nhiều.

Mạnh Lan vỗ vỗ vai Bạch Tửu, "Yên tâm đi, em không thành vấn đề, Vưu Án nói, nữ chính chỉ cần phụ trách đẹp là được rồi, em hoàn toàn phù hợp yêu cầu này."

"Không tính cái bộ phim ngắn tuyên truyền lúc trước, điện ảnh lần này xem như lần lần đầu tiên em được diễn nữ chính, phải thể hiện thật tốt."

Bạch Tửu nghĩ tới nhiệm vụ có được danh hiệu ảnh hậu của mình, cô rất có quyết đoán gật gật đầu, "Ân, em sẽ nỗ lực."

Tiết mục sắp bắt đầu quay, Kỳ Phụng cũng từ nơi xa đi tới.

Mạnh Lan nhìn bên kia một cái, nhỏ giọng nói với Bạch Tửu: "Em kiềm chế một chút, không được bại lộ quan hệ của hai người."

"Yên tâm đi, em có chừng mực."

Tầm mắt của Mạnh Lan lại đụng phải tầm mắt của một người đang đứng bên thân cây, người kia hơi dừng lại, rồi nhanh chóng quay mặt đi, chỉ là lỗ tai đỏ lên không có cách nào giấu đi.

Mạnh Lan lắc đầu, đau đầu thở dài một tiếng, "Cho nên nói xử nam ngây thơ phiền toái nhất..."

Hơi trêu chọc một chút đã nhớ thương.

Bạch Tửu không nghe rõ Mạnh Lan nhắc mãi cái gì, đạo diễn cũng đã tập hợp bắt đầu quay, cô chỉ có thể đi qua Tống Nhất Nhất và Tằng Thiến vội vàng đứng hai bên trái phải, Kỳ Phụng muốn tận dụng mọi thứ cũng không được.

Bạch Tửu coi như không thấy anh, cái này làm cho thần sắc của anh càng thêm cô đơn.

Người tới hôm nay không chỉ có Kỳ Phụng, còn có bạn của Tằng Thiến Phương Tiệp, bạn của Hầu Vũ, cũng là một nam thần, mà làm những người khác ngoài ý muốn là, tổng giám đốc Văn Bỉnh cũng tới.

Nhưng mà dưới mắt Văn Bỉnh còn mang theo quầng thâm mắt, bộ dáng không nghỉ ngơi tốt. Nửa đêm hắn ta mới được thư ký vớt ra từ đồn công an, sau đó lại liên hệ đạo diễn thay đổi tiết mục, tóm lại phải có lý do để hắn ta thân mật tiếp xúc với Nhất Nhất, không bao lâu, thư ký đã nói với hắn ta chuyện lên báo.

Văn Bỉnh yêu cần cấp dưới nhanh chóng đè tin tức này xuống, nhưng mấy nhà truyền thông lớn rõ ràng thu tiền, cũng đè xuống, nhưng trên trang web, tin tức của hắn ra vẫn đứng đầu, muốn xóa cũng không xóa được, dưới loại tình huống này hắn ta còn có thể ngủ được chính là bị điên.

Hắn ta cần Nhất Nhất an ủi, nhưng Nhất Nhất căn bản không thèm nhìn hắn ta!

Đạo diễn nói: "Lúc này bốn vị khách quý đều mời bạn của mình tới, hai người một đội, hoàn thành nhiệm vụ."

"Tôi và Tiểu Tửu một tổ!"

"Tôi và Bạch Tửu một tổ!"

Tống Nhất Nhất và Tằng Thiến nói xong, ánh mắt tóe lửa nhìn nhau.

Những người có giới tính nam im miệng không nói không nói.

Đạo diễn lại nhìn sắc mặt đen như đáy nồi của Văn Bỉnh, vội vàng nói: "Một nam một nữ một đội, được rồi, Nhất Nhất và anh Văn, Tằng Thiến và Hầu Vũ, Bạch Tửu và Kỳ Phụng một đội..."

"Đạo diễn, tôi không muốn cùng đội với người này!"

Lại lần nữa trăm miệng một lời Tằng Thiến và Tống Nhất Nhất lại liếc nhìn đối phương.

"Tôi muốn cùng Bạch Tửu một tổ!"

"Tôi muốn cùng Tiểu Tửu một tổ!"

Hầu Vũ: "..."

Văn Bỉnh: "..."

Cảm thấy hormone nam tính của mình hình như là bị che dấu là chuyện thế nào? Toàn bộ quá trình Bạch Tửu bảo trì mỉm cười.

Kỳ Phụng tiếp tục phóng thích một loại hơi thở cô đơn bị chủ nhân vứt bỏ.

"Rốt cuộc Bạch Tửu đã làm gì Nhất Nhất?" Triệu Kỳ nhíu mày, cảm thấy thái độ nghệ sĩ mà mình không khỏi quá nhiệt tình với Bạch Tửu.

Người phụ nữ đứng bên cạnh cười một tiếng, "Nhân cách mị lực mà thôi, đương nhiên, đây là thứ anh không có."

Triệu Kỳ liếc nhìn Mạnh Lan, lại mở ra hình thức châm chọc, nhìn Ngô Xuyên đang mong chờ nhìn Mạnh Lan, trào phúng cười, "Đúng vậy, tôi tuyệt đối sẽ không dùng mị lực của mình đi dụ dỗ người khác phái ít tuổi hơn mình không ít."

"Anh đừng hiểu lầm, tôi không có hứng thú với cậu ta." Mạnh Lan khoanh tay, chẳng hề để ý nói: "Nhà tôi đã lựa chọn vị hôn phu cho tôi rồi."

Tuy công việc bận rộn, chưa gặp người đó nhiều.

Triệu Kỳ hơi ngạc nhiên, "Cô có vị hôn phu?"

Mạnh Lan còn chưa kịp trả lời, đã chạm phải tầm mắt với người đàn ông vừa đi lướt qua mình.

Người đàn ông mặc tây trang dừng bước, trong tay còn cầm di động, nhìn thấy Mạnh Lan, khuôn mặt than cũng lộ ra vài phần ngoài ý muốn.

Mạnh Lan dẫn đầu cười chào hỏi, "Nha, vị hôn phu, đã lâu không thấy."

Triệu Kỳ gắt gao nhìn người đàn ông kẻo kính, mặt không biểu tình kia gọi ra tên của cậu ta, "Mễ Thư."

Người đàn ông tên Mễ Thư này, chính là thư ký bên cạnh Văn Bỉnh.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Anh nhà đưa thứ gì cho chị Bạn để kết thúc chiến tranh lạnh"^"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện