Dù cô đến vào buổi tối, trong không gian đa số là ban ngày.
Sáng nay đến đã thấy lúa mì không còn nữa, bị A Ly thu vào hang.
Cô đi đến hang, nhìn thấy một ngọn núi nhỏ bằng hạt lúa. Cô còn nhìn thấy hai con gà rừng đã lột lông và mổ ruột.
Nước miếng của cô suýt chảy ra, đó là A Ly chu đáo chuẩn bị cho cô.
Cô mang gà rừng về bên suối thần rửa sạch. Nhìn xung quanh không thấy chỗ nào có cành khô.
Cô nghĩ nếu có một đống củi thì tốt biết bao, hôm nay có thể ở đây làm gà nướng ăn.
Tiếng nói vừa rơi, một đống củi xuất hiện trước mặt cô, cô vui sướng không tả được.
Cô đang vui vẻ, thì thấy một quả bóng lông xù nhảy vào lòng mình: "Chủ nhân, A Ly trở về rồi."
"Việc làm sao rồi?" Cô hỏi.
"A Ly ra tay, nhất định thành công. Ngày mai cả thônlàng sẽ biết chuyện xấu của cặp đôi chó chết kia." A Ly nói vui vẻ.
"A Ly giỏi quá, em chính là trợ thủ tốt của chị." Cô khen ngợi.
"Hi hi hi, sau này chủ nhân có việc gì cũng có thể nhờ A Ly giúp. A Ly đều làm được." A Ly rất hài lòng.
Sau khi Trương Văn Thanh đi khỏi chỗ cô, nói muốn đi tìm Chu Mỹ Lệ đối chiếu. Cô biết anh ta đi tìm Chu Mỹ Lệ mục đích là muốn cô ta im miệng phủ nhận quan hệ của họ, rửa sạch bản thân.
Trời đã tối, gia đình Chu Mỹ Lệ không thể để anh ta vào nhà, huống chi để anh ta và Chu Mỹ Lệ ở riêng một phòng.
Phong tục nông thôn thành thật chất phát đối với chuyện nam nữ này vẫn rất bảo thủ. Trương Văn Thanh muốn gặp Chu Mỹ Lệ chỉ có thể trèo cửa sổ.
Hai người đều máu nóng, ở riêng một phòng nhất định sẽ làm chuyện ấy.
Cô để A Ly đe dọa họ, để hàng xóm phát hiện ra gian tình của họ. Để danh tiếng của cặp đôi chó chết kia đổ bể. Cuối cùng bị ép cưới. Về thành phố cũng có điều kiện, nếu thanh niên trí thức trẻ cưới với thôn dân, lại thêm tên tuổi xấu, Trương Văn Thanh sẽ không bao giờ về được thành phố.
Bây giờ anh ta chắc chắn muốn chết đều có đi.
Tâm trạng cô thoải mái, nhìn A Ly lông xù, hôn lên trán nó một cái: "Hôm nay chúng ta làm gà nướng ăn, được không?"
"Được, nhưng mà em chưa ăn gà nướng bao giờ. Ngon không?" A Ly mở to mắt ngây thơ nhìn cô hỏi.
"Dĩ nhiên ngon, ngon hơn ăn sống nhiều."
"Thật không? A Ly chưa bao giờ ăn đồ chín. Mong quá." A Ly nhảy xuống đất lại nhảy lại.
Nó nhìn thấy đống củi trên đất, tò mò hỏi: "Chủ nhân, đống củi này từ đâu ra vậy?"
Hạ Thanh Thanh ngẩn ngơ, cô còn muốn hỏi nó nữa: "Chị cũng không biết. Chị chỉ là nghĩ nếu có một đống củi thì tốt biết bao, rồi thì nó xuất hiện. Đây là chuyện gì vậy?"
A Ly vui vẻ lại nhảy vào lòng cô: "Thật tốt, chủ nhân. Chị đã hợp nhất tinh thần với A Ly. Sau này chị ở trong không gian, A Ly có năng lực gì, chủ nhân là chị đều có."
Hạ Thanh Thanh không tin được hỏi: "Thật không?"
"Thật đấy. Chị có thể thử lại xem. Nghĩ đến đồ chị muốn đi."
Hạ Thanh Thanh nhìn xuống đất có gà và củi, còn cần bật lửa và muối.
Đợi một lúc hai thứ này đều không xuất hiện, cô thất vọng nhìn A Ly: "Chị muốn muối và bật lửa, sao không có vậy?"
A Ly vỗ vào đầu mình: "Ôi, em quên nói cho chị biết rồi. Chị muốn đồ phải là đồ trong không gian. Như bật lửa và muối, đó là đồ ở ngoài, núi Cửu Long không có."
"À, là như vậy à?"
"Ừm, Chị lại thử nghĩ đến đồ trong không gian xem."
Hạ Thanh Thanh nghĩ một chút: "Thế chị muốn một con gà rừng nữa."
Sáng nay đến đã thấy lúa mì không còn nữa, bị A Ly thu vào hang.
Cô đi đến hang, nhìn thấy một ngọn núi nhỏ bằng hạt lúa. Cô còn nhìn thấy hai con gà rừng đã lột lông và mổ ruột.
Nước miếng của cô suýt chảy ra, đó là A Ly chu đáo chuẩn bị cho cô.
Cô mang gà rừng về bên suối thần rửa sạch. Nhìn xung quanh không thấy chỗ nào có cành khô.
Cô nghĩ nếu có một đống củi thì tốt biết bao, hôm nay có thể ở đây làm gà nướng ăn.
Tiếng nói vừa rơi, một đống củi xuất hiện trước mặt cô, cô vui sướng không tả được.
Cô đang vui vẻ, thì thấy một quả bóng lông xù nhảy vào lòng mình: "Chủ nhân, A Ly trở về rồi."
"Việc làm sao rồi?" Cô hỏi.
"A Ly ra tay, nhất định thành công. Ngày mai cả thônlàng sẽ biết chuyện xấu của cặp đôi chó chết kia." A Ly nói vui vẻ.
"A Ly giỏi quá, em chính là trợ thủ tốt của chị." Cô khen ngợi.
"Hi hi hi, sau này chủ nhân có việc gì cũng có thể nhờ A Ly giúp. A Ly đều làm được." A Ly rất hài lòng.
Sau khi Trương Văn Thanh đi khỏi chỗ cô, nói muốn đi tìm Chu Mỹ Lệ đối chiếu. Cô biết anh ta đi tìm Chu Mỹ Lệ mục đích là muốn cô ta im miệng phủ nhận quan hệ của họ, rửa sạch bản thân.
Trời đã tối, gia đình Chu Mỹ Lệ không thể để anh ta vào nhà, huống chi để anh ta và Chu Mỹ Lệ ở riêng một phòng.
Phong tục nông thôn thành thật chất phát đối với chuyện nam nữ này vẫn rất bảo thủ. Trương Văn Thanh muốn gặp Chu Mỹ Lệ chỉ có thể trèo cửa sổ.
Hai người đều máu nóng, ở riêng một phòng nhất định sẽ làm chuyện ấy.
Cô để A Ly đe dọa họ, để hàng xóm phát hiện ra gian tình của họ. Để danh tiếng của cặp đôi chó chết kia đổ bể. Cuối cùng bị ép cưới. Về thành phố cũng có điều kiện, nếu thanh niên trí thức trẻ cưới với thôn dân, lại thêm tên tuổi xấu, Trương Văn Thanh sẽ không bao giờ về được thành phố.
Bây giờ anh ta chắc chắn muốn chết đều có đi.
Tâm trạng cô thoải mái, nhìn A Ly lông xù, hôn lên trán nó một cái: "Hôm nay chúng ta làm gà nướng ăn, được không?"
"Được, nhưng mà em chưa ăn gà nướng bao giờ. Ngon không?" A Ly mở to mắt ngây thơ nhìn cô hỏi.
"Dĩ nhiên ngon, ngon hơn ăn sống nhiều."
"Thật không? A Ly chưa bao giờ ăn đồ chín. Mong quá." A Ly nhảy xuống đất lại nhảy lại.
Nó nhìn thấy đống củi trên đất, tò mò hỏi: "Chủ nhân, đống củi này từ đâu ra vậy?"
Hạ Thanh Thanh ngẩn ngơ, cô còn muốn hỏi nó nữa: "Chị cũng không biết. Chị chỉ là nghĩ nếu có một đống củi thì tốt biết bao, rồi thì nó xuất hiện. Đây là chuyện gì vậy?"
A Ly vui vẻ lại nhảy vào lòng cô: "Thật tốt, chủ nhân. Chị đã hợp nhất tinh thần với A Ly. Sau này chị ở trong không gian, A Ly có năng lực gì, chủ nhân là chị đều có."
Hạ Thanh Thanh không tin được hỏi: "Thật không?"
"Thật đấy. Chị có thể thử lại xem. Nghĩ đến đồ chị muốn đi."
Hạ Thanh Thanh nhìn xuống đất có gà và củi, còn cần bật lửa và muối.
Đợi một lúc hai thứ này đều không xuất hiện, cô thất vọng nhìn A Ly: "Chị muốn muối và bật lửa, sao không có vậy?"
A Ly vỗ vào đầu mình: "Ôi, em quên nói cho chị biết rồi. Chị muốn đồ phải là đồ trong không gian. Như bật lửa và muối, đó là đồ ở ngoài, núi Cửu Long không có."
"À, là như vậy à?"
"Ừm, Chị lại thử nghĩ đến đồ trong không gian xem."
Hạ Thanh Thanh nghĩ một chút: "Thế chị muốn một con gà rừng nữa."
Danh sách chương