Editor: Vô Danh-----------------------Tần Lệ biết được nàng không thích làm việc này, nhưng hắn lại rất thích bộ dáng mệt mỏi mà ỷ lại vào hắn của nàng như vậy, khi thanh thỉnh rất hiếm khi mới có.Bất quá Tô Đường cũng có biện pháp của nàng.

Hôm nay, nàng vừa khéo lúc tắm rửa lại không mặc nam bào ngay mà dặn dò cung nữ chuẩn bị cho nàng một bộ nữ trang.


Đen sẫm tóc dài phân tán xuống dưới, bởi vì vừa tắm rửa xong, cả người đều tản ra nhàn nhạt hương khí.

Làn da trắng nõn, khí chất như lan, quần áo màu trắng cung váy khiến nàng như là tiên nữ hạ phàm không nhiễm bụi trần.Tần Lệ cũng từng nghĩ tới nàng mặc nữ trang sẽ tuyệt sắc như thế nào, nhưng khi chính chủ xuất hiện trước mặt hắn, hắn mới nhận ra những thứ mình tưởng tượng trước đây đem so với nàng thật chẳng là cái thá gì.Tiểu tiên nữ dùng ánh mắt ướt sũng nhìn hắn, mang theo điểm ngại ngùng, tựa hồ vẫn còn chưa quen cách ăn mặc như thế này, nàng còn hỏi: "Hoàng thượng, đẹp không?"Tần Lệ nói: "Kêu tên của ta."Đâu chỉ đẹp, liền ngay cả giọng nói cũng đều ngọt đến phát sợ.Tiểu tiên nữ tiếp tục dùng vô tội ánh mắt nhìn hắn, sau đó ngọt ngào hô: "Tần Lệ""Đinh, giá trị hắc hóa giảm xuống 10%, hiện tại còn 30%.""Đinh, giá trị hắc hóa giảm 5%, hiện tại điểm hắc hóa còn 25%."Liên tục hai lần hệ thống vang lên nhắc nhở, làm Tô Đường vui sướng đến run người, một khi cao hứng, nàng thậm chí hạ độc chiêu, chịu đựng cảm giác rùng mình nổi da gà, ngọt ngào hô vài tiếng Tần ca ca, thẳng đem Tần Lệ hận không thể vứt bỏ công việc từ đây làm quân vương không quan tâm triều chính."Đinh, giá trị hắc hóa giảm xuống 5%, trước mắt giá trị hắc hóa còn 20%.""Qua năm sau, mang ngươi đi ngâm suối nước nóng.""Quá tuyệt vời, cảm ơn Tần ca ca."Vì hoàn thành nhiệm vụ, Tô Đường quả thực đem ba chữ không biết xấu hổ phát huy đến cực hạn.Mừng năm mới có mười ngày nghỉ, trong thời gian này, các triều thần không muốn dâng tấu, làm hoàng đế, tất nhiên cũng không có gì để làm.Nhưng nói gì thì nói, có những sự kiện vẫn vô cùng náo động, tỷ như An Vương phủ một làn nữa quay về trung tâm của quyền quý, bao nhiêu người muốn cùng An tiểu vương gia móc nối quan hệ, đều không từ mà biệt, lúc trước Tề thủ phụ kém chút cả nhà đều bị mang ra chém đầu, còn không phải bởi một lời nói của An tiểu vương gia, hiện tại mặc dù các lão hồi hương nhưng cũng là muốn áo gấm về nhà a.Mà Tô Đường, vì An Vương phủ về sau phát triển, nàng cũng cùng Tần Lệ thương nghị, chờ đổi lại thân phận, khiến cho Tần An Cẩn được hồi đất phong.

Đến nỗi thân phận của nàng, An Nghi quận chúa đã không thể dùng, tuy rằng Tần Lệ không phải tiên đế, nhưng sự việc này người ngoài cũng không hề biết, nếu như nàng lấy thân phận của An Vương phủ An Nghi quận chúa gả cho hắn, tất sẽ xảy ra một hồi đại loạn.


Cuối cùng, Tô Đường lấy thân phận là con gái nuôi của An Vương phủ gả cho Tần Lệ.Đương nhiên, tuy là con nuôi, nhưng những thứ cần có thì vẫn phải có.Bất quá đấy là chuyện sau này, trước mắt, Tô Đường chính là nằm ở biệt viện ngâm suối nước nóng, thích ý tự tại.Đang mê mê trầm trầm sắp lâm vào giấc ngủ, bên tai nàng liền nghe được tiếng bước chân, hắn ngồi xổm bên cạnh nàng, trong mắt che kín ôn nhu "Ngâm suối nước nóng xong còn muốn đi đâu."Tô Đường vốn không quen với nơi này, liền hỏi: "Nơi này còn có chỗ nào có thể du ngoạn?"Tần Lệ "Biệt viện này còn có một vườn bách thú, chỉ chờ ngươi vừa mắt chúng."Tô Đường mắt lập tức sáng lên, lập tức nói: "Thỏ thỏ! Ta thích thỏ, ta muốn ăn thịt thỏ, cảm ơn ngươi."Tần Lệ thổi phù một tiếng bật cười, chọc chọc mũi nàng, bất đắc dĩ nói: "Chỉ biết ăn thôi, ngoại trừ ăn ra thì sao? Nghe tiểu thái giám trông coi vườn bách thú nói, dạo gần đây tại vườn khổng tước có chim công trắng lúc nào cũng xòe đuôi, đợi lát nữa chạy nhanh đi xem."Tô Đường cụt hứng, nghĩ, khổng tước cái gì chứ, đặt ở cổ đại có lẽ còn có thể thực hi hữu, nhưng nàng là một người hiện đại a, mấy con chim công này chẳng nhẽ nhìn chưa chán sao? Vì thế nàng hỏi: "Thỏ thật sự không thể ăn sao? Thật sự không được, bồ câu chắc được đi, chúng ta nấu canh bồ câu, đương nhiên, nếu là nướng lên chắc chắn sẽ càng mĩ vị."Tần Lệ thanh âm mang theo một chút ý cười "Được, hiện tại mặc quần áo trước đã."Tô Đường gật đầu, bất quá một đôi mộng nước ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào hắn.Tần Lệ minh bạch ý của nàng, xem nàng lộ ra một chút câu nhân ý cười.

"Nghi bảo bảo chậm chạp không chịu làm việc, có phải hay không muốn trẫm giúp ngươi mặc quần áo?"Tô Đường tức đến khuôn mặt đều đỏ bừng "Ngươi xoay người cho ta."Tên đáng chết cẩu hoàng đế này, gần đây giống như bị sói nhập, mỗi lần đều khi dễ nàng.

Đương nhiên, hắn vẫn có chừng mực, mỗi lần đều dừng lại ở một bước cuối cùng, sau đó gắt gao ôm lấy nàng, không cho nàng động đậy, còn cả đêm không buông tay.Tô Đường theo suối nước nóng đi ra, trên lưng nàng có mấy vết tích, xanh xanh tím tím, trên da thịt nhẵn nhụi, có vẻ phá lệ ái muội.Hiện tại là khoảng thời gian mừng năm mới, biệt viện này phần nhiều là nô tài trung thành, cho nên nàng mặc một chiếc áo cánh màu hồng lựu, cũng không biết có phải Tần Lệ tính toán thời gian quá tốt hay không, mà nàng vừa mặc được cái áo, trên đầu liền đưa tới một kiện áo choàng màu đỏ, một kiện mũ nhung lông hồ ly, mặc ở trên người nàng vốn dĩ là khuôn mặt bé bỏng, lại càng có vẻ trắng nõn yếu ớt, khi ánh mặt trời chiếu vào nàng, cả người đều giống như tản ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt.Rất đẹp, lại cực không chân thực.Tần Lệ hoảng hốt, nàng giống như là hoa trong gương, trăng trong nước, tuy đẹp là thế, nhưng dù cách nào cũng không thể với được nàng.Hắn mạnh đưa tay, động tác khá mạnh khiến Tô Đường mày đều có một chút nhăn lại "Chuyện gì?"Tần Lệ nhìn nàng, đôi mắt của hắn tối đen một mảnh, nhìn không tới tận cùng, cũng nhìn không đến nửa điểm sức sống, như là một cái đầm không đáy trầm lặng chết người "Không có gì, chỉ sợ nàng đi."Tô Đường tâm nhói một chút, vốn dĩ nàng dự định làm xong nhiệm vụ là rời đi ngay, ấy thế nhưng, dựa vào hoàn cảnh này, nàng vừa đi đảm bảo hắn lập tức hắc hóa, nên nàng chỉ có thể nói: "Không đi, trừ khi ngươi đuổi ta đi."Nàng nói rồi mỉm cười, đôi mắt ngập nước càng khiến tâm người đối diện hòa tan.


Nhìn như thâm tình, nhưng trong lòng Tần Lệ , nàng vốn là không có tình cảm, nàng cũng không yêu hắn, nhưng vậy thì làm sao, chỉ cần nàng ở cạnh bản thân thì tốt rồi.Nàng muốn diễn, hắn liền cùng nàng diễn cả đời.Chỉ cần, nàng không rời xa bản thân hắn là được.Tần Lệ vẫn mang nàng đến khổng tước viên, bởi vì Đại Tần có một giai thoại, phàm là cặp vợ chồng gặp được bạch khổng tước xòe đuôi, sẽ sống hạnh phúc đến bạc đầu.Hoạn quan chăn nuôi khổng tước lúc này vừa kích động vừa khẩn trương, qua không bao lâu, liền chỉ còn lại sợ hãi, bởi vì chim công trắng cho dù thế nào cũng không chịu xòe đuôi."Hoàng....!Hoàng thượng, có lẽ là do trời lạnh, lát...!lát nữa có lẽ nó sẽ xòe đuôi."Tô Đường không thích giết người, liền cho tiểu hoan quan lui xuống.Tần Lệ sắc mặt không phải tốt, Tô Đường thân thể có bệnh, chim công trắng lại mãi không chịu xòe đuôi, đây chẳng phải là muốn nói bọn họ là không có duyên đến răng long đầu bạc.Không khí trở nên trầm lặng, Tần Lệ lệ khí cũng phát ra nghiêm trọng, mắt thấy hắc hóa giá trị lại muốn bay lên, Tô Đường đau đầu không thôi.Phong kiến mê tín là không được a.Đang chuẩn bị an ủi người nào đó, kết quả chim công trắng tựa hồ nhận thấy nguy hiểm, cư nhiên run run rẩy rẩy xòe đuôi.Tô Đường thở dài nhẹ nhõm một hơi, ghé mắt, đã thấy Tần Lệ cũng không khác nàng là bao."Thưởng."Hắn một khi cao hứng, cũng là cơ hội ngàn vàng thăng quan tiến chức, người nhận thưởng lần này tất nhiên là thái giám chăn nuôi con chim công trắng kia.Bạch khổng tước xòe đuôi, Tần Lệ còn nhớ rõ lời nói của một tên ham ăn nào đó, nhân tiện nói: "Đi thôi, canh bồ câu đã chuẩn bị xong rồi."Tô Đường sủng sốt "Không đúng nha, sao nhanh như vậy đã xong rồi, này mới qua bao nhiêu thời gian a."Tần Lệ liếc mắt nhìn nàng, ngữ khí đều trở nên nhẹ nhàng hẳn "Ta còn không hiểu biết ngươi."Haizz! Hóa ra nhân gia đã sơm chuẩn bị trước, lúc nãy nói chẳng qua là trêu đùa với nàng mà thôi."--------Mải đọc truyện mà quên ra chương luôn.

Huhu!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện