"Không phải, " Tình báo trả lời: "Ngày hôm qua bắt được một số cướp biển làm tù binh, trong đó có mấy tên có địa vị không thấp, chúng đã khai báo một ít về tình hình, Hàn đại nhân bảo bọn ta đưa lời khai về giao cho bệ hạ và quốc sư đại nhân xem qua."
Nói xong, tình báo lấy một phong thư từ trong ngực ra đưa đến phía trước.
Châu Nhi tiến lên nhận lấy, kiểm tra con dấu niêm phong màu đỏ thật cẩn thận, sau khi xác nhận dấu niêm phong đúng là của Hàn Phong và chưa bị phá hỏng thì mới mở phong thư ra đưa cho Cửu công chúa.
Trong phong thư có tổng cộng bảy lời khai của bảy người, Cửu công chúa chia cho Kim Phi một nửa.
Số lượng cướp biển phát động lần tập kích này thực sự quá nhiều, chỉ riêng Đông Hải đã có tới mấy ngàn người bị tiêu diệt, còn Minh Châu nữa, tổng số lượng cướp biển tuyệt đối hơn vạn người.
Mặc dù nước X và phương Tây lưu hành văn hóa cướp biển, nhưng muốn tập hợp nhiều người như vậy trong thời gian ngắn cũng không hề dễ, thế nên Kim Phi và Cửu công chúa đều biết chắc chắn triều đình nước X có tham dự, nhưng không có chứng cứ.
Bây giờ chứng cứ tới rồi. Trong lời khai của bảy người có bốn người nước X và ba tên giặc phương Tây, trong bốn người nước X có ba người là sĩ quan chính thức của nước X, người còn
lại cũng là cựu binh đã giải ngũ, toàn bộ ba tên giặc đều là quý tộc phương Tây!
Nói cách khác, một nhóm cướp biển này, gần như đều là quân chính quy của nước X và phương Tây.
"Đúng là ngựa quen đường cũ mài!" Kim Phi cười khẩy.
Thời đại khám phá ở đời trước, phương Tây cũng giống như vậy, rất nhiều kẻ thuộc tầng lớp quyền quý giả mạo cướp biển cướp bóc khắp nơi trên thế giới, ở
thế giới này cũng vẫn như vậy.
Lúc trước Cửu công chúa còn đang bưồn bực, cướp biển nước X mấy năm nay bị thủy quân đánh đến không ngóc đầu lên nổi, hẳn phải hiểu rất rõ sức chiến đấu của thủy quân và nhân viên hộ tống, cho dù bọn họ có ca-nô và phi thuyền, tùy tiện tấn công Đại Khang cũng sẽ lành ít dữ nhiều, trốn về quê phát triển thêm mấy năm nữa không được à? Sao cứ phải gấp rút tấn công Đại Khang như vậy? Còn lũ giặc Tây kia nữa, trước kia bọn họ ít khi tới vùng biển của Đại Khang, thỉnh thoảng có vài người tới thì phần lớn cũng là người lạc đường trên biển, lần này sao bỗng dưng có thể phái ra nhiều như vậy?
Nhìn xong lời khai lúc tra hỏi, Cửu công chúa đã hiểu, hóa ra tất cả đều do Tấn vương giở trò.
Ban đầu Tấn vương chạy trốn khỏi đất Tấn, đầu tiên là đi Đảng Hạng, sau đó từ Đảng Hạng tới Đông Man, lại từ Đông Man ngồi thuyền ra biển, cuối cùng chạy tới nước X.
Sau khi đến nước X, Tấn vương gặp Hoàng đế nước X, bàn với hắn về sự uy hiếp của Đại Khang, nói với Hoàng đế nước X là Kim Phi vô cùng căm ghét người nước X, chờ sau khi Đại Khang phát triển, y nhất định sẽ tiêu diệt nước X.
Kim Phi căm ghét cướp biển, Hoàng đế nước X cũng cực kỳ căm ghét Kim Phi, mặc dù biết Tấn vương muốn mượn đao giết người, nhưng Hoàng đế nước X vẫn thực sự bị Tấn vương hù dọa.
Bởi vì Kim Phi đúng là rất căm ghét cướp biển nước X, y đã ra lệnh cho thủy quân Đông Hải, chỉ cần phát hiện cướp biển, giết chết bất luận tội!
Đông Hải có hòn đảo nhỏ, sau khi thủy quân bắt được cướp biển, cũng sẽ tiến hành xử tử trên hòn đảo nhỏ đó, sau đó treo thi thể lên cộc gỗ.
Mấy năm qua, trên hòn đảo nhỏ kia không biết đã xử tử bao nhiêu tên cướp biển, cách rất xa vẫn có thể thấy khắp nơi đều là xương trắng.
'Thủ đoạn cứng rắn như vậy, hơn nữa tiêu cục Trấn Viễn đã từng tấn công một nơi ở nước X, còn từng bắt hoàng tử và công chúa nước X, nếu không phải do Hoàng đế chạy nhanh, e là cũng sớm bị bắt rồi.
Theo Hoàng đế nước X thấy, Tấn vương có thể muốn mượn đao giết người, nhưng lời Tấn vương nói cũng là sự thật.
Kim Phi mới vừa bình định Trung Nguyên, Giang Nam, Thổ Phiên, Đảng Hạng, Đông Man và các nơi khác, nội bộ vẫn chưa ổn định, đây là thời cơ cuối cùng để tấn công Đại Khang, nếu như bỏ qua thời cơ này, chờ đến khi Đại Khang hoàn toàn phát triển, nước X sẽ không còn cơ hội nữa, chỉ có thể chờ Kim Phi đánh đến cửa.
Hơn nữa Tấn vương đã lấy ra bản vẽ của máy hơi nước, cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, lại bảo đảm sẽ trở lại Đại Khang thuyết phục tàn dư quyền quý ở Trung Nguyên, Thổ Phiên, Đảng Hạng, Đông Man và các nơi khác để nội ứng ngoại hợp với cướp biển, cuối cùng Hoàng đế nước X mới đồng ý.
Nhưng vì lo lắng chỉ dựa vào lực lượng của bản thân thì không đủ để chống lại Đại Khang, Hoàng đế nước X đã phái người liên lạc với cướp biển phương Tây, cấu kết với lũ giặc Tây.
Nói xong, tình báo lấy một phong thư từ trong ngực ra đưa đến phía trước.
Châu Nhi tiến lên nhận lấy, kiểm tra con dấu niêm phong màu đỏ thật cẩn thận, sau khi xác nhận dấu niêm phong đúng là của Hàn Phong và chưa bị phá hỏng thì mới mở phong thư ra đưa cho Cửu công chúa.
Trong phong thư có tổng cộng bảy lời khai của bảy người, Cửu công chúa chia cho Kim Phi một nửa.
Số lượng cướp biển phát động lần tập kích này thực sự quá nhiều, chỉ riêng Đông Hải đã có tới mấy ngàn người bị tiêu diệt, còn Minh Châu nữa, tổng số lượng cướp biển tuyệt đối hơn vạn người.
Mặc dù nước X và phương Tây lưu hành văn hóa cướp biển, nhưng muốn tập hợp nhiều người như vậy trong thời gian ngắn cũng không hề dễ, thế nên Kim Phi và Cửu công chúa đều biết chắc chắn triều đình nước X có tham dự, nhưng không có chứng cứ.
Bây giờ chứng cứ tới rồi. Trong lời khai của bảy người có bốn người nước X và ba tên giặc phương Tây, trong bốn người nước X có ba người là sĩ quan chính thức của nước X, người còn
lại cũng là cựu binh đã giải ngũ, toàn bộ ba tên giặc đều là quý tộc phương Tây!
Nói cách khác, một nhóm cướp biển này, gần như đều là quân chính quy của nước X và phương Tây.
"Đúng là ngựa quen đường cũ mài!" Kim Phi cười khẩy.
Thời đại khám phá ở đời trước, phương Tây cũng giống như vậy, rất nhiều kẻ thuộc tầng lớp quyền quý giả mạo cướp biển cướp bóc khắp nơi trên thế giới, ở
thế giới này cũng vẫn như vậy.
Lúc trước Cửu công chúa còn đang bưồn bực, cướp biển nước X mấy năm nay bị thủy quân đánh đến không ngóc đầu lên nổi, hẳn phải hiểu rất rõ sức chiến đấu của thủy quân và nhân viên hộ tống, cho dù bọn họ có ca-nô và phi thuyền, tùy tiện tấn công Đại Khang cũng sẽ lành ít dữ nhiều, trốn về quê phát triển thêm mấy năm nữa không được à? Sao cứ phải gấp rút tấn công Đại Khang như vậy? Còn lũ giặc Tây kia nữa, trước kia bọn họ ít khi tới vùng biển của Đại Khang, thỉnh thoảng có vài người tới thì phần lớn cũng là người lạc đường trên biển, lần này sao bỗng dưng có thể phái ra nhiều như vậy?
Nhìn xong lời khai lúc tra hỏi, Cửu công chúa đã hiểu, hóa ra tất cả đều do Tấn vương giở trò.
Ban đầu Tấn vương chạy trốn khỏi đất Tấn, đầu tiên là đi Đảng Hạng, sau đó từ Đảng Hạng tới Đông Man, lại từ Đông Man ngồi thuyền ra biển, cuối cùng chạy tới nước X.
Sau khi đến nước X, Tấn vương gặp Hoàng đế nước X, bàn với hắn về sự uy hiếp của Đại Khang, nói với Hoàng đế nước X là Kim Phi vô cùng căm ghét người nước X, chờ sau khi Đại Khang phát triển, y nhất định sẽ tiêu diệt nước X.
Kim Phi căm ghét cướp biển, Hoàng đế nước X cũng cực kỳ căm ghét Kim Phi, mặc dù biết Tấn vương muốn mượn đao giết người, nhưng Hoàng đế nước X vẫn thực sự bị Tấn vương hù dọa.
Bởi vì Kim Phi đúng là rất căm ghét cướp biển nước X, y đã ra lệnh cho thủy quân Đông Hải, chỉ cần phát hiện cướp biển, giết chết bất luận tội!
Đông Hải có hòn đảo nhỏ, sau khi thủy quân bắt được cướp biển, cũng sẽ tiến hành xử tử trên hòn đảo nhỏ đó, sau đó treo thi thể lên cộc gỗ.
Mấy năm qua, trên hòn đảo nhỏ kia không biết đã xử tử bao nhiêu tên cướp biển, cách rất xa vẫn có thể thấy khắp nơi đều là xương trắng.
'Thủ đoạn cứng rắn như vậy, hơn nữa tiêu cục Trấn Viễn đã từng tấn công một nơi ở nước X, còn từng bắt hoàng tử và công chúa nước X, nếu không phải do Hoàng đế chạy nhanh, e là cũng sớm bị bắt rồi.
Theo Hoàng đế nước X thấy, Tấn vương có thể muốn mượn đao giết người, nhưng lời Tấn vương nói cũng là sự thật.
Kim Phi mới vừa bình định Trung Nguyên, Giang Nam, Thổ Phiên, Đảng Hạng, Đông Man và các nơi khác, nội bộ vẫn chưa ổn định, đây là thời cơ cuối cùng để tấn công Đại Khang, nếu như bỏ qua thời cơ này, chờ đến khi Đại Khang hoàn toàn phát triển, nước X sẽ không còn cơ hội nữa, chỉ có thể chờ Kim Phi đánh đến cửa.
Hơn nữa Tấn vương đã lấy ra bản vẽ của máy hơi nước, cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, lại bảo đảm sẽ trở lại Đại Khang thuyết phục tàn dư quyền quý ở Trung Nguyên, Thổ Phiên, Đảng Hạng, Đông Man và các nơi khác để nội ứng ngoại hợp với cướp biển, cuối cùng Hoàng đế nước X mới đồng ý.
Nhưng vì lo lắng chỉ dựa vào lực lượng của bản thân thì không đủ để chống lại Đại Khang, Hoàng đế nước X đã phái người liên lạc với cướp biển phương Tây, cấu kết với lũ giặc Tây.
Danh sách chương