Bốn vị đối tinh bí mật gặp gỡ, sau khi kế hoạch đầy đủ, đều trở lại thế giới của từng người.
Quân Hành Tuyệt triệt tiêu kết giới, cảm nhận được hơi thở của rất nhiều người ở ngoài cửa, mở cửa ra, liếc mắt một cái liền thấy được Thượng Quan Khiêm đã không còn tươi cười ôn hòa của ngày thường.
Khóe miệng lộ ra ý cười, bước nhanh tiến tới, đem người ôm vào trong lồng ngực, Khiêm là đang lo lắng cho hắn sao? Đáy lòng nổi lên tia ấm áp, Khiêm ngọt ngào ấm áp như thế, Khiêm, ngươi muốn ta như thế nào không thương ngươi đây. Khiêm, chờ ta, ta sẽ đem hết thảy tốt nhất đều cho ngươi, ngươi đáng giá.
Không có cự tuyệt cái ôm thình lình ập tới của Quân Hành Tuyệt, Thượng Quan Khiêm lẳng lặng cảm nhận độ ấm của Quân Hành Tuyệt cùng lực độ chặt chẽ đang ôm lấy cơ thể của mình.
Những người khác nhìn thấy tình huống này, cũng biết là không có việc gì, quay đầu, chuẩn bị rời đi.
Lại nghe thấy vấn đề của Thượng Quan Khiêm, “Chuyện gì xảy ra sao?” Tôn Hoàng sẽ không vô duyên vô cớ tìm tới.
Bọn họ cũng rất muốn biết, cho nên dừng lại cước bộ, chú ý nghe. Hai người trong mắt không có người khác cũng không để ý tới sự tồn tại của bọn họ.
“Không có việc gì, nhưng mà, Khiêm, ngươi có người đi theo, phải không?” Nhớ tới danh từ được Mộc Linh Hạo nhắc tới này, Quân Hành Tuyệt trong lòng vẫn như cũ khó chịu.
“Người đi theo?” Thượng Quan Khiêm có chút nghi hoặc, hắn có sao? “Mộc Linh Hạo nói với ta, Mộc Cảnh có người đi hắn theo ở bên kia.” Chẳng lẽ Khiêm không có.
Người tồn tại bên người Cảnh, chỉ có những người đó, “Không phải là người đi theo, chỉ là Khắc Lạc Duy đề nghị thu một ít người hầu, là một số chủng tộc được mệnh danh là tuyệt đối không phản bội.” Thượng Quan Khiêm giải thích, “Diêm La, để cho những kẻ có năng lực lại đây đi.” Không nói thì đã quên, chỗ ở của Vô Xá ở đại vị diện, có người hầu.
“Dạ, chủ nhân.” Diêm La biến mất tại chỗ.
Quân Hành Tuyệt không nghĩ tới một câu nói của mình, có thể đem được những người đó đưa tới đây, trên mặt có chút rối rắm, “Khiêm, người không cần để cho bọn họ tới đây.” Quân Hành Tuyệt hy vọng Thượng Quan Khiêm thu hồi mệnh lệnh.
“Tuy rằng hiện tại ta đang nghỉ ngơi, nhưng thời điểm Vô xá hoạt động lại, chính mà thời điểm chúng ta rời đi thế giới này. Những người này để ngươi nhận thức một chút, ngươi cũng là một trong những chủ nhân của bọn họ.” Thượng Quan Khiêm nghiêm túc nói. Y ở tại đây dừng chân lâu lắm, nhưng mà y cũng sẽ rời đi. Thượng Quan Khiêm tuyệt đối không không đồng ý cùng Quân Hành Tuyệt ở lại nơi này, nếu Quân Hành Tuyệt đã là một thành viên của Vô Xá, vậy thì sẽ phải tham dự hành động của Vô Xá, trừ phi là Quân Hành Tuyệt muốn rời khỏi.
Quả nhiên, Khiêm sẽ không dừng lại ở nơi này, cũng phải, thế giới nhỏ bé này, có gì đáng giá để Khiêm dừng lại. Hắn cùng Khiêm tương lai là ở tại cái chỗ đại vị diện kia. Khiêm rất mạnh, hắn cũng không yếu, thế giới rộng lớn như vậy, hắn cùng Khiêm đứng ở đỉnh cao lực lượng, có thể uy hiếp tới bọn họ rất ít, chính là ít mà không phải không có, vì bảo hộ Khiêm, hắn phải có được thế lực ở đại vị diện. Về phần người hầu mà Khiêm nói, chỉ là gặp mà thôi. Nếu gây trở ngại tới hắn, hắn không ngại giết bọn họ, Khiêm cũng sẽ không để ý sự tồn tại của mấy người này.
“Tuyệt, đồ ăn khét.” Thượng Quan Khiêm khứu giác mẫn cảm, ngửi thấy được hương vị cháy khét truyền ra từ nhà bếp.
“Nguy rồi, đồ ăn của ta.” Quân Hành Tuyệt vội vàng quay lại phòng bếp, nhìn xem có thể hay không vớt vát cứu lại được.
Thượng Quan Khiêm ở sau lưng hắn khẽ cười, khôi phục lại ý cười ôn hòa.
Quân Hành Tuyệt nghe được, rốt cuộc cũng không còn cảm giác quẫn bách, mà là ngọt ngào truyền tới từ nội tâm. Ngày như vậy, thật là tốt.
Ở thời điểm Quân Hành Tuyệt vào trong phòng bếp, trong không trung hư vô cũng bắt đầu đẩy ra gợn sóng. Diêm La xuất hiện trước hết, hư phù (mờ mờ ảo ảo) ở không trung.
Hư phù ở trong không trung, ở nơi này có không ít người có thể làm được rồi, cho nên bọn họ cũng không có kinh ngạc. Làm cho bọn họ kinh ngạc chính là những người kế tiếp xuất hiện.
Theo gợn sóng mà Diêm La đẩy ra, trong hư không lục tuc xuất hiện những gợn sóng, những gợn sóng này là khai phá không gian mới có thể xuất hiện. Tại trong những năm này, bọn họ trên cơ bản có chút hiểu biết, mà ở trên đời này chỉ có Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt và Diêm La mới có năng lực như vậy.
Phượng Cửu bọn họ muốn thử nghiệm, vẫn không có thành công qua. Tập hợp tất cả tông sư trong cung, thêm Phượng Cửu là một siêu việt tông sư, hao hết nội tức của mọi người bọn họ, cũng vô pháp làm cho không gian mở ra được một cái khe. Bọn họ mới hiểu được, Hoàng thượng bọn hắn hành động nhìn như thoải mái, cần phải cường đại như thế nào, làm cho bọn họ lại ý thức được khoảng cách so với trời đất càng thêm xa xôi.
Mà hiện tại Diêm La ở nơi nào, Thượng Quan Khiêm ở nơi đó, Quân Hành Tuyệt ở tại trong phòng bếp, như vậy còn có ai có thể phá vỡ không gian.
Ngươi ở tại chỗ này có chút tò mò, có chút mất mác. Bọn họ lại bị đả kích. Vốn tưởng rằng trừ bỏ hai người kia cùng Diêm La ra, bọn họ chính là cực mạnh đương thời, vậy mà hiện tại lại có người đả kích bọn họ về giới hạn cùng lực thừa nhận. Thế giới này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Rõ ràng trước kia không có người khủng bố như thế này, vì sao pháp tắc vừa mở ra, vừa tới chính là thành cả chuỗi.
Gợn sóng mở rộng, người bên trong đi ra.
Trang phục cùng Nguyên quốc hoàn toàn bất đồng, rộng thùng thình, bó sát người, phơi bày, khiêu gợi, nghiêm cẩn, tươi đẹp, bạch sắc, rườm rà phức tạp. Đây không phải là vấn đề làm cho người ta kinh ngạc. Những người kia tướng mạo hoặc đẹp đẽ, hoặc dương cương, hoặc thánh khiết, hoặc ôn nhu làm cho người ta khó có thể quên, thế nhưng mà so với con người sinh trưởng ở thế giới tóc đen mắt đen tại đây mà nói, những người kia màu tóc cùng con ngươi hoặc hồng, hoặc tím, hoặc lam đủ loại màu mới là nguyên nhân làm người ta khiếp sợ. Ngay sau đó mới chú ý toàn bộ, lỗ tai xù lông, cánh, cái đuôi linh tinh gì đó.
Thời điểm nhìn tới những thứ này, thần thoại xưa nay được tương tuyền hiện lên trong đầu bọn họ.
Yêu quái, những người này là yêu quái. Sau đó những truyền thuyết khủng bố về yêu quái xuất hiện, theo bản năng run lên, cho dù bọn họ kiên cường cũng nảy ra ý tưởng chạy trốn. Tại trong những người này, Hoài vương lá gan nhỏ nhất rất nhanh trốn ra sau lưng các vị huynh trưởng, không dám nhìn, trong đầu là các truyền thuyết khủng bố, miệng nhỏ giọng nói thầm, không cần ăn ta, không cần ăn ta. An Thịnh là người nhát gan, tìm tới chỗ người đáng tin cậy nhất, cũng chính là Thượng Quan Khiêm có thực lực cực mạnh, cẩn thận để không dẫn tới chú ý của bầy yêu quái, nhanh chóng đi về trước hướng sau lưng của Thượng Quan Khiêm di động.
Nhanh, cũng sắp tới rồi. An Thịnh trong lòng vui vẻ, động tác vẫn như cũ thật cẩn thận.
Khoảng cách chỉ còn lại khoảng bảy tám bước, trên mặt An Thịnh đang chạy trốn cũng lộ ra sung sướng.
Chính là đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện ở trước mặt hắn, trang phục kì dị, màu mắt cùng màu tóc quỷ dị, hơn nữa còn có cái lỗ tai kỳ quái, An Thịnh cứng đơ một chút, “Yêu quái a.” Sau đó là tiếng thét chói tai, cuống quýt xoay người sau đó làm động tác chạy trốn, tránh ở phía sau người khác.
Làm cho người tới đang muốn vung tay hạ thủ, cũng bị tiếng kêu sợ hãi đột ngột này kinh động tới, không thể nào hạ thủ.
Mà mấy người Phượng Cửu nhìn tới thấy được động tác này của gã, cảnh giác của người tập võ làm cho bọn họ nhanh chóng quên đi sợ hãi, đề phòng nhìn người mới tới.
“Ngươi là ai?” Trấn vương hỏi.
Người tới khinh thường trả lời, ngạo mạn liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không để ý tới bọn họ, xoay người, tay phải đặt ở ngực, mang theo khiêm tốn quỳ một gối.
“Chủ thượng.” Sùng kính cùng hâm mộ phát ra từ nội tâm, không ngừng từ trong miệng một người kêu ra. Đồng dạng từ trong đám người kia không biết từ lúc nào đã hạ xuống mặt đất, quỳ một gối xuống, cũng kêu ra.
Mà mục tiêu sùng kính của bọn họ chính là Thượng Quan Khiêm mang theo ý cười.
“A, đây là người hầu của Khiêm.” Không biết từ khi nào Quân Hành Tuyệt đứng ở cửa phòng bếp nói, ngữ khí lộ ra nguy hiểm. Hắn rất không vui, phát hiện bản thân không làm cho Khiêm có thể hưởng dụng được những thứ tốt nhất, vất vả của bản thân vì Khiêm làm gì đó cũng bị hủy. Hiện tại một đám người xuất hiện ở trước mặt hắn, một đám dùng sự sùng kính ái mộ để nhìn Khiêm của hắn, ánh mắt làm cho làm cho hắn phi thường khó chịu, không phải tình yêu, mà là cuồng nhiệt có thể vì Khiêm trả giá tất thảy, giống như Khiêm chính là thần của bọn họ, là tín ngưỡng của bọn họ. Có bộ hạ như vậy, hắn trước kia sẽ thực vừa lòng, nhưng mà bộ hạ như vậy ở hiện tại, thời điểm dùng tầm mắt như vậy để nhìn Khiêm, hắn sẽ không hài lòng.
Hắn là ai vậy? Vì sao không có phát hiện ra hơi thở của hắn? Nhưng mà cũng không có nghĩ nhiều, những người này lập tức cử động, đem Thượng Quan Khiêm vây lại, đề phòng nhìn Quân Hành Tuyệt. Từ trên người bọn họ bắt đầu phóng ra uy áp, cảnh cáo.
Quân Hành Tuyệt cảm thụ được uy áp, nhướng mi, lại nhìn bộ dáng Thượng Quan Khiêm không có ngăn cản. Khóe miệng gợi lên, để cho những người này nhìn xem sự lợi hại a.
Quân Hành Tuyệt cũng bắt đầu phóng ra uy áp của bản thân.
Uy áp song phương bắt đầu va chạm, trong đất trời bắt đầu lan tràn áp lực.
Một bên trước hết lấy nhóm người bình thường Trấn vương làm chủ ngăn cản không được, đều thối lui về phía sau.
Bởi vậy có thể nhìn ra được phân bố thực lực. Phượng Cửu là ở sát trước nhất, Trấn Vương rớt sau một bước, An Thịnh rớt sau mười bước, lại thêm trên mười lăm bước là Lãnh Vô Ngân, Dương Ưng cùng Phương Thiên Hữu ba người, ở sau cùng là sáu huynh đệ Sùng đế. Trong đó Lạc Vương là ở trước nhất, Tấn vương theo sau, Thành vương cùng Bình vương rớt sau một chút, Sùng đế cùng Hoài vương cuối cùng.
Khí thế bắt đầu kéo lên, cho dù bọn họ lui ra phía sau vẫn như cũ chống đỡ rất gian nan, không chế không được bước lùi về sau.
Biểu hiện của Quân Hành Tuyệt thật nhẹ nhàng, nhưng mà nhóm đối thủ của hắn cũng không nhàn nhã như vậy, thần sắc nghiêm túc, khí thế lại nhấc lên.
Quân Hành Tuyệt cũng tăng theo khi thấy bọn họ tăng khí thế lên.
Trong không khí tựa hồ càng trầm trọng, từ trong mắt Phượng Cửu bọn họ nhìn ra, địa phương vị trí chỗ bọn họ đứng đã có dấu hiệu vặn vẹo, đất dưới chân của bọn họ không thừa nhận được áp lực, sụt xuống. Nhìn ra được nguyên nhân là bởi vì áp khí trầm trọng trong không trung, vị trí của Thượng Quan Khiêm bất ngờ bình thường, không có chút ảnh hưởng gì. Tồn tại rõ ràng, lấy Thượng Quan Khiêm làm tâm, địa phương một thước vuông so với mặt đất xung quanh đã cao hơn vài phần.
Theo khí thế đề cao, Phượng Cửu bọn họ thừa nhận áp lực cũng càng nặng, rốt cuộc có người nhịn không được khóe miệng tràn ra vết máu. Sau đó là phản ứng dây chuyền, khóe miệng mỗi người đều bắt đầu chảy ra máu.
Không hề cậy mạnh chống đỡ, mọi người rất nhanh lui về phía sau, muốn xem náo nhiệt cũng phải nhìn xem có bản lĩnh hay không.
Mọi người rời khỏi phạm vi phòng bếp, nhảy qua tường vây.
Sau khi bọn họ rời khỏi, tường vây phía sau bọn họ cũng hóa thành bụi bặm, bọn họ rõ ràng cảm giác được phía sau truyền tới uy áp càng thêm mạnh. Thực rõ ràng là tường vây thừa nhận không được cỗ áp lực này nên hóa thành bột phấn.
Đây chỉ mới là uy áp mà thôi a, mọi người không có quay đầu lại, động tác hướng xa xa kia chạy đi càng nhanh hơn, thẳng tới sau đó thời điểm áp lực không còn cường bức như vậy mới dừng lại.
Quay đầu lại, lấy tu vi của bọn họ, tình huống nơi đó hết thảy có thể thấy được, thắng bại đã phân.
Quân Hành Tuyệt vẫn như cũ duy trì hành động mới vừa rồi, mà nhóm đối thủ của hắn đích thực đã có người không thừa nhận được mà quỳ xuống, nhưng mà còn có người ương ngạnh vẫn tiếp tục chống cự lại.
Đối với thực lực của những người này, Quân Hành Tuyệt đã minh bạch, bản thân cũng đã hết giận một chút, cũng nên kết thúc.
Quân Hành Tuyệt triệt tiêu kết giới, cảm nhận được hơi thở của rất nhiều người ở ngoài cửa, mở cửa ra, liếc mắt một cái liền thấy được Thượng Quan Khiêm đã không còn tươi cười ôn hòa của ngày thường.
Khóe miệng lộ ra ý cười, bước nhanh tiến tới, đem người ôm vào trong lồng ngực, Khiêm là đang lo lắng cho hắn sao? Đáy lòng nổi lên tia ấm áp, Khiêm ngọt ngào ấm áp như thế, Khiêm, ngươi muốn ta như thế nào không thương ngươi đây. Khiêm, chờ ta, ta sẽ đem hết thảy tốt nhất đều cho ngươi, ngươi đáng giá.
Không có cự tuyệt cái ôm thình lình ập tới của Quân Hành Tuyệt, Thượng Quan Khiêm lẳng lặng cảm nhận độ ấm của Quân Hành Tuyệt cùng lực độ chặt chẽ đang ôm lấy cơ thể của mình.
Những người khác nhìn thấy tình huống này, cũng biết là không có việc gì, quay đầu, chuẩn bị rời đi.
Lại nghe thấy vấn đề của Thượng Quan Khiêm, “Chuyện gì xảy ra sao?” Tôn Hoàng sẽ không vô duyên vô cớ tìm tới.
Bọn họ cũng rất muốn biết, cho nên dừng lại cước bộ, chú ý nghe. Hai người trong mắt không có người khác cũng không để ý tới sự tồn tại của bọn họ.
“Không có việc gì, nhưng mà, Khiêm, ngươi có người đi theo, phải không?” Nhớ tới danh từ được Mộc Linh Hạo nhắc tới này, Quân Hành Tuyệt trong lòng vẫn như cũ khó chịu.
“Người đi theo?” Thượng Quan Khiêm có chút nghi hoặc, hắn có sao? “Mộc Linh Hạo nói với ta, Mộc Cảnh có người đi hắn theo ở bên kia.” Chẳng lẽ Khiêm không có.
Người tồn tại bên người Cảnh, chỉ có những người đó, “Không phải là người đi theo, chỉ là Khắc Lạc Duy đề nghị thu một ít người hầu, là một số chủng tộc được mệnh danh là tuyệt đối không phản bội.” Thượng Quan Khiêm giải thích, “Diêm La, để cho những kẻ có năng lực lại đây đi.” Không nói thì đã quên, chỗ ở của Vô Xá ở đại vị diện, có người hầu.
“Dạ, chủ nhân.” Diêm La biến mất tại chỗ.
Quân Hành Tuyệt không nghĩ tới một câu nói của mình, có thể đem được những người đó đưa tới đây, trên mặt có chút rối rắm, “Khiêm, người không cần để cho bọn họ tới đây.” Quân Hành Tuyệt hy vọng Thượng Quan Khiêm thu hồi mệnh lệnh.
“Tuy rằng hiện tại ta đang nghỉ ngơi, nhưng thời điểm Vô xá hoạt động lại, chính mà thời điểm chúng ta rời đi thế giới này. Những người này để ngươi nhận thức một chút, ngươi cũng là một trong những chủ nhân của bọn họ.” Thượng Quan Khiêm nghiêm túc nói. Y ở tại đây dừng chân lâu lắm, nhưng mà y cũng sẽ rời đi. Thượng Quan Khiêm tuyệt đối không không đồng ý cùng Quân Hành Tuyệt ở lại nơi này, nếu Quân Hành Tuyệt đã là một thành viên của Vô Xá, vậy thì sẽ phải tham dự hành động của Vô Xá, trừ phi là Quân Hành Tuyệt muốn rời khỏi.
Quả nhiên, Khiêm sẽ không dừng lại ở nơi này, cũng phải, thế giới nhỏ bé này, có gì đáng giá để Khiêm dừng lại. Hắn cùng Khiêm tương lai là ở tại cái chỗ đại vị diện kia. Khiêm rất mạnh, hắn cũng không yếu, thế giới rộng lớn như vậy, hắn cùng Khiêm đứng ở đỉnh cao lực lượng, có thể uy hiếp tới bọn họ rất ít, chính là ít mà không phải không có, vì bảo hộ Khiêm, hắn phải có được thế lực ở đại vị diện. Về phần người hầu mà Khiêm nói, chỉ là gặp mà thôi. Nếu gây trở ngại tới hắn, hắn không ngại giết bọn họ, Khiêm cũng sẽ không để ý sự tồn tại của mấy người này.
“Tuyệt, đồ ăn khét.” Thượng Quan Khiêm khứu giác mẫn cảm, ngửi thấy được hương vị cháy khét truyền ra từ nhà bếp.
“Nguy rồi, đồ ăn của ta.” Quân Hành Tuyệt vội vàng quay lại phòng bếp, nhìn xem có thể hay không vớt vát cứu lại được.
Thượng Quan Khiêm ở sau lưng hắn khẽ cười, khôi phục lại ý cười ôn hòa.
Quân Hành Tuyệt nghe được, rốt cuộc cũng không còn cảm giác quẫn bách, mà là ngọt ngào truyền tới từ nội tâm. Ngày như vậy, thật là tốt.
Ở thời điểm Quân Hành Tuyệt vào trong phòng bếp, trong không trung hư vô cũng bắt đầu đẩy ra gợn sóng. Diêm La xuất hiện trước hết, hư phù (mờ mờ ảo ảo) ở không trung.
Hư phù ở trong không trung, ở nơi này có không ít người có thể làm được rồi, cho nên bọn họ cũng không có kinh ngạc. Làm cho bọn họ kinh ngạc chính là những người kế tiếp xuất hiện.
Theo gợn sóng mà Diêm La đẩy ra, trong hư không lục tuc xuất hiện những gợn sóng, những gợn sóng này là khai phá không gian mới có thể xuất hiện. Tại trong những năm này, bọn họ trên cơ bản có chút hiểu biết, mà ở trên đời này chỉ có Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt và Diêm La mới có năng lực như vậy.
Phượng Cửu bọn họ muốn thử nghiệm, vẫn không có thành công qua. Tập hợp tất cả tông sư trong cung, thêm Phượng Cửu là một siêu việt tông sư, hao hết nội tức của mọi người bọn họ, cũng vô pháp làm cho không gian mở ra được một cái khe. Bọn họ mới hiểu được, Hoàng thượng bọn hắn hành động nhìn như thoải mái, cần phải cường đại như thế nào, làm cho bọn họ lại ý thức được khoảng cách so với trời đất càng thêm xa xôi.
Mà hiện tại Diêm La ở nơi nào, Thượng Quan Khiêm ở nơi đó, Quân Hành Tuyệt ở tại trong phòng bếp, như vậy còn có ai có thể phá vỡ không gian.
Ngươi ở tại chỗ này có chút tò mò, có chút mất mác. Bọn họ lại bị đả kích. Vốn tưởng rằng trừ bỏ hai người kia cùng Diêm La ra, bọn họ chính là cực mạnh đương thời, vậy mà hiện tại lại có người đả kích bọn họ về giới hạn cùng lực thừa nhận. Thế giới này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Rõ ràng trước kia không có người khủng bố như thế này, vì sao pháp tắc vừa mở ra, vừa tới chính là thành cả chuỗi.
Gợn sóng mở rộng, người bên trong đi ra.
Trang phục cùng Nguyên quốc hoàn toàn bất đồng, rộng thùng thình, bó sát người, phơi bày, khiêu gợi, nghiêm cẩn, tươi đẹp, bạch sắc, rườm rà phức tạp. Đây không phải là vấn đề làm cho người ta kinh ngạc. Những người kia tướng mạo hoặc đẹp đẽ, hoặc dương cương, hoặc thánh khiết, hoặc ôn nhu làm cho người ta khó có thể quên, thế nhưng mà so với con người sinh trưởng ở thế giới tóc đen mắt đen tại đây mà nói, những người kia màu tóc cùng con ngươi hoặc hồng, hoặc tím, hoặc lam đủ loại màu mới là nguyên nhân làm người ta khiếp sợ. Ngay sau đó mới chú ý toàn bộ, lỗ tai xù lông, cánh, cái đuôi linh tinh gì đó.
Thời điểm nhìn tới những thứ này, thần thoại xưa nay được tương tuyền hiện lên trong đầu bọn họ.
Yêu quái, những người này là yêu quái. Sau đó những truyền thuyết khủng bố về yêu quái xuất hiện, theo bản năng run lên, cho dù bọn họ kiên cường cũng nảy ra ý tưởng chạy trốn. Tại trong những người này, Hoài vương lá gan nhỏ nhất rất nhanh trốn ra sau lưng các vị huynh trưởng, không dám nhìn, trong đầu là các truyền thuyết khủng bố, miệng nhỏ giọng nói thầm, không cần ăn ta, không cần ăn ta. An Thịnh là người nhát gan, tìm tới chỗ người đáng tin cậy nhất, cũng chính là Thượng Quan Khiêm có thực lực cực mạnh, cẩn thận để không dẫn tới chú ý của bầy yêu quái, nhanh chóng đi về trước hướng sau lưng của Thượng Quan Khiêm di động.
Nhanh, cũng sắp tới rồi. An Thịnh trong lòng vui vẻ, động tác vẫn như cũ thật cẩn thận.
Khoảng cách chỉ còn lại khoảng bảy tám bước, trên mặt An Thịnh đang chạy trốn cũng lộ ra sung sướng.
Chính là đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện ở trước mặt hắn, trang phục kì dị, màu mắt cùng màu tóc quỷ dị, hơn nữa còn có cái lỗ tai kỳ quái, An Thịnh cứng đơ một chút, “Yêu quái a.” Sau đó là tiếng thét chói tai, cuống quýt xoay người sau đó làm động tác chạy trốn, tránh ở phía sau người khác.
Làm cho người tới đang muốn vung tay hạ thủ, cũng bị tiếng kêu sợ hãi đột ngột này kinh động tới, không thể nào hạ thủ.
Mà mấy người Phượng Cửu nhìn tới thấy được động tác này của gã, cảnh giác của người tập võ làm cho bọn họ nhanh chóng quên đi sợ hãi, đề phòng nhìn người mới tới.
“Ngươi là ai?” Trấn vương hỏi.
Người tới khinh thường trả lời, ngạo mạn liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không để ý tới bọn họ, xoay người, tay phải đặt ở ngực, mang theo khiêm tốn quỳ một gối.
“Chủ thượng.” Sùng kính cùng hâm mộ phát ra từ nội tâm, không ngừng từ trong miệng một người kêu ra. Đồng dạng từ trong đám người kia không biết từ lúc nào đã hạ xuống mặt đất, quỳ một gối xuống, cũng kêu ra.
Mà mục tiêu sùng kính của bọn họ chính là Thượng Quan Khiêm mang theo ý cười.
“A, đây là người hầu của Khiêm.” Không biết từ khi nào Quân Hành Tuyệt đứng ở cửa phòng bếp nói, ngữ khí lộ ra nguy hiểm. Hắn rất không vui, phát hiện bản thân không làm cho Khiêm có thể hưởng dụng được những thứ tốt nhất, vất vả của bản thân vì Khiêm làm gì đó cũng bị hủy. Hiện tại một đám người xuất hiện ở trước mặt hắn, một đám dùng sự sùng kính ái mộ để nhìn Khiêm của hắn, ánh mắt làm cho làm cho hắn phi thường khó chịu, không phải tình yêu, mà là cuồng nhiệt có thể vì Khiêm trả giá tất thảy, giống như Khiêm chính là thần của bọn họ, là tín ngưỡng của bọn họ. Có bộ hạ như vậy, hắn trước kia sẽ thực vừa lòng, nhưng mà bộ hạ như vậy ở hiện tại, thời điểm dùng tầm mắt như vậy để nhìn Khiêm, hắn sẽ không hài lòng.
Hắn là ai vậy? Vì sao không có phát hiện ra hơi thở của hắn? Nhưng mà cũng không có nghĩ nhiều, những người này lập tức cử động, đem Thượng Quan Khiêm vây lại, đề phòng nhìn Quân Hành Tuyệt. Từ trên người bọn họ bắt đầu phóng ra uy áp, cảnh cáo.
Quân Hành Tuyệt cảm thụ được uy áp, nhướng mi, lại nhìn bộ dáng Thượng Quan Khiêm không có ngăn cản. Khóe miệng gợi lên, để cho những người này nhìn xem sự lợi hại a.
Quân Hành Tuyệt cũng bắt đầu phóng ra uy áp của bản thân.
Uy áp song phương bắt đầu va chạm, trong đất trời bắt đầu lan tràn áp lực.
Một bên trước hết lấy nhóm người bình thường Trấn vương làm chủ ngăn cản không được, đều thối lui về phía sau.
Bởi vậy có thể nhìn ra được phân bố thực lực. Phượng Cửu là ở sát trước nhất, Trấn Vương rớt sau một bước, An Thịnh rớt sau mười bước, lại thêm trên mười lăm bước là Lãnh Vô Ngân, Dương Ưng cùng Phương Thiên Hữu ba người, ở sau cùng là sáu huynh đệ Sùng đế. Trong đó Lạc Vương là ở trước nhất, Tấn vương theo sau, Thành vương cùng Bình vương rớt sau một chút, Sùng đế cùng Hoài vương cuối cùng.
Khí thế bắt đầu kéo lên, cho dù bọn họ lui ra phía sau vẫn như cũ chống đỡ rất gian nan, không chế không được bước lùi về sau.
Biểu hiện của Quân Hành Tuyệt thật nhẹ nhàng, nhưng mà nhóm đối thủ của hắn cũng không nhàn nhã như vậy, thần sắc nghiêm túc, khí thế lại nhấc lên.
Quân Hành Tuyệt cũng tăng theo khi thấy bọn họ tăng khí thế lên.
Trong không khí tựa hồ càng trầm trọng, từ trong mắt Phượng Cửu bọn họ nhìn ra, địa phương vị trí chỗ bọn họ đứng đã có dấu hiệu vặn vẹo, đất dưới chân của bọn họ không thừa nhận được áp lực, sụt xuống. Nhìn ra được nguyên nhân là bởi vì áp khí trầm trọng trong không trung, vị trí của Thượng Quan Khiêm bất ngờ bình thường, không có chút ảnh hưởng gì. Tồn tại rõ ràng, lấy Thượng Quan Khiêm làm tâm, địa phương một thước vuông so với mặt đất xung quanh đã cao hơn vài phần.
Theo khí thế đề cao, Phượng Cửu bọn họ thừa nhận áp lực cũng càng nặng, rốt cuộc có người nhịn không được khóe miệng tràn ra vết máu. Sau đó là phản ứng dây chuyền, khóe miệng mỗi người đều bắt đầu chảy ra máu.
Không hề cậy mạnh chống đỡ, mọi người rất nhanh lui về phía sau, muốn xem náo nhiệt cũng phải nhìn xem có bản lĩnh hay không.
Mọi người rời khỏi phạm vi phòng bếp, nhảy qua tường vây.
Sau khi bọn họ rời khỏi, tường vây phía sau bọn họ cũng hóa thành bụi bặm, bọn họ rõ ràng cảm giác được phía sau truyền tới uy áp càng thêm mạnh. Thực rõ ràng là tường vây thừa nhận không được cỗ áp lực này nên hóa thành bột phấn.
Đây chỉ mới là uy áp mà thôi a, mọi người không có quay đầu lại, động tác hướng xa xa kia chạy đi càng nhanh hơn, thẳng tới sau đó thời điểm áp lực không còn cường bức như vậy mới dừng lại.
Quay đầu lại, lấy tu vi của bọn họ, tình huống nơi đó hết thảy có thể thấy được, thắng bại đã phân.
Quân Hành Tuyệt vẫn như cũ duy trì hành động mới vừa rồi, mà nhóm đối thủ của hắn đích thực đã có người không thừa nhận được mà quỳ xuống, nhưng mà còn có người ương ngạnh vẫn tiếp tục chống cự lại.
Đối với thực lực của những người này, Quân Hành Tuyệt đã minh bạch, bản thân cũng đã hết giận một chút, cũng nên kết thúc.
Danh sách chương