Editor: Tieen

Đôi mắt Thập Thất hoàng tử chậm rãi nhắm lại, tai nghe tiếng bước chân, liền biết được vị trí của cô.

Tô Mộc nhìn bả vai rắn chắc kia, ngồi xếp bằng ở phía sau hắn, ánh mắt vừa chuyển...

【 Ting ~ bổn hệ thống phát hiện ký chủ có yêu cầu, xin hỏi ký chủ cần thứ gì? Cửa hàng hệ thống cần cái gì có cái đó~】

"Bao tay dùng một lần."

Cửu Thiên Tuế:【 ... Bao tay có rất nhiều, chỉ là không có bao tay dùng một lần thông thường mà ký chủ muốn. 】

Đồ vật trong cửa hàng hệ thống của nó cũng không phải là siêu thị bách hóa ở thế giới ký chủ...

Quên đi, nó lười tranh luận với ký chủ, cuối cùng còn không phải là nó thua, làm cho mình hoài nghi nhân sinh, không đáng giá.

【 Ký chủ, một đại mỹ nam như vậy, thế nhưng cô còn ghét bỏ, cô có phải chỗ đó có vấn đề hay không? 】

Đây chính là cảnh tượng ai thấy cũng sẽ động tâm a, ký chủ lại muốn tìm bao tay dùng một lần!? Chẳng lẽ không phải là lúc tìm BCS (*) dùng một lần sao?

(*) Aaaa tự hiểu nha các nàng. [Ngại ngùng.jpg]

Tô Mộc: "Ta rất bình thường."

Cô thật khẳng định, mình là nữ.

Cửu Thiên Tuế ủng hộ:【 Nếu ký chủ bình thường, vậy nhanh nhào lên đi. Thật a, cái gì mà 'chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu'. 】

Đối với đề nghị của hệ thống động kinh, Tô Mộc tự động bỏ qua.

[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]

"Hử?" Giọng nói nam tử từ lồng ngực phát ra, Tô Mộc ngồi phía sau hắn nghe được vô cùng rõ ràng, rõ ràng đến mức cô cảm giác mình bị một cổ hơi thở nam tính lạnh thấu xương khóa trụ.

"Rầm ——" một tiếng, hắn nghiêng người, ám lệ và lười biếng ngày thường cùng tồn tại trên mặt bởi vì hơi nước mà trở nên nhu hòa.

Đáy mắt Tô Mộc không khỏi hiện lên một tia kinh diễm, cô sống ngần ấy năm, thế mà cảm thấy nam nhân trước mặt này, có thể nói là...

Yêu nghiệt.

Kinh diễm đến kinh hãi, thân thể Tô Mộc so với ý thức hành động trước một bước.

Lúc dùng bữa tối, cô muốn hạ độc hắn, chỉ là lường trước hắn sẽ có đối sách, cho nên chưa từng thực thi, quả nhiên hắn lại muốn cô thử độc, còn không để đụng vào cái ly, để ngừa cô trữ độc trong tay.

Thập Thất hoàng tử đối với kịch bản đó rất quen thuộc.

Cho nên Tô Mộc nghĩ chờ đêm khuya tĩnh lặng sẽ giải quyết hắn, chỉ là không nghĩ tới, hắn cho người tìm cô tới bể tắm.

Lúc này hai người chạm mắt, liền nhìn thấu tâm tư của nhau.

Hắn sớm đã tính đến nàng sẽ đợi đến đêm khuya hành động, mà hắn gọi nàng đến bể tắm, là cho nàng cơ hội.

Hắn tự tin như thế, lại chọc máu đang ngủ yên của Tô Mộc bắt đầu sôi trào.

Dao găm cô vẫn luôn giấu trong tay áo sau một giây nghiêng người đã chạm vào động mạch chủ trên cổ hắn.

Thập Thất hoàng tử lui về sau, né tránh con dao lao đến.

Mà Tô Mộc cũng đoán trước hắn sẽ tránh, cho nên truy kích theo đến, lấy một góc độ xảo quyệt đâm vào ngực hắn, cánh tay hắn đỡ lấy, mà dao găm của cô vẫn tiếp tục đâm xuống.

Mục tiêu của cô...

Không phải ngực hắn, mà là...

Hắn...

Trên mặt Thập Thất hoàng tử nổi lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó khóe môi gợi lên một nụ cười.

Cánh tay dài duỗi ra, nắm lấy khuỷu tay cô đang cằm dao găm, mà cô nhanh chóng phản ứng lại, biết được mình tránh không khỏi, khuỷu tay bị nắm chặt trong nháy mắt, đem con dao ném sang tay khác, tiếp tục đâm xuống.

Không chút do dự, không chút nào mềm lòng, đánh thẳng vào điểm yếu hại.

Thập Thất hoàng tử khóe môi cười càng sâu, cánh tay dùng sức, làm cô cả người mất đi khống chế, lại lôi kéo đem cô ôm vào trong lòng.

Cho dù mất đi khống chế, nhưng Tô Mộc cũng không hoảng hốt, đoán chắc góc độ, khi sau lưng chạm vào ngực hắn, trong nháy mắt tay chuyển hướng, thẳng vào ngực hắn mà đi!

Thập Thất hoàng tử đồng tử co rụt lại, ngay sau đó chóp mũi ngửi được một mùi máu tươi.

***

Đúng là "không đánh không quen biết" mà.

☆☆☆☆☆

28/12/2021

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện