Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Ở tổng đàn Quang Minh thánh giáo, hạm đội chủ lực dưới quyền Lâm Duệ đã quay về nông trường dưới mặt đất.
May mắn là bọn họ mới rời đi được hơn một ngày, đủ loại máy mọc thực vật ở đây cũng có chút phát sinh ma biến nhưng không nhiều, không trường hợp nào xuất hiện ý thức bản thân.
Lúc này, ở phía Quang Minh thánh giáo và Liên Bang có vô số chuyện cần Lâm Duệ xử lý. Ví như chỉnh đốn nội vụ trong giáo, thừa dịp đại thắng này, tu chỉnh lại giáo nghĩa, sắp xếp lại nhân lực, củng cố địa vị của hắn trong thánh giáo.
Bên phía Liên Bang thì nhiều thế lực lớn ủng hộ hắn mãnh liệt như vậy, hắn cũng phải có đáp lại. Hắn phải đi gặp một số người, thuận tiện vay thêm chút tài chính, kiếm thêm chút ủng hộ. Thực chất đây là để biểu diễn “nhân tính” của hắn, đồng thời trói buộc với các thế lực lớn khác, để bọn họ yên tâm lên thuyền cùng hắn.
Nhưng việc đầu tiên Lâm Duệ cần làm là để mẹ mình – Lý Vi Lương giải trừ phong ấn linh hồn cho mình.
Trên đường về, hắn đã xử lý thương thế và phong ấn thần lực cho mẹ mình. Tin tốt là mẹ hắn đã được chữa trị nguyên thần khá ổn, hao tổn nguyên khí thì chỉ cần một, hai tháng tĩnh dưỡng là khôi phục. Tin xấu là Lý Vi Lương vẫn không thể nhớ lại toàn bộ ký ức, nhất là những phần liên quan đến Đại Nhật Thiên Tôn, vẫn bị lực lượng của chúng Thần phong ấn chặt chẽ.
Lâm Duệ có thể mạnh mẽ dùng pháp môn thanh tịnh và Thánh Lôi Kiếp Hỏa loại trừ thần lực này nhưng Lý Vi Lương chưa hẳn đã chịu được. Nếu hắn mạnh mẽ đấu pháp với chúng Thần trong đầu Lý Vi Lương thì dù ý chí của nàng có mạnh đến đâu cũng sẽ hồn phi phách tán.
Nhưng theo lực lượng phong ấn mạnh mẽ, lực lượng “thần ân” của chúng Thần ban cho Lý Vi Lương cũng mạnh mẽ theo.
Lâm Duệ thì chỉ âm thầm cười lạnh, hiểu là chúng Thần vẫn không an tâm với hắn, “thần ân” này thực chất là muốn giữ mẹ hắn làm con tin.
Đúng là thần ân có thể tăng thêm sức mạnh cho Lý Vi Lương nhưng ở thời khắc mấu chốt, chúng có thể quay giáo ảnh hưởng đến sinh mệnh của nàng.
Còn về phong cấm trí nhớ, đó là vì cân bằng giữa hắn và Đại Nhật Thiên Tôn. Chúng Thần không muốn thấy Đại Nhật Thiên Tôn thức tỉnh, cũng không muốn thấy hắn dễ dàng thay thế Đại Nhật Thiên Tôn.
May mắn là Lý Vi Lương đã phong ấn thông tin quan trọng trong linh hồn hắn, chỉ cần nàng mở phong ấn này là được. Phong ấn này thiết kế rất biến thái, một mực trưởng thành cùng Lâm Duệ, hắn càng mạnh thì phong ấn càng mạnh.
Chỉ chờ khi Lâm Duệ đạt đến tu vi Lý Vi Lương đưa ra, hoặc là chính Lý Vi Lương mở ra phong ấn, giải trừ tâm linh ám thị cho hắn thì mới được.
Lúc mở phong ấn, Lâm Duệ lo lắng chúng Thần, nhất là vị Mộng Ảo Thiên Tôn thủ đoạn đầy quỷ quyệt nên bố trí trận pháp phòng hộ tinh thần đỉnh cấp trong ngoài Đại Minh Đường, còn để hai em gái thủ hộ bên người, làm hộ pháp cho bọn họ. Sau đó hắn còn để nguyên thủy thiên long liên tục dùng Thánh Lôi Kiếp Hỏa ngăn cách trong ngoài, đồng thời khống chế Huy Hoàng Thánh Đàn, ngưng tụ thánh hỏa phong tỏa hư không, lại mở ra tầng tầng phòng ngự từ trường, ngăn cách ý niệm trong ngoài.
Lý Vi Lương cũng vô cùng kiêng kị Mộng Ảo Thiên Tôn, nàng cố ý để lại thần khí Thất Huyễn Thiên Vũ của nàng ở bên ngoài.
Lúc này ở quảng trường bên ngoài Đại Minh Đường, Đàm Thần Chí vô cùng bình tĩnh nhìn cửa lớn Đại Minh Đường đóng chặt. Đôi mắt điện tử băng lam của hắn không có chút cảm xúc nào nhưng trong nội tâm lại đầy ưu tư nặng nề.
Trận chiến hôm qua, Đàm Thần Chí cũng tham gia chiến đấu, mình hắn áp chế thần sứ thứ nhất và thứ hai của Đại Thịnh trong nửa giờ, có thể nói là công lao rất lớn.
Nhưng tình thế hiện giờ khác với trong tưởng tượng của Đàm Thần Chí. Lâm Duệ giờ mặc dù cũng coi trọng hắn nhưng không có chút nể trọng nào.
Nếu Đàm Thần Chí đồng ý ra sức lực, vị Quang Minh Vương này sẽ đồng ý hồi báo. Nhưng nếu Đàm Thần Chí giữ lại sức lực, vị kia cũng không để ý lắm.
Trận chiến hôm qua, nói thật Đàm Thần Chí tham chiến chỉ là dệt hoa trên gấm.
Khi mấy vị Thần vào màn trời, lúc đó thật ra Lâm Duệ đã chiếm ưu thế nhất định trong trận thần chiến. Ba vị Thần kéo Lâm Duệ vào màn trời là hành động bất đắc dĩ, họ muốn mượn hoàn cảnh đặc thù của màn trời, còn có đại quân dưới quyền họ để cứu lại thế thua. Kết quả là Nam Vực Sâu rơi vào cạm bẫy của Thôn Phệ Chi Chủ, bị Thôn Phệ Chi Chủ và Quang Minh Vương liên thủ diệt trừ.
Trong lòng Đàm Thần Chí hiểu được Lâm Duệ giờ đã ngồi vững ngôi Thần, sau này sẽ càng hạ thấp sự coi trọng với hắn, hắn còn chưa thu được thẻ đánh bạc mình muốn.
Còn chuyện Thái Thượng Thiên Tôn sắp khôi phục nữa, chuyện này như sét đánh bên tai hắn. Võ ý của hắn là “chân lý”. Dã tâm của hắn rất lớn, hắn không chỉ muốn nắm giữ khái niệm “máy móc”, trở thành Vạn Cơ Chi Thần, còn muốn nắm giữ pháp môn “chân lý”, kế thừa Thái Thượng, trở thành Chân Lý Thiên Tôn.
Đàm Thần Chí vốn cho rằng trên con đường này hắn chỉ có một đối thủ duy nhất là Đông Vực Sâu. Vị Thần này dù nắm giữ khái niệm chân lý cường độ cao đến 99% nhưng lại là hấp thu một phần lực lượng còn sót lại của Thái Thượng Thiên Tôn, để lại họa ngầm nghiêm trọng trong người.
Đàm Thần Chí lúc trước bị Đông Vực Sâu thiết kế cạm bẫy tru diệt nhưng sau khi phục sinh, trong lòng hắn vẫn đầy tự tin. Nếu không phải võ ý chân lý của hắn đã uy hiếp đến Đông Vực Sâu, như vậy vị Thần này cần gì phải phí sức bố trí cạm bẫy, diệt trừ hắn chứ? Nhưng giờ đây, Thái Thượng Thiên Tôn sắp khôi phục là đả kích nặng nề với hắn.
Đàm Thần Chí có lòng tin tranh đoạt “chân lý” với Đông Vực Sâu nhưng hắn hiểu rõ, nếu Thái Thượng Thiên Tôn thức tỉnh thì hắn không có chút hy vọng nào. Nhận thức của Thái Thượng Thiên Tôn đối với chân lý đã đến siêu hạn, hắn không thể nào thắng được!
Giờ hắn chỉ còn một con đường duy nhất là Vạn Cơ Chi Thần nhưng điều này phải được Lâm Duệ ủng hộ nhưng thẻ đánh bạc trong tay hắn ít đến đáng thương.
Thần nữ Ngao Ngọc thì đứng ở xa, đôi mắt trong suốt đầy khác thường nhìn ra xung quanh. Đây là nông trường dưới lòng đất sao, nghe nói tương lai nông trường này mỗi năm thu được 100 triệu lượng thần kim. Cần biết thu hoạch một năm của Trung Châu Thương Minh chỉ ở mức 900 triệu lượng thần kim.
Thần nữ Ngao Ngọc lúc trước cũng từng xem video về nông trường này nhưng đó là hình ảnh 4 tháng trước. Lúc đó Trung Châu tốn rất nhiều sức lực mới cài được một vài gián điệp vào đây. Khi đó nông trường dưới lòng đất còn không rộng lớn như bây giờ, không để người chấn động như giờ.
Thần nữ Ngao Ngọc thầm nghĩ thảo nào 7,2 triệu tế ti lại sùng kính Lâm Duệ như vậy. Đám tế ti này hiểu được tiềm lực lớn lao của nông trường, lại được quan tưởng lực lượng quang minh của Lâm Duệ, sao có thể không sùng kính đối phương được chứ?
Thủ đoạn của vị Quang Minh Vương này cũng không tầm thường, kẻ này trong tình huống không để lộ thân phận, chỉ dùng hai năm ngắn ngủi, từng bước thu được danh vọng cao trong Quang Minh thánh giáo.
Lúc này, đám người Lý Hàng Long, Lận Thiên Thần, Lệnh Hồ Minh Đức, Phương Nhiễm Nhiễm, Tiết Lăng Tuyết, Tư Mã Lâm và tiên sinh H đang khẽ bàn luận với nhau.
Những người này có chút kiêng kị với thần nữ Ngao Ngọc nên khi nói chuyện còn cố ý để thiên kính ma Khâu Kính Thù tạo một vòng phòng ngự phong tỏa xung quanh.
Mấy người không biết là thần nữ Ngao Ngọc nắm giữ khái niệm “cân bằng”, có thể mượn nhờ dao động của hạt và sóng xung quanh, phân tích ra lời mấy người này nói với nhau.
Lúc này, Lệnh Hồ Minh Đức đầy kinh ngạc nói:
- Dùng phương thức phân chia linh hồn, luyện hóa ngược lực lượng tinh thần của Đại Nhật Thiên Tôn sao. Vậy mà vị Vô Địch Pháp Vương này cũng nghĩ ra được.
- Đây chỉ là chuyên gia của Cục An Ninh dựa theo các tin tức thu được, đưa ra phán đoán thôi. Thực tế như nào thì vẫn chưa rõ được.
Lý Hàng Long lắc đầu nói tiếp:
- Phó Tuyết Nhàn để phần lớn linh hồn Lâm Duệ trong thế giới ảo. Mục đích hẳn là ngăn chặn liên hệ giữa bản thể và linh hồn, làm chậm quá trình ô nhiễm của Đại Nhật Thiên Tôn. Nhưng yêu cầu với thế giới ảo này rất cao, bọn họ phải lừa gạt được nhận thức của Lâm Duệ, cũng không thể để Lâm Duệ tiếp xúc với các yếu tố siêu năng lực hay võ đạo được. Lúc ấy dù có mười mấy game ảo cỡ lớn đạt được yêu cầu nhưng những game này đều liên quan đến huyền huyễn hoặc kỳ huyễn. Chỉ cần có liên quan đến khống chế đại nhật, lôi hòa là vô cùng nguy hiểm, có thể làm bùng nổ lực lượng đại nhật trong hắn. Vừa hay lúc đó thư viện Đông Á có một hạng mục nghiên cứu, mô phỏng giả lập ra thế giới thế kỷ 21, một phương diện dùng để dạy học, đồng thời dùng để bảo tồn văn hóa Liên Bang, bị Phó Tuyết Nhàn copy được mật mã gốc.
Tiết Lăng Tuyết thần sắc khó hiểu hói:
- Như vậy Lâm Duệ ở thế giới hiện thực là sao? Ta từng tiếp xúc với hắn, cảm giác không có chút khác thường nào.
Nàng nghĩ đến Lâm Duệ khi còn bé, lúc đó hắn không khác gì người thường, thiên phú cũng coi như là xuất sắc trong đồng lứa, rất có thiên phú với quang, lôi, hỏa.
Tư Mã Lâm như có suy đoán nói:
- Hẳn là một phần linh hồn của Lâm Duệ, kết hợp cùng linh hồn nhân tạo. Ta đã đọc các tài liệu nghiên cứu linh hồn của Phó Tuyết Nhàn, nói thật, nàng nghiên cứu rất sâu về linh hồn.
Lý Hàng Long hai mắt lấp lánh:
- Đúng vậy, rất có thể là một phần nhỏ linh hồn Lâm Duệ kết hợp cùng linh hồn nhân tạo, dùng để đánh lừa Đại Nhật Thiên Tôn. Đáng sợ là, nàng còn mang được phần linh hồn bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm, cắt chém mang vào cho linh hồn của Lâm Duệ trong thế giới giả lập, giúp hắn luyện hóa hấp thu.
Lận Thiên Thần nhíu chặt mày, khó hiểu nói:
- Luyện hóa hấp thu? Luyện hóa tinh thần lực của Đại Nhật Thiên Tôn? Đây là việc người thường có thể làm được sao? Dù cho Lâm Duệ thiên phú dị bẩm cũng không thể đối kháng với Vực Sâu được.
Lý Hàng Long lắc đầu nói:
- Không phải là tinh thần lực của Đại Nhật Thiên Tôn, mà là phần linh hồn nhân tạo bị ô nhiễm. Đương nhiên, việc này vẫn vô cùng khó, mọi người đều biết, chỉ có Vực Sâu mới đối kháng được Vực Sâu. Nhưng hôm nay lão Tạ nói cho ta biết, phần xác Chân Lý Thần Tọa rất có thể trong tay Lâm Duệ.
Lận Thiên Thần không khỏi liếc nhìn Lệnh Hồ Minh Đức, thầm nghĩ khả năng này rất cao. Nếu không Thái Thượng Thiên Tôn làm sao chém ra một kiếm về Đại Nhật Thiên Tôn, trợ giúp Lâm Duệ thắng cuộc được chứ. Một kiếm đó chém cho Đại Nhật Thiên Tôn rơi vào thế thua thảm, giúp Lâm Duệ luyện hóa được không ít nguyên chất, nguyên hạch của Đại Nhật Thiên Tôn.
Lý Hàng Long thì đang nhìn tiên sinh H đang đứng yên lặng bên cửa sổ, vị này một mực chắp tay sau lưng không nói gì. Lý Hàng Long thật ra hoài nghi tiên sinh H này là Hoàng Phủ Thanh, Hoàng Phủ Thanh trước đó bị Nam Vực Sâu truy nã, chết ở Đông Châu là vì phần xác của Chân Lý Thần Tọa.
Phỏng đoán này rất khó tin vì Hoàng Phủ Thanh rõ ràng đã chết mười mấy năm trước, đã chết trong Trấn Ma Lâm, là bị đại ti thiên Đông Châu tự tay xử quyết. Nhưng Lý Hàng Long nghi ngờ phần xác Chân Lý Thần Tọa có năng lực thần kỳ giúp người khác khởi tử hoàn sinh. Chứng cứ của Lý Hàng Long là Liễu Tâm Lan, Cơ Thần Diễm, hai nữ nhân này vốn đã chết từ lâu rồi nhưng giờ đều sống lại.
Ngày xưa, Lâm Duệ bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm rất có thể là liên quan đến Hoàng Phủ Thanh. Theo như Lý Hàng Long biết, lúc đó Hoàng Phủ Thanh mượn nhờ quan hệ với Trường Sinh Hội, thu thập đủ loại vật chất liên quan đến Vực Sâu để nghiên cứu, đương nhiên có cả những món đồ liên quan đến Đại Nhật Thiên Tôn.
Hoàng Phủ Thanh sở dĩ đánh cắp phần xác Chân Lý Thần Tọa của Nam Vực Sâu có thể là để bổ đắp sai lầm bản thân. Cũng có thể là do kế hoạch “tạo Thần” của đôi sư đồ Hoàng Phủ Thanh, Lâm Thông và Phó Tuyết Nhàn.
Nhưng với lực lượng của Hoàng Phủ Thanh, làm sao đánh cắp được phần xác Chân Lý Thần Tọa từ tay Nam Vực Sâu được chứ?
Lận Thiên Thần nheo mắt lại nói:
- Nếu thật sự là như vậy… Ta rất khó tưởng tượng nổi, tính bền dẻo tinh thần và ý chí lực của Lâm Duệ mạnh đến đâu.
Dù có Chân Lý Thần Tọa hỗ trợ luyện hóa phần linh hồn nhân tạo bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm thì quá trình này cũng vô cùng đau đớn, vậy mà Lâm Duệ cũng chịu được.
- Chỉ có ý chí cấp Thần mới có thể đối kháng được với Đại Nhật Thiên Tôn và Hy Vọng Thiên Tôn.
Lệnh Hồ Minh Đức khẽ nói thêm bổ sung:
- Hẳn là từng bước rèn luyện được. Phó Tuyết Nhàn là chuyên gia đỉnh cấp phương diện linh hồn. Lâm Thông là thiên tài đỉnh cấp phương diện sinh vật học, hóa học và thực trang. Bọn họ hẳn là có biện pháp giúp Lâm Duệ nhưng ta vẫn khó mà tưởng tượng nổi, quá trình này sẽ đau đớn như nào, có lẽ đau gấp chục lần cực hình cao cấp nhất.
Thảo nào đứa nhỏ này sát tính nặng như vậy, trước cấp 6 còn có chút biểu hiện thần kinh (sát thủ nhạc thiếu nhi). Lâm Duệ không bị điên trong thế giới ảo đúng là kỳ tích.
Phương Nhiễm Nhiễm và Tiết Lăng Tuyết nghe vậy thì bình tĩnh nhìn về phía Đại Minh Đường đã đóng chặt cửa.
Phương Nhiễm Nhiễm vô ý thức bóp chặt tay, đốt ngón tay trắng bệch. Trong nội tâm này không còn chút nào tự hào về Lâm Duệ nữa, trong lòng nàng giờ đầy thương xót, chấn động. Nàng vô cùng chấn động vì những việc Lý Vi Lương làm cho Lâm Duệ lúc bé, đồng thời cũng thương xót với trải nghiệm hồi bé của Lâm Duệ.
“Hóa ra là vậy.” Thần nữ Ngao Ngọc ở xa nghe lén thì thần sắc thoải mái hơn không ít, thảo nào Lâm Duệ có ý chí mạnh mẽ như vậy, có thể phân cao thấp với Vực Sâu. Theo lý thuyết, vào 3 năm trước, khi Lâm Duệ khởi tử hoàn sinh, linh hồn của hắn đã có một phần đặc tính của Vực Sâu rồi. Thảo nào giáo chủ đời thứ 7 của Quang Minh thánh giáo lại quả quyết giao pháp môn thanh tịnh cho Lâm Duệ. Nhưng rất kỳ quái, Hoàng Phủ Thanh sao có thể cướp được phần xác Chân Lý Thần Tọa từ tay Nam Vực Sâu chứ?
Lúc này, trong Đại Minh Đường, Lâm Duệ đột nhiên mở mắt ra, một cỗ sóng tinh thần vô hình lấy hắn làm trung tâm lan ra bốn phía. Theo giải trừ tinh thần ám thị, một đoạn ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Ở tổng đàn Quang Minh thánh giáo, hạm đội chủ lực dưới quyền Lâm Duệ đã quay về nông trường dưới mặt đất.
May mắn là bọn họ mới rời đi được hơn một ngày, đủ loại máy mọc thực vật ở đây cũng có chút phát sinh ma biến nhưng không nhiều, không trường hợp nào xuất hiện ý thức bản thân.
Lúc này, ở phía Quang Minh thánh giáo và Liên Bang có vô số chuyện cần Lâm Duệ xử lý. Ví như chỉnh đốn nội vụ trong giáo, thừa dịp đại thắng này, tu chỉnh lại giáo nghĩa, sắp xếp lại nhân lực, củng cố địa vị của hắn trong thánh giáo.
Bên phía Liên Bang thì nhiều thế lực lớn ủng hộ hắn mãnh liệt như vậy, hắn cũng phải có đáp lại. Hắn phải đi gặp một số người, thuận tiện vay thêm chút tài chính, kiếm thêm chút ủng hộ. Thực chất đây là để biểu diễn “nhân tính” của hắn, đồng thời trói buộc với các thế lực lớn khác, để bọn họ yên tâm lên thuyền cùng hắn.
Nhưng việc đầu tiên Lâm Duệ cần làm là để mẹ mình – Lý Vi Lương giải trừ phong ấn linh hồn cho mình.
Trên đường về, hắn đã xử lý thương thế và phong ấn thần lực cho mẹ mình. Tin tốt là mẹ hắn đã được chữa trị nguyên thần khá ổn, hao tổn nguyên khí thì chỉ cần một, hai tháng tĩnh dưỡng là khôi phục. Tin xấu là Lý Vi Lương vẫn không thể nhớ lại toàn bộ ký ức, nhất là những phần liên quan đến Đại Nhật Thiên Tôn, vẫn bị lực lượng của chúng Thần phong ấn chặt chẽ.
Lâm Duệ có thể mạnh mẽ dùng pháp môn thanh tịnh và Thánh Lôi Kiếp Hỏa loại trừ thần lực này nhưng Lý Vi Lương chưa hẳn đã chịu được. Nếu hắn mạnh mẽ đấu pháp với chúng Thần trong đầu Lý Vi Lương thì dù ý chí của nàng có mạnh đến đâu cũng sẽ hồn phi phách tán.
Nhưng theo lực lượng phong ấn mạnh mẽ, lực lượng “thần ân” của chúng Thần ban cho Lý Vi Lương cũng mạnh mẽ theo.
Lâm Duệ thì chỉ âm thầm cười lạnh, hiểu là chúng Thần vẫn không an tâm với hắn, “thần ân” này thực chất là muốn giữ mẹ hắn làm con tin.
Đúng là thần ân có thể tăng thêm sức mạnh cho Lý Vi Lương nhưng ở thời khắc mấu chốt, chúng có thể quay giáo ảnh hưởng đến sinh mệnh của nàng.
Còn về phong cấm trí nhớ, đó là vì cân bằng giữa hắn và Đại Nhật Thiên Tôn. Chúng Thần không muốn thấy Đại Nhật Thiên Tôn thức tỉnh, cũng không muốn thấy hắn dễ dàng thay thế Đại Nhật Thiên Tôn.
May mắn là Lý Vi Lương đã phong ấn thông tin quan trọng trong linh hồn hắn, chỉ cần nàng mở phong ấn này là được. Phong ấn này thiết kế rất biến thái, một mực trưởng thành cùng Lâm Duệ, hắn càng mạnh thì phong ấn càng mạnh.
Chỉ chờ khi Lâm Duệ đạt đến tu vi Lý Vi Lương đưa ra, hoặc là chính Lý Vi Lương mở ra phong ấn, giải trừ tâm linh ám thị cho hắn thì mới được.
Lúc mở phong ấn, Lâm Duệ lo lắng chúng Thần, nhất là vị Mộng Ảo Thiên Tôn thủ đoạn đầy quỷ quyệt nên bố trí trận pháp phòng hộ tinh thần đỉnh cấp trong ngoài Đại Minh Đường, còn để hai em gái thủ hộ bên người, làm hộ pháp cho bọn họ. Sau đó hắn còn để nguyên thủy thiên long liên tục dùng Thánh Lôi Kiếp Hỏa ngăn cách trong ngoài, đồng thời khống chế Huy Hoàng Thánh Đàn, ngưng tụ thánh hỏa phong tỏa hư không, lại mở ra tầng tầng phòng ngự từ trường, ngăn cách ý niệm trong ngoài.
Lý Vi Lương cũng vô cùng kiêng kị Mộng Ảo Thiên Tôn, nàng cố ý để lại thần khí Thất Huyễn Thiên Vũ của nàng ở bên ngoài.
Lúc này ở quảng trường bên ngoài Đại Minh Đường, Đàm Thần Chí vô cùng bình tĩnh nhìn cửa lớn Đại Minh Đường đóng chặt. Đôi mắt điện tử băng lam của hắn không có chút cảm xúc nào nhưng trong nội tâm lại đầy ưu tư nặng nề.
Trận chiến hôm qua, Đàm Thần Chí cũng tham gia chiến đấu, mình hắn áp chế thần sứ thứ nhất và thứ hai của Đại Thịnh trong nửa giờ, có thể nói là công lao rất lớn.
Nhưng tình thế hiện giờ khác với trong tưởng tượng của Đàm Thần Chí. Lâm Duệ giờ mặc dù cũng coi trọng hắn nhưng không có chút nể trọng nào.
Nếu Đàm Thần Chí đồng ý ra sức lực, vị Quang Minh Vương này sẽ đồng ý hồi báo. Nhưng nếu Đàm Thần Chí giữ lại sức lực, vị kia cũng không để ý lắm.
Trận chiến hôm qua, nói thật Đàm Thần Chí tham chiến chỉ là dệt hoa trên gấm.
Khi mấy vị Thần vào màn trời, lúc đó thật ra Lâm Duệ đã chiếm ưu thế nhất định trong trận thần chiến. Ba vị Thần kéo Lâm Duệ vào màn trời là hành động bất đắc dĩ, họ muốn mượn hoàn cảnh đặc thù của màn trời, còn có đại quân dưới quyền họ để cứu lại thế thua. Kết quả là Nam Vực Sâu rơi vào cạm bẫy của Thôn Phệ Chi Chủ, bị Thôn Phệ Chi Chủ và Quang Minh Vương liên thủ diệt trừ.
Trong lòng Đàm Thần Chí hiểu được Lâm Duệ giờ đã ngồi vững ngôi Thần, sau này sẽ càng hạ thấp sự coi trọng với hắn, hắn còn chưa thu được thẻ đánh bạc mình muốn.
Còn chuyện Thái Thượng Thiên Tôn sắp khôi phục nữa, chuyện này như sét đánh bên tai hắn. Võ ý của hắn là “chân lý”. Dã tâm của hắn rất lớn, hắn không chỉ muốn nắm giữ khái niệm “máy móc”, trở thành Vạn Cơ Chi Thần, còn muốn nắm giữ pháp môn “chân lý”, kế thừa Thái Thượng, trở thành Chân Lý Thiên Tôn.
Đàm Thần Chí vốn cho rằng trên con đường này hắn chỉ có một đối thủ duy nhất là Đông Vực Sâu. Vị Thần này dù nắm giữ khái niệm chân lý cường độ cao đến 99% nhưng lại là hấp thu một phần lực lượng còn sót lại của Thái Thượng Thiên Tôn, để lại họa ngầm nghiêm trọng trong người.
Đàm Thần Chí lúc trước bị Đông Vực Sâu thiết kế cạm bẫy tru diệt nhưng sau khi phục sinh, trong lòng hắn vẫn đầy tự tin. Nếu không phải võ ý chân lý của hắn đã uy hiếp đến Đông Vực Sâu, như vậy vị Thần này cần gì phải phí sức bố trí cạm bẫy, diệt trừ hắn chứ? Nhưng giờ đây, Thái Thượng Thiên Tôn sắp khôi phục là đả kích nặng nề với hắn.
Đàm Thần Chí có lòng tin tranh đoạt “chân lý” với Đông Vực Sâu nhưng hắn hiểu rõ, nếu Thái Thượng Thiên Tôn thức tỉnh thì hắn không có chút hy vọng nào. Nhận thức của Thái Thượng Thiên Tôn đối với chân lý đã đến siêu hạn, hắn không thể nào thắng được!
Giờ hắn chỉ còn một con đường duy nhất là Vạn Cơ Chi Thần nhưng điều này phải được Lâm Duệ ủng hộ nhưng thẻ đánh bạc trong tay hắn ít đến đáng thương.
Thần nữ Ngao Ngọc thì đứng ở xa, đôi mắt trong suốt đầy khác thường nhìn ra xung quanh. Đây là nông trường dưới lòng đất sao, nghe nói tương lai nông trường này mỗi năm thu được 100 triệu lượng thần kim. Cần biết thu hoạch một năm của Trung Châu Thương Minh chỉ ở mức 900 triệu lượng thần kim.
Thần nữ Ngao Ngọc lúc trước cũng từng xem video về nông trường này nhưng đó là hình ảnh 4 tháng trước. Lúc đó Trung Châu tốn rất nhiều sức lực mới cài được một vài gián điệp vào đây. Khi đó nông trường dưới lòng đất còn không rộng lớn như bây giờ, không để người chấn động như giờ.
Thần nữ Ngao Ngọc thầm nghĩ thảo nào 7,2 triệu tế ti lại sùng kính Lâm Duệ như vậy. Đám tế ti này hiểu được tiềm lực lớn lao của nông trường, lại được quan tưởng lực lượng quang minh của Lâm Duệ, sao có thể không sùng kính đối phương được chứ?
Thủ đoạn của vị Quang Minh Vương này cũng không tầm thường, kẻ này trong tình huống không để lộ thân phận, chỉ dùng hai năm ngắn ngủi, từng bước thu được danh vọng cao trong Quang Minh thánh giáo.
Lúc này, đám người Lý Hàng Long, Lận Thiên Thần, Lệnh Hồ Minh Đức, Phương Nhiễm Nhiễm, Tiết Lăng Tuyết, Tư Mã Lâm và tiên sinh H đang khẽ bàn luận với nhau.
Những người này có chút kiêng kị với thần nữ Ngao Ngọc nên khi nói chuyện còn cố ý để thiên kính ma Khâu Kính Thù tạo một vòng phòng ngự phong tỏa xung quanh.
Mấy người không biết là thần nữ Ngao Ngọc nắm giữ khái niệm “cân bằng”, có thể mượn nhờ dao động của hạt và sóng xung quanh, phân tích ra lời mấy người này nói với nhau.
Lúc này, Lệnh Hồ Minh Đức đầy kinh ngạc nói:
- Dùng phương thức phân chia linh hồn, luyện hóa ngược lực lượng tinh thần của Đại Nhật Thiên Tôn sao. Vậy mà vị Vô Địch Pháp Vương này cũng nghĩ ra được.
- Đây chỉ là chuyên gia của Cục An Ninh dựa theo các tin tức thu được, đưa ra phán đoán thôi. Thực tế như nào thì vẫn chưa rõ được.
Lý Hàng Long lắc đầu nói tiếp:
- Phó Tuyết Nhàn để phần lớn linh hồn Lâm Duệ trong thế giới ảo. Mục đích hẳn là ngăn chặn liên hệ giữa bản thể và linh hồn, làm chậm quá trình ô nhiễm của Đại Nhật Thiên Tôn. Nhưng yêu cầu với thế giới ảo này rất cao, bọn họ phải lừa gạt được nhận thức của Lâm Duệ, cũng không thể để Lâm Duệ tiếp xúc với các yếu tố siêu năng lực hay võ đạo được. Lúc ấy dù có mười mấy game ảo cỡ lớn đạt được yêu cầu nhưng những game này đều liên quan đến huyền huyễn hoặc kỳ huyễn. Chỉ cần có liên quan đến khống chế đại nhật, lôi hòa là vô cùng nguy hiểm, có thể làm bùng nổ lực lượng đại nhật trong hắn. Vừa hay lúc đó thư viện Đông Á có một hạng mục nghiên cứu, mô phỏng giả lập ra thế giới thế kỷ 21, một phương diện dùng để dạy học, đồng thời dùng để bảo tồn văn hóa Liên Bang, bị Phó Tuyết Nhàn copy được mật mã gốc.
Tiết Lăng Tuyết thần sắc khó hiểu hói:
- Như vậy Lâm Duệ ở thế giới hiện thực là sao? Ta từng tiếp xúc với hắn, cảm giác không có chút khác thường nào.
Nàng nghĩ đến Lâm Duệ khi còn bé, lúc đó hắn không khác gì người thường, thiên phú cũng coi như là xuất sắc trong đồng lứa, rất có thiên phú với quang, lôi, hỏa.
Tư Mã Lâm như có suy đoán nói:
- Hẳn là một phần linh hồn của Lâm Duệ, kết hợp cùng linh hồn nhân tạo. Ta đã đọc các tài liệu nghiên cứu linh hồn của Phó Tuyết Nhàn, nói thật, nàng nghiên cứu rất sâu về linh hồn.
Lý Hàng Long hai mắt lấp lánh:
- Đúng vậy, rất có thể là một phần nhỏ linh hồn Lâm Duệ kết hợp cùng linh hồn nhân tạo, dùng để đánh lừa Đại Nhật Thiên Tôn. Đáng sợ là, nàng còn mang được phần linh hồn bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm, cắt chém mang vào cho linh hồn của Lâm Duệ trong thế giới giả lập, giúp hắn luyện hóa hấp thu.
Lận Thiên Thần nhíu chặt mày, khó hiểu nói:
- Luyện hóa hấp thu? Luyện hóa tinh thần lực của Đại Nhật Thiên Tôn? Đây là việc người thường có thể làm được sao? Dù cho Lâm Duệ thiên phú dị bẩm cũng không thể đối kháng với Vực Sâu được.
Lý Hàng Long lắc đầu nói:
- Không phải là tinh thần lực của Đại Nhật Thiên Tôn, mà là phần linh hồn nhân tạo bị ô nhiễm. Đương nhiên, việc này vẫn vô cùng khó, mọi người đều biết, chỉ có Vực Sâu mới đối kháng được Vực Sâu. Nhưng hôm nay lão Tạ nói cho ta biết, phần xác Chân Lý Thần Tọa rất có thể trong tay Lâm Duệ.
Lận Thiên Thần không khỏi liếc nhìn Lệnh Hồ Minh Đức, thầm nghĩ khả năng này rất cao. Nếu không Thái Thượng Thiên Tôn làm sao chém ra một kiếm về Đại Nhật Thiên Tôn, trợ giúp Lâm Duệ thắng cuộc được chứ. Một kiếm đó chém cho Đại Nhật Thiên Tôn rơi vào thế thua thảm, giúp Lâm Duệ luyện hóa được không ít nguyên chất, nguyên hạch của Đại Nhật Thiên Tôn.
Lý Hàng Long thì đang nhìn tiên sinh H đang đứng yên lặng bên cửa sổ, vị này một mực chắp tay sau lưng không nói gì. Lý Hàng Long thật ra hoài nghi tiên sinh H này là Hoàng Phủ Thanh, Hoàng Phủ Thanh trước đó bị Nam Vực Sâu truy nã, chết ở Đông Châu là vì phần xác của Chân Lý Thần Tọa.
Phỏng đoán này rất khó tin vì Hoàng Phủ Thanh rõ ràng đã chết mười mấy năm trước, đã chết trong Trấn Ma Lâm, là bị đại ti thiên Đông Châu tự tay xử quyết. Nhưng Lý Hàng Long nghi ngờ phần xác Chân Lý Thần Tọa có năng lực thần kỳ giúp người khác khởi tử hoàn sinh. Chứng cứ của Lý Hàng Long là Liễu Tâm Lan, Cơ Thần Diễm, hai nữ nhân này vốn đã chết từ lâu rồi nhưng giờ đều sống lại.
Ngày xưa, Lâm Duệ bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm rất có thể là liên quan đến Hoàng Phủ Thanh. Theo như Lý Hàng Long biết, lúc đó Hoàng Phủ Thanh mượn nhờ quan hệ với Trường Sinh Hội, thu thập đủ loại vật chất liên quan đến Vực Sâu để nghiên cứu, đương nhiên có cả những món đồ liên quan đến Đại Nhật Thiên Tôn.
Hoàng Phủ Thanh sở dĩ đánh cắp phần xác Chân Lý Thần Tọa của Nam Vực Sâu có thể là để bổ đắp sai lầm bản thân. Cũng có thể là do kế hoạch “tạo Thần” của đôi sư đồ Hoàng Phủ Thanh, Lâm Thông và Phó Tuyết Nhàn.
Nhưng với lực lượng của Hoàng Phủ Thanh, làm sao đánh cắp được phần xác Chân Lý Thần Tọa từ tay Nam Vực Sâu được chứ?
Lận Thiên Thần nheo mắt lại nói:
- Nếu thật sự là như vậy… Ta rất khó tưởng tượng nổi, tính bền dẻo tinh thần và ý chí lực của Lâm Duệ mạnh đến đâu.
Dù có Chân Lý Thần Tọa hỗ trợ luyện hóa phần linh hồn nhân tạo bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm thì quá trình này cũng vô cùng đau đớn, vậy mà Lâm Duệ cũng chịu được.
- Chỉ có ý chí cấp Thần mới có thể đối kháng được với Đại Nhật Thiên Tôn và Hy Vọng Thiên Tôn.
Lệnh Hồ Minh Đức khẽ nói thêm bổ sung:
- Hẳn là từng bước rèn luyện được. Phó Tuyết Nhàn là chuyên gia đỉnh cấp phương diện linh hồn. Lâm Thông là thiên tài đỉnh cấp phương diện sinh vật học, hóa học và thực trang. Bọn họ hẳn là có biện pháp giúp Lâm Duệ nhưng ta vẫn khó mà tưởng tượng nổi, quá trình này sẽ đau đớn như nào, có lẽ đau gấp chục lần cực hình cao cấp nhất.
Thảo nào đứa nhỏ này sát tính nặng như vậy, trước cấp 6 còn có chút biểu hiện thần kinh (sát thủ nhạc thiếu nhi). Lâm Duệ không bị điên trong thế giới ảo đúng là kỳ tích.
Phương Nhiễm Nhiễm và Tiết Lăng Tuyết nghe vậy thì bình tĩnh nhìn về phía Đại Minh Đường đã đóng chặt cửa.
Phương Nhiễm Nhiễm vô ý thức bóp chặt tay, đốt ngón tay trắng bệch. Trong nội tâm này không còn chút nào tự hào về Lâm Duệ nữa, trong lòng nàng giờ đầy thương xót, chấn động. Nàng vô cùng chấn động vì những việc Lý Vi Lương làm cho Lâm Duệ lúc bé, đồng thời cũng thương xót với trải nghiệm hồi bé của Lâm Duệ.
“Hóa ra là vậy.” Thần nữ Ngao Ngọc ở xa nghe lén thì thần sắc thoải mái hơn không ít, thảo nào Lâm Duệ có ý chí mạnh mẽ như vậy, có thể phân cao thấp với Vực Sâu. Theo lý thuyết, vào 3 năm trước, khi Lâm Duệ khởi tử hoàn sinh, linh hồn của hắn đã có một phần đặc tính của Vực Sâu rồi. Thảo nào giáo chủ đời thứ 7 của Quang Minh thánh giáo lại quả quyết giao pháp môn thanh tịnh cho Lâm Duệ. Nhưng rất kỳ quái, Hoàng Phủ Thanh sao có thể cướp được phần xác Chân Lý Thần Tọa từ tay Nam Vực Sâu chứ?
Lúc này, trong Đại Minh Đường, Lâm Duệ đột nhiên mở mắt ra, một cỗ sóng tinh thần vô hình lấy hắn làm trung tâm lan ra bốn phía. Theo giải trừ tinh thần ám thị, một đoạn ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương