"Hừ, Lục Miểu, lá gan của cậu rất lớn, cư nhiên dám uy hiếp tôi! 500 vạn, tôi dám đưa, cậu dám lấy sao?" Lục Miểu còn chưa kịp mở miệng nói về hạng mục thành phố chơi trò, đã bị lời nói lạnh lẽo của Lục Thành Triết làm cho sửng sốt.
Bàn tay cầm điện thoại đầu ngón tay theo bản năng mà siết chặt, "Lục tiên sinh lời này của ngài là có ý tứ gì, cái gì 500 vạn, tôi không rõ ngài đang nói cái gì.
" "A, Lục Miểu, đừng có giả ngu! Tôi nói cho cậu biết, dám uy hiếp tôi, cậu còn chưa đủ tư cách! Ngày hôm qua tôi đến nơi đó đón cậu, nhưng dấu vết trên người cậu làm sao mà có, tôi đều rành mạch, đừng tưởng rằng trong tay cậu nắm những đoạn ghi âm kia tôi sẽ sợ ném chuột vỡ đồ! Phong cách làm việc của Diêu Thành như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, chỉ sợ trong tay hắn nắm không ít video cùng ảnh chụp của cậu đi.
Cậu nếu còn dám làm những chuyện dư thừa đó nữa, tôi liền mua lại những video trên tay Diêu Thành, đến lúc đó phát lên trên mạng, cho toàn thế giới đều tới hảo hào thưởng thức thưởng thức trò hề của cậu!" Lục Thành Triết ở trong điện thoại hung hăng uy hiếp cảnh cáo Lục Miểu một phen, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.
"Tút tút! ! " Âm thanh vang lên bên tai, Lục Miểu ngồi trên giường, giống như mất người hồn, gương mặt trắng đến dọa người, trên người còn run rẩy.
Video! ! Những cái video đó! ! Tưởng tượng đến chuyện đã phát sinh vào đêm đó, tay cậu ta liền run rẩy đến lợi hại, run đến ngay cả điện thoại cũng cầm không được.
"Bang" một tiếng, điện thoại thẳng tắp rơi xuống mặt đất, màn hình đập xuống đất, tức khắc vỡ nát.
"Không, video, tuyệt đối không được, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy!" Lục Miểu đột nhiên phản ứng lại, cuống quít muốn nhặt lại điện thoại, muốn gọi điện thoại cho Lục Thành Triết, nhưng bàn tay với như thế nào cũng không với tới điện thoại nằm trên mặt đất.
Cậu run rẩy từ trên giường đứng dậy, mới vừa động một chút, vết thương phía sau dường như bị xé rách, đau đến kêu lên một tiếng, sắc mặt càng thêm trắng, cơ hồ không có nửa điểm huyết sắc.
Cậu ta gắt gao cắn chặt môi dưới, cố nén đau đớn bước xuống giường, nhặt điện thoại lên, liền gọi điện thoại cho Lục Thành Triết.
Lục Miểu căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lục Thành Triết kia là một con cáo già, đột nhiên cảnh cáo uy hiếp cậu ta, khẳng định là đã xảy ra chuyện gì đó mà cậu không biết! Gọi vào số điện thoại vừa rồi, không ai nghe, cậu ta lại gọi một lần nữa, vẫn là không ai tiếp! Trên trán cậu ta mồ hôi lạnh ứa ra, đau đến cả người run rẩy, quần áo phía sau lưng đều bị mồ hôi lạnh làm ướt.
"Tiểu Miểu.
" Đúng lúc này, của phòng bệnh bỗng nhiên bị đẩy ra, Thẩm Vĩ vẻ mặt nôn nóng bước nhanh đến.
Hắn đi đến trước mặt Lục Miểu, đột nhiên dùng sức bắt lấy vai của cậu ta, "Tiểu miểu, em có gọi điện thoại cho Lục Thành Triết, hỏi hắn về dự án thành phố trò chơi kia không? Chú nhỏ đã biết chuyện sổ sách của công ty thiếu hụt, lúc này nếu lấy không được hạng mục thành phố trò chơi kia, chú ấy khẳng định sẽ không bỏ qua anh.
Hiện tại chỉ có em mới có thể giúp anh, em nhất định phải giúp anh!" Lục Miểu trên người nơi nơi đều là vết thương, trên vai tất nhiên cũng sẽ có, vừa lúc có một miệng vết thương đã bị Thẩm Vĩ đè trúng.
Lực đạo lớn như vậy, cậu đau đến suýt chút nữa ngất đi, nhưng cậu ta không dám để Thẩm Vĩ nhìn thấy những vết thương đó, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
"Thẩm đại ca, anh buông em ra trước, em có chút choáng váng!" Nghe cậu ta nói như vậy, Thẩm Vĩ mới phát hiện sắc mặt của cậu ta vô cùng trắng, vội đỡ cậu ta trở lại giường nằm xuống.
"Tiểu Miểu, em làm sao vậy, nơi nào không thoải mái?" Lục Miểu nhìn hắn, sắc mặt tái nhợt cười cười, "Thẩm đại ca, ta không có việc gì, khả năng tối hôm qua ngủ không tốt, có chút choáng váng mà thôi.
" "Tiểu Miểu, vốn dĩ em không thoải mái anh không nên lại thúc giục em, chính là chuyện này đối với anh thật sự rất quan trọng.
Chú nhỏ chỉ cho anh thời gian ba ngày, thời gian rất ít, em có thể hay không lập tức gọi điện thoại, ít nhất giúp anh hẹn Lục Thành Triết, chúng ta giáp mặt cùng hắn nói, có được không?".
Bàn tay cầm điện thoại đầu ngón tay theo bản năng mà siết chặt, "Lục tiên sinh lời này của ngài là có ý tứ gì, cái gì 500 vạn, tôi không rõ ngài đang nói cái gì.
" "A, Lục Miểu, đừng có giả ngu! Tôi nói cho cậu biết, dám uy hiếp tôi, cậu còn chưa đủ tư cách! Ngày hôm qua tôi đến nơi đó đón cậu, nhưng dấu vết trên người cậu làm sao mà có, tôi đều rành mạch, đừng tưởng rằng trong tay cậu nắm những đoạn ghi âm kia tôi sẽ sợ ném chuột vỡ đồ! Phong cách làm việc của Diêu Thành như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, chỉ sợ trong tay hắn nắm không ít video cùng ảnh chụp của cậu đi.
Cậu nếu còn dám làm những chuyện dư thừa đó nữa, tôi liền mua lại những video trên tay Diêu Thành, đến lúc đó phát lên trên mạng, cho toàn thế giới đều tới hảo hào thưởng thức thưởng thức trò hề của cậu!" Lục Thành Triết ở trong điện thoại hung hăng uy hiếp cảnh cáo Lục Miểu một phen, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.
"Tút tút! ! " Âm thanh vang lên bên tai, Lục Miểu ngồi trên giường, giống như mất người hồn, gương mặt trắng đến dọa người, trên người còn run rẩy.
Video! ! Những cái video đó! ! Tưởng tượng đến chuyện đã phát sinh vào đêm đó, tay cậu ta liền run rẩy đến lợi hại, run đến ngay cả điện thoại cũng cầm không được.
"Bang" một tiếng, điện thoại thẳng tắp rơi xuống mặt đất, màn hình đập xuống đất, tức khắc vỡ nát.
"Không, video, tuyệt đối không được, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy!" Lục Miểu đột nhiên phản ứng lại, cuống quít muốn nhặt lại điện thoại, muốn gọi điện thoại cho Lục Thành Triết, nhưng bàn tay với như thế nào cũng không với tới điện thoại nằm trên mặt đất.
Cậu run rẩy từ trên giường đứng dậy, mới vừa động một chút, vết thương phía sau dường như bị xé rách, đau đến kêu lên một tiếng, sắc mặt càng thêm trắng, cơ hồ không có nửa điểm huyết sắc.
Cậu ta gắt gao cắn chặt môi dưới, cố nén đau đớn bước xuống giường, nhặt điện thoại lên, liền gọi điện thoại cho Lục Thành Triết.
Lục Miểu căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lục Thành Triết kia là một con cáo già, đột nhiên cảnh cáo uy hiếp cậu ta, khẳng định là đã xảy ra chuyện gì đó mà cậu không biết! Gọi vào số điện thoại vừa rồi, không ai nghe, cậu ta lại gọi một lần nữa, vẫn là không ai tiếp! Trên trán cậu ta mồ hôi lạnh ứa ra, đau đến cả người run rẩy, quần áo phía sau lưng đều bị mồ hôi lạnh làm ướt.
"Tiểu Miểu.
" Đúng lúc này, của phòng bệnh bỗng nhiên bị đẩy ra, Thẩm Vĩ vẻ mặt nôn nóng bước nhanh đến.
Hắn đi đến trước mặt Lục Miểu, đột nhiên dùng sức bắt lấy vai của cậu ta, "Tiểu miểu, em có gọi điện thoại cho Lục Thành Triết, hỏi hắn về dự án thành phố trò chơi kia không? Chú nhỏ đã biết chuyện sổ sách của công ty thiếu hụt, lúc này nếu lấy không được hạng mục thành phố trò chơi kia, chú ấy khẳng định sẽ không bỏ qua anh.
Hiện tại chỉ có em mới có thể giúp anh, em nhất định phải giúp anh!" Lục Miểu trên người nơi nơi đều là vết thương, trên vai tất nhiên cũng sẽ có, vừa lúc có một miệng vết thương đã bị Thẩm Vĩ đè trúng.
Lực đạo lớn như vậy, cậu đau đến suýt chút nữa ngất đi, nhưng cậu ta không dám để Thẩm Vĩ nhìn thấy những vết thương đó, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
"Thẩm đại ca, anh buông em ra trước, em có chút choáng váng!" Nghe cậu ta nói như vậy, Thẩm Vĩ mới phát hiện sắc mặt của cậu ta vô cùng trắng, vội đỡ cậu ta trở lại giường nằm xuống.
"Tiểu Miểu, em làm sao vậy, nơi nào không thoải mái?" Lục Miểu nhìn hắn, sắc mặt tái nhợt cười cười, "Thẩm đại ca, ta không có việc gì, khả năng tối hôm qua ngủ không tốt, có chút choáng váng mà thôi.
" "Tiểu Miểu, vốn dĩ em không thoải mái anh không nên lại thúc giục em, chính là chuyện này đối với anh thật sự rất quan trọng.
Chú nhỏ chỉ cho anh thời gian ba ngày, thời gian rất ít, em có thể hay không lập tức gọi điện thoại, ít nhất giúp anh hẹn Lục Thành Triết, chúng ta giáp mặt cùng hắn nói, có được không?".
Danh sách chương