Lông mày nam tử nhíu lại, nhàn nhạt nói một câu: "Dù sao ngươi sớm muộn gì cũng là người của ta......"

Rồi sau đó, hung hăng ngăn chặn nữ tử lại.......

Tay Tô Cẩm Lý để chỗ nào, làm cho toàn thân Dương Xuyến Xuyến giống như là tràn ngập hoảng sợ.

Liều mạng, muốn tránh thoát, lại bị nam tử hung hăng áp chế.

Không có cách nào nhúc nhích.

Giống như là, rơi vào trong lưới sơn dương.

Chờ nam nhân ức hiếp.

Nữ tử cao ngạo, lần đầu tiên cảm thấy được tôn nghiêm chính mình vỡ rồi.

Thân thể run rẩy, thì thào thấp giọng thét chói tai:

"Buông ra, buông ra - - "

Tô Cẩm Lý nghe thấy âm thanh kia, đáy mắt có ý châm chọc càng thêm đặc hơn rồi.

Không phải vẫn rất cao ngạo à? Không phải vẫn là không coi ai ra gì à?

Không phải chính mình vẫn cực kỳ chán ghét nàng à?

Rốt cục, nàng ở dưới thân thể mình, cầu xin tha thứ như vậy......

Nhưng, vì sao, đáy lòng, vẫn lại là muốn chinh phục hoàn toàn dục vọng của nữ tử này?

Là bởi vì chính mình dùng thủ đoạn ghê tởm như vậy, đối phó nàng......

Hay là bởi vì chính mình tận mắt thấy Tô Cảnh Lương đến, trong lòng không lý do gì lại hoảng loạn......

Hay là giả, chỉ đơn giản là vì Tô Sơ Tâm?

Nhưng, thật sự vì Tô Sơ Tâm, chính mình vì sao, lại tức giân như vậy?

Tức giận như vậy, giống như là, chính mình đã thích gì đó......

Giống như bị người khác nhìn trộm!

Ồn ào......

Chính mình tại sao có thể có ý nghĩ như vậy?

Tim của mình, đều là Sơ Tâm......

"Ngươi không biết là chậm sao?"

Nhất thời, mắt Tô Cẩm Lý sang lên, đột nhiên trầm xuống

"Chuyện tới bây giờ, nói thật cho ngươi biết cũng không sao, cho dù là không nói, ngươi cũng sẽ biết!"

"Đáy lòng bổn vương, chỉ có nữ nhân tên Sơ Tâm, cho dù là cưới ngươi, trong lòng bổn vương cũng chỉ có Sơ Tâm......"

"Huống chi, hiện tại, Tô Cảnh Lương, hắn đối với ngươi có chút tình cảm, bổn vương quyết định, mười ngày sau, đúng giờ sẽ cưới ngươi sẽ......"

"Ngươi tốt nhất, thành thật ở trong vương phủ, làm vương phi nương nương của ngươi,đừng tự tý, muốn thông đồng với Tô Cảnh Lương......"

"Vì Sơ Tâm, bổn vương bất kể cái gì đều có thể làm!"

"Vì nàng, ta có thể phụ người trong thiên hạ, chỉ riêng nàng sẽ không phụ bạc......"

"Ta đây đáng chết sao?"Đáy lòng Dương Xuyến Xuyến không lí do tức giận, dựa vào cái gì? 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện