Thẩm Lâm Thần nhìn di động vẫn luôn không có động tĩnh, tin nhắn đã phát đi một lúc, nhưng vẫn luôn không có bất luận một tin phản hồi.

Hắn rũ mắt nhìn lướt qua album ảnh đang mở, nhìn thiếu niên trên ảnh chụp cả người che kín dấu vết mà hắn lưu lại.

La da tinh tế trắng như sứ, mỗi một dấu vết ái muội kia đều là hắn một cái một cái lưu lại, chỉ nhìn như vậy thôi, mà trên người lại bốc lên một trận khô nóng.

Thẩm Lâm Thần duỗi tay kéo kéo cà vạt, ánh mắt trở nên sâu thẳm khó lường, duỗi tay, ngón tay ở trên ảnh chụp của Lục Sanh nhẹ nhàng vuốt quá.


"Vật nhỏ, đã câu dẫn tôi, cũng không thể kết thúc đơn giản như vậy!"    "Cốc cốc" tiếng gõ cửa vang lên, một người có bộ dáng giống như trợ lý đi đến, trên tay cầm một túi văn kiện.

"Thẩm tổng, đây là tư liệu mà ngài cần.

"    Thẩm Lâm Thần nghiêng người dựa vào sô pha, cà vạt lỏng lẻo treo ở trên cổ, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái.

Rõ ràng ánh mắt lạnh nhạt như vậy, lại khiến cho người ta cảm thấy một loại áp lực vô hình, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, cái loại khí thế này, làm người khác nhịn không được phải phục tùng.

Hắn duỗi tay tiếp nhận tư liệu, mở ra, chỉ nhìn lướt qua mấy tờ, mày liền nhíu lại, "Bạn trai Thẩm Vĩ, kết giao nửa năm?"    "Đúng vậy.

" trợ lý lên tiếng, "Phía sau còn có tư liệu chi tiết hơn.

"    Thẩm Lâm Thần gật đầu, tiếp tục xem, một lúc sau, liền đem toàn bộ tư liệu xem xong.


Môi mỏng khẽ nhếch, giọng nói lạnh nhạt hơi trào phúng vang lên, "Cái người tên Lục Miểu này là em trai ruột của Lục Sanh?"    "Đúng vậy, cùng mẹ khác cha.

"    Thẩm Lâm Thần ánh mắt càng lúc càng lạnh, thì ra đêm qua làm hắn nếm thử mỹ vị kia, hết thảy, tất cả đều đến từ một âm mưu.

Bị em trai ruột cùng người đại diện liên thủ tính kế, thiếu chút nữa thì bị thất thân, em trai ruột còn cùng bạn trai của mình lăn giường, tất cả những việc này Lục Sanh có biết không?    Hắn trong đầu xẹt qua hình ảnh thiếu niên kia gương mặt diễm lệ như hoa đào, vô cùng mị hoặc, nghĩ đến đêm qua khi cậu kêu hắn ôm cậu còn gọi ra đúng tên của hắn.

Lục Sanh rõ ràng biết hắn chính là Thẩm Lâm Thần, còn chủ động câu dẫn hắn, chỉ sợ cũng là vì trả thù Thẩm Vĩ!    Khí thế trên người nam nhân thay đổi uổng phí, đôi mắt híp lại áp chế sát khí, "Cái tên Diêu Thành kia cùng Hứa Cận thì như thế nào?"    Trợ lý nghe nhắc đến tên hai người kia, trên mặt thoáng hiện ra một nụ cười cổ quái, "Thẩm tổng, hai người bọn họ ngược lại rất đặc sắc!"    Hắn đem những tin tức buổi sáng mà mình đã tra được nói ra rõ ràng, cuối cùng còn trào phúng hai câu, "Tên Diêu Thành trong vòng có tiếng là chịu chơi, lúc trước thậm chí còn đem một tiểu minh tinh mới xuất đạo chơi đến tàn phế, không nghĩ tới lúc này chính mình lại bị chơi.

Những bức ảnh mà truyền thông chụp được thật sự bạo kích, chỉ sợ lần này hắn vì mua lại những bức ảnh đó phải xuất rất nhiều huyết!"    "Hừ.

"    Thẩm Lâm Thần hừ lạnh một tiếng, sự tức giận nhàn nhạt động là trên mặt hắn.

Dám tính kế người của hắn, Lục Miểu và Diêu Thành, hai người này đều phải trả giá!    Bất quá vật nhỏ của hắn thủ đoạn lại rất lợi hại, dưới tình huống như vậy mà có thể chạy thoát, vậy thì bây giờ hắn lại thuận nước đẩy thuyền một phen! !     Hắn vẫy vẫy tay với trợ lý, đem người gọi đến trước mặt, thấp giọng phân phó vài câu.


"Vâng, Thẩm tổng, tôi liền đi làm!"    Trợ lý nói xong, liền xoay người từ văn phòng đi ra ngoài.

Thẩm Lâm Thần lấy di động ra, cào màn hình, nhìn Lục Sanh trên ảnh chụp kia gương mặt động lòng người, đáy mắt thoáng qua ý cười.

"Vật nhỏ, đây liền tính tôi tặng cho em một phần lễ vật, hy vọng em sẽ thích, tôi rất chờ mong lần gặp mặt đêm nay của chúng ta.

"    Mà lúc này Lục Sanh mới vừa nhàng nhã xem xong một vở kịch, bỗng nhiên rùng mình một cái, cả người đều nổi da gà, giống như bị một con dã thú hung mãnh nhìn chằm chằm, đột nhiên sinh ra một cảm giác nguy hiểm.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện