Editor: Kingofbattle.

Sau đó, Giang Hàn cũng không có tâm trạng đi luyện cấp, đem bán toàn bộ trang bị vừa thay ra cho Long Đằng Vạn Lý, mua sắm một chút dược phẩm, cuối cùng chuyển toàn bộ kim tệ trong game ra tiền mặt.

Trong lúc nhất thời, tài khoản ngân hàng lại dư ra hơn 100 vạn.

Hắn có thể cam đoan, công thành chiến ngày mai sẽ cố gắng hết sức hoàn thành, nhưng chuyện này cũng không chứng minh hắn sẽ không lưu lại đường lui cho bản thân.

Chủ tuyến dành riêng, Quang Ám Chi Tranh!

Ý nghĩa như tên gọi, là tranh đấu ở giữa ánh sáng và bóng tối.

Hắn là đại biểu cho quang hay ám, căn bản cũng không cần đoán.

Nếu như cái trò chơi này muốn chơi kịch bản cố định "chính nghĩa tất thắng gian tà", thì cho dù hắn cố gắng thế nào, cũng khó thay đổi kết cục.

......

Hôm sau.

9:30 sáng.

Cố ý ăn sáng hơi muộn, Giang Hàn dồi dào tinh lực, sau đó đội mũ trò chơi.

"Roẹt! "

Ánh sáng lập loè, hắn xuất hiện ở Thiên Hải Trấn.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: nhiệm vụ chính tuyến [thủ thành] (độ khó: SS) của ngài đã bắt đầu!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: ngài trở thành Boss thủ thành đợt cuối cùng của

【Thiên Hải Trấn】, nếu không có mặt, -20 cấp, -2000 toàn bộ thuộc tính vĩnh viễn!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: nhiệm vụ chính tuyến thuộc cốt truyện riêng【 Quang Ám Chi Tranh】(độ khó: SS) của ngài đã được mở!

......

Ba tiếng chuông vang lên liên tiếp, tựa hồ thông báo cho hắn đã đến hẹn.

Giờ phút này, binh sĩ trong Thiên Hải Trấn chen chúc trên đường đi, bên trong cửa thành, biển người như thủy triều mãnh liệt, toàn bộ thôn trấn bị bao phủ trong bầu không khí khắc nghiệt.

Trận chiến này, không có chỗ cho nhà mạo hiểm lựa chọn phe ăn may, toàn bộ người chơi đều ở phía đối địch.

Chậm rãi xuyên qua con đường, leo lên tường thành, Giang Hàn nhanh chóng điều chỉnh trạng thái.

So với đối đầu đám người chơi Thiên Hạ Vũ Đấu, nhiệm vụ chính tuyến càng cho hắn áp lực cực lớn.

"Huynh đệ! "

Phí Kỳ đứng trên tường thành nắm chặt đại phủ, nhìn thấy Giang Hàn đi tới, bèn nói: "Ta nghe được tin tức, lần này phe Quang Minh không có tiếp viện, tất cả đều là thủ vệ Quang Minh Giáo Đình, hơn nữa bị quy tắc hạn chế, bọn hắn không thể phái ra Thủ Vệ Giáo Đình có đẳng cấp quá cao. "

"Ừ. "

Giang Hàn gật đầu.

Đây là thiết lập hợp lý, nếu không phái ra binh sĩ trên 100 cấp công thành, chính là hoàn toàn nghiền ép một bên, căn bản không cần phải triển khai sự kiện làm gì.

Đi tới trước cổng thành, hắn nhìn ra phía xa, có thể thấy được phần cuối tầm mắt là một mảnh đông nghịt, NPC cùng người chơi chia làm hai nhóm.

"Phí Kỳ huynh đệ. "

Sau nửa ngày, hắn quay đầu, nhìn về phía Phí Kỳ, nghiêm nghị nói: "Bảo đảm an toàn cho bản thân! "

Với tư cách là trưởng trấn, làm sao mà Cuồng Bạo Giả· Phí Kỳ có thể bị bỏ qua, tự nhiên được hệ thống an bài trở thành BOSS thủ thành đợt hai, thực lực gần với hắn.

"Hả...? "

Nghe vậy, Phí Kỳ có chút mờ mịt.

"Cố gắng đừng liều mạng, nán lại bên dưới chỗ thành trấn cách chỗ ta không xa." Giang Hàn nghiêm nghị nói: "Sống sót mới là mấu chốt, chờ đến lúc ta ra sân lại nói! "

Phí Kỳ là NPC, điểm này Giang Hàn biết rõ, nhưng Phí Kỳ là người tốt, hai huynh muội đối với hắn cũng rất thân, hắn không thể trơ mắt nhìn đối phương chết đi.

"Tốt! "

Phí Kỳ đồng ý.

"Đúng rồi, muội muội của ngươi đâu? " Giang Hàn hỏi.

Chức nghiệp Lỵ Tư không tầm thường, bảng thuộc tính tương đối mạnh, nhưng dù sao cũng là Mục Sư cấp 10, hệ thống cũng không tính nàng vào trận thủ thành chiến này, xem như trong cái rủi có cái may.

Phí Kỳ giải thích nói: "Nàng đã rời khỏi Thiên Hải Trấn, được đại nhân Thiên Sứ Đọa Lạc· Sella mang đi. "

Nói xong, trên mặt hắn lộ vẻ nhớ mong.

Nếu như muội muội ở lại trong trấn, một khi thất bại, thiết tưởng hậu quả không chịu nổi, nếu so sánh 2 bên, được Ma Thần xếp hạng thứ tư phe Hắc Ám mang đi, là một chuyện rất đáng mừng.

"......"

Giang Hàn ngây ngẩn cả người.

Thiên Sử Đọa Lạc· Sella mang Lỵ Tư đi? Khá lắm!

Nếu như vậy, đúng là không thể đoán được thành tựu trong tương lai của Lỵ Tư, không chừng sẽ giống như hắn đoán, trở thành một vị Ma Thần......

Đột nhiên, hắn nghĩ đến cái gì, ánh mắt nhìn về phía Phí Kỳ lộ ra vài phần quái dị.

Lúc còn trẻ suýt nữa bị Quang Minh Giáo Đình hiến tế, ca ca Phí Kỳ bị Quang Minh Giáo Đình vây công mà chết, muội muội Lỵ Tư bị cừu hận che kín mắt mà tức giận trở thành Ma Thần......

Hít hà…!

Một cốt truyện rất xuất sắc!

......

Thời gian chậm rãi trôi qua......

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở:【 Quang Ám Chi Tranh】 chính thức mở ra!

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, BOSS Hoàng Kim cấp 50

【 Tín Ngưỡng Cuồng Nhiệt · Baker】 suất lĩnh quân đoàn Giáo Đình sơ cấp tiến công đợt thứ nhất, xin chuẩn bị kỹ càng!

Chiến sự hết sức căng thẳng.

Mỗi người chơi tham gia sự kiện, ngay lúc hệ thống thông báo, đều cảm thấy tâm trạng căng thẳng.

"Đạp đạp đạp......"

Xa xa, vô số bụi đất bốc lên, một đám binh sĩ giáp trụ cầm trường mâu trong tay xông tới, hùng hùng hổ hổ.

Đứng đầu, một vị đại hắn cao lớn mặc giáp nặng, cưỡi ngựa xách trường thương, quát lớn: "Thời điểm dâng hiến tín ngưỡng đã đến, giết cho ta! "

"Giết…"

Tiếng gào rung trời, sĩ khí dồi dào.

......

"Mở cửa thành, nghênh chiến! "

Giang Hàn ra lệnh.

Tuy nói Phí Kỳ là trưởng trấn trên danh nghĩa, nhưng hắn có hơi không yên lòng, cũng không thèm hỏi, trực tiếp tự mình chỉ huy.

"Khách khách rắc......"

Nhận được mệnh lệnh, cửa thành từ từ mở ra, rất nhiều binh sĩ từ trong thành tuôn ra, trải rộng ra giống như cánh quạt, hình thành từng vòng phòng vệ.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, BOSS Bạch Ngân cấp 40

【 Đội Trưởng Binh Sĩ· Đề Mỗ】 suất lĩnh quân thủ vệ Thiên Hải tiến hành phòng ngự đợt thứ nhất, xin chuẩn bị kỹ càng!

Nếu mà so sánh, BOSS thủ đợt thứ nhất của Thiên Hải Trấn thua kém rất nhiều.

Dù sao chỉ là thành trấn nhỏ, không có bao nhiêu nhân vật lợi hại.

"Các binh sĩ, bất quá Quang Minh Giáo Đình chỉ dùng danh tiếng tín ngưỡng, cầm một ít ơn huệ nhỏ bé để cướp đoạt tiền tài bốn phía, đây là loại người cướp chó trộm gà, chúng ta không cần khách khí, giết cho ta! " Đề Mỗ hét lớn, xách đao giết ra.

"Phốc phốc phốc......"

Hai quân giao chiến, vừa sáp vào là tiếng binh khí va chạm, máu tươi bắn tung toé, tình cảnh cực kỳ thê thảm.

"Binh sĩ Thiên Hải Trấn, vốn là người phe Quang Minh." Giang Hàn nhíu mày nói: "Bọn hắn cảm thấy thế nào về trận phản chiến này? "

"Nếu như là đối kháng hoàng quyền, bọn hắn tuyệt đối sẽ do dự, nhưng Quang Minh Giáo Đình thì......"

Phí Kỳ thổn thức, hiểu rõ Giang Hàn khó hiểu điểm nào, giải thích nói: "Mấy trăm năm qua, phe Hắc Ám mai danh ẩn tích, chỉ còn sót lại một ít dã thú bị nhiễm phải ma khí là quấy phá, cuộc sống an nhàn đã khiến Quang Minh Giáo Đình sớm mục nát, không được lòng người, liền lấy Đề Mỗ mà nói, cũng vì con gái của hắn xinh đẹp mà bị giáo chủ gọi đến, cuối cùng một đi không trở lại."

Phí Kỳ không có nói rõ nguyên nhân tại sao, nhưng mọi người đều đoán được kết cục thế nào.

"......"

Giang Hàn âm thầm gật gù.

Tình huống giao chiến kịch liệt hơn mười phút, Đề Mỗ rất căm hận Quang Minh Giáo Đình, bị một vị người chơi chém ngã ngựa, xem như đi theo con gái.

"Đinh!"

Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, BOSS hoàng kim cấp 50

【 Cừu Hận Chi Mục· Orgia】 suất lĩnh quân đoàn Ám Mục tiến hành phòng thủ đợt thứ hai, xin chuẩn bị kỹ càng!

"Orgia......"

Giang Hàn nhíu mày, nhìn về phía phu nhân áo trắng đang được binh sĩ hộ tống dưới thành: "Là người dạy bảo Lỵ Tư? "

Hắn nhớ lúc tới quảng trường tìm Lỵ Tư, từng thấy qua đối phương.

Chỉ là gặp mặt, chưa từng nói chuyện với nhau.

"Là nàng cố tình lưu lại. "

Phí Kỳ do dự một chút, cắn răng nói: "Huynh đệ ngươi nói lời thật lòng đi, nếu như không muốn tham gia thủ thành, ta sẽ giải tán ngay toàn bộ, những binh sĩ còn lại đều là nguyện sống chết cùng Thiên Hải Trấn, cho nên......"

"Cho nên rất ít binh sĩ nguyện ý lưu lại. " Giang Hàn đáp lời, bật cười nói: "Bởi vì tất cả mọi người đều cho rằng chúng ta sẽ thua. "

"......Đúng vậy. "

Phí Kỳ cảm thấy kinh ngạc đối với thái độ của Giang Hàn: "Ngươi không thấy ta làm sai ư?"

Hắn vốn cho là đối phương sẽ cảm thấy tức giận, bởi vì khả năng thủ được thành là cực kỳ nhỏ bé.

"Làm sao lại thế! "

Giang Hàn lắc đầu: "Bọn hắn lưu lại cũng chẳng thay đổi được kết quả, ngược lại dễ dàng lâm trận đào ngũ, hao tổn sĩ khí nghiêm trọng, cho nên như vậy là tốt nhất."

Nói xong, ánh mắt của hắn nhìn về cuối chân trời.

Trong tầm mắt, một vị nam tử tóc vàng áo trắng, sau lưng mọc 3 đôi cánh trắng, khóe miệng nở nụ cười bình thản, thỉnh thoảng nói chuyện với hai người kê bên, giống như hạc giữa bầy gà, rất là nổi bật.

Nhìn ra được, cái tên gọi là Thần Minh này rất tự tin.

......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện