Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong nháy mắt khi 3 vị Thần và Lâm Duệ cùng tiến vào màn trời, nguyên thủy thiên long cũng hống lên một tiếng, vỗ 9 đôi cánh tinh hà sau lưng, nháy mắt xông vào theo trước khi khe nứt đóng lại. Đại Nhật Kim Ô cũng kịp vung đôi cánh chim, đuổi theo Lâm Duệ.
Lúc này, cả mấy tỉ tấn nước biển bị “Thôn Phệ Chi Chủ” Ngự Thôn Thiên hút lên trời lúc này như thái cổ cự long ầm ầm đổ xuống, tạo thành vành nước cuốn trôi lan xa đến cả mấy ngàn trượng. Lục địa đỏ thẫm, mặt đất nham tương nóng bỏng phản ứng kịch liệt với nước biển lạnh lẽo, bộc phát ra sương mù mịt kín trời, che đậy cả vùng hải vực.
Sau khi mấy vị Thần rời đi, dư âm chiến đấu của họ vẫn còn càn quét quanh đảo Hoàng Sơn. Huyết hà còn sót lại của Hy Vọng Thiên Tôn, lửa tím của Nam Vực Sâu, thánh lôi kiếp hỏa của Lâm Duệ vẫn còn đang lưu chuyển trên không, đan xen vạch ra từng đường kẽ hở không gian, tràn lan như mạng nhến lan khắp khoảng không và hải vực bên dưới.
Đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu lúc này dưới đủ loại lực tác động, vòng phòng ngự lá chắn từ trường bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, những võ giả may mắn còn sống sót đứng bên mạn tàu, nhìn cảnh tượng hỗn độn bên ngoài mà tim đập thình thịch.
Lúc này, Ám Ảnh Thiên Tôn vốn đang chiến đấu với Lâm Hi thì đột ngột lui lại, đứng trên một gò núi tàn sụp phía xa, mũi chân điểm nhẹ trên đất. Trong nháy mắt, vô số thần văn màu nâu đen tràn lan ra quanh hắn như dây leo, địa mạch của hòn đảo như sống lại, liên tục rung động.
Tầng địa tầng bên dưới đã bị khái niệm của vị cổ Thần này xé ra, nứt ra vô số khe hở như tổ ong, sương độc cùng với nghiệp hỏa Luyện Ngục cuồn cuộn trào ra ngoài.
- Đây là? Lâm Hi ánh mắt nheo lại, chăm chú đánh giá.
Vô số yêu ma mặc lân giáp dung nham, lợi trảo xé rách, sừng thú húc xuyên qua tầng đất, phù văn đỏ sậm chảy xuôi trên lớp giáp trụ đen ngòm của chúng, cả tòa núi bị hòa trong dung nham đỏ thẫm.
Ở nơi thần niệm Lâm Hi tràn qua, nàng cảm ứng được yêu ma như vô cùng tận tuôn ra từ những kẽ nứt kia.
Vị Ám Ảnh Thiên Tôn này vậy mà dùng khái niệm “thổ đức” của mình, cải tạo lại địa tầng của đảo Hoàng Sơn, mở ra đường nối với thế giới dưới mặt đất, để đám yêu ma Luyện Ngục mai phục chờ sẵn, giờ như sóng triều trào lên.
Lúc này, ở phía nam của đảo, các điểm sáng hồng liên tục sáng lên, có đến 87000 chiến hạm phù văn của Đại Thịnh vượt sóng gió tiến tới, màu đỏ bắt đầu phủ kín đường chân trời phía đó.
Những chiến hạm này được chế tạo từ huyền thiết, bên ngoài khảm phù văn cổ xưa, đồng thời tỏa ánh sáng hồng của trận pháp. Phù văn kết nối chúng cùng nhau, tạo thành mạng lưới đỏ sậm trên bầu trời. Liệt không nỗ pháo trên thân thuyền liên tục bắn ra mưa tên đỏ lòm, mang theo khái niệm “phá giáp”, “đâm xuyên” và “đốt diệt”, như mưa rào ào ào ập đến hạm đội thiên ma và đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu.
Tầng lá chắn từ trường phòng ngự của 39000 chiến hạm cũng bị những mũi tên kia đánh đến lung lay. Hạm đội trên bầu trời lập tức bắn trả, toàn bộ pháo diệt tinh đồng loạt bắn ra chùm sáng hủy diệt, vừa áp chế yêu ma Luyện Ngục mới trào ra, vừa bắn trả hạm đội phù văn của Đại Thịnh. Trong nháy mắt, hơn 40 chiến hạm phù văn của Đại Thịnh tan nát, chôn vùi trong đáy biển.
Khái niệm hoành lực trường càng thêm nghiền ép đẩy về phía trước, tạo thành vết nhăn thời không mắt thường cũng có thể thấy rõ.
Lúc này, vị Ám Ảnh Thiên Tôn đưa mắt nhìn về hướng xa, cách hắn 42 dặm, đội chở thuyền Bắc Thịnh Giáo Khu đang lên không. Hắn gầm nhẹ một tiếng, thần niệm lan ra xung quanh, truyền đạt ý chí của mình với đám yêu ma thuộc hạ.
Trong nháy mắt, những con yêu ma mọc ra cánh, hoặc có màng cánh đều bay lên không, như che kín đất trời, lập tức tấn công về hướng đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu.
Lâm Hi cảm giác được ý niệm của vị cổ Thần này, đại khái là “kẻ nào giết chết Vô Địch Pháp Vương, ban thưởng Trường Sinh!”
Ánh mắt của nàng tràn ngập lạnh lẽo và sát cơ nhìn đối phương:
- Các ngươi đừng hòng nằm mơ!
- Nằm mơ giữa ban ngày sao? Này không phải do ngươi nói.
Ánh mắt âm u của Ám Ảnh Thiên Tôn vẫn chăm chăm quan sát Lâm Hi. Bọn họ coi như là đối thủ cũ, từng là tử địch dây dưa vào 320 nghìn năm trước. Lúc đó, Song Tử Nữ Thần trốn trong Luyện Ngục, trở thành kẻ thù lớn nhất, đáng hận nhất của Đại Nhật Thần Đình.
Ám Ảnh Thiên Tôn quả thật không thể ngờ, sau 320 nghìn năm, hắn còn gặp lại đối phương, đôi bên tiếp tục tranh đấu. Hắn đầy mỉa mai nói:
- Ta cảm giác được, chân linh của các ngươi bị Căn nhiễm hóa, cũng đang “trở về”! Xem ra các ngươi cũng không giải quyết được vấn đề bị Căn ăn mòn, cho nên vừa rồi Thanh Tịnh Chi Chủ vẫn một mực thanh tẩy cho hai ngươi đúng không? Giờ Thanh Tịnh Chi Chủ đã bị kéo vào màn trời, các ngươi còn có thể duy trì trạng thái chiến đấu như này bao lâu đây?
Hai nàng này dùng sức mạnh khái niệm lên đến 94%, thời gian các nàng duy trì chiến lực chuẩn Vực Sâu càng lâu thì mức độ bị chân linh “Song Tử Nữ Thần” ăn mòn càng cao.
Lâm Hi thầm nghĩ đây cũng là một lý do mà 3 vị Thần muốn kéo Lâm Duệ vào màn trời sao?
Bọn họ không thể giết chết Lâm Duệ ở đảo Hoàng Sơn, vậy thì đổi chiến trường đến màn trời. Một phần mong muốn giải quyết Lâm Duệ trong màn trời, một phần chuẩn bị dùng đại quân của Đại Thịnh và Luyện Ngục giết chết mẹ của bọn họ.
Hừ, chị em hai nàng và sức mạnh thuộc hạ của Lâm Duệ đều bị những vị này coi thường rồi.
Thật ra phán đoán của vị cổ Thần này không sai, vừa rồi các nàng hoàn toàn dựa vào Lâm Duệ thanh tẩy để chiến đấu thời gian dài.
Nhưng…
Lâm Hi không chút biểu tình, liếc nhìn Lâm Y. Trong mắt hai nàng tràn ngập châm chọc và sát ý.
Ầm!
Trong chớp nhoáng này, sau lưng hai nàng mọc ra một đôi cánh màu đen, vô cùng hùng vĩ khuếch trương sức mạnh khái niệm của mình, bao trùm cả đảo.
Ám Ảnh Thiên Tôn thấy vậy thì sựng người, đầy vẻ nghi ngờ:
- Đây là căn nguyên vũ dực?
Những cánh ánh sáng này thực chất là kết nối giữa Thần với Căn và màn trời. Điều này nói lên sức mạnh khái niệm của hai nàng đã đến sát cấp độ của Thần rồi.
Đôi cánh tuyệt vọng của Lâm Hi có mỗi phiến lông vũ như ám tinh tan vỡ đúc thành, bên trên là những đường vân ám kim, tạo thành mạng lưới tuyệt vọng và hủy diệt lan khắp cánh, gần như thôn phệ sạch sẽ những tia sáng xung quanh.
Đôi cánh đau đớn của Lâm Y thì như ngàn vạn mảnh kính, lưỡi đao tập hợp lại, bên trên là phù văn hồng tươi như là mạch máu chảy xuôi, mỗi nhịp đập mang đến đau đớn và vặn vẹo vô cùng tận, không khí xung quanh cũng biến hình vặn vẹo theo.
Để cho ba vị cổ Thần kinh hãi là cánh chim của hai nàng còn kết nối với khái niệm hoành lực trường, sinh ra cộng hưởng với 7,2 triệu tế ti, vô số dòng năng lượng nhỏ bé như suối chảy tụ hợp vào hai đôi cánh chim đó, tăng cường sức mạnh khái niệm cho hai nàng.
Khái niệm hủy diệt và vặn vẹo gần như ngưng tụ thành thực chất, có thể thấy vô số sợi xiềng xích màu đỏ đâm vào hư không, tùy ý giãn ra, những nơi đi qua, yêu ma Luyện Ngục thân thể vỡ vụn, hoặc bị xoắn thành sương máu. Thậm chí cả dung nham trên hòn đảo nhỏ cũng bị vặn vẹo xoay tròn.
Phong Chủ ở phía xa híp mắt lại nói:
- Hai ngươi cũng mượn sức mạnh khái niệm hoành lực trường sao? Ta thấy hai ngươi điên rồi.
Giờ không phải là thời viễn cổ, hai nàng cũng đã mất đi giáo hội của mình. Khi đó tín đồ của Song Tử Nữ Thần là đau đớn và tuyệt vọng. Lực lượng của hai nàng khi đó vô cùng mạnh mẽ, lúc mạnh nhất có thể liên thủ chống lại Thần Vương. (ngang với Trung Vực Sâu)
Tín đồ của hai nàng hy vọng Song Tử Nữ Thần có thể vặn vẹo, hủy diệt đi thế giới hắc ám này.
Bây giờ, hai nàng này mượn nhờ sức mạnh khái niệm hoành lực trường, còn có sức mạnh tế ti, vậy mà mạnh mẽ tăng lên khái niệm của hủy diệt và vặn vẹo, đạt đến 99%!
Là nhờ Lâm Duệ chỉnh sửa lại giáo nghĩa Quang Minh thánh giáo, đặt Song Tử Nữ Thần là thiên sứ vương dưới quyền của hắn sao?
Có lẽ là như vậy, nhưng dù vậy, “chân linh” của hai nàng này trong Căn cũng sẽ ô nhiễm hai nàng nhanh hơn thôi!
Lúc này, lực lượng bóng tối bao trùm cả đảo Hoàng Sơn của Ám Ảnh Thiên Tôn bị Lâm Hi hủy diệt, tan rã như băng tuyết.
Sức mạnh tuyệt vọng của nàng nhấc lên cơn bão tuyệt vọng và hủy diệt, để toàn bộ yêu ma bị quét phải rơi vào tuyệt vọng, chiến ý tiêu tan, đồng thời cũng xoắn nát bàn tay âm u khổng lồ của Ám Ảnh Thiên Tôn.
Vị Thần còn chưa hoàn toàn hồi phục này bị ép phải hóa thành ngàn vạn rắn bóng tối, chui xuống chỗ sâu địa tầng, mượn nhờ bóng tối và lực lượng địa mạch dưới đó đối kháng.
Đôi cánh đau đớn của Lâm Y thì bể tan tành, hóa thành vô số mặt kính, chiết xạ các tia đau đớn và vặn vẹo, hóa thành lồng giam bụi kính khổng lồ, để lũ yêu ma bên trong đau đớn vô cùng rồi xoắn nát chúng. Toàn bộ không gian bị nàng cưỡng ép vặn vẹo thành tầng tầng lớp lớp.
Cuồng Chiến Chi Chủ thấy vậy thì vội bổ xuống chiến tranh cự phủ, muốn bổ ra không gian trùng điệp kia nhưng bị lớp bụi kính chiết xạ, cuốn ngược lực lượng cuồng bạo ập lại đối phương, ba ngàn huyết mang chảy ngược vào khe hở chiến giáp của Cuồng Chiến Chi Chủ.
Vị cổ Thần này gầm lên giận dữ, quanh thân hắn xuất hiện đồ đằng, hấp thu huyết khí quanh chiến trường. Từ đồ đằng, liên tục có huyết cự nhân bò ra ngoài, định dùng năng lượng không ngừng tiêu hao lồng giam bụi kính.
Lâm Y lại vỗ nhẹ cánh, bụi kính đột nhiên hóa lớn, tạo thành từng mảng kính sắc bén, đâm thủng lũ huyết cự nhân, đánh sụp đổ chúng, còn hấp thụ sức mạnh của chúng, tiếp sức cho nàng.
Phong Chủ hóa thành ngọn gió vô hình. Vị này khó nắm giữ nhất, hắn hóa thành luồng khí vô hình, thẩm thấu đến sau lưng Lâm Hi, ý đồ dùng phong nhận đánh lén, cắt chém đôi cánh chim của nàng nhưng vừa tiếp xúc với đôi cánh ám tinh kia, hắn đã bị sức mạnh hủy diệt đánh văng. Cùng lúc đó, thân thể của hắn xuất hiện các vết rách vặn vẹo mắt thường cũng có thể thấy rõ.
Vô số lưỡi đao bắn ra từ đôi cánh của Lâm Hi, đâm sâu vào thân thể vị này. Mỗi một lưỡi đao đều chiếu ra cảnh vị Phong Chủ này bị Thái Thượng Thiên Tôn chém rụng vào 320 nghìn năm trước, những cảnh đầy “tuyệt vọng” và “đau đớn” kia như hóa thành ngọn giáo đâm sâu vào linh hồn hắn, để hắn gào thét thống khổ không thôi.
Lúc này hắn chỉ có thể dùng toàn lực chống đỡ, dây dưa với Song Tử Nữ Thần, tính toán kéo dài tiêu hao chiến, dùng hết sức mạnh tích lũy khi hồi sinh của họ, kéo dài đến khi hai nàng này bị chân linh ăn mòn. Đến lúc đó các vị Thần chắc chắn sẽ không đứng nhìn nữa, nhất định sẽ không cho phép Căn vươn ra xúc giác, tiếp xúc với thiên địa, nhất là khi trận chiến tranh đoạt siêu thoát sắp nổ ra. Bọn họ nhất định sẽ liên thủ, ra tay diệt trừ hai nàng này.
Cũng vào lúc này, đột nhiên ở 130 dặm ngoài hư không, bỗng nhiên có 16 tia sáng vàng đâm thủng tầng mây. Tổng số 16 vị tế tự mặc thánh bào, quanh thân là thánh lôi và kiếp hỏa nồng đậm như thể lỏng quấn quanh người dần hạ xuống từ trời mây.
Đó chính là 14 “quang minh tâm” của Lâm Duệ, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di, những vị này kết thành thiên luân trận hình.
Những tế tự máy móc này hình tượng nữ tính, toàn bộ vô cùng thần thánh, sau lưng các nàng cũng có một đôi cánh ánh sáng, đó đều xuất phát từ Lâm Duệ. Trên giáp nano bao quanh người các nàng khắc toàn văn quang minh thánh điển, thánh lôi hóa thành thể lỏng, ngưng tụ lôi hải trên đỉnh đầu các nàng, kiếp hỏa thì hóa thành phần thiên liên đài, mỗi cánh sen đều khắc phù văn thanh tịnh.
Tóc bạc của Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di thì như hóa thành tinh hà chảy xuôi, bộ tế tự bào của các nàng cũng lưu chuyển ngàn vạn thánh văn quang minh. Theo hai nàng kết ấn, hạch tâm của mười bốn quang minh tâm đồng thời sáng lên, cộng minh cùng 7,2 triệu tế ti, cùng với năm tòa Huy Hoàng Thánh Đàn, chiếu ra thiên luân bạch kim sáng rọi bầu trời.
Tức thì, toàn bộ chiến trường bị ánh sáng bạch kim bao phủ, biển lửa thần thánh khổng lồ phủ kín đảo Hoàng Sơn, tịnh hóa thân thể vô hình của Phong Chủ, cũng đốt cháy đồ đằng của Cuồng Chiến Chi Chủ.
Những mũi tên của hạm đội Đại Thịnh bắn đến cũng bị thiêu đốt giữa không trung.
Còn có hàng ngàn, hàng vạn xiềng xích lôi phạt bổ xuống, đánh nổ đám yêu ma Luyện Ngục.
Trong biển lửa thánh quang thần thánh, thanh âm mười bốn vị quang minh tâm vang vọng khắp chiến trường:
- Thánh tai! Chủ ta cuối cùng sẽ thiêu tận vĩnh dạ!
Lúc này, trong tinh hạm Huy Hoàng, “Trấn Ma Thần Sứ” Phòng Quân Hạo vô cùng ngạc nhiên nhìn đội ngũ quang minh tâm và hai vị thánh nữ ở giữa.
- Đó hình như không phải người thật? Là tạo vật cơ giới sao? Chiến lực lại mạnh mẽ như này, pháp môn thanh tịnh mạnh thật!
Vạn Lôi Nguyên Quân ánh mắt đầy khác thường nói:
- Đấy là quang minh tâm, là cơ giới thánh nữ của Quang Minh vương giáo. Nghe nói trong trận chiến tranh đoạt màn trời nhân tạo, mỗi vị cơ giới thánh nữ đều thể hiện ra sức mạnh mức thần sứ. Nhưng Đại Nhật Kim Ô vừa rồi thể hiện ra sức mạnh chuẩn Vực Sâu, những vị cơ giới thánh nữ này đạt được sức mạnh mức thần sứ cũng không quái lạ. Hai vị ở giữa hẳn là đại ti thiên và thiếu ti thiên của Quang Minh vương giáo.
Cũng có thể là ti thiên của Quang Minh thánh giáo bọn họ trong tương lai.
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật khẽ lắc đầu, đầy vui vẻ nói:
- Không đơn giản chỉ là cao thủ mức thần sứ thôi đâu. Không ngờ điện hạ còn lưu lại hậu chiêu như này.
Mỗi một máy quang minh tâm có thể chịu tải sức mạnh khái niệm 65% nhưng nếu các nàng liên thủ lại, uy lực mạnh mẽ hơn nhiều. Nhất là khi trận pháp này còn kết hợp cùng Huy Hoàng Thánh Đàn, thực lực đã lên đến chuẩn Vực Sâu!
Khi 4 vị Thần còn đang tranh đấu với nhau, uy lực trận pháp này vô cùng nhỏ bé. Nhưng khi họ đã rời đi, tiến vào màn trời rồi, trận pháp này có thể biến thành vật dẫn, kết nối Minh Vương và Huy Hoàng Thánh Đàn, tiếp tục ngưng kết khí huyết nguyên lực của 7,2 triệu tế ti. Điều này không chỉ giúp hạm đội áp chế yêu ma Luyện Ngục, còn có thể trợ giúp thanh tẩy cho Song Thiên Nữ.
- Các vị, giờ không phải lúc nghị luận.
“Quang Minh Hiền Chủ” Củng Bá Nam đã mặc chiến giáp, thần sắc ngưng lạnh và cuồng nhiệt tiến bước cửa ra tinh hạm:
- Minh Vương điện hạ đang chiến đấu cùng Tà Thần, giờ là lúc chúng ta dùng huyết nhục làm củi, tín niệm là lửa, nâng thần tọa của điện hạ lên trên trời cao.
Chiếp giáp của hắn đã khởi động xong, mạch năng lượng dần sáng lên, thanh âm Củng Bá Nam trong nháy mắt xuyên khắp chiến trường:
- Tất cả hộ giáo thần quân nghe rõ, thời khắc Minh Vương phong Thần sắp tới, quang minh chúng ta mong chờ đã tới! Toàn quân xuất kích, hôm nay dù phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, chúng ta cũng nhất định phải bảo vệ được Quang Minh Thánh Mẫu rút lui!
Lúc này, “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì và “Bạch Mi Pháp Vương” Ân Vạn Tuế đã đi tới cửa tinh hạm.
Khi cửa tinh hạm mở ra, hai người này lao ra đầu tiên, chiến giáp của họ tỏa sáng mãnh liệt, mở ra đôi cánh ánh sáng lôi hỏa sau lưng họ. Phía sau họ là 3000 hộ giáo thần quân, còn có 120 cao thủ Hóa Long trong thánh giáo. Bọn họ mặc chiến giáp của tập đoàn Sâm Lâm, trên ngực đều có ấn ký thánh hỏa, miệng tụng xướng thánh ca, theo bước hai vị pháp vương tiến ra ngoài chiến đấu.
- Thánh lôi diệu diệu chấn cửu thiên, kiếp hỏa chiêu chiêu tịnh trần hoàn.
Ngay khi các tướng sĩ lao ra chiến trường, con ngươi của bọn họ biến thành màu vàng tinh khiết, binh khí trong tay cũng sáng lên thánh văn quang minh.
- Thánh tai! Chủ ta cuối cùng sẽ thiêu tận vĩnh dạ!
Lúc này, bên ngoài chiến hạm, toàn bộ hải vực phủ trong thánh ca và long ngâm. Tướng sĩ hộ giáo thần quân như dòng lũ sắt thép ùa ra khỏi các chiến hạm, thánh hỏa ấn ký của họ kết nối với Huy Hoàng Thánh Đàn, tỏa sáng rực rỡ, cánh chim do tầng thép nano ngưng tụ quấn quanh lực lượng lôi hỏa thần thánh như từng vị thiên sứ giáng lâm, khí thế mạnh mẽ che kín bầu trời.
Lúc này, tổng số 25 triệu thực trang võ giả trong hạm đội cũng nhận được lệnh hạ xuống chiến đấu.
Trong nháy mắt, đội ngũ chiến giáp, cơ giáp, người máy chiến đấu, tháp pháo tự động như mưa rời khỏi tinh hạm. Cùng với lượng lớn chiến long của các võ giả Hóa Long, họ hóa thành những dòng lũ kim loại, quét qua chiến trường.
Nhất là hơn 200 nghìn chiến long, chúng đều được mặc giáp thép phụ trợ, quanh thân ẩn chứa sức mạnh mãnh liệt, nung nấu, đốt sạch kẻ địch. Khi đám chiến long này vừa hạ xuống đảo Hoàng Sơn, vô số yêu ma bị đốt thành tro tàn, yêu ma vòng ngoài cũng bị nổ văng, xé thành mảnh vụn rải rác theo gió.
Khi đám yêu ma Luyện Ngục kêu rên, chân trời phía bắc bỗng gợn sóng bạc, một hạm đội khổng lồ gồm 14500 tinh hạm mượn chuyển tiếp lượng tử xuất hiện. Động cơ phản vật chất, vòng phòng ngự từ trường của chúng nhuộm lên một tầng màu sắc rực rỡ trên màn trời.
Tổng số 47000 pháo diệt tinh đồng thời nổ vang quét qua chiến trường, nơi chúng đi qua, không gian vỡ vụn giòn yếu, nháy mắt chúng bắn nổ 300 chiến hạm phù văn thành bột mịn.
Lúc này, Ám Ảnh Thiên Tôn nhìn lên bầu trời đảo Hoàng Sơn, gầm thét khó tin:
- Khái niệm cấp Trường Sinh? Võ ý của các nàng hóa thành khái niệm đạt tới cấp Trường Sinh rồi sao?
Nhưng sao có thể chứ? Lâm Duệ là mượn nhờ Mệnh Chủ và xác Chân Lý Thần Tọa chỉ dẫn, nhờ vào Thái Thượng Thiên Tôn chúc phúc, võ ý mới chuyển thành khái niệm được trên 80%. Như vậy đôi Song Thiên Nữ này là sao, là dựa vào cái gì?
Ám Ảnh Thiên Tôn bắt đầu ý thức tình thế không ổn, đôi Song Thiên Nữ này không chỉ là nhờ vào pháp môn thanh tịnh của Lâm Duệ mới chiến đấu được.
Võ ý của các nàng đã hóa thành khái niệm đủ cao, có thể giúp các nàng chống lại chân linh trong Căn ô nhiễm, có thể chiến đấu toàn lực trên 30 phút! Thêm vào đại, tiểu ti thiên và cơ giới thánh nữ của Lâm Duệ hỗ trợ nữa, Song Thiên Nữ có thể chiến đấu 3 tiếng trở lên!
Bọn họ tính sai rồi, sức mạnh dưới trướng Lâm Duệ có thể bảo vệ Vô Địch Pháp Vương an toàn rời đi, thậm chí có thể hủy diệt đại quân Luyện Ngục bên dưới!
….
Ở trong màn trời, hỗn độn như sôi trào.
Trong này vô cùng huyền bí, tinh không như mảnh hư vô nhưng thực chất tràn đầy lực lượng tinh thần hỗn tạp. Nếu như là chân linh, nguyên thần ngao du trong này sẽ cảm thấy sền sệt vô cùng. Bốn phương tám hướng có những ngôi sao lấp lánh, còn có vô số dòng sáng lập lòe chảy xuôi.
Những điểm sáng đó là nguyên thần của võ giả cấp 8, cấp 9. Những dòng sáng lưu chuyển là ý niệm, cảm xúc của võ giả, yêu ma đã mất ý thức.
Lâm Duệ cũng không phải lần đầu tiến vào màn trời nhưng đây là lần đầu hắn dùng thân thể tiến vào không gian hỗn độn, siêu thoát thực tại này.
Chiến đấu giữa 4 vị Thần khuấy động không gian này càng thêm hỗn độn, màn trời tru tréo lên như không chịu nổi gánh nặng, dư ba khái niệm như ngưng tụ thành thực thể, đẩy đi một vùng hỗn độn. Lâm Duệ đã chiến đấu với 3 vị Thần được một thời gian.
“Thôn Phệ Chi Chủ” Ngự Thôn Thiên đã hợp nhất cùng chiến long của mình, hóa thành hố đen vạn trượng, mỗi một vòng xoáy đều hấp dẫn các ngôi sao và ánh sáng xung quanh, ép chúng thành bột mịn. Còn có 126 nghìn xiềng xích đen như mực nhô ra từ hư vô, mang theo thần văn liên quan “đói khát”, “hút nhiếp” và “thôn phệ”, gặm ra dấu răng ở những nơi chúng đi qua.
“Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu thì hóa thành bóng người mờ nhạt, thân thể do lửa tím đúc thành. Vị này vậy mà hiện ra hình thái như Đại Nhật Thiên Tôn ngày xưa, ba đầu sáu tay, nâng sáu viên lửa tím, mỗi viên lửa là “đốt diệt” và “bất diệt” ngưng tụ, còn có các loại khái niệm đại nhật, quang minh, thiêu đốt không hoàn chỉnh nữa. Sáu đoàn lửa tím này gần như chiếu rọi màn trời thành sáng rực như ban ngày, còn tạo thành biển lửa tím, gần như bao phủ màn trời xung quanh.
“Hy Vọng Thiên Tôn” Kiếp Vô Tẫn thì huyết nhận hoàn toàn dung hòa cùng huyết hà. Trong huyết hà chìm nổi chục tỷ linh hồn tuyệt vọng, hóa thành từng đầu lâu hai mắt đỏ hồng không ngừng gào thét, trong hốc mắt mỗi bộ hài cốt hừng hực cháy u hỏa hy vọng. Ở đầu nguồn, một vương tọa từ xương sọ chục tỷ tín đồ dần thành hình, Hy Vọng Thiên Tôn ngồi ngay ngắn trên đó, tay chỉ về hướng Lâm Duệ, vô vàn huyết nhận bắn về hướng đối phương.
Nhưng trong mắt Kiếp Vô Tẫn lại ẩn chứa sốt ruột và lửa giận khó phát hiện. Ở hiện thực, tình huống khác với bọn họ tưởng tượng, hạm đội Đại Thịnh và yêu ma Luyện Ngục không chỉ không thể ngăn cản Vô Địch Pháp Vương và tinh binh Bắc Thịnh Giáo Khu rời đi, còn rơi vào thế yếu hoàn toàn trong chiến đấu. Bọn họ bị chiến hạm của vực ngoại thiên ma, thực trang võ giả và máy móc chiến tranh của thiên ma áp chế toàn diện.
Chiến đấu trong màn trời cũng đang rơi vào giằng co. Sức mạnh của Lâm Duệ ở trong màn trời không giảm đi chút nào. Đối phương vẫn có thể mượn sức mạnh của Huy Hoàng Thánh Đàn và đội ngũ quang minh tâm, điều động sức mạnh của khái niệm hoành lực trường.
Lâm Duệ và nguyên thủy thiên long vẫn đầu đội mũ miện huy hoàng, 9 đôi cánh tinh hà phủ rộng che kín vạn dặm hư không, mỗi phiến cánh chảy xuôi quỹ tích sinh diệt của vũ trụ, tràn ngập thánh lôi kiếp hỏa thần thánh, không chỉ bền vững như tường đồng vách sắt chặn lại huyết hà của hắn xung kích, còn ngăn lại không cho xiềng xích màu đen của Thôn Phệ Chi Chủ tới gần.
Hai cánh của Đại Nhật Kim Ô vung lên, tạo thành từng luồng sóng thái dương chân hỏa, thiêu đốt huyết hà và hắc động, tạo ra các vếch rách đỏ thẫm, mỗi một giọt lửa đều đốt lên dấu ấn vĩnh hằng trên màn trời.
Vị bán Thần này uy thế trong màn trời không bằng thực tại nhưng vẫn có thể nỗ lực chống lại 3 vị Thần.
Với kinh nghiệm hơn 100 nghìn năm của mình, Kiếp Vô Tẫn ngửi được mùi vị không tốt. Nhất là khi chiến tranh nghiêng về phía bất lợi cho họ, Thôn Phệ Chi Chủ càng lúc càng mang đến cảm giác nguy hiểm cho hắn, vị này chiến đấu với Lâm Duệ rất hời hợt.
Thôn Phệ Chi Chủ hình như đang súc thế tụ lực, cũng giống như hắn, đang chuẩn bị thần chiêu mạnh mẽ nào đó.
“Hy Vọng Thiên Tôn” Kiếp Vô Tẫn biết tam đệ của mình đúng là để mắt tới pháp môn thanh tịnh của Lâm Duệ. Nhưng nếu suy nghĩ một chút, Thôn Phệ Chi Chủ nếu chỉ vì muốn tiêu hóa thì “sát lục” của hắn và “đốt diệt” của Nam Vực Sâu cũng tạo được hiệu quả tiêu hóa.
Tên này có gì đó không đúng, rất không đúng!
“Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu thì như không phát giác, hắn trừng mắt tức giận, hỏa diễm từ đôi mắt như hóa thành thực chất:
- Ngươi chẳng qua chỉ là đom đóm đánh cắp sức mạnh Đại Nhật, sao dám ham muốn vĩnh hằng chứ?
Thân thể lửa tím của “Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu phồng lớn đến vạn trượng, ba đầu sáu tay nâng lên sáu viên lửa tím nháy mắt nổ tung hóa thành điểm sáng chói bùng. Theo chiêu này, màn trời xuất hiện lửa tím vạn dặm, không ngừng đốt rung màn trời, các chiều không gian nhăn nheo bể vụn vỡ toang.
Nhưng Kiếp Vô Tẫn lại nhạy cảm phát hiện đuôi rồng của Nam Vực Sâu có lửa tím mờ mịt lưu chuyển. Vị Nam Vực Sâu này nhìn như ra đòn mạnh mẽ, thần lực bài sơn đảo hải nhưng sức mạnh của vị này lại tập trung ở đuôi rồng!
Kiếp Vô Tẫn không do dự nữa, trực tiếp đâm huyết nhận xuống chân, đâm thủng màn trời, cả người và huyết hà nhanh chóng chạy mất.
Thôn Phệ Chi Chủ cũng không chần chừ nữa, hắn cười to, gần như chấn vỡ màn trời, làm cho hàng ngàn hàng vạn ngôi sao tắt sáng. 126 nghìn xiềng xích như vật sống, mang theo khái niệm “đói khát”, “hút nhiếp” và “thôn phệ” nháy mắt ngưng tụ lại thành kim thiền đầu người hình tượng dữ tợn, che kín không gian bị lửa tím đánh thủng.
Ba đầu sáu tay của Nam Vực Sâu nháy mắt bị xiềng xích trói buộc, sáu vòng lửa tím bị áp chế mãnh liệt, thần khu của vị này nhanh chóng xuất hiện vết rách.
- Ngự Thôn Thiên, ngươi định phá vỡ minh ước sao?
3 đầu của Phần Thần Xu đồng thời gầm lên mãnh liệt, đuôi rồng vung mạnh định tránh thoát nhưng chỉ đánh ra tia lửa tung tóe với đám xiềng xích xung quanh.
- Minh ước? Ta đã tuân thủ minh ước rồi! Lão tử đã ra tay toàn lực.
Thôn Phệ Chi Chủ cười đầy điên cuồng, hố đen co rút hóa thành con mắt đỏ hồng:
- Vấn đề là ngươi và tàn đảng Đại Nhật đã thua, Phần Thần Xu à! Hạm đội của Lâm Duệ đang quét sạch hạm đội của ngươi và yêu ma Luyện Ngục. Thanh tịnh và Thánh Lôi Kiếp Hỏa của hắn khắc chế ngươi ta, trận chiến này không thể đánh tiếp nữa. Vấn đề là ta không cam tâm cứ như vậy lui về Luyện Ngục, chẳng bằng…
126 nghìn xiềng xích bộc phát ánh sáng âm u, kéo chặt Nam Vực Sâu lôi vào trong hố đen. Sáu vòng lửa tím giờ đã bị xiềng xích trói kín, rồi nháy mắt vặn vẹo xoắn nát. Xiềng xích tham lam thấm vào các khe nứt trên vảy rồng, điên cuồng hút vào lửa tím thần huyết.
Thanh âm Thôn Phệ Chi Chủ băng lạnh như ác ma, con ngươi đỏ hồng ở chỗ vòng xoáy nhìn về phía trước, răng nanh của kim thiền đầu người nhỏ xuống nước bọt vô hình:
- Chẳng bằng nuốt lấy ngươi, dùng pháp môn đốt diệt của ngươi hoàn thiện pháp môn thôn phệ của ta!
Phần Thần Xu điên cuồng giãy dụa, thân thể ba đầu sáu tay điên cuồng vặn vẹo, đuôi rồng cũng ra sức càn quét, tia sáng từ sáu vòng lửa tím đã gần như bị xiềng xích càn quét sạch sẽ.
Hai người đều là Thần vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh của Phần Thần Xu còn có phần vượt qua Thôn Phệ Chi Chủ, khi hắn liều mạng toàn lực giãy dụa, chỉ chốc lát sau thôi là có thể rời đi trói buộc.
Cùng lúc đó, Phần Thần Xu cũng cầu viện với Hy Vọng Thiên Tôn:
- Kiếp Vô Tẫn! Ngươi cũng vứt bỏ minh ước với bản tôn sao. Nếu pháp môn bất diệt của ta rơi vào tay Lâm Duệ, ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát hắn sao?
Lúc này, huyết hà của Hy Vọng Thiên Tôn cuốn ngược quay lại, hóa thành huyết nhận khổng lồ, cũng đâm về hướng đám xiềng xích màu đen.
Thôn Phệ Chi Chủ một lần nữa cười ha ha, dùng thần niệm xung kích không gian:
- Giờ đến lượt ngươi, Thiên Vực Sâu!
Đây là hiệp nghị giữa hắn và Lâm Duệ, nếu hắn ra tay với Phần Thần Xu hoặc Hy Vọng Thiên Tôn, vị Thiên Vực Sâu này nhất định phải toàn lực hỗ trợ.
Lâm Duệ hơi liếc nhìn Hy Vọng Thiên Tôn đã chạy khỏi màn trời rồi quay đi, sau đó ánh mắt tập trung vào Nam Vực Sâu. Khóe môi của hắn hơi nhếch, mi tâm bắt đầu ngưng tụ tia sáng vàng.
Trong chớp nhoáng này, Lâm Duệ rõ ràng cảm ứng được Chân Lý Thần Tọa cộng hưởng với sức mạnh của hắn.
Thánh Lôi Kiếp Hỏa quanh thân hắn trong nháy mắt phai mờ màu sắc, toàn bộ ngưng tụ vào khái niệm vạn vật quy nhất, quang miện mười hai tầng sụp đổ hóa thành thái cực âm dương đồ. Chín đôi cánh tinh hà của nguyên thủy thiên long và cánh chim lưu ly của Đại Nhật Kim Ô cũng chui vào trong đó.
Trong nháy mắt khi phi đao từ mi tâm Lâm Duệ chém ra, toàn bộ màn trời như bị một thanh đao vô hình bổ ra, vô số ánh sao chôn vùi thành bụi trần, bản nguyên hỗn độn như ngân hà cuốn ngược, bao phủ lấy thần khu lửa tím của Nam Vực Sâu.
Nơi ánh đao lướt qua, hỗn độn trong màn trời tan rã như băng tuyết, để lộ biển căn nguyên mênh mông vô cùng bên dưới!
Trận chiến này đã kết thúc!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Trong nháy mắt khi 3 vị Thần và Lâm Duệ cùng tiến vào màn trời, nguyên thủy thiên long cũng hống lên một tiếng, vỗ 9 đôi cánh tinh hà sau lưng, nháy mắt xông vào theo trước khi khe nứt đóng lại. Đại Nhật Kim Ô cũng kịp vung đôi cánh chim, đuổi theo Lâm Duệ.
Lúc này, cả mấy tỉ tấn nước biển bị “Thôn Phệ Chi Chủ” Ngự Thôn Thiên hút lên trời lúc này như thái cổ cự long ầm ầm đổ xuống, tạo thành vành nước cuốn trôi lan xa đến cả mấy ngàn trượng. Lục địa đỏ thẫm, mặt đất nham tương nóng bỏng phản ứng kịch liệt với nước biển lạnh lẽo, bộc phát ra sương mù mịt kín trời, che đậy cả vùng hải vực.
Sau khi mấy vị Thần rời đi, dư âm chiến đấu của họ vẫn còn càn quét quanh đảo Hoàng Sơn. Huyết hà còn sót lại của Hy Vọng Thiên Tôn, lửa tím của Nam Vực Sâu, thánh lôi kiếp hỏa của Lâm Duệ vẫn còn đang lưu chuyển trên không, đan xen vạch ra từng đường kẽ hở không gian, tràn lan như mạng nhến lan khắp khoảng không và hải vực bên dưới.
Đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu lúc này dưới đủ loại lực tác động, vòng phòng ngự lá chắn từ trường bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, những võ giả may mắn còn sống sót đứng bên mạn tàu, nhìn cảnh tượng hỗn độn bên ngoài mà tim đập thình thịch.
Lúc này, Ám Ảnh Thiên Tôn vốn đang chiến đấu với Lâm Hi thì đột ngột lui lại, đứng trên một gò núi tàn sụp phía xa, mũi chân điểm nhẹ trên đất. Trong nháy mắt, vô số thần văn màu nâu đen tràn lan ra quanh hắn như dây leo, địa mạch của hòn đảo như sống lại, liên tục rung động.
Tầng địa tầng bên dưới đã bị khái niệm của vị cổ Thần này xé ra, nứt ra vô số khe hở như tổ ong, sương độc cùng với nghiệp hỏa Luyện Ngục cuồn cuộn trào ra ngoài.
- Đây là? Lâm Hi ánh mắt nheo lại, chăm chú đánh giá.
Vô số yêu ma mặc lân giáp dung nham, lợi trảo xé rách, sừng thú húc xuyên qua tầng đất, phù văn đỏ sậm chảy xuôi trên lớp giáp trụ đen ngòm của chúng, cả tòa núi bị hòa trong dung nham đỏ thẫm.
Ở nơi thần niệm Lâm Hi tràn qua, nàng cảm ứng được yêu ma như vô cùng tận tuôn ra từ những kẽ nứt kia.
Vị Ám Ảnh Thiên Tôn này vậy mà dùng khái niệm “thổ đức” của mình, cải tạo lại địa tầng của đảo Hoàng Sơn, mở ra đường nối với thế giới dưới mặt đất, để đám yêu ma Luyện Ngục mai phục chờ sẵn, giờ như sóng triều trào lên.
Lúc này, ở phía nam của đảo, các điểm sáng hồng liên tục sáng lên, có đến 87000 chiến hạm phù văn của Đại Thịnh vượt sóng gió tiến tới, màu đỏ bắt đầu phủ kín đường chân trời phía đó.
Những chiến hạm này được chế tạo từ huyền thiết, bên ngoài khảm phù văn cổ xưa, đồng thời tỏa ánh sáng hồng của trận pháp. Phù văn kết nối chúng cùng nhau, tạo thành mạng lưới đỏ sậm trên bầu trời. Liệt không nỗ pháo trên thân thuyền liên tục bắn ra mưa tên đỏ lòm, mang theo khái niệm “phá giáp”, “đâm xuyên” và “đốt diệt”, như mưa rào ào ào ập đến hạm đội thiên ma và đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu.
Tầng lá chắn từ trường phòng ngự của 39000 chiến hạm cũng bị những mũi tên kia đánh đến lung lay. Hạm đội trên bầu trời lập tức bắn trả, toàn bộ pháo diệt tinh đồng loạt bắn ra chùm sáng hủy diệt, vừa áp chế yêu ma Luyện Ngục mới trào ra, vừa bắn trả hạm đội phù văn của Đại Thịnh. Trong nháy mắt, hơn 40 chiến hạm phù văn của Đại Thịnh tan nát, chôn vùi trong đáy biển.
Khái niệm hoành lực trường càng thêm nghiền ép đẩy về phía trước, tạo thành vết nhăn thời không mắt thường cũng có thể thấy rõ.
Lúc này, vị Ám Ảnh Thiên Tôn đưa mắt nhìn về hướng xa, cách hắn 42 dặm, đội chở thuyền Bắc Thịnh Giáo Khu đang lên không. Hắn gầm nhẹ một tiếng, thần niệm lan ra xung quanh, truyền đạt ý chí của mình với đám yêu ma thuộc hạ.
Trong nháy mắt, những con yêu ma mọc ra cánh, hoặc có màng cánh đều bay lên không, như che kín đất trời, lập tức tấn công về hướng đội thuyền chở hàng của Bắc Thịnh Giáo Khu.
Lâm Hi cảm giác được ý niệm của vị cổ Thần này, đại khái là “kẻ nào giết chết Vô Địch Pháp Vương, ban thưởng Trường Sinh!”
Ánh mắt của nàng tràn ngập lạnh lẽo và sát cơ nhìn đối phương:
- Các ngươi đừng hòng nằm mơ!
- Nằm mơ giữa ban ngày sao? Này không phải do ngươi nói.
Ánh mắt âm u của Ám Ảnh Thiên Tôn vẫn chăm chăm quan sát Lâm Hi. Bọn họ coi như là đối thủ cũ, từng là tử địch dây dưa vào 320 nghìn năm trước. Lúc đó, Song Tử Nữ Thần trốn trong Luyện Ngục, trở thành kẻ thù lớn nhất, đáng hận nhất của Đại Nhật Thần Đình.
Ám Ảnh Thiên Tôn quả thật không thể ngờ, sau 320 nghìn năm, hắn còn gặp lại đối phương, đôi bên tiếp tục tranh đấu. Hắn đầy mỉa mai nói:
- Ta cảm giác được, chân linh của các ngươi bị Căn nhiễm hóa, cũng đang “trở về”! Xem ra các ngươi cũng không giải quyết được vấn đề bị Căn ăn mòn, cho nên vừa rồi Thanh Tịnh Chi Chủ vẫn một mực thanh tẩy cho hai ngươi đúng không? Giờ Thanh Tịnh Chi Chủ đã bị kéo vào màn trời, các ngươi còn có thể duy trì trạng thái chiến đấu như này bao lâu đây?
Hai nàng này dùng sức mạnh khái niệm lên đến 94%, thời gian các nàng duy trì chiến lực chuẩn Vực Sâu càng lâu thì mức độ bị chân linh “Song Tử Nữ Thần” ăn mòn càng cao.
Lâm Hi thầm nghĩ đây cũng là một lý do mà 3 vị Thần muốn kéo Lâm Duệ vào màn trời sao?
Bọn họ không thể giết chết Lâm Duệ ở đảo Hoàng Sơn, vậy thì đổi chiến trường đến màn trời. Một phần mong muốn giải quyết Lâm Duệ trong màn trời, một phần chuẩn bị dùng đại quân của Đại Thịnh và Luyện Ngục giết chết mẹ của bọn họ.
Hừ, chị em hai nàng và sức mạnh thuộc hạ của Lâm Duệ đều bị những vị này coi thường rồi.
Thật ra phán đoán của vị cổ Thần này không sai, vừa rồi các nàng hoàn toàn dựa vào Lâm Duệ thanh tẩy để chiến đấu thời gian dài.
Nhưng…
Lâm Hi không chút biểu tình, liếc nhìn Lâm Y. Trong mắt hai nàng tràn ngập châm chọc và sát ý.
Ầm!
Trong chớp nhoáng này, sau lưng hai nàng mọc ra một đôi cánh màu đen, vô cùng hùng vĩ khuếch trương sức mạnh khái niệm của mình, bao trùm cả đảo.
Ám Ảnh Thiên Tôn thấy vậy thì sựng người, đầy vẻ nghi ngờ:
- Đây là căn nguyên vũ dực?
Những cánh ánh sáng này thực chất là kết nối giữa Thần với Căn và màn trời. Điều này nói lên sức mạnh khái niệm của hai nàng đã đến sát cấp độ của Thần rồi.
Đôi cánh tuyệt vọng của Lâm Hi có mỗi phiến lông vũ như ám tinh tan vỡ đúc thành, bên trên là những đường vân ám kim, tạo thành mạng lưới tuyệt vọng và hủy diệt lan khắp cánh, gần như thôn phệ sạch sẽ những tia sáng xung quanh.
Đôi cánh đau đớn của Lâm Y thì như ngàn vạn mảnh kính, lưỡi đao tập hợp lại, bên trên là phù văn hồng tươi như là mạch máu chảy xuôi, mỗi nhịp đập mang đến đau đớn và vặn vẹo vô cùng tận, không khí xung quanh cũng biến hình vặn vẹo theo.
Để cho ba vị cổ Thần kinh hãi là cánh chim của hai nàng còn kết nối với khái niệm hoành lực trường, sinh ra cộng hưởng với 7,2 triệu tế ti, vô số dòng năng lượng nhỏ bé như suối chảy tụ hợp vào hai đôi cánh chim đó, tăng cường sức mạnh khái niệm cho hai nàng.
Khái niệm hủy diệt và vặn vẹo gần như ngưng tụ thành thực chất, có thể thấy vô số sợi xiềng xích màu đỏ đâm vào hư không, tùy ý giãn ra, những nơi đi qua, yêu ma Luyện Ngục thân thể vỡ vụn, hoặc bị xoắn thành sương máu. Thậm chí cả dung nham trên hòn đảo nhỏ cũng bị vặn vẹo xoay tròn.
Phong Chủ ở phía xa híp mắt lại nói:
- Hai ngươi cũng mượn sức mạnh khái niệm hoành lực trường sao? Ta thấy hai ngươi điên rồi.
Giờ không phải là thời viễn cổ, hai nàng cũng đã mất đi giáo hội của mình. Khi đó tín đồ của Song Tử Nữ Thần là đau đớn và tuyệt vọng. Lực lượng của hai nàng khi đó vô cùng mạnh mẽ, lúc mạnh nhất có thể liên thủ chống lại Thần Vương. (ngang với Trung Vực Sâu)
Tín đồ của hai nàng hy vọng Song Tử Nữ Thần có thể vặn vẹo, hủy diệt đi thế giới hắc ám này.
Bây giờ, hai nàng này mượn nhờ sức mạnh khái niệm hoành lực trường, còn có sức mạnh tế ti, vậy mà mạnh mẽ tăng lên khái niệm của hủy diệt và vặn vẹo, đạt đến 99%!
Là nhờ Lâm Duệ chỉnh sửa lại giáo nghĩa Quang Minh thánh giáo, đặt Song Tử Nữ Thần là thiên sứ vương dưới quyền của hắn sao?
Có lẽ là như vậy, nhưng dù vậy, “chân linh” của hai nàng này trong Căn cũng sẽ ô nhiễm hai nàng nhanh hơn thôi!
Lúc này, lực lượng bóng tối bao trùm cả đảo Hoàng Sơn của Ám Ảnh Thiên Tôn bị Lâm Hi hủy diệt, tan rã như băng tuyết.
Sức mạnh tuyệt vọng của nàng nhấc lên cơn bão tuyệt vọng và hủy diệt, để toàn bộ yêu ma bị quét phải rơi vào tuyệt vọng, chiến ý tiêu tan, đồng thời cũng xoắn nát bàn tay âm u khổng lồ của Ám Ảnh Thiên Tôn.
Vị Thần còn chưa hoàn toàn hồi phục này bị ép phải hóa thành ngàn vạn rắn bóng tối, chui xuống chỗ sâu địa tầng, mượn nhờ bóng tối và lực lượng địa mạch dưới đó đối kháng.
Đôi cánh đau đớn của Lâm Y thì bể tan tành, hóa thành vô số mặt kính, chiết xạ các tia đau đớn và vặn vẹo, hóa thành lồng giam bụi kính khổng lồ, để lũ yêu ma bên trong đau đớn vô cùng rồi xoắn nát chúng. Toàn bộ không gian bị nàng cưỡng ép vặn vẹo thành tầng tầng lớp lớp.
Cuồng Chiến Chi Chủ thấy vậy thì vội bổ xuống chiến tranh cự phủ, muốn bổ ra không gian trùng điệp kia nhưng bị lớp bụi kính chiết xạ, cuốn ngược lực lượng cuồng bạo ập lại đối phương, ba ngàn huyết mang chảy ngược vào khe hở chiến giáp của Cuồng Chiến Chi Chủ.
Vị cổ Thần này gầm lên giận dữ, quanh thân hắn xuất hiện đồ đằng, hấp thu huyết khí quanh chiến trường. Từ đồ đằng, liên tục có huyết cự nhân bò ra ngoài, định dùng năng lượng không ngừng tiêu hao lồng giam bụi kính.
Lâm Y lại vỗ nhẹ cánh, bụi kính đột nhiên hóa lớn, tạo thành từng mảng kính sắc bén, đâm thủng lũ huyết cự nhân, đánh sụp đổ chúng, còn hấp thụ sức mạnh của chúng, tiếp sức cho nàng.
Phong Chủ hóa thành ngọn gió vô hình. Vị này khó nắm giữ nhất, hắn hóa thành luồng khí vô hình, thẩm thấu đến sau lưng Lâm Hi, ý đồ dùng phong nhận đánh lén, cắt chém đôi cánh chim của nàng nhưng vừa tiếp xúc với đôi cánh ám tinh kia, hắn đã bị sức mạnh hủy diệt đánh văng. Cùng lúc đó, thân thể của hắn xuất hiện các vết rách vặn vẹo mắt thường cũng có thể thấy rõ.
Vô số lưỡi đao bắn ra từ đôi cánh của Lâm Hi, đâm sâu vào thân thể vị này. Mỗi một lưỡi đao đều chiếu ra cảnh vị Phong Chủ này bị Thái Thượng Thiên Tôn chém rụng vào 320 nghìn năm trước, những cảnh đầy “tuyệt vọng” và “đau đớn” kia như hóa thành ngọn giáo đâm sâu vào linh hồn hắn, để hắn gào thét thống khổ không thôi.
Lúc này hắn chỉ có thể dùng toàn lực chống đỡ, dây dưa với Song Tử Nữ Thần, tính toán kéo dài tiêu hao chiến, dùng hết sức mạnh tích lũy khi hồi sinh của họ, kéo dài đến khi hai nàng này bị chân linh ăn mòn. Đến lúc đó các vị Thần chắc chắn sẽ không đứng nhìn nữa, nhất định sẽ không cho phép Căn vươn ra xúc giác, tiếp xúc với thiên địa, nhất là khi trận chiến tranh đoạt siêu thoát sắp nổ ra. Bọn họ nhất định sẽ liên thủ, ra tay diệt trừ hai nàng này.
Cũng vào lúc này, đột nhiên ở 130 dặm ngoài hư không, bỗng nhiên có 16 tia sáng vàng đâm thủng tầng mây. Tổng số 16 vị tế tự mặc thánh bào, quanh thân là thánh lôi và kiếp hỏa nồng đậm như thể lỏng quấn quanh người dần hạ xuống từ trời mây.
Đó chính là 14 “quang minh tâm” của Lâm Duệ, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di, những vị này kết thành thiên luân trận hình.
Những tế tự máy móc này hình tượng nữ tính, toàn bộ vô cùng thần thánh, sau lưng các nàng cũng có một đôi cánh ánh sáng, đó đều xuất phát từ Lâm Duệ. Trên giáp nano bao quanh người các nàng khắc toàn văn quang minh thánh điển, thánh lôi hóa thành thể lỏng, ngưng tụ lôi hải trên đỉnh đầu các nàng, kiếp hỏa thì hóa thành phần thiên liên đài, mỗi cánh sen đều khắc phù văn thanh tịnh.
Tóc bạc của Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di thì như hóa thành tinh hà chảy xuôi, bộ tế tự bào của các nàng cũng lưu chuyển ngàn vạn thánh văn quang minh. Theo hai nàng kết ấn, hạch tâm của mười bốn quang minh tâm đồng thời sáng lên, cộng minh cùng 7,2 triệu tế ti, cùng với năm tòa Huy Hoàng Thánh Đàn, chiếu ra thiên luân bạch kim sáng rọi bầu trời.
Tức thì, toàn bộ chiến trường bị ánh sáng bạch kim bao phủ, biển lửa thần thánh khổng lồ phủ kín đảo Hoàng Sơn, tịnh hóa thân thể vô hình của Phong Chủ, cũng đốt cháy đồ đằng của Cuồng Chiến Chi Chủ.
Những mũi tên của hạm đội Đại Thịnh bắn đến cũng bị thiêu đốt giữa không trung.
Còn có hàng ngàn, hàng vạn xiềng xích lôi phạt bổ xuống, đánh nổ đám yêu ma Luyện Ngục.
Trong biển lửa thánh quang thần thánh, thanh âm mười bốn vị quang minh tâm vang vọng khắp chiến trường:
- Thánh tai! Chủ ta cuối cùng sẽ thiêu tận vĩnh dạ!
Lúc này, trong tinh hạm Huy Hoàng, “Trấn Ma Thần Sứ” Phòng Quân Hạo vô cùng ngạc nhiên nhìn đội ngũ quang minh tâm và hai vị thánh nữ ở giữa.
- Đó hình như không phải người thật? Là tạo vật cơ giới sao? Chiến lực lại mạnh mẽ như này, pháp môn thanh tịnh mạnh thật!
Vạn Lôi Nguyên Quân ánh mắt đầy khác thường nói:
- Đấy là quang minh tâm, là cơ giới thánh nữ của Quang Minh vương giáo. Nghe nói trong trận chiến tranh đoạt màn trời nhân tạo, mỗi vị cơ giới thánh nữ đều thể hiện ra sức mạnh mức thần sứ. Nhưng Đại Nhật Kim Ô vừa rồi thể hiện ra sức mạnh chuẩn Vực Sâu, những vị cơ giới thánh nữ này đạt được sức mạnh mức thần sứ cũng không quái lạ. Hai vị ở giữa hẳn là đại ti thiên và thiếu ti thiên của Quang Minh vương giáo.
Cũng có thể là ti thiên của Quang Minh thánh giáo bọn họ trong tương lai.
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật khẽ lắc đầu, đầy vui vẻ nói:
- Không đơn giản chỉ là cao thủ mức thần sứ thôi đâu. Không ngờ điện hạ còn lưu lại hậu chiêu như này.
Mỗi một máy quang minh tâm có thể chịu tải sức mạnh khái niệm 65% nhưng nếu các nàng liên thủ lại, uy lực mạnh mẽ hơn nhiều. Nhất là khi trận pháp này còn kết hợp cùng Huy Hoàng Thánh Đàn, thực lực đã lên đến chuẩn Vực Sâu!
Khi 4 vị Thần còn đang tranh đấu với nhau, uy lực trận pháp này vô cùng nhỏ bé. Nhưng khi họ đã rời đi, tiến vào màn trời rồi, trận pháp này có thể biến thành vật dẫn, kết nối Minh Vương và Huy Hoàng Thánh Đàn, tiếp tục ngưng kết khí huyết nguyên lực của 7,2 triệu tế ti. Điều này không chỉ giúp hạm đội áp chế yêu ma Luyện Ngục, còn có thể trợ giúp thanh tẩy cho Song Thiên Nữ.
- Các vị, giờ không phải lúc nghị luận.
“Quang Minh Hiền Chủ” Củng Bá Nam đã mặc chiến giáp, thần sắc ngưng lạnh và cuồng nhiệt tiến bước cửa ra tinh hạm:
- Minh Vương điện hạ đang chiến đấu cùng Tà Thần, giờ là lúc chúng ta dùng huyết nhục làm củi, tín niệm là lửa, nâng thần tọa của điện hạ lên trên trời cao.
Chiếp giáp của hắn đã khởi động xong, mạch năng lượng dần sáng lên, thanh âm Củng Bá Nam trong nháy mắt xuyên khắp chiến trường:
- Tất cả hộ giáo thần quân nghe rõ, thời khắc Minh Vương phong Thần sắp tới, quang minh chúng ta mong chờ đã tới! Toàn quân xuất kích, hôm nay dù phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, chúng ta cũng nhất định phải bảo vệ được Quang Minh Thánh Mẫu rút lui!
Lúc này, “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì và “Bạch Mi Pháp Vương” Ân Vạn Tuế đã đi tới cửa tinh hạm.
Khi cửa tinh hạm mở ra, hai người này lao ra đầu tiên, chiến giáp của họ tỏa sáng mãnh liệt, mở ra đôi cánh ánh sáng lôi hỏa sau lưng họ. Phía sau họ là 3000 hộ giáo thần quân, còn có 120 cao thủ Hóa Long trong thánh giáo. Bọn họ mặc chiến giáp của tập đoàn Sâm Lâm, trên ngực đều có ấn ký thánh hỏa, miệng tụng xướng thánh ca, theo bước hai vị pháp vương tiến ra ngoài chiến đấu.
- Thánh lôi diệu diệu chấn cửu thiên, kiếp hỏa chiêu chiêu tịnh trần hoàn.
Ngay khi các tướng sĩ lao ra chiến trường, con ngươi của bọn họ biến thành màu vàng tinh khiết, binh khí trong tay cũng sáng lên thánh văn quang minh.
- Thánh tai! Chủ ta cuối cùng sẽ thiêu tận vĩnh dạ!
Lúc này, bên ngoài chiến hạm, toàn bộ hải vực phủ trong thánh ca và long ngâm. Tướng sĩ hộ giáo thần quân như dòng lũ sắt thép ùa ra khỏi các chiến hạm, thánh hỏa ấn ký của họ kết nối với Huy Hoàng Thánh Đàn, tỏa sáng rực rỡ, cánh chim do tầng thép nano ngưng tụ quấn quanh lực lượng lôi hỏa thần thánh như từng vị thiên sứ giáng lâm, khí thế mạnh mẽ che kín bầu trời.
Lúc này, tổng số 25 triệu thực trang võ giả trong hạm đội cũng nhận được lệnh hạ xuống chiến đấu.
Trong nháy mắt, đội ngũ chiến giáp, cơ giáp, người máy chiến đấu, tháp pháo tự động như mưa rời khỏi tinh hạm. Cùng với lượng lớn chiến long của các võ giả Hóa Long, họ hóa thành những dòng lũ kim loại, quét qua chiến trường.
Nhất là hơn 200 nghìn chiến long, chúng đều được mặc giáp thép phụ trợ, quanh thân ẩn chứa sức mạnh mãnh liệt, nung nấu, đốt sạch kẻ địch. Khi đám chiến long này vừa hạ xuống đảo Hoàng Sơn, vô số yêu ma bị đốt thành tro tàn, yêu ma vòng ngoài cũng bị nổ văng, xé thành mảnh vụn rải rác theo gió.
Khi đám yêu ma Luyện Ngục kêu rên, chân trời phía bắc bỗng gợn sóng bạc, một hạm đội khổng lồ gồm 14500 tinh hạm mượn chuyển tiếp lượng tử xuất hiện. Động cơ phản vật chất, vòng phòng ngự từ trường của chúng nhuộm lên một tầng màu sắc rực rỡ trên màn trời.
Tổng số 47000 pháo diệt tinh đồng thời nổ vang quét qua chiến trường, nơi chúng đi qua, không gian vỡ vụn giòn yếu, nháy mắt chúng bắn nổ 300 chiến hạm phù văn thành bột mịn.
Lúc này, Ám Ảnh Thiên Tôn nhìn lên bầu trời đảo Hoàng Sơn, gầm thét khó tin:
- Khái niệm cấp Trường Sinh? Võ ý của các nàng hóa thành khái niệm đạt tới cấp Trường Sinh rồi sao?
Nhưng sao có thể chứ? Lâm Duệ là mượn nhờ Mệnh Chủ và xác Chân Lý Thần Tọa chỉ dẫn, nhờ vào Thái Thượng Thiên Tôn chúc phúc, võ ý mới chuyển thành khái niệm được trên 80%. Như vậy đôi Song Thiên Nữ này là sao, là dựa vào cái gì?
Ám Ảnh Thiên Tôn bắt đầu ý thức tình thế không ổn, đôi Song Thiên Nữ này không chỉ là nhờ vào pháp môn thanh tịnh của Lâm Duệ mới chiến đấu được.
Võ ý của các nàng đã hóa thành khái niệm đủ cao, có thể giúp các nàng chống lại chân linh trong Căn ô nhiễm, có thể chiến đấu toàn lực trên 30 phút! Thêm vào đại, tiểu ti thiên và cơ giới thánh nữ của Lâm Duệ hỗ trợ nữa, Song Thiên Nữ có thể chiến đấu 3 tiếng trở lên!
Bọn họ tính sai rồi, sức mạnh dưới trướng Lâm Duệ có thể bảo vệ Vô Địch Pháp Vương an toàn rời đi, thậm chí có thể hủy diệt đại quân Luyện Ngục bên dưới!
….
Ở trong màn trời, hỗn độn như sôi trào.
Trong này vô cùng huyền bí, tinh không như mảnh hư vô nhưng thực chất tràn đầy lực lượng tinh thần hỗn tạp. Nếu như là chân linh, nguyên thần ngao du trong này sẽ cảm thấy sền sệt vô cùng. Bốn phương tám hướng có những ngôi sao lấp lánh, còn có vô số dòng sáng lập lòe chảy xuôi.
Những điểm sáng đó là nguyên thần của võ giả cấp 8, cấp 9. Những dòng sáng lưu chuyển là ý niệm, cảm xúc của võ giả, yêu ma đã mất ý thức.
Lâm Duệ cũng không phải lần đầu tiến vào màn trời nhưng đây là lần đầu hắn dùng thân thể tiến vào không gian hỗn độn, siêu thoát thực tại này.
Chiến đấu giữa 4 vị Thần khuấy động không gian này càng thêm hỗn độn, màn trời tru tréo lên như không chịu nổi gánh nặng, dư ba khái niệm như ngưng tụ thành thực thể, đẩy đi một vùng hỗn độn. Lâm Duệ đã chiến đấu với 3 vị Thần được một thời gian.
“Thôn Phệ Chi Chủ” Ngự Thôn Thiên đã hợp nhất cùng chiến long của mình, hóa thành hố đen vạn trượng, mỗi một vòng xoáy đều hấp dẫn các ngôi sao và ánh sáng xung quanh, ép chúng thành bột mịn. Còn có 126 nghìn xiềng xích đen như mực nhô ra từ hư vô, mang theo thần văn liên quan “đói khát”, “hút nhiếp” và “thôn phệ”, gặm ra dấu răng ở những nơi chúng đi qua.
“Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu thì hóa thành bóng người mờ nhạt, thân thể do lửa tím đúc thành. Vị này vậy mà hiện ra hình thái như Đại Nhật Thiên Tôn ngày xưa, ba đầu sáu tay, nâng sáu viên lửa tím, mỗi viên lửa là “đốt diệt” và “bất diệt” ngưng tụ, còn có các loại khái niệm đại nhật, quang minh, thiêu đốt không hoàn chỉnh nữa. Sáu đoàn lửa tím này gần như chiếu rọi màn trời thành sáng rực như ban ngày, còn tạo thành biển lửa tím, gần như bao phủ màn trời xung quanh.
“Hy Vọng Thiên Tôn” Kiếp Vô Tẫn thì huyết nhận hoàn toàn dung hòa cùng huyết hà. Trong huyết hà chìm nổi chục tỷ linh hồn tuyệt vọng, hóa thành từng đầu lâu hai mắt đỏ hồng không ngừng gào thét, trong hốc mắt mỗi bộ hài cốt hừng hực cháy u hỏa hy vọng. Ở đầu nguồn, một vương tọa từ xương sọ chục tỷ tín đồ dần thành hình, Hy Vọng Thiên Tôn ngồi ngay ngắn trên đó, tay chỉ về hướng Lâm Duệ, vô vàn huyết nhận bắn về hướng đối phương.
Nhưng trong mắt Kiếp Vô Tẫn lại ẩn chứa sốt ruột và lửa giận khó phát hiện. Ở hiện thực, tình huống khác với bọn họ tưởng tượng, hạm đội Đại Thịnh và yêu ma Luyện Ngục không chỉ không thể ngăn cản Vô Địch Pháp Vương và tinh binh Bắc Thịnh Giáo Khu rời đi, còn rơi vào thế yếu hoàn toàn trong chiến đấu. Bọn họ bị chiến hạm của vực ngoại thiên ma, thực trang võ giả và máy móc chiến tranh của thiên ma áp chế toàn diện.
Chiến đấu trong màn trời cũng đang rơi vào giằng co. Sức mạnh của Lâm Duệ ở trong màn trời không giảm đi chút nào. Đối phương vẫn có thể mượn sức mạnh của Huy Hoàng Thánh Đàn và đội ngũ quang minh tâm, điều động sức mạnh của khái niệm hoành lực trường.
Lâm Duệ và nguyên thủy thiên long vẫn đầu đội mũ miện huy hoàng, 9 đôi cánh tinh hà phủ rộng che kín vạn dặm hư không, mỗi phiến cánh chảy xuôi quỹ tích sinh diệt của vũ trụ, tràn ngập thánh lôi kiếp hỏa thần thánh, không chỉ bền vững như tường đồng vách sắt chặn lại huyết hà của hắn xung kích, còn ngăn lại không cho xiềng xích màu đen của Thôn Phệ Chi Chủ tới gần.
Hai cánh của Đại Nhật Kim Ô vung lên, tạo thành từng luồng sóng thái dương chân hỏa, thiêu đốt huyết hà và hắc động, tạo ra các vếch rách đỏ thẫm, mỗi một giọt lửa đều đốt lên dấu ấn vĩnh hằng trên màn trời.
Vị bán Thần này uy thế trong màn trời không bằng thực tại nhưng vẫn có thể nỗ lực chống lại 3 vị Thần.
Với kinh nghiệm hơn 100 nghìn năm của mình, Kiếp Vô Tẫn ngửi được mùi vị không tốt. Nhất là khi chiến tranh nghiêng về phía bất lợi cho họ, Thôn Phệ Chi Chủ càng lúc càng mang đến cảm giác nguy hiểm cho hắn, vị này chiến đấu với Lâm Duệ rất hời hợt.
Thôn Phệ Chi Chủ hình như đang súc thế tụ lực, cũng giống như hắn, đang chuẩn bị thần chiêu mạnh mẽ nào đó.
“Hy Vọng Thiên Tôn” Kiếp Vô Tẫn biết tam đệ của mình đúng là để mắt tới pháp môn thanh tịnh của Lâm Duệ. Nhưng nếu suy nghĩ một chút, Thôn Phệ Chi Chủ nếu chỉ vì muốn tiêu hóa thì “sát lục” của hắn và “đốt diệt” của Nam Vực Sâu cũng tạo được hiệu quả tiêu hóa.
Tên này có gì đó không đúng, rất không đúng!
“Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu thì như không phát giác, hắn trừng mắt tức giận, hỏa diễm từ đôi mắt như hóa thành thực chất:
- Ngươi chẳng qua chỉ là đom đóm đánh cắp sức mạnh Đại Nhật, sao dám ham muốn vĩnh hằng chứ?
Thân thể lửa tím của “Nam Vực Sâu” Phần Thần Xu phồng lớn đến vạn trượng, ba đầu sáu tay nâng lên sáu viên lửa tím nháy mắt nổ tung hóa thành điểm sáng chói bùng. Theo chiêu này, màn trời xuất hiện lửa tím vạn dặm, không ngừng đốt rung màn trời, các chiều không gian nhăn nheo bể vụn vỡ toang.
Nhưng Kiếp Vô Tẫn lại nhạy cảm phát hiện đuôi rồng của Nam Vực Sâu có lửa tím mờ mịt lưu chuyển. Vị Nam Vực Sâu này nhìn như ra đòn mạnh mẽ, thần lực bài sơn đảo hải nhưng sức mạnh của vị này lại tập trung ở đuôi rồng!
Kiếp Vô Tẫn không do dự nữa, trực tiếp đâm huyết nhận xuống chân, đâm thủng màn trời, cả người và huyết hà nhanh chóng chạy mất.
Thôn Phệ Chi Chủ cũng không chần chừ nữa, hắn cười to, gần như chấn vỡ màn trời, làm cho hàng ngàn hàng vạn ngôi sao tắt sáng. 126 nghìn xiềng xích như vật sống, mang theo khái niệm “đói khát”, “hút nhiếp” và “thôn phệ” nháy mắt ngưng tụ lại thành kim thiền đầu người hình tượng dữ tợn, che kín không gian bị lửa tím đánh thủng.
Ba đầu sáu tay của Nam Vực Sâu nháy mắt bị xiềng xích trói buộc, sáu vòng lửa tím bị áp chế mãnh liệt, thần khu của vị này nhanh chóng xuất hiện vết rách.
- Ngự Thôn Thiên, ngươi định phá vỡ minh ước sao?
3 đầu của Phần Thần Xu đồng thời gầm lên mãnh liệt, đuôi rồng vung mạnh định tránh thoát nhưng chỉ đánh ra tia lửa tung tóe với đám xiềng xích xung quanh.
- Minh ước? Ta đã tuân thủ minh ước rồi! Lão tử đã ra tay toàn lực.
Thôn Phệ Chi Chủ cười đầy điên cuồng, hố đen co rút hóa thành con mắt đỏ hồng:
- Vấn đề là ngươi và tàn đảng Đại Nhật đã thua, Phần Thần Xu à! Hạm đội của Lâm Duệ đang quét sạch hạm đội của ngươi và yêu ma Luyện Ngục. Thanh tịnh và Thánh Lôi Kiếp Hỏa của hắn khắc chế ngươi ta, trận chiến này không thể đánh tiếp nữa. Vấn đề là ta không cam tâm cứ như vậy lui về Luyện Ngục, chẳng bằng…
126 nghìn xiềng xích bộc phát ánh sáng âm u, kéo chặt Nam Vực Sâu lôi vào trong hố đen. Sáu vòng lửa tím giờ đã bị xiềng xích trói kín, rồi nháy mắt vặn vẹo xoắn nát. Xiềng xích tham lam thấm vào các khe nứt trên vảy rồng, điên cuồng hút vào lửa tím thần huyết.
Thanh âm Thôn Phệ Chi Chủ băng lạnh như ác ma, con ngươi đỏ hồng ở chỗ vòng xoáy nhìn về phía trước, răng nanh của kim thiền đầu người nhỏ xuống nước bọt vô hình:
- Chẳng bằng nuốt lấy ngươi, dùng pháp môn đốt diệt của ngươi hoàn thiện pháp môn thôn phệ của ta!
Phần Thần Xu điên cuồng giãy dụa, thân thể ba đầu sáu tay điên cuồng vặn vẹo, đuôi rồng cũng ra sức càn quét, tia sáng từ sáu vòng lửa tím đã gần như bị xiềng xích càn quét sạch sẽ.
Hai người đều là Thần vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh của Phần Thần Xu còn có phần vượt qua Thôn Phệ Chi Chủ, khi hắn liều mạng toàn lực giãy dụa, chỉ chốc lát sau thôi là có thể rời đi trói buộc.
Cùng lúc đó, Phần Thần Xu cũng cầu viện với Hy Vọng Thiên Tôn:
- Kiếp Vô Tẫn! Ngươi cũng vứt bỏ minh ước với bản tôn sao. Nếu pháp môn bất diệt của ta rơi vào tay Lâm Duệ, ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát hắn sao?
Lúc này, huyết hà của Hy Vọng Thiên Tôn cuốn ngược quay lại, hóa thành huyết nhận khổng lồ, cũng đâm về hướng đám xiềng xích màu đen.
Thôn Phệ Chi Chủ một lần nữa cười ha ha, dùng thần niệm xung kích không gian:
- Giờ đến lượt ngươi, Thiên Vực Sâu!
Đây là hiệp nghị giữa hắn và Lâm Duệ, nếu hắn ra tay với Phần Thần Xu hoặc Hy Vọng Thiên Tôn, vị Thiên Vực Sâu này nhất định phải toàn lực hỗ trợ.
Lâm Duệ hơi liếc nhìn Hy Vọng Thiên Tôn đã chạy khỏi màn trời rồi quay đi, sau đó ánh mắt tập trung vào Nam Vực Sâu. Khóe môi của hắn hơi nhếch, mi tâm bắt đầu ngưng tụ tia sáng vàng.
Trong chớp nhoáng này, Lâm Duệ rõ ràng cảm ứng được Chân Lý Thần Tọa cộng hưởng với sức mạnh của hắn.
Thánh Lôi Kiếp Hỏa quanh thân hắn trong nháy mắt phai mờ màu sắc, toàn bộ ngưng tụ vào khái niệm vạn vật quy nhất, quang miện mười hai tầng sụp đổ hóa thành thái cực âm dương đồ. Chín đôi cánh tinh hà của nguyên thủy thiên long và cánh chim lưu ly của Đại Nhật Kim Ô cũng chui vào trong đó.
Trong nháy mắt khi phi đao từ mi tâm Lâm Duệ chém ra, toàn bộ màn trời như bị một thanh đao vô hình bổ ra, vô số ánh sao chôn vùi thành bụi trần, bản nguyên hỗn độn như ngân hà cuốn ngược, bao phủ lấy thần khu lửa tím của Nam Vực Sâu.
Nơi ánh đao lướt qua, hỗn độn trong màn trời tan rã như băng tuyết, để lộ biển căn nguyên mênh mông vô cùng bên dưới!
Trận chiến này đã kết thúc!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương