Hiện tại xảy ra tình huống như vậy, trước không nói Tiếu Khải Đức nghĩ như thế nào, tâm tình Sở Tô cũng cảm thấy rất vi diệu phức tạp, người mình thích nhiều năm như vậy mới tuần trước ở cùng mình, hiện tại lại cùng gia gia đối phương gặp mặt, hơn nữa đối phương còn là người quen của mình ở trên diễn đàn, một chút khúc nhạc dạo giảm sốc cũng không có, cảm giác này thật không thể càng vi diệu hơn.
Xem phản ứng vừa rồi của Tiếu lão gia tử phỏng chừng sẽ không lại gọi cậu đến bồi ông cùng đi chơi, hơn nữa dưới tình huống đó đối phương còn có thể ngăn chặn nỗi buồn của mình, không có từng mắt lạnh nhìn mình coi như là cho mình mặt mũi, cho dù không bài xích đồng tính luyến ái, nhưng cháu của mình giảo cơ lại là một chuyện khác, lấy tính tình lão gia tử, làm không tốt ngay lập tức trở về B thành thu thập hắn.
*
Lại nói đến bên kia Tiếu Thần cũng là bị mẹ mình hãm hại đầy mặt hắc tuyến, buổi trưa sắp tới giờ nghỉ gọi điện thoại cho hắn nói trong nhà có việc gấp bảo hắn nhanh chóng trở về nhà một chuyến, hắn cho rằng thật đã xảy ra chuyện gì rồi liền vội vội vàng vàng trở về nhà chính, nào biết lúc về đến nhà liền thấy một hình ảnh vui vẻ hòa thuận, còn chưa đi đến phòng khách chợt nghe thấy tiếng cười Diêu Tân Ngọc tâm tình vui vẻ, lúc đến gần còn nghe thấy giọng nữ xa lạ, hắn nhíu nhíu mày, đi tới.
“Chào thiếu gia.” Người giúp việc ở trong phòng khách thấy hắn đi vào liền lên tiếng chào hỏi, mọi người trong phòng khách đang ngồi sau khi nghe thấy tiếng chào đều quay đầu lại nhìn hắn, Diêu Tân Ngọc và Tiếu Ấu Ninh ngồi trên ghế sa lon, còn có một cô gái không biết tên, bộ dáng khoảng hai mươi mấy tuổi, tóc công chúa chải gọn gàng, sau khi thấy hắn ánh mắt sáng lên một cái.
“Ơ, A Thần đã về rồi à ~” Diêu Tân Ngọc mặt mày rạng rỡ kêu hắn một tiếng, hướng hắn ngoắc ngoắc tay, “Mau tới đây ngồi.”
Sau khi Tiếu Ấu Ninh thấy hắn âm thầm nháy mắt với hắn vài cái, gửi cho hắn một tin tức không tốt, cho dù cô không phát ám hiệu, nhìn loại tình huống hiện tại Tiếu Thần cũng đã đoán được là cái loại tình huống gì rồi, lập tức liền có ý nghĩ quay đầu bỏ đi, nhưng ở trước mặt người khác cũng không thể làm mất mặt mũi của mẹ mình được, chỉ có thể bất động thanh sắc đi tới, lúc hắn đi tới đến bên cạnh bà, cô gái ngồi ở bên cạnh Diêu Tân Ngọc đứng lên, hướng hắn nở nụ cười rực rỡ, giọng mang theo mừng rỡ kêu một câu, “A Thần.”
Tiếu Thần: “…” Không cần gọi thân mật như vậy a, lão bà Tô Tiểu Quai nhà tôi cũng không có gọi tên tôi thân mật đến như vậy, cô họ gì? Cô gái biểu tình vốn vui mừng sau khi nhìn thấy ánh mắt hắn nhíu mày xa lạ rõ ràng sửng sốt, biểu tình lập tức có chút nhảy loạn, hơi ủy khuất nhìn hắn, “Anh không nhớ em sao?”
Diêu Tân Ngọc sau khi nhìn thấy cũng đứng lên, trấn an vỗ vỗ tay của cô gái, ánh mắt oán trách liếc nhìn Tiếu Thần, trách cứ nói, “A Thần con là chuyện gì xảy ra, ngay cả Thanh Thanh cũng không nhớ sao, con còn từng ôm qua nó nha!”
Cung Thanh Thanh nghe bà nói như vậy càng thêm ủy khuất nhìn Tiếu Thần, khi còn bé Tiếu Thần còn từng ôm qua cô nha, bây giờ ngay cả cô là ai cũng không nhận ra.
Lúc này Tiếu Thần mới nhớ tới thì ra là bé con Cung gia Cung Thanh Thanh, bất quá cái chuyện đã từng ôm qua cô này thật là oan uổng hắn, Cung gia cùng Tiếu gia là thế giao (mấy đời thân thiết với nhau), lúc Cung Thanh Thanh còn nhỏ có cùng gia gia nhà cô đến Tiếu gia chơi, khi đó cô mới năm tuổi, cứng rắn ôm chân của mình không chịu buông tay, hai nhà còn nói đùa chờ hai đứa lớn lên liền kết làm thông gia, trời biết hắn một chút cũng không có hứng thú, kể từ sau lần đó Cung Thanh Thanh giống như là quấn lấy hắn, ba ngày hai bữa lại tới nhà tìm hắn, loại tình huống này còn giằng co tới mấy năm, thẳng đến cô bị người nhà tống đi nước ngoài mới được giải phóng, bây giờ lại đã trở về, Tiếu Thần nghĩ đến khoảng thời gian năm đó bị cô làm cho tâm phiền nhất thời chỉ cảm thấy một trận đau đầu.
“Xin chào.” Tiếu Thần trong ánh mắt chờ mong của cô lãnh đạm gật đầu.
“Anh sao lại lãnh đạm như vậy a.” Cung Thanh Thanh bất mãn quyệt quyệt miệng, vươn tay liền muốn kéo tay Tiếu Thần, Tiếu Thần lui về sau một bước tách ra cô, nhìn về phía Diêu Tân Ngọc, “Mẹ gọi con trở về gấp như vậy có chuyện gì không?”
“Trước không đề cập tới cái này.” Diêu Tân Ngọc khoát khoát tay, bảo người giúp việc bưng thức ăn đã làm xong lên bàn, “Ăn cơm trước, vì chờ con trở về ba người chúng ta đều đã đói bụng, tới ăn cơm.” Nói xong nắm tay Cung Thanh Thanh đi tới phòng ăn.
Tiếu Ấu Ninh đi ở phía sau dùng vai đụng đụng Tiếu Thần một chút, hạ giọng nói, “Anh, anh thảm rồi, mẹ vừa rồi kém chút bảo cô ấy gọi bà bằng mẹ.”
Tiếu Thần im lặng nhìn cô một cái, hai người lề mề đi đến phòng khách.
Trên bàn cơm Tiếu Thần hầu như toàn bộ quá trình đều đem mình trở thành ảnh nền, không phải vạn bất đắc dĩ liền không mở miệng nói chuyện, mở miệng nói cũng chỉ là ừ, a dùng từ cho có lệ đối phó, động tác nhanh chóng giải quyết xong cơm của mình liền đi lên lầu, bất quá đi không được bao lâu lại bị Diêu Tân Ngọc kêu xuống dưới, từ bộ dáng Diêu Tân Ngọc đến xem, rõ ràng là nhìn trúng cái người Cung Thanh Thanh này làm con dâu, trong lời nói tất cả đều là ý tứ hàm xúc đem hai người bọn họ làm một đôi, giống như Tiếu Ấu Ninh còn thiếu chút không bảo cô ta gọi bà là mẹ.
Tiếu Thần làm một người đàn ông đã có gia đình, tuy rằng cùng Tô Tiểu Quai hai người chính là đảng bí mật, thế nhưng hắn cảm giác mình phải giữ vững lập trường, cự tuyệt dính dáng với không quan hệ và mờ ám, vì vậy hắn kiên định đối Cung Thanh Thanh không có ý nghĩ gì khác, thậm chí ngay cả làm em gái cũng không có nằm trong dự tính, em gái của hắn chỉ có một người Tiếu Ấu Ninh, đương nhiên loại lời nói này hắn không có nói trước mặt, nhiều ít chính là phải lưu lại chút mặt mũi cho con gái nhà người ta.
Cung Thanh Thanh từ bé đã được nuông chiều, mặc kệ là gia thế ngoại hình đều so với rất nhiều người xuất sắc hơn gấp bội, ở nước ngoài người vây quanh cô muốn là người đem đến niềm vui cho cô cũng nhiều không kể xiết, nhưng trong lòng cô vẫn nhớ mãi không quên Tiếu Thần, lúc cô nghe nói Tiếu Thần đã lâu như vậy vẫn còn độc thân liền dứt khoát trở về nước. Ở trong mắt cô mặc kệ là từ phương diện nào mà nói cô đều cảm thấy mình và Tiếu Thần là phi thường xứng đôi, chính là Tiếu Thần từ lúc bắt đầu đối với cô không có tình cảm, thế nhưng hai người có thể chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, cô có lòng tin Tiếu Thần sẽ thích mình, bây giờ sau khi bị hắn cự tuyệt rõ ràng như vậy cô đột nhiên cảm thấy tim rầm rầm rầm liền nát, khó chịu cắn môi, mắt ửng đỏ nhìn người lãnh đạm trước mắt này.
“A Thần sao con không nói chuyện?!” Diêu Tân Ngọc thấy thế sắc mặt cũng không tốt lắm, có chút trách cứ nói với Tiếu Thần, “Cung Cung vì con từ nước ngoài đặc biệt chuyển trường về đây, con như thế nào có thể đối với nó như vậy?” Nói xong lại thấp giọng dỗ Cung Thanh Thanh mấy câu, còn vừa đối Tiếu Thần nháy mắt bảo hắn mau nói mấy câu dỗ ngọt con gái nhà người ta, mà Cung Thanh Thanh vẻ mặt ủy khuất nhìn hắn.
Môi mỏng Tiếu Thần nhếch nhếch, làm cho khuôn mặt của hắn vốn tuấn lãng thoạt nhìn có chút lãnh ngạnh, hắn nhìn Cung Thanh Thanh nói câu, “Xin lỗi.”
Vốn Cung Thanh Thanh còn đang ráng nhịn không chảy nước mắt bởi vì hai chữ này của hắn chợt chảy ra, cô hít một hơi thật sâu nỗ lực làm cho chính mình giữ tỉnh táo, thế nhưng hiệu quả không tốt lắm, cô có chút không khống chế được tâm tình của mình, chỉ có thể vội vã nói với Diêu Tân Ngọc một câu, “Bác gái con về trước.” Liền cầm lên túi xách bước chân xốc xếch chạy ra ngoài.
“Thanh Thanh!” Diêu Tân Ngọc không có giữ được người, vội vã gọi cô một tiếng.
Tiếu Thần dặn dò người giúp việc đứng ở bên cạnh, “Bảo tài xế đưa Cung tiểu thư trở về đi, chú ý an toàn của cô ấy.” Người giúp việc lên tiếng trả lời liền rời đi.
Trong phòng tiếp khách chỉ còn lại ba người bọn họ và mấy người giúp việc, Diêu Tân Ngọc giận dữ liếc mắt nhìn Tiếu Thần trong lòng bị nghẹn tức, ngồi ở trên ghế sa lon không nói lời nào, con dâu bà thật vất vả chọn trúng cứ như vậy bị nhóc thúi này chọc giận bỏ chạy!
Tiếu Ấu Ninh ở góc độ Diêu Tân Ngọc không thấy được len lén cho Tiếu Thần một ngón tay cái mới ngồi xuống bên cạnh bà nhẹ giọng xoa dịu bà, bất quá loại tình huống này càng xoa dịu càng châm lửa, lập tức liền đem Tiếu Thần từ đầu đến chân đều quở trách một lần.
Tiếu Thần đối với oán giận của bà cũng không thèm để ý chút nào, dù sao cũng không đến nơi đến chốn, bất quá Diêu Tân Ngọc đã không phải là lần đầu sắp xếp hắn gặp mặt, tiếp sau khẳng định cũng còn có thể có Cung Thanh Thanh thứ hai Cung Thanh Thanh thứ ba, hắn vốn có dự định lần này từ C thị trở về liền cùng người nhà thẳng thắn chuyện cùng Sở Tô, hiện tại vừa lúc, sớm nói thẳng ra một chút miễn cho mẹ và gia gia lại tìm đối tượng an bài cho hắn xem mắt. Hắn vươn tay ý bảo những người khác đều đi ra, bảo bọn họ nếu không có nghe gọi liền không cần vào phục vụ, toàn bộ phòng khách chỉ còn lại hắn và Diêu Tân Ngọc còn có Tiếu Ấu Ninh.
“Con bảo mọi người đi ra để làm gì?” Diêu Tân Ngọc khẩu khí không tốt hỏi.
“Mẹ con có chuyện muốn nói với mẹ.” Tiếu Thần nói, trên mặt thật nghiêm túc.
“Chuyện gì, con sẽ không tìm cớ nói sang chuyện khác đi?” Diêu Tân Ngọc không quá tin tưởng nhìn hắn, bộ dáng con trai mình ứng đối với lão gia tử bà đã thấy nhiều rồi.
“Chuyện liên quan tới con dâu của mẹ.”
“Cái gì?” Diêu Tân Ngọc sửng sốt, hỏi tới, “Có ý gì.”
“Hiện tại con đã có đối tượng kết giao, sau này ….” Tiếu Thần còn đang định cùng bà nói về chuyện của Tô Tiểu Quai điện thoại trong túi liền vang lên, nhạc chuông quen thuộc không cần nhìn hắn cũng biết đó là ai, đó là bài hát trong ca hội lần trước Tô Tiểu Quai hát, hắn xử lý âm sắc một chút liền trực tiếp dùng nó để làm tiếng chuông riêng.
“Chờ con chút.” Tiếu Thần nói với hai người một tiếng liền cầm điện thoại đi qua bên.
“Ấu Ninh, anh con mới nói là sự thật sao? Nó có đối tượng kết giao rồi?” Diêu Tân Ngọc nhìn hắn chút lại quay sang nhìn Tiếu Ấu Ninh chút, “Đang hù ta phải không? Thấy thế nào cũng là một người độc thân a!”
Tiếu Ấu Ninh lắc đầu biểu thị mình cũng không biết, bất quá vừa rồi lúc anh trai nghe thấy tiếng chuông di động vang lên biểu tình rõ ràng nhu hòa mấy phần, vốn bởi vì cuộc xem mắt tâm tình không vui cũng không cánh mà bay, lẽ nào anh ấy nói có đối tượng kết giao là thật? Người điện thoại tới chính là chị dâu của mình ⊙▽⊙?!
“Tiểu Quai.” Tiếu Thần đi qua bên cạnh nhận điện thoại Sở Tô, hắn không phải là muốn tránh Diêu Tân Ngọc mà là cảm thấy chính là cho bà chuẩn bị tâm lý trước chút, cầm điện thoại đi tới bên cửa sổ, bởi vì Tô Tiểu Quai gọi đến tâm tình vui vẻ, “Nhớ anh rồi?”
Bình thường Tô Tiểu Quai nghe hắn nói như vậy sẽ trả lời một câu là anh nhớ em rồi, hoặc là sảng khoái thừa nhận, hôm nay nghe xong trái lại trầm mặc một hồi, hắn cảm thấy không thích hợp, hỏi “Làm sao vậy?”
“Tiếu ca.” Sở Tô bên kia đầu dây gọi hắn một tiếng, “Em có chuyện muốn nói với anh, anh nghe xong phải giữ vững bình tĩnh.”
Tiếu Thần nghe trong thanh âm của cậu có chút nghiêm túc, cho rằng đã xảy ra chuyện gì rồi, liền nói, “Em nói.”
“Em ở trên một diễn đàn có quen biết với một người bạn, hôm qua ông ấy tới tìm em.”
“Cái gì?” Tiếu Thần vừa nghe vùng xung quanh lông mày nhíu lại, vội hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì sao? Em không sao chứ? Em …”
“Anh đừng lo lắng.” Sở Tô cắt ngang hắn? Đây là tình huống gì, Tiếu Thần sửng sốt, bất quá Sở Tô không có việc gì hắn liền an tâm, lại hỏi, “Có ý gì?”
Bên kia đầu dây Sở Tô đầu tiên là thở dài, mới sâu kín nói, “Ông nói ông từ B thành tới, gọi là Tiếu Khải Đức.”
Tiếu Thần: “…”
“Lão sư nói ông ấy là gia gia của anh, cùng ông ấy đến còn có một người gọi là chú Lưu quản gia.” Sở Tô lại bổ một đao.
Tiếu Thần: “…”
“Hôm nay ông ấy thấy được ngọc bội anh đưa cho em, biểu tình không đúng lắm, em cảm thấy ông ấy hẳn là muốn trở về tìm anh.”
Tiếu Thần: “…”
“Đại thần, anh bảo trọng.’
Tiếu Thần: “…”
Sau khi cúp điện thoại Tiếu Thần đứng ở tại chỗ một chút, đối loại thần triển khai này còn có chút chưa hồi phục lại tinh thần, cậu bạn nhỏ mỗi ngày treo ở trên miệng của lão đầu tử vậy mà là Tô Tiểu Quai? Trùng hợp này quả thực nghịch thiên được không, hắn não bổ một chút lúc lão đầu tử phát hiện ngọc bội biểu tình nhất định rất đặc sắc, hình ảnh kia thật đẹp đến hắn không dám nhìn.
Tiếu Thần thở dài, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói, chỉ là không nghĩ tới lại lấy phương thức này come out, so sánh với lần Tô Tiểu Quai ở trước mặt Nạp Lan Chương thẳng thắn còn làm cho người trở tay không kịp. Cất điện thoại đi trở về phòng khách liền thấy Diêu Tân Ngọc và Tiếu Ấu Ninh thảo luận lời mới rồi hắn nói là thật hay giả, thấy hắn trở lại liền vội vàng hỏi hắn lời vừa rồi là có ý tứ gì.
Tiếu Thần không có trả lời vấn đề của bà, mà là nói “Gia gia chuẩn bị trở về tới.”
Hai người không hiểu những lời này của hắn cùng với vấn đề lúc này có quan hệ gì.
“Gia gia sắp trở về rồi?” Tiếu Ấu Ninh có chút kinh ngạc, “Chú Lưu hôm qua không phải nói sẽ ở bên đó chơi rất lâu sao? Thế nào đột nhiên muốn trở về?”
“Trở về thu thập anh.” Tiếu Thần đáp.
Tiếu Ấu Ninh, Diêu Tân Ngọc: “ … Có ý gì?”
Tiếu Thần: “Gia gia đi gặp đồng bọn nhỏ, phát hiện cậu bạn nhỏ là cháu dâu của ông.”
Tiếu Ấu Ninh, Diêu Tân Ngọc: “… Rốt cuộc là có ý gì?”
Hai người bị lời giải thích bổ sung của hắn làm cho sửng sốt chút, sau cùng Tiếu Ấu Ninh phản ứng kịp đầu tiên, “Ơ, không đúng a!! Cậu bạn nhỏ của gia gia không phải là cậu bé trai sao?! Nghe nói còn đang học đại học, còn nhỏ hơn em nha!”
Tiếu Thần gật đầu, không sai chính là cậu bé trai.
Thấy hắn gật đầu, biểu tình nghiêm túc không giống như là đang nói đùa, hai người nhất thời ngổn ngang.
“Mọi người đang nói cái gì? Nói ai là cậu bé trai?” Phía sau truyền đến thanh âm nghi ngờ của Tiếu Tông Vũ, ông vừa mới vào chợt nghe thấy Tiếu Ấu Ninh nói câu kia, liền hỏi.
Mọi người trầm mặc một hồi, Diêu Tân Ngọc nhìn chồng mình, phun ra bốn chữ, “Con dâu anh.”
Tiếu Tông Vũ: “…”
Tiếu gia: “Ta cảm thấy cả nhà chúng ta đều cần an tĩnh một chút!!!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tiếu Ấu Ninh: Gia gia sao lại đột nhiên trở về?
Tiếu Thần: Trở về thu thập anh.
Xem phản ứng vừa rồi của Tiếu lão gia tử phỏng chừng sẽ không lại gọi cậu đến bồi ông cùng đi chơi, hơn nữa dưới tình huống đó đối phương còn có thể ngăn chặn nỗi buồn của mình, không có từng mắt lạnh nhìn mình coi như là cho mình mặt mũi, cho dù không bài xích đồng tính luyến ái, nhưng cháu của mình giảo cơ lại là một chuyện khác, lấy tính tình lão gia tử, làm không tốt ngay lập tức trở về B thành thu thập hắn.
*
Lại nói đến bên kia Tiếu Thần cũng là bị mẹ mình hãm hại đầy mặt hắc tuyến, buổi trưa sắp tới giờ nghỉ gọi điện thoại cho hắn nói trong nhà có việc gấp bảo hắn nhanh chóng trở về nhà một chuyến, hắn cho rằng thật đã xảy ra chuyện gì rồi liền vội vội vàng vàng trở về nhà chính, nào biết lúc về đến nhà liền thấy một hình ảnh vui vẻ hòa thuận, còn chưa đi đến phòng khách chợt nghe thấy tiếng cười Diêu Tân Ngọc tâm tình vui vẻ, lúc đến gần còn nghe thấy giọng nữ xa lạ, hắn nhíu nhíu mày, đi tới.
“Chào thiếu gia.” Người giúp việc ở trong phòng khách thấy hắn đi vào liền lên tiếng chào hỏi, mọi người trong phòng khách đang ngồi sau khi nghe thấy tiếng chào đều quay đầu lại nhìn hắn, Diêu Tân Ngọc và Tiếu Ấu Ninh ngồi trên ghế sa lon, còn có một cô gái không biết tên, bộ dáng khoảng hai mươi mấy tuổi, tóc công chúa chải gọn gàng, sau khi thấy hắn ánh mắt sáng lên một cái.
“Ơ, A Thần đã về rồi à ~” Diêu Tân Ngọc mặt mày rạng rỡ kêu hắn một tiếng, hướng hắn ngoắc ngoắc tay, “Mau tới đây ngồi.”
Sau khi Tiếu Ấu Ninh thấy hắn âm thầm nháy mắt với hắn vài cái, gửi cho hắn một tin tức không tốt, cho dù cô không phát ám hiệu, nhìn loại tình huống hiện tại Tiếu Thần cũng đã đoán được là cái loại tình huống gì rồi, lập tức liền có ý nghĩ quay đầu bỏ đi, nhưng ở trước mặt người khác cũng không thể làm mất mặt mũi của mẹ mình được, chỉ có thể bất động thanh sắc đi tới, lúc hắn đi tới đến bên cạnh bà, cô gái ngồi ở bên cạnh Diêu Tân Ngọc đứng lên, hướng hắn nở nụ cười rực rỡ, giọng mang theo mừng rỡ kêu một câu, “A Thần.”
Tiếu Thần: “…” Không cần gọi thân mật như vậy a, lão bà Tô Tiểu Quai nhà tôi cũng không có gọi tên tôi thân mật đến như vậy, cô họ gì? Cô gái biểu tình vốn vui mừng sau khi nhìn thấy ánh mắt hắn nhíu mày xa lạ rõ ràng sửng sốt, biểu tình lập tức có chút nhảy loạn, hơi ủy khuất nhìn hắn, “Anh không nhớ em sao?”
Diêu Tân Ngọc sau khi nhìn thấy cũng đứng lên, trấn an vỗ vỗ tay của cô gái, ánh mắt oán trách liếc nhìn Tiếu Thần, trách cứ nói, “A Thần con là chuyện gì xảy ra, ngay cả Thanh Thanh cũng không nhớ sao, con còn từng ôm qua nó nha!”
Cung Thanh Thanh nghe bà nói như vậy càng thêm ủy khuất nhìn Tiếu Thần, khi còn bé Tiếu Thần còn từng ôm qua cô nha, bây giờ ngay cả cô là ai cũng không nhận ra.
Lúc này Tiếu Thần mới nhớ tới thì ra là bé con Cung gia Cung Thanh Thanh, bất quá cái chuyện đã từng ôm qua cô này thật là oan uổng hắn, Cung gia cùng Tiếu gia là thế giao (mấy đời thân thiết với nhau), lúc Cung Thanh Thanh còn nhỏ có cùng gia gia nhà cô đến Tiếu gia chơi, khi đó cô mới năm tuổi, cứng rắn ôm chân của mình không chịu buông tay, hai nhà còn nói đùa chờ hai đứa lớn lên liền kết làm thông gia, trời biết hắn một chút cũng không có hứng thú, kể từ sau lần đó Cung Thanh Thanh giống như là quấn lấy hắn, ba ngày hai bữa lại tới nhà tìm hắn, loại tình huống này còn giằng co tới mấy năm, thẳng đến cô bị người nhà tống đi nước ngoài mới được giải phóng, bây giờ lại đã trở về, Tiếu Thần nghĩ đến khoảng thời gian năm đó bị cô làm cho tâm phiền nhất thời chỉ cảm thấy một trận đau đầu.
“Xin chào.” Tiếu Thần trong ánh mắt chờ mong của cô lãnh đạm gật đầu.
“Anh sao lại lãnh đạm như vậy a.” Cung Thanh Thanh bất mãn quyệt quyệt miệng, vươn tay liền muốn kéo tay Tiếu Thần, Tiếu Thần lui về sau một bước tách ra cô, nhìn về phía Diêu Tân Ngọc, “Mẹ gọi con trở về gấp như vậy có chuyện gì không?”
“Trước không đề cập tới cái này.” Diêu Tân Ngọc khoát khoát tay, bảo người giúp việc bưng thức ăn đã làm xong lên bàn, “Ăn cơm trước, vì chờ con trở về ba người chúng ta đều đã đói bụng, tới ăn cơm.” Nói xong nắm tay Cung Thanh Thanh đi tới phòng ăn.
Tiếu Ấu Ninh đi ở phía sau dùng vai đụng đụng Tiếu Thần một chút, hạ giọng nói, “Anh, anh thảm rồi, mẹ vừa rồi kém chút bảo cô ấy gọi bà bằng mẹ.”
Tiếu Thần im lặng nhìn cô một cái, hai người lề mề đi đến phòng khách.
Trên bàn cơm Tiếu Thần hầu như toàn bộ quá trình đều đem mình trở thành ảnh nền, không phải vạn bất đắc dĩ liền không mở miệng nói chuyện, mở miệng nói cũng chỉ là ừ, a dùng từ cho có lệ đối phó, động tác nhanh chóng giải quyết xong cơm của mình liền đi lên lầu, bất quá đi không được bao lâu lại bị Diêu Tân Ngọc kêu xuống dưới, từ bộ dáng Diêu Tân Ngọc đến xem, rõ ràng là nhìn trúng cái người Cung Thanh Thanh này làm con dâu, trong lời nói tất cả đều là ý tứ hàm xúc đem hai người bọn họ làm một đôi, giống như Tiếu Ấu Ninh còn thiếu chút không bảo cô ta gọi bà là mẹ.
Tiếu Thần làm một người đàn ông đã có gia đình, tuy rằng cùng Tô Tiểu Quai hai người chính là đảng bí mật, thế nhưng hắn cảm giác mình phải giữ vững lập trường, cự tuyệt dính dáng với không quan hệ và mờ ám, vì vậy hắn kiên định đối Cung Thanh Thanh không có ý nghĩ gì khác, thậm chí ngay cả làm em gái cũng không có nằm trong dự tính, em gái của hắn chỉ có một người Tiếu Ấu Ninh, đương nhiên loại lời nói này hắn không có nói trước mặt, nhiều ít chính là phải lưu lại chút mặt mũi cho con gái nhà người ta.
Cung Thanh Thanh từ bé đã được nuông chiều, mặc kệ là gia thế ngoại hình đều so với rất nhiều người xuất sắc hơn gấp bội, ở nước ngoài người vây quanh cô muốn là người đem đến niềm vui cho cô cũng nhiều không kể xiết, nhưng trong lòng cô vẫn nhớ mãi không quên Tiếu Thần, lúc cô nghe nói Tiếu Thần đã lâu như vậy vẫn còn độc thân liền dứt khoát trở về nước. Ở trong mắt cô mặc kệ là từ phương diện nào mà nói cô đều cảm thấy mình và Tiếu Thần là phi thường xứng đôi, chính là Tiếu Thần từ lúc bắt đầu đối với cô không có tình cảm, thế nhưng hai người có thể chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, cô có lòng tin Tiếu Thần sẽ thích mình, bây giờ sau khi bị hắn cự tuyệt rõ ràng như vậy cô đột nhiên cảm thấy tim rầm rầm rầm liền nát, khó chịu cắn môi, mắt ửng đỏ nhìn người lãnh đạm trước mắt này.
“A Thần sao con không nói chuyện?!” Diêu Tân Ngọc thấy thế sắc mặt cũng không tốt lắm, có chút trách cứ nói với Tiếu Thần, “Cung Cung vì con từ nước ngoài đặc biệt chuyển trường về đây, con như thế nào có thể đối với nó như vậy?” Nói xong lại thấp giọng dỗ Cung Thanh Thanh mấy câu, còn vừa đối Tiếu Thần nháy mắt bảo hắn mau nói mấy câu dỗ ngọt con gái nhà người ta, mà Cung Thanh Thanh vẻ mặt ủy khuất nhìn hắn.
Môi mỏng Tiếu Thần nhếch nhếch, làm cho khuôn mặt của hắn vốn tuấn lãng thoạt nhìn có chút lãnh ngạnh, hắn nhìn Cung Thanh Thanh nói câu, “Xin lỗi.”
Vốn Cung Thanh Thanh còn đang ráng nhịn không chảy nước mắt bởi vì hai chữ này của hắn chợt chảy ra, cô hít một hơi thật sâu nỗ lực làm cho chính mình giữ tỉnh táo, thế nhưng hiệu quả không tốt lắm, cô có chút không khống chế được tâm tình của mình, chỉ có thể vội vã nói với Diêu Tân Ngọc một câu, “Bác gái con về trước.” Liền cầm lên túi xách bước chân xốc xếch chạy ra ngoài.
“Thanh Thanh!” Diêu Tân Ngọc không có giữ được người, vội vã gọi cô một tiếng.
Tiếu Thần dặn dò người giúp việc đứng ở bên cạnh, “Bảo tài xế đưa Cung tiểu thư trở về đi, chú ý an toàn của cô ấy.” Người giúp việc lên tiếng trả lời liền rời đi.
Trong phòng tiếp khách chỉ còn lại ba người bọn họ và mấy người giúp việc, Diêu Tân Ngọc giận dữ liếc mắt nhìn Tiếu Thần trong lòng bị nghẹn tức, ngồi ở trên ghế sa lon không nói lời nào, con dâu bà thật vất vả chọn trúng cứ như vậy bị nhóc thúi này chọc giận bỏ chạy!
Tiếu Ấu Ninh ở góc độ Diêu Tân Ngọc không thấy được len lén cho Tiếu Thần một ngón tay cái mới ngồi xuống bên cạnh bà nhẹ giọng xoa dịu bà, bất quá loại tình huống này càng xoa dịu càng châm lửa, lập tức liền đem Tiếu Thần từ đầu đến chân đều quở trách một lần.
Tiếu Thần đối với oán giận của bà cũng không thèm để ý chút nào, dù sao cũng không đến nơi đến chốn, bất quá Diêu Tân Ngọc đã không phải là lần đầu sắp xếp hắn gặp mặt, tiếp sau khẳng định cũng còn có thể có Cung Thanh Thanh thứ hai Cung Thanh Thanh thứ ba, hắn vốn có dự định lần này từ C thị trở về liền cùng người nhà thẳng thắn chuyện cùng Sở Tô, hiện tại vừa lúc, sớm nói thẳng ra một chút miễn cho mẹ và gia gia lại tìm đối tượng an bài cho hắn xem mắt. Hắn vươn tay ý bảo những người khác đều đi ra, bảo bọn họ nếu không có nghe gọi liền không cần vào phục vụ, toàn bộ phòng khách chỉ còn lại hắn và Diêu Tân Ngọc còn có Tiếu Ấu Ninh.
“Con bảo mọi người đi ra để làm gì?” Diêu Tân Ngọc khẩu khí không tốt hỏi.
“Mẹ con có chuyện muốn nói với mẹ.” Tiếu Thần nói, trên mặt thật nghiêm túc.
“Chuyện gì, con sẽ không tìm cớ nói sang chuyện khác đi?” Diêu Tân Ngọc không quá tin tưởng nhìn hắn, bộ dáng con trai mình ứng đối với lão gia tử bà đã thấy nhiều rồi.
“Chuyện liên quan tới con dâu của mẹ.”
“Cái gì?” Diêu Tân Ngọc sửng sốt, hỏi tới, “Có ý gì.”
“Hiện tại con đã có đối tượng kết giao, sau này ….” Tiếu Thần còn đang định cùng bà nói về chuyện của Tô Tiểu Quai điện thoại trong túi liền vang lên, nhạc chuông quen thuộc không cần nhìn hắn cũng biết đó là ai, đó là bài hát trong ca hội lần trước Tô Tiểu Quai hát, hắn xử lý âm sắc một chút liền trực tiếp dùng nó để làm tiếng chuông riêng.
“Chờ con chút.” Tiếu Thần nói với hai người một tiếng liền cầm điện thoại đi qua bên.
“Ấu Ninh, anh con mới nói là sự thật sao? Nó có đối tượng kết giao rồi?” Diêu Tân Ngọc nhìn hắn chút lại quay sang nhìn Tiếu Ấu Ninh chút, “Đang hù ta phải không? Thấy thế nào cũng là một người độc thân a!”
Tiếu Ấu Ninh lắc đầu biểu thị mình cũng không biết, bất quá vừa rồi lúc anh trai nghe thấy tiếng chuông di động vang lên biểu tình rõ ràng nhu hòa mấy phần, vốn bởi vì cuộc xem mắt tâm tình không vui cũng không cánh mà bay, lẽ nào anh ấy nói có đối tượng kết giao là thật? Người điện thoại tới chính là chị dâu của mình ⊙▽⊙?!
“Tiểu Quai.” Tiếu Thần đi qua bên cạnh nhận điện thoại Sở Tô, hắn không phải là muốn tránh Diêu Tân Ngọc mà là cảm thấy chính là cho bà chuẩn bị tâm lý trước chút, cầm điện thoại đi tới bên cửa sổ, bởi vì Tô Tiểu Quai gọi đến tâm tình vui vẻ, “Nhớ anh rồi?”
Bình thường Tô Tiểu Quai nghe hắn nói như vậy sẽ trả lời một câu là anh nhớ em rồi, hoặc là sảng khoái thừa nhận, hôm nay nghe xong trái lại trầm mặc một hồi, hắn cảm thấy không thích hợp, hỏi “Làm sao vậy?”
“Tiếu ca.” Sở Tô bên kia đầu dây gọi hắn một tiếng, “Em có chuyện muốn nói với anh, anh nghe xong phải giữ vững bình tĩnh.”
Tiếu Thần nghe trong thanh âm của cậu có chút nghiêm túc, cho rằng đã xảy ra chuyện gì rồi, liền nói, “Em nói.”
“Em ở trên một diễn đàn có quen biết với một người bạn, hôm qua ông ấy tới tìm em.”
“Cái gì?” Tiếu Thần vừa nghe vùng xung quanh lông mày nhíu lại, vội hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì sao? Em không sao chứ? Em …”
“Anh đừng lo lắng.” Sở Tô cắt ngang hắn? Đây là tình huống gì, Tiếu Thần sửng sốt, bất quá Sở Tô không có việc gì hắn liền an tâm, lại hỏi, “Có ý gì?”
Bên kia đầu dây Sở Tô đầu tiên là thở dài, mới sâu kín nói, “Ông nói ông từ B thành tới, gọi là Tiếu Khải Đức.”
Tiếu Thần: “…”
“Lão sư nói ông ấy là gia gia của anh, cùng ông ấy đến còn có một người gọi là chú Lưu quản gia.” Sở Tô lại bổ một đao.
Tiếu Thần: “…”
“Hôm nay ông ấy thấy được ngọc bội anh đưa cho em, biểu tình không đúng lắm, em cảm thấy ông ấy hẳn là muốn trở về tìm anh.”
Tiếu Thần: “…”
“Đại thần, anh bảo trọng.’
Tiếu Thần: “…”
Sau khi cúp điện thoại Tiếu Thần đứng ở tại chỗ một chút, đối loại thần triển khai này còn có chút chưa hồi phục lại tinh thần, cậu bạn nhỏ mỗi ngày treo ở trên miệng của lão đầu tử vậy mà là Tô Tiểu Quai? Trùng hợp này quả thực nghịch thiên được không, hắn não bổ một chút lúc lão đầu tử phát hiện ngọc bội biểu tình nhất định rất đặc sắc, hình ảnh kia thật đẹp đến hắn không dám nhìn.
Tiếu Thần thở dài, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói, chỉ là không nghĩ tới lại lấy phương thức này come out, so sánh với lần Tô Tiểu Quai ở trước mặt Nạp Lan Chương thẳng thắn còn làm cho người trở tay không kịp. Cất điện thoại đi trở về phòng khách liền thấy Diêu Tân Ngọc và Tiếu Ấu Ninh thảo luận lời mới rồi hắn nói là thật hay giả, thấy hắn trở lại liền vội vàng hỏi hắn lời vừa rồi là có ý tứ gì.
Tiếu Thần không có trả lời vấn đề của bà, mà là nói “Gia gia chuẩn bị trở về tới.”
Hai người không hiểu những lời này của hắn cùng với vấn đề lúc này có quan hệ gì.
“Gia gia sắp trở về rồi?” Tiếu Ấu Ninh có chút kinh ngạc, “Chú Lưu hôm qua không phải nói sẽ ở bên đó chơi rất lâu sao? Thế nào đột nhiên muốn trở về?”
“Trở về thu thập anh.” Tiếu Thần đáp.
Tiếu Ấu Ninh, Diêu Tân Ngọc: “ … Có ý gì?”
Tiếu Thần: “Gia gia đi gặp đồng bọn nhỏ, phát hiện cậu bạn nhỏ là cháu dâu của ông.”
Tiếu Ấu Ninh, Diêu Tân Ngọc: “… Rốt cuộc là có ý gì?”
Hai người bị lời giải thích bổ sung của hắn làm cho sửng sốt chút, sau cùng Tiếu Ấu Ninh phản ứng kịp đầu tiên, “Ơ, không đúng a!! Cậu bạn nhỏ của gia gia không phải là cậu bé trai sao?! Nghe nói còn đang học đại học, còn nhỏ hơn em nha!”
Tiếu Thần gật đầu, không sai chính là cậu bé trai.
Thấy hắn gật đầu, biểu tình nghiêm túc không giống như là đang nói đùa, hai người nhất thời ngổn ngang.
“Mọi người đang nói cái gì? Nói ai là cậu bé trai?” Phía sau truyền đến thanh âm nghi ngờ của Tiếu Tông Vũ, ông vừa mới vào chợt nghe thấy Tiếu Ấu Ninh nói câu kia, liền hỏi.
Mọi người trầm mặc một hồi, Diêu Tân Ngọc nhìn chồng mình, phun ra bốn chữ, “Con dâu anh.”
Tiếu Tông Vũ: “…”
Tiếu gia: “Ta cảm thấy cả nhà chúng ta đều cần an tĩnh một chút!!!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tiếu Ấu Ninh: Gia gia sao lại đột nhiên trở về?
Tiếu Thần: Trở về thu thập anh.
Danh sách chương