“Đinh! Đinh! Đinh!”
Tiếng rung lạnh băng liên tiếp của máy móc nhắc nhở trong đầu Trình Bạch.
Sao lại thế này? Đây là tiếng gì vậy?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy lại vừa động không thể động. Muốn mở mắt ra, lại không cách nào mở mắt được, thân thể giống như không chịu sự khống chế của cô. Chung quanh một mảnh tối đen bao lấy mình.
Cảm giác vô lực tràn ra cả người.
“Xin chào cô ký chủ mới nhậm chứ, tôi là quản lý viên của hệ thống. Hiện giờ, cô đang ở trạng thái thân thể và linh hồn chia cách, xin đừng cố tránh khỏi vòng trói buộc này, nếu không tự gánh lấy hậu quả nhé!”
Trình Bạch chỉ có thể nhắm hai mắt như cũ, nhưng nghe âm cuối của máy móc, chức năng cơ thể hơi hơi phản ứng, nổi da gà. Không mở mắt ra được cô mơ hồ có thể thấy trước mí mắt mình có một vòng sáng màu bạc ‘ trói buộc ’.
Mọi chuyện, thật là kỳ lạ.
Trình Bạch nhíu nhíu mày, ngược lại không hề giãy giụa đứng dậy và mở mắt ra.
Cô muốn mở miệng nói chuyện, nhưng môi chỉ có thể mấp máy, phát không ra tiếng.
“Xin ký chủ cho hệ thống một danh hiệu, hoàn thành ký kết quan hệ cuối cùng.”
Hửm? Ký kết quan hệ? Đây là thứ gì? Tuy là chỉ số thông minh cao nhưng Trình Bạch vẫn không thể làm rõ chuyện xảy ra trước mắt.
Giờ cô không biết thật ra là mình đã chết đi, hay là đang mơ một giấc mộng dài dòng.
Trình Bạch nhíu mày, nhưng vẫn nói ra cái tên mà cô cho hệ thống—— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch.” Lại có thể lên tiếng nói chuyện như kỳ tích.
Tiếng nói thản nhiên bình tĩnh của cô vang lên trong không gian trống rỗng.
“Đang truyền vào… Đinh! Thiết lập xong. Hệ thống Tiểu Bạch, ký chủ Trình Bạch, ký kết quan hệ xong.”
Lời Quản lý viên vừa truyền đến trong đầu Trình Bạch, Trình Bạch đã có thể mở mắt ra, ngồi dậy.
“Đây là có chuyện gì? Mình đã chết hay là bị làm sao vậy?”
Vẻ mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi cong lên một độ cong xinh đẹp quen thuộc, đánh giá bốn phía.
Trước mặt là một không gian màu trắng trống rỗng, vật dùng trong nhà hay đồ trang sức đều không có, mình thì đang ngồi trong một cái “Rương nhỏ” hình lập phương trong suốt trôi nổi giữa không trung mà?
Bốn phía tất cả đều là màu trắng, nhưng lại có ánh mặt trời chiếu xuyên vào. Khiến cho không gian của hình lập phương.
Làm sao lại có một căn phòng kỳ lạ như thế. Chẳng lẽ thật tới thiên đường không thành rồi? Trong lòng Trình Bạch thực sự hoảng sợ vì ý nghĩ này.
“Ký chủ, cô có muốn lấy được thứ mà mình thực sự muốn có không?”
Lúc này không còn là tiếng nói lạnh như băng của hệ thống, mà là tiếng nói được đặt sẵn của hệ thống Tiểu Bạch.
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo, nên cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình. Trình Bạch chỉ lười biếng mà điều chỉnh một dáng ngồi tương đối thoải mái, nói nhỏ: “Người đều đã chết, dù là muốn cái gì đó cũng không thể nào chiếm được không phải sao?”
Trình Bạch nghe được ra, hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời mình đã chết hay chưa, mà là lại đưa ra một đề tài khác để mình đi theo nó. Nhưng, cô là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia.
Được rồi nói thật vậy, lúc ấy cô cho hệ thống này lấy tên Tiểu Bạch, chẳng qua là vì thỏa mãn thú vui ác ý mà mình vừa nảy ra mà thôi.
Thật lâu cũng không nghe thấy tiếng hệ thống truyền đến trong óc, hình như là nó trầm ngâm một chút, mới mở miệng.
“Ký chủ cô còn đang trong lúc phẫu thuật, tỷ lệ sống là 28%, nếu như ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ có thể có được tình cảm trong lòng cô mong muốn, mà còn có thể đủ để cứu một mạng của cô về. Nói như thế nào đều là một giao dịch tốt không phải sao?”
Tỷ lệ sống là 28%, thật đúng là nguy hiểm. Cứ tính là được cứu sống, mình xe vận tải kia đụng, nhất định bán thân bất toại, rơi vào một thân thể tàn tật, nếu phải chịu tất cả áp lực này, còn không bằng chết nhẹ nhàng.
Tay Trình Bạch nắm thật chặt.
Huống chi, người mẹ mà mình để ý nhất, khẳng định sẽ mất đi lòng bồi dưỡng mình, từ bỏ chính mình.
Ngẫm lại, chết đi vẫn tốt hơn.
“Nhưng tôi không muốn được cứu sống, làm sao bây giờ.” Trình Bạch rũ mắt, lẩm bẩm.
“Ký chủ, Tiểu Bạch là vì cứu vớt cô mà tồn tại, hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công. Đây là kiếp nạn của cô cũng là thời khắc cô xoay chuyển vận mệnh, mở nhiệm vụ ra đi. Đạt được “Yêu”, tình yêu của cô đối với người khác, và của người khác đối với cô.”
“Vào lúc linh hồn và thể xác của ký chủ hợp lại, tất nhiên là lông tóc không tổn hao gì, nhiều nhất gãy xương thôi. Nhưng cũng chỉ là tu dưỡng cái mấy tháng, lập tức có thể khôi phục lại như ban đầu.”
Nghe, thật sự làm lòng người rung động.
Yêu, chính là thứ mà mình luôn khát vọng.
‘Bạn còn chưa lấy tình yêu của mình ra, sao có thể hy vọng người khác sẽ yêu bạn.’ Trước kia cô không dám yêu, nhưng hiện tại, cô sẽ vào nhiệm vụ trong truyền thuyết này, có không… Thật sự để mình có được tình yêu mà mình thiếu hụt.
“Được. Nhưng, nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?”
“Vậy thì khiến linh hồn của mình bị trói buộc trong không gian màu trắng này mãi mãi, nếu lần lượt hoàn thành nhiệm vụ cho đến khi thành công. Tiểu Bạch sẽ vẫn luôn ở với cô trong không gian, chờ sau khi cô trở về không gian thuộc mình, chúng ta sẽ hủy bỏ quan hệ đã ký kết, Tiểu Bạch tôi cũng sẽ biến mất. Hết thảy đều giống như chưa từng xảy ra.”
Trình Bạch nâng tay lên, lơ đãng mà xuyên qua cái rương màu trắng như nước ở bên dưới mà mình đang ngồi lên, tay một chút đều không có trở ngại mà xuyên đi ra ngoài.
Mắt hơi lóe, thản nhiên nói: “Giới thiệu yêu cầu nhiệm vụ và những điều khoản cụ thể đi, tôi sẽ giải.”
“Đây là chức trách Tiểu Bạch, ạ.”
“Yêu cầu rất đơn giản: Yêu cầu nhiệm vụ của ký chủ là tiến công chiếm đóng tình yêu của nam chủ, khiến nam chủ yêu mình, như mình nhất định cũng phải yêu anh ta. Còn nữa, không được có ý định làm ra hành động phá hư thời không. Ở mọi tiến độ đều phải hiểu rõ mình đang ở trong nhiệm vụ.”
“Hạng mục cụ thể cũng là nguyên tắc quan trọng nhất, chính là không được làm nữ chủ của nguyên văn chết đi. Trừ một ít tiềm ẩn được đặt ra trong nội dung tác phẩm. Nếu như vi phạm hai lần, coi như nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong, trong đầu Trình Bạch xuất hiện chữ nhỏ nhắc nhở từ hệ thống. “Ps: Người tiếp xúc trong nhiệm vụ, một vài mệnh lệnh trong tình tiết vở kịch đều là số liệu do một tổ bố trí, bao gồm cả nam chủ.”
Cô hơi kích động: “Mày bảo tao phải yêu một người hư cấu sao? Tao không có người yêu nhưng làm sao có thể yêu như vậy, điên rồi mới thích!” Lần đầu tiên giọng điệu của Trình Bạch vẫn luôn bình tĩnh có chút nặng nề, hơi mang không vui.
“Ặc, ký chủ cô không muốn đồng ý à?” Tiểu Bạch không chút nào để ý mà tung câu hỏi của mình ra, nhưng dĩ nhiên thâm ý của lời nói đã được nó che dấu rất tốt.
“Ừa” Chữ vừa ra, Trình Bạch còn chưa nói xong câu sau, Tiểu Bạch lập tức tiếp nhận câu chuyện: “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, chuyển tới thế giới thứ nhất… Xin Ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu Bạch! Mày được lắm!!
Trình Bạch biết mình bị nó tính kế, căm giận mà mặc niệm danh hiệu mà mình đã cho, giọng điệu không tốt.
Nhưng không thể nghĩ nhiều nữa, một sức kéo kéo Trình Bạch vào thời không, cô cũng ngất đi.
Tiếng rung lạnh băng liên tiếp của máy móc nhắc nhở trong đầu Trình Bạch.
Sao lại thế này? Đây là tiếng gì vậy?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy lại vừa động không thể động. Muốn mở mắt ra, lại không cách nào mở mắt được, thân thể giống như không chịu sự khống chế của cô. Chung quanh một mảnh tối đen bao lấy mình.
Cảm giác vô lực tràn ra cả người.
“Xin chào cô ký chủ mới nhậm chứ, tôi là quản lý viên của hệ thống. Hiện giờ, cô đang ở trạng thái thân thể và linh hồn chia cách, xin đừng cố tránh khỏi vòng trói buộc này, nếu không tự gánh lấy hậu quả nhé!”
Trình Bạch chỉ có thể nhắm hai mắt như cũ, nhưng nghe âm cuối của máy móc, chức năng cơ thể hơi hơi phản ứng, nổi da gà. Không mở mắt ra được cô mơ hồ có thể thấy trước mí mắt mình có một vòng sáng màu bạc ‘ trói buộc ’.
Mọi chuyện, thật là kỳ lạ.
Trình Bạch nhíu nhíu mày, ngược lại không hề giãy giụa đứng dậy và mở mắt ra.
Cô muốn mở miệng nói chuyện, nhưng môi chỉ có thể mấp máy, phát không ra tiếng.
“Xin ký chủ cho hệ thống một danh hiệu, hoàn thành ký kết quan hệ cuối cùng.”
Hửm? Ký kết quan hệ? Đây là thứ gì? Tuy là chỉ số thông minh cao nhưng Trình Bạch vẫn không thể làm rõ chuyện xảy ra trước mắt.
Giờ cô không biết thật ra là mình đã chết đi, hay là đang mơ một giấc mộng dài dòng.
Trình Bạch nhíu mày, nhưng vẫn nói ra cái tên mà cô cho hệ thống—— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch.” Lại có thể lên tiếng nói chuyện như kỳ tích.
Tiếng nói thản nhiên bình tĩnh của cô vang lên trong không gian trống rỗng.
“Đang truyền vào… Đinh! Thiết lập xong. Hệ thống Tiểu Bạch, ký chủ Trình Bạch, ký kết quan hệ xong.”
Lời Quản lý viên vừa truyền đến trong đầu Trình Bạch, Trình Bạch đã có thể mở mắt ra, ngồi dậy.
“Đây là có chuyện gì? Mình đã chết hay là bị làm sao vậy?”
Vẻ mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi cong lên một độ cong xinh đẹp quen thuộc, đánh giá bốn phía.
Trước mặt là một không gian màu trắng trống rỗng, vật dùng trong nhà hay đồ trang sức đều không có, mình thì đang ngồi trong một cái “Rương nhỏ” hình lập phương trong suốt trôi nổi giữa không trung mà?
Bốn phía tất cả đều là màu trắng, nhưng lại có ánh mặt trời chiếu xuyên vào. Khiến cho không gian của hình lập phương.
Làm sao lại có một căn phòng kỳ lạ như thế. Chẳng lẽ thật tới thiên đường không thành rồi? Trong lòng Trình Bạch thực sự hoảng sợ vì ý nghĩ này.
“Ký chủ, cô có muốn lấy được thứ mà mình thực sự muốn có không?”
Lúc này không còn là tiếng nói lạnh như băng của hệ thống, mà là tiếng nói được đặt sẵn của hệ thống Tiểu Bạch.
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo, nên cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình. Trình Bạch chỉ lười biếng mà điều chỉnh một dáng ngồi tương đối thoải mái, nói nhỏ: “Người đều đã chết, dù là muốn cái gì đó cũng không thể nào chiếm được không phải sao?”
Trình Bạch nghe được ra, hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời mình đã chết hay chưa, mà là lại đưa ra một đề tài khác để mình đi theo nó. Nhưng, cô là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia.
Được rồi nói thật vậy, lúc ấy cô cho hệ thống này lấy tên Tiểu Bạch, chẳng qua là vì thỏa mãn thú vui ác ý mà mình vừa nảy ra mà thôi.
Thật lâu cũng không nghe thấy tiếng hệ thống truyền đến trong óc, hình như là nó trầm ngâm một chút, mới mở miệng.
“Ký chủ cô còn đang trong lúc phẫu thuật, tỷ lệ sống là 28%, nếu như ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ có thể có được tình cảm trong lòng cô mong muốn, mà còn có thể đủ để cứu một mạng của cô về. Nói như thế nào đều là một giao dịch tốt không phải sao?”
Tỷ lệ sống là 28%, thật đúng là nguy hiểm. Cứ tính là được cứu sống, mình xe vận tải kia đụng, nhất định bán thân bất toại, rơi vào một thân thể tàn tật, nếu phải chịu tất cả áp lực này, còn không bằng chết nhẹ nhàng.
Tay Trình Bạch nắm thật chặt.
Huống chi, người mẹ mà mình để ý nhất, khẳng định sẽ mất đi lòng bồi dưỡng mình, từ bỏ chính mình.
Ngẫm lại, chết đi vẫn tốt hơn.
“Nhưng tôi không muốn được cứu sống, làm sao bây giờ.” Trình Bạch rũ mắt, lẩm bẩm.
“Ký chủ, Tiểu Bạch là vì cứu vớt cô mà tồn tại, hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công. Đây là kiếp nạn của cô cũng là thời khắc cô xoay chuyển vận mệnh, mở nhiệm vụ ra đi. Đạt được “Yêu”, tình yêu của cô đối với người khác, và của người khác đối với cô.”
“Vào lúc linh hồn và thể xác của ký chủ hợp lại, tất nhiên là lông tóc không tổn hao gì, nhiều nhất gãy xương thôi. Nhưng cũng chỉ là tu dưỡng cái mấy tháng, lập tức có thể khôi phục lại như ban đầu.”
Nghe, thật sự làm lòng người rung động.
Yêu, chính là thứ mà mình luôn khát vọng.
‘Bạn còn chưa lấy tình yêu của mình ra, sao có thể hy vọng người khác sẽ yêu bạn.’ Trước kia cô không dám yêu, nhưng hiện tại, cô sẽ vào nhiệm vụ trong truyền thuyết này, có không… Thật sự để mình có được tình yêu mà mình thiếu hụt.
“Được. Nhưng, nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?”
“Vậy thì khiến linh hồn của mình bị trói buộc trong không gian màu trắng này mãi mãi, nếu lần lượt hoàn thành nhiệm vụ cho đến khi thành công. Tiểu Bạch sẽ vẫn luôn ở với cô trong không gian, chờ sau khi cô trở về không gian thuộc mình, chúng ta sẽ hủy bỏ quan hệ đã ký kết, Tiểu Bạch tôi cũng sẽ biến mất. Hết thảy đều giống như chưa từng xảy ra.”
Trình Bạch nâng tay lên, lơ đãng mà xuyên qua cái rương màu trắng như nước ở bên dưới mà mình đang ngồi lên, tay một chút đều không có trở ngại mà xuyên đi ra ngoài.
Mắt hơi lóe, thản nhiên nói: “Giới thiệu yêu cầu nhiệm vụ và những điều khoản cụ thể đi, tôi sẽ giải.”
“Đây là chức trách Tiểu Bạch, ạ.”
“Yêu cầu rất đơn giản: Yêu cầu nhiệm vụ của ký chủ là tiến công chiếm đóng tình yêu của nam chủ, khiến nam chủ yêu mình, như mình nhất định cũng phải yêu anh ta. Còn nữa, không được có ý định làm ra hành động phá hư thời không. Ở mọi tiến độ đều phải hiểu rõ mình đang ở trong nhiệm vụ.”
“Hạng mục cụ thể cũng là nguyên tắc quan trọng nhất, chính là không được làm nữ chủ của nguyên văn chết đi. Trừ một ít tiềm ẩn được đặt ra trong nội dung tác phẩm. Nếu như vi phạm hai lần, coi như nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong, trong đầu Trình Bạch xuất hiện chữ nhỏ nhắc nhở từ hệ thống. “Ps: Người tiếp xúc trong nhiệm vụ, một vài mệnh lệnh trong tình tiết vở kịch đều là số liệu do một tổ bố trí, bao gồm cả nam chủ.”
Cô hơi kích động: “Mày bảo tao phải yêu một người hư cấu sao? Tao không có người yêu nhưng làm sao có thể yêu như vậy, điên rồi mới thích!” Lần đầu tiên giọng điệu của Trình Bạch vẫn luôn bình tĩnh có chút nặng nề, hơi mang không vui.
“Ặc, ký chủ cô không muốn đồng ý à?” Tiểu Bạch không chút nào để ý mà tung câu hỏi của mình ra, nhưng dĩ nhiên thâm ý của lời nói đã được nó che dấu rất tốt.
“Ừa” Chữ vừa ra, Trình Bạch còn chưa nói xong câu sau, Tiểu Bạch lập tức tiếp nhận câu chuyện: “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, chuyển tới thế giới thứ nhất… Xin Ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu Bạch! Mày được lắm!!
Trình Bạch biết mình bị nó tính kế, căm giận mà mặc niệm danh hiệu mà mình đã cho, giọng điệu không tốt.
Nhưng không thể nghĩ nhiều nữa, một sức kéo kéo Trình Bạch vào thời không, cô cũng ngất đi.
Danh sách chương