Linh Đàm nghe xong lời thú nhận thẳng thắn của Nhã Yên nhìn qua Thương Khuynh:
- Cô là người Ma Tộc. Hắn là Thần Tộc.
Thương Khuynh nghe đến Thần Tộc liền không vui.
- Thần Tộc đã không còn nữa.
Tì nữ nghe đến Thần Tộc liền đứng chắn trước Nhã Yên bảo vệ:
- Tiểu thư, hắn là Thần Tộc, cẩn thận.
Nhã Yên gạt tay tì nữ ra một bên:
- Tiểu Muội, không được thất lễ. Nếu thần quân muốn giết ta thì đã không cứu ta.
Linh Đàm nghe xong lời Thương Khuynh nói, nàng liền nghĩ đến Đường Tịch:
- Vậy hai vị công tử ở Đông Cung và Tuyết Cung thì sao ? Thương Khuynh nhìn đoá hoa trắng mới mở linh trí mà biết cả chuyện của Thần Giới, còn biết hắn và Đường Tịch.
- Hoa tinh, sao cô lại biết cả chuyện của Thần Giới ?
Linh Đàm cũng không biết nên nói thế nào:
- Ta cũng không biết nên nói thế nào. Ngươi trả lời ta đi
Thương Khuynh trả lời với giọng mất mát:
- Cả Thần Giới, chỉ còn hai vị công tử đó còn sống.
Tì nữ Tiểu Muội nhắc nhở Nhã Yên:
- Tiểu thư, người còn không quay về Trưởng Lão sẽ phạt nô tì.
Nhã Yên cúi người hành lễ với Thương Khuynh:
- Thần quân, có thể cho ta biết danh tính của ngài không ?
Tuy rằng cả Thần Giới hi sinh mới khiến Quách Dã suy yếu, tạm thời đình chiến với Tiên Giới nhưng trong lòng Thương Khuynh vẫn ghét người của Ma Tộc.
- Ta chỉ tiện tay cứu cô. Cô không cần để trong lòng. Nếu cô muốn báo đáp thì cô cùng tì nữ của mình hãy giữ bí mật về đoá hoa kia giúp ta.
Nhã Yên còn đang định cố hỏi, nhưng bị tì nữ Tiểu Muội kéo đi:
- Tiểu thư, chúng ta về trước đi. Trưởng Lão sẽ phạt ta đó.
Tì nữ Tiểu Muội và Nhã Yên hoá thành một luồng hắc khí rồi biến mất. Nơi đây chỉ còn vang vọng lời nói của Nhã Yên:
- Được, ta sẽ không nói cho ai biết về hoa tinh kia.
Thương Khuynh đi đến chỗ Linh Đàm, biến ra một bình sứ bên trong đựng nước Dao Trì, nhỏ một giọt lên nụ hoa bên cạnh, hắn nhỏ thêm một giọt máu của bản thân vào hoa.
Linh Đàm vươn cánh hoa hướng lên chờ đợi, Thương Khuynh nhỏ một giọt nước Dao Trì cho Linh Đàm hấp thụ. Linh Đàm vẫn còn mong chờ hắn cho nàng một giọt máu của thần.
Thương Khuynh nhìn hành động của Linh Đàm khẽ cười, chọc nhẹ thân cây hoa, làm Linh Đàm chao đảo một hồi:
- Ngươi đã mở linh trí rồi, không cần máu của Thần nuôi dưỡng nữa.
Linh Đàm bất mãn:
- Nhưng ta vẫn chưa hoá thành người mà .
- Chỉ cần nước Dao Trì là được.
Linh Đàm nhìn người keo kẹt trước mặt, liền đoán người này là Đường Tịch:
- Lúc nãy ngươi nói, Thần Giới chỉ còn hai vị công tử kia. Vậy ngươi là người ở Tuyết Cung hay là Đông Cung ?
Thương Khuynh nhìn hoa tinh tò mò, không kìm được mà châm chọc:
- Đợi ngươi hoá hình người, ta sẽ cho ngươi biết.
Một chú âm không biết từ đâu bay tới, Linh Đàm không nghe được chú âm đó. Thương Khuynh căn dặn Linh Đàm:
- Ta phải đi rồi, ngày mai ta lại đến tưới nước Dao Trì cho ngươi. Ngươi khác với hoa tinh khác, không được để người khác biết ngươi đã mở linh trí nếu không sẽ rước hoạ vào thân.
Linh Đàm an phận gật đầu, nhưng suy nghĩ lại nàng nói:
- Sao ngươi không đem ta đi cùng ?
- Vì ngươi chưa hoá hình người, vẫn còn cần ở đây hấp thụ linh khí của hai giới Tiên - Ma. Chờ ngươi hoá hình ta sẽ dẫn ngươi về Tiên giới.
Dứt lời Thương Khuynh bày trí kết giới quanh hai đoá hoa. Sau đó hoá thành một đạo bạch quang bay đi mất.
Những ngày sau đó Thương Khuynh đều đến tưới nước Dao Trì cho Linh Đàm và đoá hoa còn lại. Nhã Yên ái mộ Thương Khuynh ngày ngày đều đến ở bên Thương Khuynh nói đủ thứ chuyện.
Có một lần Thương Khuynh hỏi Linh Đàm:
- Hoa tinh, ngươi đã mở linh trí ta cũng không thể lúc nào cũng gọi ngươi Hoa tinh được. Ngươi có tên không ?
Linh Đàm suy nghĩ một lúc rồi tự lẩm bẩm:
- Tên ? Hình như trước kia ta có tên. Nhưng tên là gì ta không nhớ được nữa !
Thương Khuynh nghe không rõ Linh Đàm lẩm bẩm cái gì, hắn nói:
- Hay là ta đặt tên cho ngươi.
Linh Đàm gật đầu:
- Được.
Thương Khuynh suy nghĩ một lúc, cuối cùng đặt tên:
- Gọi ngươi là, Linh Đàm đi. Còn đoá hoa chưa nở kia. Tên Linh Vân !
Linh Đàm nghe hai chữ "Linh Đàm" trong lòng vô cùng ấn tượng, cuối cùng chấp thuận cái tên Linh Đàm này
.....
Có những lúc Nhã Yên đưa Thương Khuynh đi đâu đó dạo chơi, Linh Đàm nhìn hai người họ thật giống một đôi. Một người Ma Tộc, và một người Thần Tộc nếu yêu nhau thật thì sẽ thế nào !
Kết giới của Thương Khuynh tạo ra chỉ ngăn người khác lại gần, nhưng nắng mưa lại không hề được che chắn. Nhìn đoá hoa tên Linh Vân yếu ớt, bị những hạt mưa xô xuống, Linh Đàm không đành lòng, đưa chiếc lá nhỏ lên che chắn cho Linh Vân. Cảm thấy hai chiếc lá bé nhỏ không đủ để che chắn, Linh Đàm vươn người ra, cả đoá hoa đang nở rộ che chắn cho một nụ hoa còn chưa nở.
Thương Khuynh đứng từ xa nhìn thấy thế vô cùng hài lòng, hoa tinh Linh Đàm này cũng có lòng nhân ái, bảo vệ muội muội yếu ớt.
- Cô là người Ma Tộc. Hắn là Thần Tộc.
Thương Khuynh nghe đến Thần Tộc liền không vui.
- Thần Tộc đã không còn nữa.
Tì nữ nghe đến Thần Tộc liền đứng chắn trước Nhã Yên bảo vệ:
- Tiểu thư, hắn là Thần Tộc, cẩn thận.
Nhã Yên gạt tay tì nữ ra một bên:
- Tiểu Muội, không được thất lễ. Nếu thần quân muốn giết ta thì đã không cứu ta.
Linh Đàm nghe xong lời Thương Khuynh nói, nàng liền nghĩ đến Đường Tịch:
- Vậy hai vị công tử ở Đông Cung và Tuyết Cung thì sao ? Thương Khuynh nhìn đoá hoa trắng mới mở linh trí mà biết cả chuyện của Thần Giới, còn biết hắn và Đường Tịch.
- Hoa tinh, sao cô lại biết cả chuyện của Thần Giới ?
Linh Đàm cũng không biết nên nói thế nào:
- Ta cũng không biết nên nói thế nào. Ngươi trả lời ta đi
Thương Khuynh trả lời với giọng mất mát:
- Cả Thần Giới, chỉ còn hai vị công tử đó còn sống.
Tì nữ Tiểu Muội nhắc nhở Nhã Yên:
- Tiểu thư, người còn không quay về Trưởng Lão sẽ phạt nô tì.
Nhã Yên cúi người hành lễ với Thương Khuynh:
- Thần quân, có thể cho ta biết danh tính của ngài không ?
Tuy rằng cả Thần Giới hi sinh mới khiến Quách Dã suy yếu, tạm thời đình chiến với Tiên Giới nhưng trong lòng Thương Khuynh vẫn ghét người của Ma Tộc.
- Ta chỉ tiện tay cứu cô. Cô không cần để trong lòng. Nếu cô muốn báo đáp thì cô cùng tì nữ của mình hãy giữ bí mật về đoá hoa kia giúp ta.
Nhã Yên còn đang định cố hỏi, nhưng bị tì nữ Tiểu Muội kéo đi:
- Tiểu thư, chúng ta về trước đi. Trưởng Lão sẽ phạt ta đó.
Tì nữ Tiểu Muội và Nhã Yên hoá thành một luồng hắc khí rồi biến mất. Nơi đây chỉ còn vang vọng lời nói của Nhã Yên:
- Được, ta sẽ không nói cho ai biết về hoa tinh kia.
Thương Khuynh đi đến chỗ Linh Đàm, biến ra một bình sứ bên trong đựng nước Dao Trì, nhỏ một giọt lên nụ hoa bên cạnh, hắn nhỏ thêm một giọt máu của bản thân vào hoa.
Linh Đàm vươn cánh hoa hướng lên chờ đợi, Thương Khuynh nhỏ một giọt nước Dao Trì cho Linh Đàm hấp thụ. Linh Đàm vẫn còn mong chờ hắn cho nàng một giọt máu của thần.
Thương Khuynh nhìn hành động của Linh Đàm khẽ cười, chọc nhẹ thân cây hoa, làm Linh Đàm chao đảo một hồi:
- Ngươi đã mở linh trí rồi, không cần máu của Thần nuôi dưỡng nữa.
Linh Đàm bất mãn:
- Nhưng ta vẫn chưa hoá thành người mà .
- Chỉ cần nước Dao Trì là được.
Linh Đàm nhìn người keo kẹt trước mặt, liền đoán người này là Đường Tịch:
- Lúc nãy ngươi nói, Thần Giới chỉ còn hai vị công tử kia. Vậy ngươi là người ở Tuyết Cung hay là Đông Cung ?
Thương Khuynh nhìn hoa tinh tò mò, không kìm được mà châm chọc:
- Đợi ngươi hoá hình người, ta sẽ cho ngươi biết.
Một chú âm không biết từ đâu bay tới, Linh Đàm không nghe được chú âm đó. Thương Khuynh căn dặn Linh Đàm:
- Ta phải đi rồi, ngày mai ta lại đến tưới nước Dao Trì cho ngươi. Ngươi khác với hoa tinh khác, không được để người khác biết ngươi đã mở linh trí nếu không sẽ rước hoạ vào thân.
Linh Đàm an phận gật đầu, nhưng suy nghĩ lại nàng nói:
- Sao ngươi không đem ta đi cùng ?
- Vì ngươi chưa hoá hình người, vẫn còn cần ở đây hấp thụ linh khí của hai giới Tiên - Ma. Chờ ngươi hoá hình ta sẽ dẫn ngươi về Tiên giới.
Dứt lời Thương Khuynh bày trí kết giới quanh hai đoá hoa. Sau đó hoá thành một đạo bạch quang bay đi mất.
Những ngày sau đó Thương Khuynh đều đến tưới nước Dao Trì cho Linh Đàm và đoá hoa còn lại. Nhã Yên ái mộ Thương Khuynh ngày ngày đều đến ở bên Thương Khuynh nói đủ thứ chuyện.
Có một lần Thương Khuynh hỏi Linh Đàm:
- Hoa tinh, ngươi đã mở linh trí ta cũng không thể lúc nào cũng gọi ngươi Hoa tinh được. Ngươi có tên không ?
Linh Đàm suy nghĩ một lúc rồi tự lẩm bẩm:
- Tên ? Hình như trước kia ta có tên. Nhưng tên là gì ta không nhớ được nữa !
Thương Khuynh nghe không rõ Linh Đàm lẩm bẩm cái gì, hắn nói:
- Hay là ta đặt tên cho ngươi.
Linh Đàm gật đầu:
- Được.
Thương Khuynh suy nghĩ một lúc, cuối cùng đặt tên:
- Gọi ngươi là, Linh Đàm đi. Còn đoá hoa chưa nở kia. Tên Linh Vân !
Linh Đàm nghe hai chữ "Linh Đàm" trong lòng vô cùng ấn tượng, cuối cùng chấp thuận cái tên Linh Đàm này
.....
Có những lúc Nhã Yên đưa Thương Khuynh đi đâu đó dạo chơi, Linh Đàm nhìn hai người họ thật giống một đôi. Một người Ma Tộc, và một người Thần Tộc nếu yêu nhau thật thì sẽ thế nào !
Kết giới của Thương Khuynh tạo ra chỉ ngăn người khác lại gần, nhưng nắng mưa lại không hề được che chắn. Nhìn đoá hoa tên Linh Vân yếu ớt, bị những hạt mưa xô xuống, Linh Đàm không đành lòng, đưa chiếc lá nhỏ lên che chắn cho Linh Vân. Cảm thấy hai chiếc lá bé nhỏ không đủ để che chắn, Linh Đàm vươn người ra, cả đoá hoa đang nở rộ che chắn cho một nụ hoa còn chưa nở.
Thương Khuynh đứng từ xa nhìn thấy thế vô cùng hài lòng, hoa tinh Linh Đàm này cũng có lòng nhân ái, bảo vệ muội muội yếu ớt.
Danh sách chương