Trần Văn Lâm không có gì cảm thấy xấu hổ, giọng điệu bình thản nói:
  • Nàng ưỡn ra như vậy, không phải là để người khác nhìn sao?
Summer Tiber tức giận đến đỏ mặt:
  • Đồ không biết xấu hổ, vậy mà còn không biết ngại.
  • Nàng nên cảm thấy ngại mới đúng.
Summer Tiber kiêu ngạo hừ một tiếng, rồi không biết lấy đâu ra một cái áo khoác dày mặc vào. Còn trẻ như nàng, tất nhiên là sẽ vô xấu hổ khi bị nhìn chằm chằm vào ngực.

Summer Tiber hai mắt đảo đảo, rồi dò hỏi:
  • Ngươi đúng là Jake cái gì....
Trần Văn Lâm nhắc nhở:
  • Là Jake Markham.
Summer Tiber bừng tỉnh nói:
  • Đúng, là Jake Markham. Có phải ngươi là kẻ đã chiếm Ải Zare, làm ta bị vua cha đưa đến đây làm con tin không?
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
  • Chính xác, ta chính là người đánh bại Ải Zare. Thế nào, nàng hẳn là rất hận ta?
Summer Tiber hừ một tiếng:
  • Ngươi còn chưa đủ tư cách để ta hận.
Trần Văn Lâm nhắc nhở nàng:
  • Nàng nên nhớ, bây giờ nàng là người của ta, đích thân Quốc Vương Florentino Septim ban nàng cho ta. Ha ha. Nghĩ lại cũng thấy vui, có công chúa làm người hầu, không tệ, không tệ.
Summer Tiber ngồi lên giường rồi phản bác:
  • Nằm mơ đi, muốn ta làm người hầu cho ngươi, không có cửa đâu. Mà ta cũng phải cám ơn ngươi. Nếu không nhờ ngươi, thì ta đã bị gả cho một tên mập mạp chết tiệt rồi. Ngươi đánh hạ Ải Zare cũng rất đúng lúc.
Đúng là đến mức này rồi, còn không rõ tình cảnh của mình thế nào. Trần Văn Lâm cũng bó tay. Có điều, cô nàng chua ngoa, kiêu ngạo này mặc dù thân hình nảy nở, nhưng dù sao cũng mới mười sáu tuổi. Bảo hắn hạ thủ với nàng, hắn làm không được a. Đưa về Thị Trấn Markham nuôi thêm hai năm nữa rồi tính tiếp.
  • Hầu Tước Markham, có ở trong đó không?
Một giọng nói thanh thúy vang lên, là của cô nàng quận chúa mặc áo giáp chiến binh, cũng là nàng đưa Summer Tiber đến đây lúc nãy.

Trần Văn Lâm vội lên tiếng trả lời:
  • Quận chúa, người đợi một chút. Ta mở cửa liền.
Rồi Trần Văn Lâm tiến ra mở cửa.

Vị quận chúa này tính cách đặc biệt mạnh mẽ, thẳng thắn:
  • Ta cũng không muốn làm mất thời gian của Hầu Tước. Thế này, ta sẽ giới thiệu trước, ta tên là Elen Septim, hai mươi hai tuổi, ta rất khâm phục ngươi, đại khái là gì nhỉ? Thần tượng, đúng vậy. Vậy là được rồi, bây giờ thì đi thôi, Quốc Vương Bệ Hạ gọi ngươi sang có chuyện cần dặn dò.
Trần Văn Lâm nhìn cô nàng quận chúa này, im lặng mất một lúc. Có người nói chuyện như nàng sao? Đúng là kiểu người từ nhỏ làm bạn với áo giáp, binh khí có khác.

Trần Văn Lâm quay đầu dặn dò Summer Tiber:
  • Ta đi gặp Quốc Vương một chút.
Summer Tiber hừ lạnh một tiếng nói:
  • Yên tâm, ta không thèm chạy trốn đâu
Thật ra hai ngày nay, nàng có mấy lần chạy trốn, tìm đường thoát thân. Có điều đều bị lạc đường, không thể không nhờ lính canh đưa nàng trở về. Kể ra cũng thật mất mặt.

Lúc nãy được hai người quận chúa kia trở lại, chính là vì đói quá, đi tìm nhà bếp, xong rồi lạc đường, phải nhờ người ta dẫn trở về. Mà nói đi nói lại, hiện tại nàng đang đói đến lép bụng. Mà thôi, nhịn ăn giảm cân cũng được, đi ngủ cho khỏe.

...............

Trần Văn Lâm theo vị quận chúa tính cách thẳng như ruột ngựa kia đến thư phòng của Quốc Vương Florentino Septim. Nàng ra hiệu hắn tự mình vào trong, còn bản thân nàng muốn đi luyện kiếm được.

Trần Văn Lâm nhìn bóng lưng nàng, không khỏi có chút không đành lòng. Xinh đẹp như vậy, hẳn là cũng có rất nhiều người thích, nhưng ở Yriel Đại Lục, hai mươi hai tuổi, lại sinh ra trong hoàng tộc, mà vẫn chưa lấy chồng, thì đúng là có vấn đề. Luyện kiếm nhiều quá, tính cách chả khác gì thanh kiếm.

Trần Văn Lâm khẽ gõ cửa rồi nói:
  • Quốc Vương Bệ Hạ, ta là Jake Markham.
Một giọng nói bên trong vang lên:
  • Jake Markham à, ngươi vào đi.
Trần Văn Lâm đẩy cửa đi vào trong. Bên trong căn phòng này vô cùng đơn giản.

Một cái bàn gỗ lớn, ở trên đặt một bộ mô hình chi tiết của khu Seval, một vài lá cờ có chân nhọn, chuyên dùng trong đánh dấu vị trí, chiến tranh. Một bình nước trắng, vài cái ly sứ.

Quanh bàn là bốn cái ghế gỗ đơn giản, cũng không phải gỗ quý gì.

Trên bức tường phía bên phải là một lò sưởi. Còn bức tường đối diện cửa ra vào là một kệ đựng sách lớn. Sách trong kệ cũng đã có phần cũ kỹ.

Trên tường bên trái, là một tấm bản đồ lớn, chiếm hết bức tường. Bản đồ của toàn bộ Yriel Đại Lục. Bên trên ghim đầy những lá cờ đủ loại màu sắc khác nhau.

Cuối cùng là một cái giường gỗ ở trong góc. Không có nệm, chỉ có một cái gối, một chiếc chăn đã gấp gọn gàng.

Nơi này hẳn là thư phòng, cũng là phòng ngủ của Quốc Vương Florentino Septim.

Phải nói là căn phòng này quá đơn giản, không có cả thảm trải nền. Không hề phù hợp với thân phận Quốc Vương.

Quốc Vương Florentino Septim cười nói:
  • Có phải cảm thấy thư phòng của ta quá đơn giản?
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
  • Đúng là có chút bất ngờ, không ngờ thư phòng của ngài lại bình thường đến vậy. Phòng dành cho con tin như công chúa Summer Tiber xa hoa hơn nơi này nhiều.
Florentino Septim hỏi:
  • Phòng ngươi có xa hoa không?
Trần Văn Lâm lắc đầu nói:
  • Không. Nhưng cũng không đơn giản như thư phòng của ngài.
Phòng ngủ của hắn tại cả hai thế giới đều rất đơn giản, không có gì cầu kỳ. Nhưng ít ra còn đỡ hơn chỗ này. Quả thật là quá đơn giản.

Trần Văn Lâm cũng biết Vương Hậu của Vương Quốc White Wing đã mất cách đây mười mấy năm. Nhưng việc Quốc Vương Florentino Septim sinh sống một mình, đúng là làm hắn bất ngờ.

Florentino Septim không ngại hắn là người ngoài chút nào, tự hào kể:
  • Thân làm người đứng đầu dòng họ Septim, ta phải làm gương. Nếu ngươi để ý, trừ phòng dành cho con tin giống như chỗ ở của Summer Tiber, thì tất cả các phòng ở dành cho họ Septim, đều phải vô cùng đơn giản.
Florentino Septim cảm khái nói:
  • Chỉ có sống khổ, sống đơn giản thì mới có thể trị vì Vương Quốc tốt. Sống xa hoa, chỉ làm giảm ý chí phấn đấu, lâm vào sa đọa. Những kẻ đến đây làm con tin, sẽ được đối xử còn hơn ở nhà họ, làm mục nát ý chí của họ.
Trần Văn Lâm không khỏi khâm phục Florentino Septim nói riêng, và dòng họ Septim nói chung.

Trong cung điện này, mọi việc đều do những người trong hoàng tộc Septim lo liệu. Từ an ninh, quét dọn, nấu ăn......

Trần Văn Lâm có thể khẳng định, trên thế giới này, trên Yriel thế giới này, không có một hoàng tộc nào lại chọn cách sống tránh xa sự xa sỉ.

Florentino Septim lắc đầu một cái, rồi cười nói:
  • Thế nào? Ngươi hài lòng với phần thưởng thứ tư chứ?
Trần Văn Lâm cười khổ nói:
  • Ngài đúng là biết chọn, đưa một cô công chúa quân địch cho ta. Không sợ ta dính mỹ nhân kế sao.
Florentino Septim cười đùa:
  • Mỹ nhân kế, ta cũng không biết là mỹ nhân kế hay mỹ nam kế đây a.
Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:
  • Mỹ nam kế?
Florentino Septim lúc này nghiêm túc nói:
  • Ngươi không biết đó thôi, điều kiện thứ ba lúc Vương Quốc chúng ta hòa giải với Vương Quốc Thrink, chính là do bọn họ tự đưa ra. Chứ chúng ta chỉ đưa ra hai điều kiện đằng trước thôi.
Trần Văn Lâm lúc này cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hỏi lại cho chắc:
  • Là Vương Quốc Thrink tự nguyện đưa công chúa Summer Tiber qua bên này.
Florentino Septim chỉnh sửa lại:
  • Là tự công chúa Summer Tiber đưa ra điều kiện, muốn trở thành người của ngươi. Chỉ đích danh đó. Nàng nói là thích những anh hùng kiểu như ngươi. Ta cũng không biết nào.
Trần Văn Lâm trong lòng có chút kinh hãi. Biểu hiện của Summer Tiber giống như một cô công chúa bình hoa. Kiêu ngạo, có chút đáng yêu ngu ngốc. Nếu đúng như nàng nói, thì không có vấn đề gì, hắn không cần lo lắng gì về nàng.

Còn nếu như nàng tự hi sinh thân mình, vì một mục đích gì đó, giúp ích cho Vương Quốc Thrink, thì đúng thật là đáng sợ. Lại còn có thể giả vờ đóng vai một bình hoa vô dụng.

Tạm thời không biết mục đích thật của nàng là gì, Trần Văn Lâm thầm nghĩ sẽ phải dè chừng nàng.

Florentino Septim nói:
  • Ta gọi ngươi đến đây cũng vì nhắc nhở chuyện này. Mà nếu nàng yêu thích anh hùng như ngươi thật thì xin chúc mừng, lấy được lòng người đẹp, lại còn là công chúa cao quý. Đúng rồi, yến tiệc tối nay, mang cả nàng tới.
Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:
  • Bệ Hạ, ngài gọi ta đến đây chỉ vì chuyện của Summer Tiber?
Một Lãnh Chúa nhỏ bé như hắn, cho dù có biểu hiện xuất sắc thế nào, với lượng binh lực và dân cư ít ỏi đó. Thì có thể làm được gì, cho dù hắn bị Summer Tiber dùng mỹ nhân kế thành công.

Florentino Septim ho khan một chút, rồi nói:
  • Nhìn bộ mô hình này, ngươi thấy thế nào? Cứ nói thẳng. Ta thích thẳng thắn.
Thật ra đa số đàn ông tộc Nerz đều vậy, họ rất ít khi nói vòng vo, luôn đi thẳng vào việc chính. Tất nhiên cũng không đến mức thẳng như quận chúa Elen Septim kia.

Trần Văn Lâm nhìn qua mô hình khu Seval.

Phần mô hình này khá chi tiết và chuẩn, có cả những nơi miêu tả rõ các thành trì, quan ải, núi rừng, địa hình,.... Đều rất kỹ càng.

Có chín màu cờ khác nhau được cắm trên mô hình này, tượng trưng cho chín Vương Quốc tộc Nerz tại khu Seval.

White Wing cờ màu trắng.

Thrink cờ màu vàng.

Winter cờ màu xanh nước biển đậm.

Wars cờ màu sọc đen đỏ.

Red Tiger cờ màu đỏ.

Mokart cờ màu tím

Sutur cờ màu đen.

Syth cờ màu xanh lá cây.

Anolas cờ màu nâu.

Trần Văn Lâm nói ngay:
  • Quá nhiều Vương Quốc.
Florentino Septim gật đầu nói:
  • Đúng. Chín Vương Quốc, sức mạnh dân tộc bị chia rẽ. Tộc Nerz trở nên yếu đi, nội chiến, không đủ lực lượng dư thừa để đối phó Light Elve.
Trần Văn Lâm tiếp lời:
  • Chỉ có thống nhất, mới có thể khôi phục huy hoàng trước kia.
Florentino Septim liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi cười to.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện