Tiếp 14

"Tôi sẽ khiến các người qùy dạp dưới chân tôi.Cầu xin sự tha thứ "

Hắn nhún vai khi phụ nữ thù hận cũng thật đáng xem.Cảm giác lần trở về này không hề uổng phí.

Hai người thu hút sự chú ý của bao người.Cách họ không xa là một toán người mặc áo đen khuôn mặt vô cảm.Đó chính là hộ vệ của Tử Lãnh.

Tiến ra phía bên ngoài đã có xe ô tô đợi sẳn.Bóng dáng hai người dần khuất.

Khiết Nhi chầm ổn nhìn ra ngoài cửa sổ.Cảnh vật 7 năm ít nhiều đã thay đổi.Nhưng lòng người thì không.Khiết Nhi của năm 20 tuổi đã chết.Ừ chết trong sự tàn độc của số phận.Chết trong sự nghiệt ngã.

Tử Lãnh nhìn biểu tình trên khuôn mặt cô,cất giọng:

"Là đang hồi tưởng qúa khứ? Ngồi bên cạnh người đẹp trai như tôi cảm thấy không khống chế được? "

Khiết Nhi nhìn Tử Lãnh môi thuận theo cười nhẹ:

"Chủ tịch xin bớt tự Luyến "

"Giám đốc An tôi nói có gì là không đúng? "

"Tôi không ý kiến.Chỉ là ngài thực sự có vẽ đẹp bức người "

Hắn môi nhếch lên.Ngữ khí xem như đấy là điều hiển nhiên trả lời:

"Xem như em có mắt nhìn.Qủa thật tôi đẹp trai"

Cô không nói gì thêm nhìn Hắn.Ừ tự khen mình đẹp trai.Chủ tịch của cô da mặt hẳn là mỏng.

[....]

Triết Diệp sau chuyến đi công tác về khuôn mặt lộ lên vẻ mệt mõi.

Ả từ ngoài đi vào,ngọt ngào lên tiếng:

"Diệp anh đã về "

"Ừm.Tiểu Thuần đâu anh thật nhớ con "

"Tiểu Thuần đã đi học.Anh chỉ biết nhớ con mà không nhớ em sao "

Anh đi lại ôm Ả vào lòng.Bảy năm qua đối với anh là khoảng thời gian hạnh phúc.Anh có vợ và một cô con gái.Mọi thứ đối với anh là mãn nhãn.

"Đêm nay em cùng anh đi dự tiệc "

"Tiệc gì vậy anh?"

"Chủ tịch của EOAY vừa từ Mỹ trở về.Đó là một tập đoàn lớn nếu hợp tác với họ tập đoàn của chúng ta sẽ thu được một món lời lớn "

"Vậy em đi chuẩn bị tối nay thật đẹp để không mất mặt anh "

"Ừ "

Triết Diệp đã quên đi Khiết Nhi.Mà căn bản anh có nhớ đâu mà quên.Cuộc đời Triết Diệp nếu hỏi điều gì là bị kịch thì Triết Diệp không ngại trả lời là: khi phải lấy một con ngốc làm vợ.

-----------

Khiết Nhi nhìn lịch trình trên tay kính cẩn thông báo với hắn:

"Thưa chủ tịch 10 giờ tối nay có buổi dạ tiệc ngài có muốn tham gia? "

"Em chuẩn bị đi.Tôi và em cùng đi "

Cô gật nhẹ đầu. Xem ra đêm nay là cuộc gặp mở màn.Cô cần chuẩn bị tươm tấp để có màn chào sân đi vào lòng người.

Đêm Đến.

Tử Lãnh trong bộ âu phục đen đầy huyền bí.Trên người hắn tỏa ra khí thế bức người.Khuôn mặt góc cạnh,từng đường nét điều khiến người đối diện không thể rời mắt.

Hắn ngồi gác chân lên salon tay cằm tạp trí ngồi đợi cô.

Khiết Nhi từ trên đi xuống.Gần đối diện hắn cô nhẹ nhàng lên tiếng:

"Chủ tịch tôi đã chuẩn bị xong "

Hắn đôi mắt dần ngước lên nhất thời sửng người.Xinh đẹp không phải là từ ngữ hình dung trên người Khiết Nhi.Chiếc đầm trắng đuôi cá đơn giản nhưng lại tôn lên vóc người tuyệt mỹ của cô.Đơn giản nhưng thanh lịch toát lên tư vị sạch sẽ không dính bụi trần.

"Có phải không hợp? Tôi sẽ đi thay bộ lễ phục khác "

Chưa để cô quay lưng hắn đã kéo cô vào lòng,giọng tà mị thổi bên tai cô:

"Em ăn mặc như thế này là muốn câu dẫn tôi? Tôi không ngại đêm nay ở nhà cùng em lăn giường "

Cô chính là không trả lời vào câu hỏi chính nhìn đồng hồ lên tiếng:

"Chủ tịch chúng ta đã muộn 10 phút "

Hắn vòng tay ôm eo cô đi thẳng ra ngoài.

[...]

Tại Bữa Tiệc

Ả trong chiếc đầm đỏ chói mắt.Khuôn mặt tự cao tự đại vì hàn trăm ánh mắt đang hướng về phía ả.

"Diệp chúng ta đang thu hút sự chú ý kìa "

Triết Diệp chính là cũng có tiếng trong nước.Tập đoàn của anh cũng không phải là nhỏ.Loại ánh mắt này xem ra có thể là bình thường.

"Ừ.Điều ấy là hiển nhiên "

Hai người đi lại chào hỏi đối tác.Cũng chính là đang tìm chủ nhân của bữa tiệc.

"Diệp anh nói xem đã qua 30 phút mà vị chủ tịch kia vẫn không hề xuất hiện có khi nào đêm nay anh ta không đến "

Ả vừa rất lời thì cũng là thời điểm mọi người nhốn nháo nhìn ra phía cửa.

"Nhạ chúng ta lại xem có gì náo nhiệt "

Thời điểm hắn và cô bước vào không gian như đọng lại.

Hắn chính là tâm điểm của sự chú ý.Tử Lãnh chủ tịch tập đoàn EOAY ai mà không biết? Lại nói đến vị mỹ nhân đi bên cạnh hắn cũng thật câu hồn.

Hai người toả ra phẩm vị hơn người.

Lúc này đây Ả khuôn mặt trở nên trắng bệch,ả nói như hỏi:

"Diệp anh nhìn xem kia có phải con ngốc Khiết Nhi không "

Triết Diệp thì càng không phải nói chính là bất ngờ đến không nói thành lời.

Cô thu hết nổi hoảng hốt trên khuôn mặt của Ả và Triết Diệp,trong lòng lạnh lẽo:

"Còn nhiều điều kinh hoàng đang đợi hai người phía trước.Cứ từ từ chúng ta cùng hưởng thụ "

Hắn chính là hiểu người bên cạnh đang nghĩ gì.Môi cũng tìm được nhiều mỹ vị.

Ả đôi mắt ánh lên tia tức tối.Vì sao một con ngốc có thể đi cùng một chủ tịch lớn như Tử Lãnh? Lòng ghen tỵ Ả đã kéo tay anh đi lại phiá cô và Hắn.

Ả cất giọng châm chọc:

"Đã lâu không gặp.Xem ra vịt đã hoá thiên nga"

Triết Diệp vẫn nhìn chằm chằm vào Khiết Nhi.Qủa thật cô rất xinh đẹp.Thay đổi đến độ không thể nhận ra.

Tử Lãnh lạnh nhạt trả lời:

"Xin hỏi cô là ai? "

Một câu nói của Tử Lãng đã khiến mọi người xung quanh cười nhạo Ả.

Triết Diệp hồi phục tinh thần.Nhất thời mất mặt về sự lỗ mãn của Ả.

"Xin ngài thứ lỗi vợ tôi nhận nhầm người "

"Không có nhầm cô ta là Khiết Nhi là con ngốc đó "

Cô lúc này nhẹ nhàng lên tiếng:

"Phải chăng vị phu nhân đây gặp ai cũng chỉ thẳng vào mặt người khác như vậy? Đây gọi là bất lịch sự hay phép lịch sự cơ bản cũng không có "

Ả tức tối mất kiểm soát quát lên:

"Mày còn dám dạy đời tao à.Mày chỉ là một con ngốc mà thôi.Bây giờ mày đang diễn cái gì. Mày là cái thá gì chứ"

Anh mất mặt cùng nổi ô nhục trước mặt đông người như vậy Ả chính là đang làm họ mất hết thể diện.Anh đang định lên tiếng thì giọng nói lạnh lẽo cuả hắn đã vang lên:

"Là người phụ nữ của tôi ? Là mẹ con tôi đồng thời là người chung bàn thờ với tôi? "

Khiết Nhi bất ngờ nhìn Hắn.

Triết Diệp càng không phải nói hoá đá.

Không gian như đóng băng lại.

Hết chương 14

Qúa trình trả thù còn dài ứ ừ

Cho tớ 200 sao đi 😃
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện