Màn trình diễn của Mộc Hạ bắt đầu, dáng vẻ bước lên sân khấu của cậu vô cùng tự tin. Phía sau cánh gà còn có Bối Nguyệt đang chờ cậu quay lại, trong mắt mọi người cậu là một người không chịu thua trước khó khăn. Không có bất kỳ điều gì có thể làm cậu tuyệt vọng, vậy nên màn trình diễn hôm nay cậu sẽ làm thật tốt. (1
Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, Mộc Hạ chụm hai tay lại với nhau cả người khom xuống theo chuyển động của tay. Khi nhịp điệu vào bài thì một cánh tay của cậu đưa lên chân cũng theo đó bắt chéo lại. Dưới ánh đèn rực rỡ Mộc Hạ cành toả sáng lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời đêm, bộ trang phục Bối Nguyệt chọn cho cậu có tông màu trắng và xanh lá.
Phía dưới tuy là một chiếc quần rộng nhưng theo từng động tác uyển chuyển của Mộc Hạ thì nó xèo rộng ra như một chiếc váy. Cậu thật xinh đẹp, đẹp đến mức người ta chỉ muốn đắm chìm. Bài nhạc nhanh chóng kết thúc, Mộc Hạ thở vài hơi lấy sức sau đó cúi chào ban giám khảo. Cả khán đài im lặng như tờ, bỗng Bối Nguyệt đứng sau cánh gà nhanh chóng bắt lại nhịp mà vỗ tay. Cứ như thế mà mọi người cũng bất giác thoát ly khỏi điệu múa kia, cả khán phòng tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Hoàng Nhạc ngồi trên ghế cũng phải đứng dậy, ánh mắt anh sáng chói. Nụ cười tươi không kiểm soát được mà bất giác lộ ra. Náo loạn một lúc lâu thì cũng đến phần chấm điểm và nhận xét của khán giả. Phía sau không còn bất kỳ màn trình diễn nào nữa vì cậu chính là thí sinh cuối cùng của ngày hôm nay
rôi.
"Chúng tôi rất lấy làm ngạc nhiên với tất cả các bạn"- Cố Như Hoa
"Hôm nay, ở đây có hai thí sinh làm tôi rất ấn tượng. Màn trình diễn của hai bạn quả là xuất sắc, tôi đã được một phen mở mang tầm mắt đấy"-Hồng Minh Tâm
"Quả là tuổi trẻ tài cao, năng lượng sống và nhiệt huyết của các bạn thật đáng ngưỡng mộ"-Dương Nghiêm Tinh
"Tôi phải thừa nhận rằng hai thí sinh này rất nổi bật và vượt trội, chúc mừng hai bạn Hoàng Nhạc và Mộc Hạ. Hai bạn chính là người có số điểm cao nhất ngày hôm nay, số phiếu bầu của các bạn đã vượt xa những dự tính của chúng tôi và tổ chương trình. Các bạn rất được lòng khán giả, mong rằng các bạn sẽ tiếp tục cố gắng để đem đến những màn trình diễn tốt hơn"-Thương Phiệt Quân
Hoàng Nhạc và Mộc Hạ nghe vậy liền cúi đầu 90° mà cảm ơn lời khen của ban giám khảo, có khen thì cũng phải có chê. Nhưng nhìn chung thì cũng không có gì nhiều, chỉ cần khắc phục là được.
Vất vả quá đi, cậu và Bối Nguyệt cùng nhau đi ăn lẩu. Khi đến quán lẩu những khuôn mặt thân quen ngày ấy đều có mặt đông đủ, bọn họ không nói gì chỉ ôm chầm lấy nhau. Khoảng thời gian xa cách này thật dài.
"Được rồi đó bây, mau ngồi xuống thôi"-Lê Khiết
"Gọi món gì chưa đấy?"-Bối Nguyệt
"Tụi tao gọi rồi, vẫn như cũ mà. Tụi tao nhớ kỹ lắm, yên tâm"-Danh Quỳnh
"Màn trình diễn hôm nay của Hạ Hạ đúng là rất đẹp"- Khiết Băng
"Đúng đúng, đẹp đến mức tao không rời mắt khỏi sân khấu được luôn ấy. Lúc bất giác quay ra thấy đám này bịt kín mặt mũi ngồi ở đó tạo sốc vãi"-Trương Nguyên
"Không hẹn mà cùng gặp, chúng ta vẫn tâm linh tương thông như hồi đó"-Hàn Vũ
"Xa nhau lâu vậy nhớ chết mất, không cần nói đi đâu cũng biết trốn quen này hehe"-Thư Khoa
"Khoa Khoa nhà tao nói rất đúng, nên hôm nay ăn uống thả ga đi"-Chúc Thành
"Ăn đi, tạo mời. Bây đừng lo"-Hàn Phong
"Quả là đại gia, chi tiền rất hào phóng"-Mộc Hạ
Mọi người bất giác nhìn nhau cười, mùi vị của lẩu cay năm đó không thay đổi gì. Ăn vô cùng ngon, tuy thành công nhưng trốn quen xưa vẫn là tuyệt nhất. Tuyệt hơn cả là ta vẫn có nhau.
Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, Mộc Hạ chụm hai tay lại với nhau cả người khom xuống theo chuyển động của tay. Khi nhịp điệu vào bài thì một cánh tay của cậu đưa lên chân cũng theo đó bắt chéo lại. Dưới ánh đèn rực rỡ Mộc Hạ cành toả sáng lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời đêm, bộ trang phục Bối Nguyệt chọn cho cậu có tông màu trắng và xanh lá.
Phía dưới tuy là một chiếc quần rộng nhưng theo từng động tác uyển chuyển của Mộc Hạ thì nó xèo rộng ra như một chiếc váy. Cậu thật xinh đẹp, đẹp đến mức người ta chỉ muốn đắm chìm. Bài nhạc nhanh chóng kết thúc, Mộc Hạ thở vài hơi lấy sức sau đó cúi chào ban giám khảo. Cả khán đài im lặng như tờ, bỗng Bối Nguyệt đứng sau cánh gà nhanh chóng bắt lại nhịp mà vỗ tay. Cứ như thế mà mọi người cũng bất giác thoát ly khỏi điệu múa kia, cả khán phòng tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Hoàng Nhạc ngồi trên ghế cũng phải đứng dậy, ánh mắt anh sáng chói. Nụ cười tươi không kiểm soát được mà bất giác lộ ra. Náo loạn một lúc lâu thì cũng đến phần chấm điểm và nhận xét của khán giả. Phía sau không còn bất kỳ màn trình diễn nào nữa vì cậu chính là thí sinh cuối cùng của ngày hôm nay
rôi.
"Chúng tôi rất lấy làm ngạc nhiên với tất cả các bạn"- Cố Như Hoa
"Hôm nay, ở đây có hai thí sinh làm tôi rất ấn tượng. Màn trình diễn của hai bạn quả là xuất sắc, tôi đã được một phen mở mang tầm mắt đấy"-Hồng Minh Tâm
"Quả là tuổi trẻ tài cao, năng lượng sống và nhiệt huyết của các bạn thật đáng ngưỡng mộ"-Dương Nghiêm Tinh
"Tôi phải thừa nhận rằng hai thí sinh này rất nổi bật và vượt trội, chúc mừng hai bạn Hoàng Nhạc và Mộc Hạ. Hai bạn chính là người có số điểm cao nhất ngày hôm nay, số phiếu bầu của các bạn đã vượt xa những dự tính của chúng tôi và tổ chương trình. Các bạn rất được lòng khán giả, mong rằng các bạn sẽ tiếp tục cố gắng để đem đến những màn trình diễn tốt hơn"-Thương Phiệt Quân
Hoàng Nhạc và Mộc Hạ nghe vậy liền cúi đầu 90° mà cảm ơn lời khen của ban giám khảo, có khen thì cũng phải có chê. Nhưng nhìn chung thì cũng không có gì nhiều, chỉ cần khắc phục là được.
Vất vả quá đi, cậu và Bối Nguyệt cùng nhau đi ăn lẩu. Khi đến quán lẩu những khuôn mặt thân quen ngày ấy đều có mặt đông đủ, bọn họ không nói gì chỉ ôm chầm lấy nhau. Khoảng thời gian xa cách này thật dài.
"Được rồi đó bây, mau ngồi xuống thôi"-Lê Khiết
"Gọi món gì chưa đấy?"-Bối Nguyệt
"Tụi tao gọi rồi, vẫn như cũ mà. Tụi tao nhớ kỹ lắm, yên tâm"-Danh Quỳnh
"Màn trình diễn hôm nay của Hạ Hạ đúng là rất đẹp"- Khiết Băng
"Đúng đúng, đẹp đến mức tao không rời mắt khỏi sân khấu được luôn ấy. Lúc bất giác quay ra thấy đám này bịt kín mặt mũi ngồi ở đó tạo sốc vãi"-Trương Nguyên
"Không hẹn mà cùng gặp, chúng ta vẫn tâm linh tương thông như hồi đó"-Hàn Vũ
"Xa nhau lâu vậy nhớ chết mất, không cần nói đi đâu cũng biết trốn quen này hehe"-Thư Khoa
"Khoa Khoa nhà tao nói rất đúng, nên hôm nay ăn uống thả ga đi"-Chúc Thành
"Ăn đi, tạo mời. Bây đừng lo"-Hàn Phong
"Quả là đại gia, chi tiền rất hào phóng"-Mộc Hạ
Mọi người bất giác nhìn nhau cười, mùi vị của lẩu cay năm đó không thay đổi gì. Ăn vô cùng ngon, tuy thành công nhưng trốn quen xưa vẫn là tuyệt nhất. Tuyệt hơn cả là ta vẫn có nhau.
Danh sách chương