Editor: Tieen

"Hoàng đệ, bên cạnh ngươi thiếu một người chiếu cố, đã có ý trung nhân hay chưa?"

Thái Tử ôn nhuận cười, ánh mắt nhìn Thập Thất hoàng tử tràn đầy tình huynh đệ.

Hài tử thích bám theo sau lưng mình khi còn nhỏ đã trưởng thành, hiện giờ cũng nên đón dâu.

Phụ hoàng và mẫu phi giao trọng trách này cho hắn, thực sự làm hắn dở khóc dở cười, ngay cả phụ hoàng và mẫu phi cũng không giải quyết được, thế nhưng lại đẩy qua người hắn.

Mấy năm nay hoàng đệ thay đổi không ít, khí thế càng thêm khiếp người, cũng không phải là nói giỡn.

Nếu không phải hoàng đệ vẫn luôn hướng về mình, hắn đã lo lắng vị hoàng đệ ruột này cũng muốn cùng mình tranh ngôi vị hoàng đế.

"Nếu hoàng huynh coi trọng người trong phủ hoàng đệ, cứ mang đi."

Thập Thất hoàng tử từ tốn nói ra một câu như vậy, khiến đám nha hoàn tuổi trẻ xung quanh đều ngại ngùng ngước mặt muốn 'triển lãm' bản thân.

Nếu vào được phủ Thái Tử, dù chỉ là thị thiếp thì thân phận cũng sẽ như diều gặp gió.

Tô Mộc vẫn tận chức tận trách lột tôm như cũ, tôm lột xong liền đặt vào đĩa trước mặt Thập Thất hoàng tử.

"Đút bản hoàng tử." Ánh mắt lười biếng dừng trên người Tô Mộc.

Thái Tử vốn định nói chuyện liền sửng sốt một chút, quên mất mình muốn nói gì.

Tô Mộc cụp mắt, làm người ta cảm thấy đặc biệt ngoan ngoãn, nhưng thật ra đáy mắt lại lạnh lùng băng lãnh.

Tay ngọc cầm đũa, gắp tôm đã lột xong, đưa đến bên môi Thập Thất hoàng tử.

"Thập Thất hoàng tử mời dùng."

【 Ký chủ, chọc đôi đũa vào miệng hắn làm hắn sặc chết. 】Cửu Thiên Tuế đưa ra ý kiến đen tối.

Này thì dám sai sử ký chủ, hừ hừ, chờ xem.

Thập Thất hoàng tử há miệng, ăn tôm.

Mọi người xung quanh: "..."

Thập Thất, Thập Thất hoàng tử ăn!? Thập Thất hoàng tử không gần nữ sắc thêm thói ở sạch, hôm nay vậy mà lại ăn tôm do một nữ tử lột, không, còn đút Thập Thất hoàng tử.

[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]

"Hoàng huynh đã chọn được rồi sao?"

Thái Tử phục hồi tinh thần lại, cười nói: "Hoàng đệ cứ nói đùa."

Hắn biết không thể thuyết phục hoàng đệ, ngược lại còn bị đệ ấy đi trước một bước.

Chẳng qua...

Ánh mắt Thái Tử dừng trên người Tô Mộc còn đang lột tôm bên kia.

Nữ tử này đối với hoàng đệ mà nói, dường như không bình thường...

Tô Mộc hết sức chuyên chú với số tôm mình lột được.

Một mâm tôm đều bị cô lột xong hết, tổng cộng chỉ có mười bảy, cô đều nhớ kỹ.

Sau khi lột tôm xong, Tô Mộc liền trở về vị trí ban đầu.

Ánh mắt Thập Thất hoàng tử vừa chuyển, mở miệng: Lại đây rót rượu cho bản hoàng tử."

"Vâng." Tô Mộc rót cho hắn một ly rượu.

Trong lúc rót rượu cô suy nghĩ, có nên bỏ độc vào rượu đem hắn độc chết, thì mình làm nhiệm vụ sẽ càng thêm thuận lợi.

Nhưng suy nghĩ lại, vẫn không hạ độc.

"Thập Thất hoàng tử, rượu."

Thập Thất hoàng tử nhận lấy rượu, nhìn ly rượu rồi ngước mắt lên, giọng điệu bằng phẳng nhàn nhã.

"Ngươi thử độc cho bản hoàng tử."

Tô Mộc nhìn ly rượu trong tay hắn đang đưa về phía cô, duỗi tay muốn tiếp nhận, hắn lại rút về một ít, né tránh tay cô.

Bởi vì rung chuyển, ly rượu tràn ra một ít rơi xuống tay hắn, lóe ra ánh sáng lay động.

"Cứ uống như thế này."

Chứ nếu sau khi cô nhận lấy uống xong rồi mới hạ độc, chẳng phải hắn vẫn trúng chiêu.

Tô Mộc cúi đầu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hối hận vì không ngậm độc trong miệng.

Cô vừa muốn lui ra, thì cảm giác cằm mình bị một trận lạnh lẽo đánh úp, theo bản năng liền lùi ra sau.

"Shh ~"

Cằm cô bị hắn niết ở trong tay, lui về sau không thành, cô cũng không muốn làm đau chính mình đành đứng yên.

Lực ngón tay hắn tăng lên, niết cằm cô đến muốn nát.

Cô ngước lên, ánh mắt lạnh lẽo đối diện với đôi mắt hẹp dài tà mị lười biếng của hắn.

Cuộc đấu mắt chỉ có vài giây, nhưng hai người đều đã xác nhận lẫn nhau.

"Thật xấu..." Ghét bỏ buông cằm cô ra, hắn ngẩng đầu uống cạn ly rượu.

☆☆☆☆☆

27/12/2021

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện