THÔNG TIN TRUYỆN:

- Tác giả: Khanh Ẩn
- Thể loại: Ngôn Tình , Xuyên Không , Cổ Đại , Ngược
- Số chương: 113
- Lượt xem: 11.262
- Trạng thái: Full
Xiềng Xích (Gông Xiềng)
Bạn đang đọc bộ truyện full Xiềng Xích (Gông Xiềng) của tác giả Khanh Ẩn tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, ngược luyến, cường thủ hào đoạt, xuyên không, kiếp trước kiếp này, thị giác nữ chủ, SE, OE
Editor: Như Mộc Xuân Phong
Bìa: Củ Cải Nhỏ Xíu
Nhân vật chính: Lâm Uyển, Tấn Trừ
Tình trạng bản gốc: Hoàn 112 chương chính văn + 24 chương ngoại truyện (đang tiến hành edit)
Ý chính: phản phong kiến, phản chuyên chế, phản chế độ nam tôn nữ ti. Chủ trương không sợ cường quyền, theo đuổi lý tưởng tự do.
Văn án
Nàng bị trói buộc, nàng mất tự do, xiềng xích của hắn quấn quanh thân, hắn điên cuồng muốn đòi nợ, muốn nàng bồi thường.
Năm Vĩnh Xương thứ 20, Lâm Uyển thành phu nhân nhà người đã năm năm, Trấn Nam Vương tạo phản.
Thế tử Tấn Trừ, con của Trấn Nam Vương, người chỉ huy phản quân trăm vạn người, xuôi theo phương bắc, tiếp cận kinh thành.
Cũng trong năm đó, phòng thủ của kinh đô bị phá tan, thiên tử băng hà, Trấn Nam vương thành đế, đổi niên hiệu thành Kiến Võ.
Kiến Võ năm thứ hai, Thái tử gia nhiều lần ra vào Giáo Phường Ti, mỗi lần sẽ đều nghỉ ngơi trong một căn phòng một hai canh giờ, sau khi hắn mang sắc mặt như thường, mũ mão chỉnh tề đi ra, thì có nô bộc cẩn thận đi vào, cho người bên trong phòng uống thuốc.
Dần dà, nô bộc có phần mềm lòng thương hại nữ nhân trong phòng kia. Người kia đã từng là đích nữ của Trường Bình hầu cao cao tại thượng, người kia đã từng là Ngự Sử phu nhân cao quý, bây giờ lại lưu lạc thành thế này.
Nếu có người hiểu rõ sự tình ở đây, có lẽ sẽ cảm thán một câu: Nếu ban đầu nàng chết trong ngày phá thành ấy, có lẽ Thái tử gia còn có thể nhớ đến vài phần tốt của nàng, nhưng hôm nay nàng vẫn đứng sờ sờ ở đây, điều này chắc chắn là cái gai trong mắt Thái tử gia.
***
"Nàng rời khỏi hắn là giải thoát, là tự tại, nhưng hắn không có nàng lại như con thú đọa đày vực sâu, vùng vẫy không lối thoát."
Editor: Như Mộc Xuân Phong
Bìa: Củ Cải Nhỏ Xíu
Nhân vật chính: Lâm Uyển, Tấn Trừ
Tình trạng bản gốc: Hoàn 112 chương chính văn + 24 chương ngoại truyện (đang tiến hành edit)
Ý chính: phản phong kiến, phản chuyên chế, phản chế độ nam tôn nữ ti. Chủ trương không sợ cường quyền, theo đuổi lý tưởng tự do.
Văn án
Nàng bị trói buộc, nàng mất tự do, xiềng xích của hắn quấn quanh thân, hắn điên cuồng muốn đòi nợ, muốn nàng bồi thường.
Năm Vĩnh Xương thứ 20, Lâm Uyển thành phu nhân nhà người đã năm năm, Trấn Nam Vương tạo phản.
Thế tử Tấn Trừ, con của Trấn Nam Vương, người chỉ huy phản quân trăm vạn người, xuôi theo phương bắc, tiếp cận kinh thành.
Cũng trong năm đó, phòng thủ của kinh đô bị phá tan, thiên tử băng hà, Trấn Nam vương thành đế, đổi niên hiệu thành Kiến Võ.
Kiến Võ năm thứ hai, Thái tử gia nhiều lần ra vào Giáo Phường Ti, mỗi lần sẽ đều nghỉ ngơi trong một căn phòng một hai canh giờ, sau khi hắn mang sắc mặt như thường, mũ mão chỉnh tề đi ra, thì có nô bộc cẩn thận đi vào, cho người bên trong phòng uống thuốc.
Dần dà, nô bộc có phần mềm lòng thương hại nữ nhân trong phòng kia. Người kia đã từng là đích nữ của Trường Bình hầu cao cao tại thượng, người kia đã từng là Ngự Sử phu nhân cao quý, bây giờ lại lưu lạc thành thế này.
Nếu có người hiểu rõ sự tình ở đây, có lẽ sẽ cảm thán một câu: Nếu ban đầu nàng chết trong ngày phá thành ấy, có lẽ Thái tử gia còn có thể nhớ đến vài phần tốt của nàng, nhưng hôm nay nàng vẫn đứng sờ sờ ở đây, điều này chắc chắn là cái gai trong mắt Thái tử gia.
***
"Nàng rời khỏi hắn là giải thoát, là tự tại, nhưng hắn không có nàng lại như con thú đọa đày vực sâu, vùng vẫy không lối thoát."
Chương mới nhất được cập nhật
Chương 113: Lời kếtChương 112: Kết thúc chính vănChương 111: Ta chờ ngườiChương 110: Mười nămChương 109: Thời gian
Danh sách chương
- Chương 1: Có lẽ nàng đã sai
- Chương 2: Nàng không nên hy vọng xa vời
- Chương 3: Ta muốn công khai
- Chương 4: Ta cho huynh một kinh ngạc
- Chương 5: Có nghĩa là gì
- Chương 6: Vừa ý người nào
- Chương 7: Hạ lễ
- Chương 8: Thật lòng muốn cắt đứt với ta
- Chương 9: Không, nàng thích
- Chương 10: Ứng đối
- Chương 11: Chia tay đi
- Chương 12: Huynh bắt buộc phải vậy sao?
- Chương 13: Nực cười biết bao
- Chương 14: Gần đây có động tĩnh gì?
- Chương 15: Đề thân
- Chương 16: Viếng thăm
- Chương 17: Tạm thời tiếp kiến trước
- Chương 18: Trấn Nam vương
- Chương 19: Tuyệt đối không dám làm càn
- Chương 20: Giằng co (1)
- Chương 21: Giằng co (2)
- Chương 22: Chấm dứt từ đây
- Chương 23: Vừa ấm vừa lạnh
- Chương 24: Đại hôn
- Chương 25: Cuộc sống ở Phù gia
- Chương 26: Tiết Trung Thu
- Chương 27: Một năm nay
- Chương 28: Năm Vĩnh Xương mười chín
- Chương 29: Thời buổi rối ren
- Chương 30: Triều cục
- Chương 31: Tin tức
- Chương 32: Ác mộng
- Chương 33: Đại quân lên Bắc
- Chương 34: Đường lui
- Chương 35: Thành phá
- Chương 36: Ráng chiều như máu
- Chương 37: Giáo Phường Ti
- Chương 38: Mọi sự trù tính
- Chương 39: Trong sạch
- Chương 40: Đối chọi
- Chương 41: Chỉ có hắn
- Chương 42: Giữ vì ai
- Chương 43: Điện hạ nói rất đúng
- Chương 44: Tại sao
- Chương 45: Thăm dò
- Chương 46: Phương thuốc
- Chương 47: Tình cảm gì
- Chương 48: Vẫn còn tình cảm
- Chương 49: Làm ngoại thất của người
- Chương 50: Đây là điều ngươi muốn?
- Chương 51: Đã quên chưa?
- Chương 52: Chấp nhận
- Chương 53: Là vì sao?
- Chương 54: Đêm gột sạch đất trời
- Chương 55: Chuyện cũ
- Chương 56: Mặt biển
- Chương 57: Hà cớ đuổi tận giết tuyệt
- Chương 58: Kết cục an bài cho ngươi
- Chương 59: Còn muốn thế nào
- Chương 60: Cố gắng nhẫn nại
- Chương 61: Thay đổi rồi
- Chương 62: Ta có thể làm được
- Chương 63: Trở lại làm A Uyển
- Chương 64: Kỳ hạn
- Chương 65: Nhạt như nước ốc
- Chương 66: Thuyết khách
- Chương 67: Nhìn ra cái gì?
- Chương 68: Vì sao nàng không thể?
- Chương 69: Không coi ta ra gì
- Chương 70: Đón dâu
- Chương 71: Dùng tốt không
- Chương 72: Không làm được chính nhân quân tử
- Chương 73: Mục đích thực sự
- Chương 74: Sẽ như ý nguyện
- Chương 75: Bách Hoa yến
- Chương 76: Nghi ngờ
- Chương 77: Sự khác thường của nàng
- Chương 78: Biết nàng nhẫn tâm
- Chương 79: Có lẽ là mệnh của nàng
- Chương 80: Tính toán
- Chương 81: Viên mãn của hắn
- Chương 82: Âm mưu? Dương mưu?
- Chương 83: Chốn thị phi
- Chương 84: Phải đau đớn bao nhiêu
- Chương 85: Vì tốt cho ngươi
- Chương 86: Ba điều hối hận
- Chương 87: Kinh thành và Giang Nam
- Chương 88: Dù ngàn khó vạn khổ
- Chương 89: Cam và khổ
- Chương 90: Dục Chương cung
- Chương 91: Quỹ đạo vận mệnh
- Chương 92: Hương hoa quế tháng tám
- Chương 93: Năm Kiến Nguyên thứ ba
- Chương 94: Còn sống
- Chương 95: Hóa ra A Uyển còn sống
- Chương 96: Sống tốt
- Chương 97: Đêm kinh hoàng
- Chương 98: Ta chọn ngươi
- Chương 99: Gặp trên đường
- Chương 100: Thẩm Văn Sơ