- Lôi Chủ? Khi hai chữ ấy thốt ra khỏi miệng Thất Vương Điện, tất cả đều sững người, ánh mắt kinh dị nhìn về phía xa. Thế giới lôi đình uỳnh uỳnh ập tới, bên trong là một thân ảnh to lớn, chân giẫm lôi điện, bước một cái đã xa vạn trượng.

Lâm Động cũng chấn động khi nhìn thấy thân ảnh đó, vị này chính là Lôi Chủ, một trong Bát Chủ Viễn Cổ mà Viêm Chủ nói sao?

Tốc độ của thân ảnh đó cực nhạnh, khi tiếng sấm vang lên hắn còn ở phía chân trời, nhưng tiếng sấm vừa dứt thì đã thấy lôi quang trên bầu trời ngưng tụ, một thân ảnh hiện ra trước mặt mọi người.

Lúc này bọn Lâm Động mới nhìn rõ, người vừa xuất hiện thân hình cao lớn, ở độ tuổi trung niên, mái tóc ngắn màu bạc, dáng người thô kệch, dưới hàng lông mày rậm rạp là đôi mắt lôi điện. Trong mắt tràn ngập sự lạnh lùng, nghiêm trang và cuồng bạo. Trên đôi cánh tay để trần là hoa văn lôi đình, phát ra thứ năng lượng cuồng bạo như ẩn như hiện, khiến cả trời đất rung chuyển.

Uỳnh uỳnh!

Lôi đình ngày một dày đặc, đôi mắt ngài dừng lại trên người Thất Vương Điện, một thứ áp lực khó lòng hình dung.

- Ta đang tìm các ngươi khắp nơi, không ngờ các ngươi lại dám lộ diện.

Ngài nhìn Thất Vương Điện chăm chăm, giọng nói trầm thấp tựa tiếng sấm rền vang, đến không khí cũng chấn động dữ dội.

- Lôi Chủ, ngươi đúng là âm hồn bất tán!

Thất Vương Điện nhìn Lôi Chủ, sắc mặt tối lại, nghiến răng nói.

- Ta và các ngươi còn lời nào để nói sao?

Lôi Chủ bình thản nói, gương mặt ngài vẫn luôn lạnh lùng như vậy.

- Nếu đã tìm được các ngươi vậy thì ngươi hãy nói cho ta biết, những kẻ khác đang trốn đâu rồi?

Lôi Chủ nhìn Thất Vương Điện, trầm giọng nói.

- Hừ, ngươi vẫn thích huênh hoang như trước, dựa vào mình người mà đòi chống lại Ma Ngục? Nếu như thế thì liệu năm đó các ngươi có bị buộc chìm vào giấc ngủ hết như vậy không?

Thất Vương Điện cười khảy.

- Ít nhất thì ngươi vẫn chưa đủ tư cách nói với ta như vậy!

Lôi Chủ lạnh lùng, lôi quang lóe lên trong mắt, bàn tay to lớn nắm lại, chỉ thấy lôi quang ngưng tụ trong lòng bàn tay biến thành sáu của cầu sét to bằng nắm tay. Lôi quang chói lòa phát ra thứ năng lượng gần như hủy diệt.

- Vút!

Ngài không có chút khách khí nào, vung tay một cái, sáu quả cầu sét lập tức biến mất rồi ngay sau đó bắn ra từ không gian phía sau sáu người bọn Thất Vương Điện.

Thất Vương Điện vội vàng quay người lại, ma khí cuộn trào, bàn tay được bao phủ bởi Ma Hoàng Giáp tung quyền đấm lên những quả cầu sét kia.

Bùm!

Lôi quang điên cuồng bùng nổ, Thất Vương Điện hự một tiếng, thân thể bị đánh bật ra sau mấy trăm trượng, cả cánh tay đen sì, hẳn là nếu không phải có sự bảo hộ của Ma Hoàng Giáp thì chỉ một đòn công kích đó cũng đủ để phế tay hắn.

Á!!

Thất Vương Điện chặn được công kích nhưng năm tên Dị Ma Vương kia thì không có khả năng đó. Quả cầu sét bắn tới, ma khí trên người chúng gần như ngay lập tức vỡ vụn, lôi đình lực cuồng bạo bùng nổ trước mặt chúng, năm tên cùng kêu lên thảm thiết, thân thể nhanh chóng tan chảy dưới ánh lôi quang. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, năm cường giả Luân Hồi Cảnh đã bị Lâm Động một tay giết chết.

Cảnh tượng đó khiến Lâm Động kinh ngạc, hai thái trưởng lão của Hắc Ám Điện càng sững sờ há hốc mồm, thân thể run lên, thực lực đó gần như khiến người khác không còn dũng khí phản kháng nữa.

- Ngươi!

Thất Vương Điện thấy năm Dị Ma Vương nháy mắt đã bị Lôi Chủ xử lý, răng nghiến trèo trẹo, sát ý cuộn lên trong mắt.

- Giờ có thể nói những kẻ khác đang trốn ở đâu không? Đặc biệt là tên Thiên Vương Điện, hắn đã trốn hàng vạn năm rồi vẫn không chịu lộ diện sao?

Ánh mắt Lôi Chủ không hề có chút dao động nào, bình thản nói.

- Thiên Vương Điện?

Thất Vương Điện nghe thế, ánh mắt lộ vẻ chế giễu:

- Lôi Chủ, năm đó suýt nữa ngươi đã chết trong tay ngài, giờ còn dám tìm? Ta thấy ngươi hãy mời Băng Chủ ra đi thì hơn!

- Xem ra ngươi không muốn nói rồi…

Lôi Chủ lắc đầu, ánh mắt bỗng lóe sát ý kinh người, chân bước ra.

Đúng lúc ấy, đồng tử Thất Vương Điện co nhỏ, ma khí bùng nổ, thân hình biến thành hắc quang lùi nhanh về sau.

- Tốc độ của ngươi, quá chậm!

Hắn vừa lui về sau thì không gian phía sau đã bị rạch tan, Lôi Chủ hiện ra như quỷ mị, lôi quang cháy trên cánh tay, nắm đấm đánh mạnh lên lưng Thất Vương Điện.

Binh!

Thất Vương Điện thành đạo hắc quang rơi thẳng xuống khiến cả ngọn núi sụp đổ.

Lôi Chủ điểm tay trên không, một đạo lôi quang khủng bố đến cực điểm bắn thẳng xuống ngọn núi kia, đống đổ nát lập tức biến thành tro bủi, thân ảnh bên trong đó không kịp trốn, máu tươi bắn ra, mặt đất phía dưới thành một khe nứt sâu hun hút đến vạn trượng.

Thất Vương Điện vừa rồi còn khiến Lâm Động suýt nữa mất mạng, giờ trong tay Lôi Chủ lại thê thảm đến mức này.

Thất Vương Điện gắng gượng chống người dậy, ánh mắt thù hằn nhìn Lôi Chủ. Ma Hoàng Giáp trên ngươi hắn đã xuất hiện không ít vết lõm, thực lực hắn đã vượt qua hai tầng Luân Hồi Kiếp, nhưng Lôi Chủ từ lâu đã vượt qua ba tầng rồi. Nếu không phải có Ma Hoàng Giáp hộ thể thì hắn đã trọng thương lâu rồi.

- Bao năm rồi mà ngươi vẫn chỉ biết dựa vào cái mai rùa này thôi sao?

Lôi Chủ nhìn Thất Vương Điện lắc đầu:

- Ma Hoàng Giáp tuy lợi hại nhưng nếu ta muốn thì e là ngươi không giữ nổi mạng đâu.

Thất Vương Điện sắc mặt tối lại, hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn, chỉ thấy ma khí cuộn trào, thân thể hắn méo mó, biến thành mười mấy đạo thân ảnh bay đi theo bốn phương tám hướng.

Những thân ảnh này đều có khí tức giống nhau, thậm chí ma khí cũng như từ một khuôn đúc. RÕ ràng tất cả đều là Thất Vương Điện chứ không phải ảo ảnh.

Lôi Chủ bình thản nhìn Thất Vương Điện rồi bỗng nhiên biến mất.

Uỳnh!

Ngay khi Lôi Chủ biến mất, tiếng sấm sét từ phía xa vang lên, Lâm Động ngẩng lên thì thấy một đạo lôi quang nhanh như chớp xuất hiện trước một đạo hắc ảnh, một quyền đánh tan hắc ảnh rồi lại xuất hiện ở trước hắc ảnh khác.

Binh binh binh!

Lôi quang chói lòa, Lôi Chủ thi triển tốc độ khủng bố đến không thể hình dung nổi. Mười mấy đạo hắc ảnh kia chưa đi được bao xa đã bị đánh tan tành.

Bùm!

Đạo hắc ảnh cuối cùng cũng bị một quyền đánh tan, nhưng không nổ thành ma khí mà một thân thể bắn ra, máu tươi màu đen bắn tung tóe, rõ ràng chân thân của Thất Vương Điện đã bị đánh trúng.

- Muốn tháo chạy trước mặt ta sao, ngươi trở nên ngu xuẩn rồi à?

Lôi Chủ lạnh lùng nhìn Thất Vương Điện thê thảm dị thường, trong đôi mắt tràn ngập sát ý khiến người ta kinh hãi.

- Nếu ngươi không muốn nói thì cũng không còn tác dụng gì nữa, giết đi vậy, tránh làm ô nhiễm trời đất này.

Lôi Chủ nắm tay lại, chỉ thấy lôi đình vô tận ngưng tụ lại trên không trung, biến thành một đạo lôi ấn to hàng nghìn trượng, trên đó tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo vô tận.

Uỳnh!

Lôi ấn vừa thành hình, cũng không có bất cứ sự do dự nào, đem theo sức mạnh hủy diệt hung hăng ập xuống Thất Vương Điện, cả mặt đất sụt xuống thành một cái hố sâu hun hút.

Thất Vương Điện thấy công thế như vậy ánh mắt biến đổi, ma khí trào dâng chống lại lôi ấn, nhưng đứng trước lôi ấn đó ma khí trở nên quá mỏng manh.

Lôi ấn ngày một gần Thất Vương Điện hơn, hắn nghiến răng, mắt lóe hung quang.

Uỳnh!

Ngay khi lôi ấn sắp trấn áp được Thất Vương Điện thì không gian phía sau hắn đột nhiên nứt ra một khe hở lớn, một cánh tay ma hàng nghìn trượng thò ra chặn đứng lôi ấn rồi một chưởng đánh bay!

Biến cố này khiến mấy người Lâm Động giật mình, nhìn thì thấy trên cánh tay ma đó có một đạo hắc ảnh chắp tay sau lưng.

- Ha ha, Lôi Chủ, nhiều năm không gặp, hà tất phải mạnh tay thế?

Hắc ảnh kia nhìn Lôi Chủ cười.

- Ngũ Vương Điện?

Lôi Chủ nhìn hắc ảnh đó, đôi mắt có chút dao động:

- Cuối cùng cũng ra một kẻ khá khẩm chút!

- Lôi Chủ, ta biết ngươi lợi hại, nhưng nếu ta muốn cứu người đi thì ngươi không ngăn được đâu. Vì thế không cần thiết phải tốn công sức làm gì. Ngươi yên tâm, Ma Ngục và Bát Chủ Viễn Cổ các ngươi rồi cũng sẽ có một trận chiến thôi.

Ma ảnh đó khẽ cười, rồi hắn nhìn về phía Lâm Động:

- Ngươi chính là tên Lâm Động đó? Đúng là không đơn giản, không ngờ ngay Lão Thất cũng thất thủ, lần này coi như ngươi may mắn.

Dứt lời hắn vung tay, ma khí cuốn lấy Thất Vương Điện, không gian phía sau hắn lại vỡ ra.

- Hừ!

Lôi Chủ thấy vậy hừ lạnh một tiếng, tung ra một quyền, lôi đình biến thành con lôi sư khổng lồ hàng vạn trượng gầm thét đem theo sức mạnh cuồng bạo xông thẳng tới chỗ Ngũ Vương Điện.

- Hà hà, vẫn không khách khí như vậy, nhưng giờ không phải lúc động thủ với ngươi. Lôi Chủ, ngươi cứ đợi đi, lần này dị ma bọn ta sẽ nghịch chuyển trận chiến hàng vạn năm trước.

Ngũ Vương Điện vung tay, một bông ma liên khổng lồ nở bung chặn lôi sư lại, còn hắn thì rút lui vào trong khe nứt không gian, ma khí tan đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Lôi Chủ nhìn nơi Ngũ Vương Điện biến mất, cong tay búng một cái, một đạo lôi quang xuyên qua không gian rồi biến mất.

Xong ngài quay lại, nhìn Lâm Động rồi nói:

- Ngươi chính là Lâm Động mà Viêm Chủ nói, người nắm giữ Lôi Đình Tổ Phù hiện nay?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện