Nhóm dịch: Bánh Bao

Tiếc rằng cô chỉ có một mình, nếu có hai người, thì không phải có thể đi đầu đến đường tây xem sao? Điền Tâm lôi kéo Điền Tiểu Long chen vào trong.

Điền Tiểu Long không muốn chen chúc theo Điền Tâm, bởi vì cậu bé phát hiện gần mặt đất dễ dàng chen chúc một chút.

Cậu nằm trên mặt đất, chui vào trong khe chân của người lớn.

Điền Tâm quay đầu lại nhìn, không nhìn thấy Điền Tiểu Long thì bị dọa cho run rẩy, tưởng rằng đứa nhỏ này bị lạc rồi.

Đang muốn đi về, thì lại thấy cậu bé chui vào trong khe chân người lớn, cô định kéo cậu đứng lên.

Chỉ thấy trước mặt nhóc con có hai tờ mười đồng rải rác.

Thiếu gì có cái đó! Bánh nướng nhà Lưu Nhất Thủ có rồi đây!

Điền Tiểu Long cũng phát hiện hai mươi đồng, cậu bé phản ứng rất nhanh nắm chặt trong tay.

Trái tim nhỏ bé của Điền Tiểu Long đập nhanh lên, cũng không chui về phía trước, mà từ khe hở một chân lui về phía sau.

Trái tim nhỏ bé của Điền Tâm cũng đập thình thịch, cô từ trong đám người chen ra.



Hai mươi đồng đó, trong thời đại này đúng là có giá trị.

Hai chị em với mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trên trán chảy ra mồ hôi, bốn con mắt nhìn nhau, nhất trí lộ ra tám cái răng.

“Hì hì, ăn bánh nướng đi.”

Sắp đến trước bàn bày bánh nướng của nhà họ Lưu, hai chị em nhìn thấy Điền Tam Hoa.

Còn có đứa con trai út của cô ta —— Cẩu Tiểu Phúc đứng ở trong đội ngũ trước hàng dài dằng dặc kia

Hai kẻ kia đang xếp hàng nhất định là để mua bánh.

Điền Tam Hoa xếp thứ ba, theo thứ tự lấy tên, phía trên có Điền Đại Ngưu, Điền Đại Hổ.

Nhìn thấy anh họ, Điền Tiểu Long vô cùng vui vẻ, lúc chạy tới không quên vẫy vẫy cánh tay nhỏ: “Cô, anh họ Phúc.”

Cẩu Tiểu Phúc và Điền Tiểu Long cùng tuổi nhưng lớn hơn Điền Tiểu Long ba tháng.

Hai đứa trẻ bằng tuổi nhau, tính cách hợp nhau, mối quan hệ tốt hơn.

“Tiểu Long, sao em lại tới đây? Em đến nhà để gặp anh à?”

Khi Cẩu Tiểu Phúc nhìn thấy Điền Tiểu Long cũng vô cùng cao hứng, chạy tới nghênh đón.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện