Tuy bị Hàn Băng đánh cho thê thảm như vậy nhưng Hắc quản gia đôi mắt vẫn sáng ngời. Hắn liền hiểu ra được, Hàn Băng chính là do thiếu gia nhìn trúng cùng bồi dưỡng. Bồi dưỡng được thiên tài như vậy, thiếu gia rốt cuộc ẩn giấu sâu tới mức nào hoặc sau lưng thiếu gia có một vị cao nhân nào chỉ điểm sao? Bình ổn lại nội tâm một chút, với cấp độ bây giờ của Hắc quản gia thì mấy cái thương thế này cũng không tính là gì, mặc dù lúc trước đã bị máu Kaiju phản phệ, nhưng dù sao vẫn là cường giả B cấp đỉnh. Lực hồi phục cực kỳ kinh người.

Sau ba bốn hơi thở thương thế đã tốt hơn rất nhiều, lúc này Vinh cũng đi ra, nhìn thấy Hắc quản gia vẫn khỏe mạnh như vậy cũng không ngạc nhiên lắm nhưng cũng hỏi:

- Không sao chứ?

Hắc quản gia gật gật đầu đáp:

- Không có vấn đề gì.

- Một quyền đó thế nào?

Vinh lại hỏi.

- Mạnh, một quyền đó chí ít cũng phải hơn năm trăm ngàn cân lực…

Nói tới đây khóe miệng Hắc quản gia cũng không tự chủ được giật giật hai cái. Một tên nhóc mới mười sáu tuổi, lực một quyền đạt năm trăm ngàn cân lực. Hơn thế nữa là một tiếng trước hắn mới chỉ đánh ra được gần chín ngàn cân. Trong một tiếng lực lượng tăng gấp hơn năm mươi lần, nói ra ai có thể tin?

- Một quyền đó còn mang theo lực lượng đóng băng cực kỳ kì lạ, không ngờ lực lượng của tôi, cơ bắp, nội tạng cũng bị đông cứng một cách vô cùng khó hiểu. Tuy không phải là đóng băng nhưng cũng gần như là thế. Tôi dám khẳng định, một tên D cấp chiến sĩ chịu một quyền này đảm bảo sẽ thành một tượng băng chân chính. C cấp cũng có thể chịu ảnh hưởng không nhỏ.

Vinh nghe vậy cũng không quá ngạc nhiên, Diệt Thế Băng Thể, tên như ý nghĩa, Diệt thế. Một quyền băng phong một giới, một chưởng băng toái thiên khung đó cũng không phải là nói chơi. Điển hình nhất vẫn là Băng Nguyên Đại Thánh, một thân Diệt Thế Băng Thể đại thành, tuy tu vi không tới Chứng Đạo, nhưng bằng vào một thân Đạo Thể đại thành liền ngay cả Chứng Đạo đại năng cũng không e sợ chút nào. Nên Hàn Băng Thánh Vực tại Thần Giới cũng chính là tồn tại quát tháo phong vân một phương.

Hiện tại Hàn Băng mới kích hoạt được một phần trăm thể chất nhưng cũng đã có năng lực vượt cấp giết địch. Ngay cả Hắc quản gia, cường giả B cấp đỉnh cũng ăn thiệt thòi không nhỏ, đủ thấy Hàn Băng bây giờ cũng đã có thực lực tại hạ giới này.

- Lực kim đã tới.

Lúc này một đám người khiêng theo một chiếc cột kim loại đi tới. Không nhiều lời, Hắc quản gia phân phó cho đám này nhanh chóng mang vào phòng thiếu gia lắp ráp. Chỉ sau năm phút, lắp đặt đã hoàn tất. Hắc quản gia ra lệnh đuổi hết đám nhân viên ra ngoài. Ám vệ lại xuất hiện một thiên tài, việc này càng ít người biết càng tốt. Thiên tài là phải trưởng thành mới đáng sợ, chứ thiên tài mà chết yểu thì so với phế vật cũng không khác là bao thậm chí còn phí rất nhiều tài nguyên vun đắp. Huống chi Hàn Băng cũng không phải thiên tài bình thường.

Hàn Băng cũng có chút nóng lòng muốn thử, đi tới trước Lực kim, lực lượng bắt đầu tụ tập ở tay, một quyền đấm tới. Quyền phong gào thét, lực lượng như muốn đóng băng mọi thứ.

Oành!

Lực kim chợt rung động đôi chút rồi một hàng chữ số hiện ra.

“900.000”

- Chín… chín … chín trăm nghìn.

Hàn Băng há hốc mồm, thân thể giật mình một cái, kém chút nữa đứng không vững ngã ra sàn nhà.

- Ta… ta một tiếng trước đánh toàn lực ra một quyền mới chín trăm cân, được thiếu gia chỉnh sửa lại vài thức trong Phi Hổ quyền, lực đánh bạo tăng lên gấp hai mươi lần. Thiếu gia lại truyền thụ cho một bộ pháp quyết… không… phải gọi là Thần Quyết, tu luyện chưa tới một tiếng, kích hoạt được thể chất, không ngờ lực lượng bạo tăng, trực tiếp tăng gần năm chục lần lên tới chín trăm nghìn. Đây… đây…

Hàn Băng run run quay sang hỏi lại một câu.

- Liệu… liệu Lực kim này có bị hỏng không?

Nói ra câu này, đến chính Hàn Băng cũng không tin.

- Lực kim không có hỏng, ngươi vừa rồi tại phòng thiếu gia đột phá. Lực lượng đột phá, tăng mạnh một mạch như vậy, điểm mấu chốt chính là ngươi không thích ứng được loại lực lượng này, không hề có chút cảm giác nào, nên mới … ra quyền mạnh như vậy.

Hắc quản gia lên tiếng, hắn định nói là đánh hắn thê thảm như vậy, nhưng lời vừa mới ra khỏi miệng liền nuốt lại. Dù sao Hắc quản gia cũng là một hung nhân có danh tiếng không nhỏ, nếu nói ra là bị một nhân viên cấp dưới đánh cho thê thảm thì hình tượng hung nhân trong lòng các nhân viên sẽ tan thành mây khói. Nhưng chợt nghĩ lại lời Hàn Băng nói, ngay lập tức ánh mắt Hắc quản gia sáng ngời nhìn Vinh.

Trong vòng một tiếng, từ một chiến sĩ tiếp cận F cấp, nhất thời nhảy vọt lên tới D cấp đỉnh. Một hơi vượt qua hai đại cấp cùng gần ba chục cấp nhỏ, đây là điều nhân loại có thể làm được sao?

Thiếu gia… ngươi đây chính là muốn nghịch thiên?

Đã từng gặp qua đột phá một hai cái cấp nhỏ, nhưng chưa bao giờ thấy đột phá khủng bố như thế. Có thể nói cưỡi tên lửa mà đi cũng không chút khoa trương a.

Ánh mắt Hàn Băng nhìn Vinh càng ngày càng sùng bái cuồng nhiệt. Giống như một tên háo sắc nhìn thấy hoa hậu vũ trụ đang đứng trước mặt mình vậy.

Thấy hai người nhìn mình, ánh mắt rất là kì lạ, Vinh đang lười biếng nằm trên ghế salon cũng cảm giác cả người khó chịu (khụ khụ… cảm giác mông khó chịu:hehe). Xua xua tay nói:

- Hắc quản gia, mấy tiếng nữa khi tới hành tinh gì gì đó chế tạo riêng cho ta một loạt bóng cao su tổng hợp.

- Để làm gì thưa thiếu gia?

Hắc quản gia có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức biết mình lỡ lời, dù sao mình cũng chỉ là quản gia mà thôi.

- Không có việc gì to tát, chỉ là để cho Hàn Băng củng cố lại lực lượng một chút.

- Để cho tôi củng cố lại lực lượng?

Hàn Băng tò mò hỏi lại.

Hắc quản gia liền hiểu ý gật đầu, quay về phía Hàn Băng giải thích:

- Khi đột phá cấp cao, các võ giả, tu sĩ đều sẽ cần một thời gian để củng cố lại lực lượng. Rồi cũng cần phải tốn rất nhiều thời gian để khống chế tỉ mỉ lực lượng đó.

Hắc quản gia nói tới đây liền đi tới chỗ Lực kim, đánh ra một quyền.

Oành!

Lực kim rung động một lúc rồi hiện ra con số

“1.000.000”

- Lực lượng trung bình của ta là tầm chín mươi triệu lực, ta phải mất mười một tháng để khống chế được lực lượng bản thân. Như bây giờ ta muốn đánh ra một quyền một trăm nghìn cân.

Hắc quản gia vừa giải thích, vừa ra quyền.

Oành!

“100.000”

- Bây giờ ta muốn lên năm trăm nghìn cân.

Oành!

Lại thêm một quyền, Lực kim rung động liên tục rồi bắt đầu lại hiện lên con số.

“500.000”

- Bây giờ ta lại muốn lên năm triệu cân lực.

Oành!

“5.000.000”

Từng quyền Hắc quản gia đánh ra khống chế lực lượng vô cùng tỉ mỉ, đến cả Vinh lười biếng nằm trên ghế cũng phải gật đầu tán thưởng. Còn Hàn Băng thì há hốc mồm.

- Giống như một người bình thường tự nhiên có được sức mạnh siêu nhân, mới bắt đầu khẳng định cũng không thích ứng được, thậm chí không thể hiểu được. Ngươi chính là đang vào trường hợp này.

Hắc quản gia mỉm cười nói, lần này thái độ của hắn với Hàn Băng tốt hơn rất nhiều, bởi vì hắn xứng đáng được như vậy. Nhưng Hàn Băng vẫn khó hiểu:

- Nhưng như vậy được ích lợi gì? Chả phải lực càng mạnh, chiến đấu càng tốt sao?

Hắc quản gia vẫn kiên nhẫn giải thích:

- Ngốc! Ngươi không khống chế được lực lượng lớn, Giao thủ với kẻ địch tất nhiên không chết không thôi thì không nói làm gì, nhưng nhỡ đâu khi luận bàn với người mình, không cẩn thận một quyền làm trọng thương hay thậm chí mất mạng, đó chỉ là một nguyên nhân. Sinh hoạt hằng ngày của ngươi cũng rất là bất tiện, ảnh hưởng tới người khác…

Càng nghe Hắc quản gia nói, Hàn Băng cũng hiểu được liền gật đầu, dựa theo Hắc quản gia nói,làm một số bài tập giúp khống chế lực lượng. Vì đã có thiếu gia an bài, nên Hắc quản gia cũng không có tự mình làm chủ dạy cho Hàn Băng, chỉ là hướng dẫn một vài cách phổ thông thôi.

Một chặng đường không có gì chắc trở, phi thuyền thành công đáp được vào trạm trung chuyển của hành tinh GJ 431 để sửa chữa lại một số máy móc. Một phi thuyền nhỏ từ hông trạm trung chuyển chở Vinh, Hàn Băng, Hắc quản gia, cùng với một đội ám vệ theo sau để bảo vệ cho Vinh tạm trú mấy ngày tại hành tinh GJ 431.

Dù sao cũng chả có tâm tới học tập, nên dù ở lại đây mấy ngày với Vinh cũng chả quan trọng lắm. Đặt chân xuống hành tinh, Vinh vừa mới bước ra khỏi sân đỗ phi thuyền thì một đội xe từ trường từ xa xa xuất hiện,nhanh chóng xuất hiện trước đoàn người. Hắc quản gia thấy vậy vội vàng lên tiếng:

- Đây là người mình, ở tại hành tinh này có một phân đội ám vệ, được ngụy trang thành một tiểu đội lính đánh thuê thuộc tập đoàn BF, tôi đã liên hệ từ sớm để bọn họ tới hộ tống thiếu gia về cơ sở nghỉ ngơi.

Vinh cũng chỉ là gật đầu một chút, nhưng không nói gì nhiều.

Một đoàn xe gồm mười hai cái, đi tới trước đoàn người liền dừng lại. Chiếc xe đi đầu mở cửa, bước xuống là một tên nam tử khôi ngô vô cùng. Cơ bắp trên người hắn cuồn cuộn, từng đường gân xanh gồ lên trông cực kỳ dữ tợn. Trên mặt với cổ trái xăm hình một ngọn lửa đen cùng với một vết sẹo chạy dọc từ mang tai cho tới tận sau gáy. Chân phải của hắn không ngờ lại được thay bằng chân robot nhân tạo, chỉ cần nhìn một cái là rõ ràng.

Hắc quản gia bên cạnh nói nhỏ với Vinh:

- Người này là Hỏa Hùng, đội trưởng phân đội Ám Vệ 102, một thân man lực cũng tạm được, đã đạt tới D cấp tầng một. Nhìn bên ngoài trông thô lỗ dữ tợn, nhưng làm việc cực kỳ trầm ổn. Được tôi cân nhắc lên làm đội trưởng phân đội ở trạm trung chuyển này, rất đáng tin cậy.

Thấy Hắc quản gia tin tưởng người này như vậy Vinh cũng không có ý kiến gì. Đại hán tên Hỏa Hùng bước tới, giọng ồm ồm vang lên:

- Mời đại nhân lên xe, Phòng VIP đã chuẩn bị chu đáo.

Vinh cũng không nói gì, chậm rãi cùng Hàn Băng bước lên xe.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện