Tống Tư Duệ dần di chuyển, ôm lấy cô đi đến chiếc giường to đổi diện Bọn họ lúc này có chút buồn cười, cứ như đang chơi trò chơi dân gian nào đó Cho đến khi hắn không khách sáo đẩy ngã cô xuống cái nệm to mềm.
“Ừ.” – Cố Giai Lệ mất thăng bằng té xuống.

Đến khi cô lấy lại bình tĩnh thì cơ thể của gấu xám đã đè lên..
Cánh tay cường hãn đặt sang 2 bên chặn lối khiến cô khó thoát.
Tống thiếu phu nhân ánh mắt láo liên, vô tình ngẩng lên liền chạm phải ánh mắt quỷ dị Cô thật sự không biết nên miêu tả thế nào.
Nhìn cứ như đang bị thôi miên.


Nhưng sâu thẳm bên trong con ngươi đen láy kia toả ra luồng khí làm cho sống lưng cô không rét mà run.
Cố Giai Lệ chật vật như con giun, trường bò lên phía trên tìm lối.

Nhưng rất nhanh đã bị đối phương nắm lấy cổ chân mảnh khảnh, không chút nể nang lôi trở về vị trí cũ “A…” – như con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng, cô bất giác la lên.
Cổ họng như có tẩm sắt đè lên, nặng nề khiển âm thanh cô phát ra gần như rên rỉ.
Cứ thế nhào nặng điên cuồng.
Ánh mắt người đàn ông loé lên rồi lại trầm đi.

Khi về đến đây hắn chưa hề uống ngụm rượu nào, sao cuống họng lại nóng cháy như lửa vậy? Tệ thật, không ổn chút nào.
Cánh tay to của hắn nắm lấy cổ chân cô, từ đó dễ dàng tách nó ra rồi chen thân thể vạm vỡ kia vào.
Cả người cô cứng đờ, chẳng biết đây là lần thứ bao nhiêu cô trở nên thế này ở trước mặt hắn, dù có làm gì cũng như đang diễn hài vậy.
Ánh mắt hằn nhuốm đầy dục vọng, đôi môi khô khốc hé mở.

Yết hầu chuyển động lên xuống, nuốt nước bọt.


Xem nó như ham muốn mà nén lại.
Tống Tư Duệ nhoài người về phía trước, thân thể to lớn của hắn đè lên khiến cô khó thở Lồng ngực cường tráng cứ thế o ép đồi núi mềm mại đáng thương.
Bàn tay hắn đặt trên đỉnh đầu cô nắm thành quyền cố tiết chế lửa nóng trong người Nhớ lại đêm đầu hành hạ vợ mình đến bật khóc, trong lòng không khỏi áy náy.
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon Hơn nữa cô cũng là nữ nhân duy nhất hắn có thể chạm vào.

Nếu có chuyện gì thì nhu cầu của hẳn ai giải quyết? Thật chẳng muốn quay lại làm bạn với bàn tay chút nào.
Cố Giai Lệ run rẩy, đôi tay nắm chặt drap giường, rướm người đẩy cơ thể chính mình lên phía trên muốn trốn.

Tống Tư Duệ lại không phải đồ ngốc, hắn đơn giản chỉ là hạ cơ thể nặng trịch xuống vậy là liền chấm dứt kế hoạch của cô.
Hắn kìm nén rất tốt, hơi thở cũng được kiểm soát.
Mà lúc này, Cổ Giai Lệ đang cật lực hấp thu dưỡng khí.

Hơi thở thơm tho phiêu tán khắp nơi, phả cả lên mặt gã đàn ông đối diện.
Lý trí sót lịa cuối cùng cũng bị dụ.c Vọng che mất.


Tống Tư Duệ thầm chửi tục – Conmeno, sao hắn phải cực khổ mà nén cơn thèm khát làm gì cơ chứ?.
Ác ma cúi đầu gặm lấy vành tai nho nhỏ của người dưới thân.

Cô sợ hãi, trong lòng nhóm lên ngọn lửa muốn trốn đi Nhưng sao có thể? Chỉ đành xoay đầu né tránh động tác khiến bản thân khó chịu.
Hắn không để tâm, di chuyển xuống cái cổ m.út lấy.
Cố Giai Lệ quẫy đạp đôi chân bị cái hông cường hãn của hắn tách ra, tay nhỏ đặt trên eo cố gắng đẩy nhưng mọi việc cô làm dường như đều vô ích.
“Ưm… huhu …” – có bất lực khóc.
Mà âm thanh truyền cảm phát ra từ cái miệng nhỏ ngọt ngào làm hắn dâng thêm hứng thú Bàn tay của hắn đang nắm thành đấm trên đỉnh đầu nhẹ nhàng luồng vào mái tóc của cô, cưng chiều vuốt ve, cũng chế trụ lấy không cho cô có cơ hội trốn đi.
Môi hắn một đường áp xuống, đặt lên đôi môi cô nụ hôn Mềm mịn như bông lại quá đỗi ngọt ngào Chết tiệt!.
Tống Tư Duệ sau khi chạm phải đối môi đó, liền trở nên cuồng bạo hơn Hắn mở miệng vươn đầu lưỡi dài như con rắn vào bên trong khoang miệng, cùng cô dây dưa.
“Ưn … ưm..” – Cố Giai Lệ không biết hắn đang làm gì, chỉ cảm thấy rất ghê tởm, trong lòng kháng nghị Đừng! Đang làm gì vậy? Mau bỏ ra, bỏ ra đi!..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện