"Anh đã muộn rồi" cậu
Any bàng hoàng phải anh đã muôn thật rồi. Anh đã ko suy nghĩ mà đuổi cô đi rồi giờ lấy gì để đưa cô ấy vào cuộc đời của anh lần nữa.Anh đã ko giữ được hạnh phúc thật sự mà anh lại hạnh phúc dối trá. Cô đã vì anh tất cả nhưng anh lại làm cô ấy đau như vậy.
"mời anh về cho" nàng nói.
"Ko, tôi muốn ở bên Di Di" anh phản đối ko chịu rời bỏ cô lần nữa.
"Anh đi về đi, anh và Di Di chẳng còn là gì của nhau nữa rồi" nhỏ nói
"Anh về đi" cậu nói rồi lôi anh ra, rổi cậu đi vào khóa cửa lại.
"CỐC CỐC CỐC"
"Cho anh bên Di Di đi" anh ở ngoài gõ cửa kêu gào. Vì là phòng cách âm nên ko nghe được gì.
"Hư hư...Di Di anh xin lỗi. Anh muốn bên em" anh đi lang thang ra xe. Anh giờ như cái xác ko hồn đi giữa bệnh viện.
*Di Di! đợi một ngày anh sẽ sửa sai và xứng đáng để bên em*
Anh cứ thẩn thờ lái xe.
Bar
Bar Anh ngồi uống rược. Anh đã uống rất nhiều loại rượu và đây là loại rượu mạnh nhất. Anh cứ ngồi đó uổng chẳng biết xung quanh. Miệng anh cứ lẩm bẩm tên cô. Anh uống hết chai này đến chai khác. Anh uống đến ngục luôn trên bàn.
...
"Di Di! anh sai rồi. Đừng, đừng bỏ anh" anh níu kéo tay cô lại.
"Anh buông ra" cô gạt bỏ đi tay anh mà bước tiếp.
"DI DI..." anh kêu gào phía sau lưng cô dần khuất bóng.
...
"A Di Di" anh giật mình tỉnh giấc sau giấc mơ cô đã rời bỏ anh.
Đầu anh đau như búa bổ.
*Sao mình có thể ở nhà.*
Anh nhớ rõ ràng anh ở ngay bar nhưng sao h.
"em đưa anh về đó" cậu bưng tô cháo.
"Sao em biết anh ở đâu mà đưa về" anh hỏi rồi xoa xoa hai thái dương.
"Tối, anh uống say quá nên chủ bar lấy điện thoại anh gọi cho em nên em đến rước" cậu nói rồi đặt tô cháo lên bàn" anh ăn đi"
"Cám ơn em" anh nói
"Anh nên từ bỏ đi. Anh đã đánh mất rồi ko lấy lại đươc đâu" cậu nói rồi lấy áo vest đi ra"Em đi đây. Anh suy nghĩ kĩ đi"
Cậu đi để lại anh ngồi đó suy nghĩ câu nói của cậu.
*Đánh mất thì ko thể lấy lại được nữa à. Nhưng...anh nhất định tìm lại được Di Di hãy đợi anh*
Any bàng hoàng phải anh đã muôn thật rồi. Anh đã ko suy nghĩ mà đuổi cô đi rồi giờ lấy gì để đưa cô ấy vào cuộc đời của anh lần nữa.Anh đã ko giữ được hạnh phúc thật sự mà anh lại hạnh phúc dối trá. Cô đã vì anh tất cả nhưng anh lại làm cô ấy đau như vậy.
"mời anh về cho" nàng nói.
"Ko, tôi muốn ở bên Di Di" anh phản đối ko chịu rời bỏ cô lần nữa.
"Anh đi về đi, anh và Di Di chẳng còn là gì của nhau nữa rồi" nhỏ nói
"Anh về đi" cậu nói rồi lôi anh ra, rổi cậu đi vào khóa cửa lại.
"CỐC CỐC CỐC"
"Cho anh bên Di Di đi" anh ở ngoài gõ cửa kêu gào. Vì là phòng cách âm nên ko nghe được gì.
"Hư hư...Di Di anh xin lỗi. Anh muốn bên em" anh đi lang thang ra xe. Anh giờ như cái xác ko hồn đi giữa bệnh viện.
*Di Di! đợi một ngày anh sẽ sửa sai và xứng đáng để bên em*
Anh cứ thẩn thờ lái xe.
Bar
Bar Anh ngồi uống rược. Anh đã uống rất nhiều loại rượu và đây là loại rượu mạnh nhất. Anh cứ ngồi đó uổng chẳng biết xung quanh. Miệng anh cứ lẩm bẩm tên cô. Anh uống hết chai này đến chai khác. Anh uống đến ngục luôn trên bàn.
...
"Di Di! anh sai rồi. Đừng, đừng bỏ anh" anh níu kéo tay cô lại.
"Anh buông ra" cô gạt bỏ đi tay anh mà bước tiếp.
"DI DI..." anh kêu gào phía sau lưng cô dần khuất bóng.
...
"A Di Di" anh giật mình tỉnh giấc sau giấc mơ cô đã rời bỏ anh.
Đầu anh đau như búa bổ.
*Sao mình có thể ở nhà.*
Anh nhớ rõ ràng anh ở ngay bar nhưng sao h.
"em đưa anh về đó" cậu bưng tô cháo.
"Sao em biết anh ở đâu mà đưa về" anh hỏi rồi xoa xoa hai thái dương.
"Tối, anh uống say quá nên chủ bar lấy điện thoại anh gọi cho em nên em đến rước" cậu nói rồi đặt tô cháo lên bàn" anh ăn đi"
"Cám ơn em" anh nói
"Anh nên từ bỏ đi. Anh đã đánh mất rồi ko lấy lại đươc đâu" cậu nói rồi lấy áo vest đi ra"Em đi đây. Anh suy nghĩ kĩ đi"
Cậu đi để lại anh ngồi đó suy nghĩ câu nói của cậu.
*Đánh mất thì ko thể lấy lại được nữa à. Nhưng...anh nhất định tìm lại được Di Di hãy đợi anh*
Danh sách chương