Edit: Ochibi

Hội trưởng thương hội trái lo phải nghĩ vẫn là không nhúng tay.

Trong lúc nhất thời ông cũng không biết lai lịch nam nhân Âu Mỹ, cho nên chuẩn bị tọa sơn quan hổ đấu*.

(*Tọa sơn quan hổ đấu: ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau)

Mà mặc kệ hội trưởng tính toán như thế nào, đều tạm thời không ảnh hưởng đến Tiên Tảo Tảo, cô đang cùng Tiểu Nhất thì thầm bò đường phòng cháy.

Sở dĩ đi đường phòng cháy, là bởi vì tương đối nhanh chóng, còn bởi vì toilet lầu một đang đặt bảng bảo trì, chỉ có thể đi lầu hai.

Chỉ là cô không chú ý tới sau khi cô lên lầu có người lộ ra tham niệm, tấm bảng bảo trì đặt ở lầu một cũng triệt bỏ trong yên lặng.

So sánh với lầu một náo nhiệt, đèn lầu hai tuy rằng cũng sáng, nhưng lại có vẻ phá lệ an tĩnh đối lập lầu dưới, trên hành lang cũng không có người.

Mục tiêu Tiên Tảo Tảo rất rõ ràng đó là đi tới toilet, nhưng cô đang đi tới thì bị người từ phía sau hung hăng đụng một cái, tiếp theo liền ngã vào phòng đen nhánh nào đó.

Tiên Tảo Tảo vững vàng đứng dậy, phản ứng đầu tiên là, trong phòng có toilet không ta?

Thứ hai mới là ai đụng.

Người đụng cô không có ý tứ dấu diếm, dường như cũng chắc chắn Tiên Tảo Tảo đánh không lại hắn, vì thế đèn phòng gần như mở lên ngay lúc đóng cửa.

Ánh đèn bừng sáng.

Tiên Tảo Tảo chưa thích ứng chớp chớp mắt, tiếp theo phát hiện có nhiều người trước mặt, vẫn là người quen ——

Trần Cường.

Là người lúc trước ép cô ăn thuốc lá bỏ thêm chất khác.

Người xấu.

Thân thể Tiên Tảo Tảo dựa vào trên tường dán giấy dán tường cam vàng ái muội, cô bĩu môi không kiên nhẫn nhìn bốn phía, ý đồ tìm được toilet.

Cũng may tìm được rồi, ở góc Tây Bắc của căn phòng, nằm ngay góc chéo hướng cô vào.

Tìm được toilet Tiên Tảo Tảo lập tức nhẹ nhàng thở ra, tìm được thì tốt rồi, vậy vấn đề hiện tại nằm ở chỗ thu phục Trần Cường như thế nào.

Tiên Tảo Tảo ngẩng đầu nhìn về phía Trần Cường.

Trần Cường rất kích động, hắn sưng miệng rất tham lam nhìn Tiên Tảo Tảo, miệng sưng là kết quả sau khi Lệ Đình giáo huấn.

Ánh mắt hắn đọng lại trên sườn xám của Tiên Tảo Tảo, hận không thể lập tức ăn người.

“Tiểu mỹ nữ lại gặp mặt rồi,” hắn ghé vào bên người Tiên Tảo Tảo, vị rượu và nước hoa hỗn tạp ở bên nhau, rất khó ngửi.

Hắn từng bước đến gần Tiên Tảo Tảo, mắt tam giác đảo quanh đầy ngập không có hảo ý: “Biết tôi muốn làm cái gì không?”

Tiên Tảo Tảo ngoan ngoãn lắc đầu.

“Tiểu Nhất, lúc này ta có thể đánh người không?” Trong đầu cô bình tĩnh dò hỏi Tiểu Nhất, nếu được thì bao cỏ tùy tiện trước mắt có thể giải quyết.

Tiểu Nhất: “Ta xem xét một chút ha.”

Tiên Tảo Tảo nghe vậy liền không nhúc nhích, chậm rãi chờ Tiểu Nhất trả lời, nhưng bộ dáng cô ngơ ngác đứng bất động, vô cùng kích thích Trần Cường, người sau đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

“Muốn trách thì trách Lệ Đình của cô không bảo vệ cô thật tốt, hắn có thói ở sạch, nữ nhân đã qua tay tôi, hắn sẽ không muốn cho nên ——”

Hắn đỡ một thân bị thương, hỏi Tiên Tảo Tảo nói: “Theo tôi thì như thế nào?”

Tiên Tảo Tảo ghét bỏ huy động móng vuốt nhỏ giấu phía sau, giọng điệu người này nói chuyện quá chán ghét.

Trần Cường cười hắc hắc, cô gái nhỏ mềm mại gần đây hay làm khách trong mộng của hắn, tuy rằng cô gái nhỏ trong mộng sau đó xuất hiện cùng kẻ điên Lệ Đình kia, nhưng hiện tại Lệ Đình không ở đây.

Mà hắn chuẩn bị nhân cơ hội ăn vật nhỏ, bằng không tâm sẽ ngứa đến chết.

Nghĩ vậy, ngón tay hắn duỗi về phía tóc cô gái nhát gan chỉ biết lui về sau, cũng không dám hoảng loạn kêu la……

Tiểu Nhất còn chưa có trả lời, Tiên Tảo Tảo chỉ có thể tiếp tục chịu đựng con rệp chạm vào tóc cô, èo, cô muốn gội đầu.

Trần Cường thấy Tiên Tảo Tảo không mãnh liệt chống cự, liền cười ha hả, càng thêm trắng trợn táo bạo lên, thời điểm tay béo của hắn đã muốn chạm vào gương mặt Tiên Tảo Tảo, đồng thời cũng là lúc Tiên Tảo Tảo nhận được thông báo nói có thể đánh, không trừ phân ——

“Ầm” Cửa phòng bị phá mở ra.

22/2/2020
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện