Lúc nửa đêm, đội tàu trong vịnh biển hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ những người được đội tàu an bài thỉng thoảng đi lại trên boong tàu, những người khác đều đã tiến vào mộng đẹp, tuy nhiên cũng chính vào lúc này, chỉ thấy mấy con tàu lớn đậu gần bờ biển lại bỗng nhiên thả xuống không ít thuyền nhỏ, sau đó yên lặng không một tiếng động đi nhanh đến bờ biển. 

 Sau khi những con thuyền nhỏ này cập bến, rất nhanh liền thấy ở một cánh rừng không xa bờ cát có mấy trăm người lục tục đi ra, chỉ thấy những người này đi như bay đến con thuyền nhỏ bên bờ, sau đó bắt đầu từng tốp lên thuyền, cả quá trình không ngờ không một ai nói chuyện, hiển nhiên là đã được huấn luyện kỹ càng, người bình thường tuyệt đối không thể làm được như vậy. 

 Nhóm đầu tiên rất nhanh đã về đến tàu lớn, trong đó có vài con thuyền trực tiếp đi thẳng đến con thuyền lớn mà Từ quản sự ở, sau đó chỉ thấy mấy người cầm đầu lập tức lên thuyền, Từ quản sự tuy rằng đi đứng không tiện, nhưng lúc này cũng đã từ sớm đứng trên boong thuyền đợi họ, đặc biệt là khi y nhìn thấy hai người đi đầu, càng cao hứng chống quải trượng đi lên trước nói: 

 - Lão tam, Vương lão đệ các ngươi cực khổ rồi. 

 Người được Từ quản sự gọi là lão tam là một hán tử tráng kiện, dáng người không cao, cánh tay và bàn tay lại thô to đến lạ, trên gương mặt cũng mang theo cầu nước, vừa nhìn liền biết là người hằng năm kiếm ăn ở bờ biển. Còn về vị Vương lão đệ kia thì khá là kỳ quái, chỉ thấy trên người y toàn là lông lá, râu ria rậm rạp, tóc cũng cạo theo kiểu người Nữ Chân, nhìn từ bên ngoài đúng là người Nữ Chân. 

 - Từ quản sự khách khí rồi, cấp trên đã dặn dò, bảo tiểu nhân toàn lực phối hợp với các ngươi, hơn nữa chuyến đi này có ăn có uống, còn không cần ta động thủ, Vương mỗ cũng căn bản không cần ra sức gì! 

 Tuy nhiên vị Vương lão đệ ăn mặc theo lối của người Nữ Chân vừa mở miệng, lập tức bại lộ thân phận người Hán của y, bởi vì người Nữ Chân không thể nói tiếng Hán ràng rọt như vậy. 

 - Vương lão đệ khách khí rồi, lần này nếu không phải Vương lão đệ dẫn đường cho chúng ta, hơn nữa còn cung cấp thực lực lớn nhỏ của các bộ lạc Nữ Chân ở xung quanh, vậy mới có thể khiến hành động tập kích bộ Gấu Đen lần này vô cùng thuận lợi.chỉ tử thương mấy chục huynh đệ, chút thương vong này quả thật không đáng nhắc đến. 

 Lúc này vị hán tử tráng kiện tên Lão Tam kia cũng cười mở miệng nói. 

 - Ha ha, lần này có thể thành công tiêu diệt bộ Gấu Đen, Vương lão đệ có công đầu, nhanh nhanh nhanh, trong khoang thuyền đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu, ta đến đón gió cho hai vị huynh đệ! 

 Từ quản sự lập tức cười lớn nói, Lão Tam là người của đội tàu, cho nên không cần phải khách khí với y, tuy nhiên Vương lão đệ trong bộ dáng người Nữ Chân lại không phải người của đội tàu, hơn nữa là người mà cấp trên tìm, lần này bọn họ dám đến Trường Bạch Sơn nơi đây trước khi nước biển đóng băng, chính là vì có người như Vương lão đệ cung cấp tình báo. 

 Lão Tam bọn họ bò cả nửa đêm ở trong rừng núi, hơn nữa từ sáng nay cho đến hiện giờ ngay cả ngụm nước cũng chưa uống, hiện giờ bụng đã đói đến sôi sùng sục rồi, cho nên bọn họ cũng không khách khí với Từ quản sự, ba người lập tức cùng đến khoang thuyền, còn về những huynh đệ phía sau bọn họ, tự nhiên có những người khác của đội tàu tiếp đón bọn họ ăn uống ngủ nghỉ. 

 Từ quản sự đã chuẩn bị một bàn tiệc rượu phong phú ở khoang thuyền, vị Vương lão đệ kia vừa tiến vào, lập tức nhìn thấy mấy mâm hoa quả ở trên bàn kia, lập tức không kìm nổi nói với giọng hâm mộ: 

 - Từ quản sự các ngươi thật có phúc, trong trời đông vậy mà cũng được ăn hoa quả đóng hộp, không giống như chúng ta đây, ngày ngày nằm vùng ở trong rừng sâu núi thẳm, nơi quỷ quái này vừa đến tháng 9 tuyết liền rơi kín núi, cây trái trên cây đều bị đông đá, bình thường chỉ có thể ăn thịt của các loài thú, hơn nữa cho dù là vậy còn thường xuyên ăn không no, nói ra cũng không sợ các ngươi cười, khoảng thời gian trước ta nằm mơ cũng muốn được ăn chút hoa quả. 

 - Vương lão đệ mọi người cũng thực khổ cực, tuy nhiên hôm nay đã đến chỗ này của ca ca, những thứ khác không có, nhưng đủ thứ ăn ngon uống ngon, tuyệt đối không để các huynh đệ bị đói! 

 Từ quản sự lập tức cũng mở miệng cười nói, y biết thân phận của vị Vương lão đệ ở trước mắt này không hề đơn giản. Bởi vì đối phương là thám tử của Hoàng Thành Ty phái đến nơi này của người Nữ Chân, bình thường dùng bộ mặt của người Nữ Chân hoạt động ở trong vùng rừng sâu núi thẳm này, lỡ không cẩn thận liền có thể sẽ bị chết trong tay người Nữ Chân hoạt dưới khí hậu khắc nghiệt nơi đây. Đối với người như vậy y cũng khâm phục sâu sắc. 

 - Ha ha, Từ đại ca đã nói thế, vậy tiểu đệ liền không khách khí nữa, không dối gạt ngài, khoảng thời gian trước ta chưa từng ăn no, sau này vẫn là theo chân Tam ca ăn được mấy buổi thịt đóng hộp, tuy nhiên tuy rằng thịt đóng hộp ngon, nhưng ăn nhiều cũng ngán. 

 Vương lão đệ nói xong liền đặt mông xuống ngồi trước bàn, quơ đũa nhắm ngay mấy đĩa hoa quả và rau xanh bắt đầu ăn ngồm ngoàm, Từ quản sự và Lão Tam cũng đều xuất thân từ quân đội, đối với điều này cũng không bất ngờ, liền ngồi xuống bồi đối phương, đợi đến khi Vương lão đệ ăn cũng lưng lửng rồi, lúc này bọn họ mới rót rượu cho y, sau đó ba người vừa ăn vừa trò chuyện. 

 - Vương lão đệ, bộ Gấu Đen đã bị diệt, xem như là đã khiến Hoàn Nhan Bộ chịu tổn thất không nhỏ, tuy nhiên kế tiếp ngươi xem chúng ta nên chọn bộ lạc nào làm mục tiêu? 

 Lúc này chỉ thấy Từ quản sự cười mở miệng nói, trước đó bọn họ đã tập kích bộ Gấu Đen, chính là kiến nghị của vị Vương lão đệ này. 

 - Cái này… 

 Chỉ thấy Vương lão đệ nghe đến đó liền trầm ngâm một chút, sau đó mới mở miệng đáp: 

 - Từ đại ca, huynh cũng biết thân phận của tiểu đệ, hiện giờ ta bề ngoài là người của bộ lạc Đông Hải, bộ lạc Đông Hải cũng là một trong những bộ lạc phụ thuộc của Hoàn Nhan Bộ, theo hiểu biết lúc trước của ta đối với Hoàn Nhan Bộ, thủ lĩnh mới nhậm chức của Hoàn Nhan Bộ A Cốt Đả là một người ôm nặng lòng báo thù, bộ Gấu Đen là một trong những bộ lạc phụ thuộc quan trọng nhất của gã, hiện giờ bỗng nhiên bị diệt, gã khẳng định sẽ tìm kiếm kẻ thù để báo thù cho bộ Gấu Đen, như vậy cũng có thể nâng cao uy vọng cho bản thân, hiện giờ gã khẳng định sẽ tăng cường phòng bị đối với những bộ lạc phụ thuộc khác, cho nên kế đó mà động thủ lần nữa e là sẽ không dễ dàng. 

 Nghe phân tích của Vương lão đệ, Từ quản sự và Lão Tam cũng liếc nhìn nhau, đều lộ ra vẻ tán đồng, trước khi đến bọn họ đã từng nhận được mật thư của Triệu Nhan, báo cho bọn họ biết thủ lĩnh mới của Hoàn Nhan Bộ tuyệt đối không phải người tầm thường, bảo bọn họ phải vô cùng cẩn thận, hiện giờ lại nghe ngay cả Vương lão đệ nằm vùng ở đây cũng nói như vậy, càng khiến họ không dám xem thường A Cốt Đả, đồng thời cũng càng thêm kính sợ Triệu Nhan, dù gì thì cách xa như vậy, bọn họ thực sự nghĩ không ra vì sao Triệu Nhan lại hiểu A Cốt Đả đến thế? 

 - Vậy Vương lão đệ ngươi thấy kế tiếp chúng ta nên làm gì? 

 Lúc này chỉ thấy Lão Tam lần nữa hỏi, thời gian y và Vương lão đệ tiếp xúc tương đối nhiều, đối với người này cũng khá hiểu, vị Vương lão đệ này bề ngoài thoạt nhìn giống một kẻ thô kệch, nhưng lại là người tâm tư tinh tế, đây hẳn cũng là nguyên nhân y có thể nằm vùng ở nơi này nhiều năm, cho nên nghe ý kiến y nhiều một chút khẳng định không có chỗ có hại. 

 Vương lão đệ nghe thấy Lão Tam hỏi ý kiến của mình, chỉ thấy y không lập tức mở miệng, mà gắp một miếng nấm nhét vào miệng nhai, sau đó lúc này mới mở miệng nói: 

 - Tam ca, nếu huynh đã hỏi ý kiến của ta, vậy cũng đừng trách tiểu đệ nhiều chuyện hỏi một câu, các huynh không màng đường xa đến nơi đây, chẳng lẽ chính là muốn gây phiền phức cho người Hoàn Nhan Bộ? 

 Vấn đề này vẫn là Vương lão đệ lần đầu hỏi, tuy nhiên trước đó y kỳ thật cũng đã đoán chừng, nhưng y muốn nghe Từ quản sự bọn họ chính miệng xác nhận một chút, như vậy mới có thể đề xuất ra kiến nghị tốt hơn cho bọn họ. 

 Từ quản sự và Lão Tam nghe thấy câu hỏi này của Vương lão đệ, lại lần nữa nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Từ quản sự mở miệng nói: 

 - Nếu Vương lão đệ đã hỏi vậy, vậy huynh đệ chúng ta cũng không giấu gì đệ, Vương lão đệ nằm vùng nhiều năm như vậy ở chỗ này của người Nữ Chân, tuy nhiên chỉ sợ là đệ không biết, lúc trước Lăng Vương điện hạ cũng từng ở chỗ này của người Nữ Chân một năm, nói đúng hơn là bị người Nữ Chân nhốt ở chỗ này, thậm chí suýt chút không thể trở về. 

 - Cái gì? Lăng Vương điện hạ cũng từng đến Nữ Chân? 

 Vương lão đệ nghe được tin tức này không khỏi kinh ngạc đứng bật dậy, y quả thật là lần đầu tiên nghe được tin tức này, lại nói tiếp tin tức Triệu Nhan lưu lạc đến Nữ Chân cũng chỉ có vài vị cấp cao của Hoàng Thành Ty năm đó biết, nội bộ cũng không có ghi chép lại phương diện này, Vương lão đệ chẳng qua chỉ là một thám tử nhỏ, đương nhiên không biết chuyện này. 

 - Đúng vậy, năm đó Lăng Vương điện hạ đi sứ Liêu Quốc, bởi vì Gia Luật Trọng Nguyên nổi loạn liên luỵ đến Tiên hoàng và Lăng Vương điện hạ, cuối cùng Lăng Vương điện hạ cơ duyên xảo hợp lưu lạc đến Hoàn Nhan Bộ, hơn nữa bị bọn họ giấu đi một năm, trong một năm này, Lăng Vương điện hạ nghĩ hết mọi biện pháp mới bảo vệ được tính mạng của mình, cuối cùng còn giết đi đầu lĩnh Hặc Lý Bát của Hoàn Nhan Bộ, cũng chính là phụ thân của A Cốt Đả thủ lĩnh đương nhiệm của Hoàn Nhan Bộ, vất vả lắm mới tìm ra được đường sống. 

 Từ quản sự lúc này lần nữa mở miệng nói, đây cũng là những điều mà y biết, còn về nguyên nhân lần này bọn họ tấn công Hoàn Nhan Bộ, y đương nhiên là không biết gì cả, thậm chí trên đời này ngoại trừ Triệu Nhan, không còn người nào khác biết cả. 

 - Vậy cũng khó trách, Điện họ lo lắng Hoàn Nhan Bộ quật khởi quả thật là nhìn xa, với hiểu biết của ta đối với Hoàn Nhan Bộ, nếu không gia tăng kiềm chế, Hoàn Nhan Bộ quật khởi chỉ là vấn đề thời gian. 

 Lúc nói đến đây, chỉ thấy Vương lão đệ bỗng nhướn mày, sau đó lại có chút không hiểu nói: 

 - Từ đại ca, Điện hạ nếu đã muốn kiềm chế Hoàn Nhan Bộ quật khởi, đương nhiên phải dùng vũ lực để làm suy yếu thực lực của Hoàn Nhan Bộ, tuy nhiên đám thương nhân trong đội tàu của các huynh là có công dụng gì, lẽ nào các huynh còn muốn làm ăn với người Nữ Chân? 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện