Khóa chặt cặp mắt của mình vào Hoắc Vũ Hạo, Hình Na vừa chạy vừa quan sát xem điều gì đã khiến cho cậu ta có thể kiên trì được đến mức như vậy.

Đúng thật là ý chí có thể giúp cho cơ thể con người đột phá giới hạn của bản thân mình mà trở nên mạnh hơn, nhưng điều đó chỉ nằm trong phạm vi cho phép của thân thể nhân loại thôi, bất chấp mọi thứ để có thể đi tiếp thì không tài nào mà không gây tổn thương tới căn cốt cả.

Điều lạ mà Hình Na để ý ở đây là Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không có dấu hiệu tổn thương hay gì cả, cảm giác giống như có một nguồn năng lượng nào đó bên trong cơ thể giúp cậu ta duy trì thể lực tối thiểu để có thể bước tiếp, có điều có năng lượng là một chuyện, muốn có thể đi tiếp với tình trạng này thì cậu ta cũng cần phải có một tinh thần mạnh mẽ không thua kém gì cô.

Hình Na thở dốc, cô suy nghĩ mãi chưa ra, dù sao thì vừa vận động với cường độ cao trong thời gian lâu vừa phải tập trung tinh thần quan sát một người khác làm cô trở nên mệt mỏi nhanh hơn, Hình Na nhắm mắt lại, rồi lại từ từ mở ra.

Cặp mắt màu nâu nay bên trong ẩn chứa một sức mạnh bí ẩn, bầu trời trong mắt của Hình Na thay đổi, không còn là ánh mặt trời chói chang nữa, mà là vùng trời đêm đầy sao, ngay lúc này đây mọi hồn lực dao động trông thật rõ ràng trong mắt Hình Na.

Hoàn thành tiếp một vòng, lần này Hình Na tiếp tục hạ tốc độ mình xuống, ngẩng đầu lên và khóa chặt Hoắc Vũ Hạo, hồn lực dao động từ bên ngoài vào bên trong cơ thể cậu ta cứ như thể bị hút vào một cái động không đáy vậy, lấy Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm, một vòng xoáy trông như thật mạnh mẽ lại vô cùng ôn như, tưởng chừng như ôn như lại vô cùng táo bạo, hồn lực từ bên ngoài được đưa vào bên trong cơ thể cậu thấm qua từng kinh mạch của Hoắc Vũ Hạo giúp cậu ta cải thiện được thân thể của mình, đồng thời duy trì cho Vũ Hạo còn có thể tiếp tục bước đi.

Điều đáng phải chú ý ở đây là cậu ta tu luyện trong khi đang vận động cường độ cao, muốn làm được điều này thì tinh thần lực của cậu ta phải cao bao nhiêu, đây vốn dĩ không phải khả năng của một con người bình thường có thể làm được, cái gì còn ẩn sâu hơn nữa trong cơ thể cậu ta, nguồn gốc của tinh thần lực mạnh mẽ này là xuất phát từ đâu? Phát hiện ra rằng chỉ bằng tinh linh chi lực chỉ dẫn, cặp mắt của Hình Na không thể tìm ra được căn nguyên hoàn toàn cách tu luyện của Hoắc Vũ Hạo, tuy nhiên, cô biết được rằng sử dụng tinh thần mạnh mẽ có thể lợi dụng lực hút trong cơ thể mà hấp thu hồn lực được ở mọi lúc mọi nơi, tất nhiên là khi cơ thể mệt mỏi nhất, các cơ thể đòi hỏi năng lượng cao nhất mới là thời cơ tu luyện tốt nhất. Còn về vòng xoáy trong cơ thể Vũ Hạo lại không quá đặc biệt, tinh linh tu luyện phương pháp hoàn toàn có thể làm được điều tương tự, thứ quyết định ở đây là tinh thần lực, lúc nào đó cô cần phải nhờ Alvis xem xét hộ mình mới được, cậu nhóc này bên trong ẩn chứa khá nhiều điều thú vị đây.

“Tập trung” Hình Na đưa hai tay lên vỗ mặt mình, biết được điều thiết yếu rồi, cách tu luyện của Vũ Hạo hoàn toàn không thích hợp với Hình Na, thứ nhất là tinh thần lực của cô không mạnh vượt quá giới hạn như vậy, thứ hai cơ thể của Hoắc Vũ Hạo được tẩm bổ bởi vì thân thể của cậu ta quá mức yếu kém rồi, đối với một cơ thể được tẩy rửa nhiều lần thậm chí bằng cả thần lực như Hình Na thì cách tu luyện của Vũ Hạo toàn với cô.

Quay trở lại việc chạy bộ, mặc dù rõ ràng dù mình có dừng lại đi nữa mình hoàn toàn có thể nắm giữ vị trí đứng đầu nhưng như vậy quá không có ý nghĩa, đặt giới hạn bản thân bằng với những người yếu hơn mình là một điều quá ngu ngốc, thứ mà cô cần làm bây giờ chính là vượt qua chính mình trước, nếu như có ai đó mạnh vượt trội như Alvis hay Eim, có lẽ cô sẽ không ngần ngại lao lên thách chiến đối phương.

“Tôi sẽ không thua” Thay vì coi đây là cuộc đua tốc độ hay đua về quảng đường mà 2 người đã chạy, Hình Na coi đây như một cuộc đua về sự kiên trì, hai chân cô đã thấy mệt mỏi khá lâu, thành quả của việc hoàn thành nhiệm vụ vận động được thể hiện rõ rệt qua ngày hôm nay, ý chí của cô được đẩy lên cao nhất.



Một cảnh tượng la liệt diễn ra trên sân của học viện Sử Lai Khắc, một đám học sinh nằm la liệt không đứng dậy nổi, cơ thể tràn đầy mồ hôi thở dốc. Ngay tại một góc của sân, 2 đứa bé trạc 10 tuổi mang trong mình giáp nặng đang cố lết từng bước một, cơ thể rung lên.

“Không thể nào “ Chu Y lẩm bẩm, Hoắc Vũ Hạo thì không nói, dù sao với hồn lưc của cậu ta thì không chạy được bao nhiêu, có thể gắng gượng lết bộ đến được bây giờ đã là một kỳ tích, riêng Hình Na, cô bé nhỏ kia đã chạy rất nhiều vòng rồi, rõ ràng hồn lực của cô bé không có gì hơn người, cũng chỉ là hồn lưc level 28 thôi, trong lớp cô không phải không có học sinh đạt hồn lực level 29 nhưng mà bọn họ giờ đều đang nằm bệt khó thở bên kia, rốt cuộc cô ta đã rèn luyện thể lực thế nào, đã rèn luyện tinh thần thế nào mà có thể còn bước được với tốc độ kia.

Hai bên sân, các học viên thấy Hình Na và Hoắc Vũ Hạo vẫn còn bước đi, Hình Na thì không sao, nhưng Hoắc Vũ Hạo, một tên với hồn lực level 11 vẫn còn bước đi, tại sao cậu ta yếu kém đến vậy mà lại kiên trì đến khó tin được.

Các học viên cảm thấy nhục nhã, một người như Hoắc Vũ Hạo còn có thể kiên trì được đến như vậy, nhìn thân thể cậu ta run lẫy bẫy, bước đi không vững, dường như có thể sập ngã bất cứ lúc nào nhưng cậu ta vẫn cứ bước, cứ như thể Vũ Hạo đã kích lên một ngọn lửa trong lòng mọi người, từng người từng người đứng dậy, lê lấy thân xác rã rời này trở về vòng chạy.

“Tôi sẽ không để cậu chạy một mình đâu Vũ Hạo” Vương Đông gắng gượng đuổi theo sau lưng Vũ Hạo, một tay đặt vào lưng Vũ Hạo, thật chậm, cả 2 người, không cả đoàn người bước từng bước đi về phía trước.

“Bọn này cũng sẽ không để cậu chạy một mình đâu, phải không tiểu Vũ?” Tiêu Linh đưa tay nắm lấy Dạ Vũ tay, cô khẽ gật đầu, Dạ Vũ đứng dậy, tuy cô là phụ trợ hệ hồn sư nhưng cô không được phép để bạn mình một mình ngoài kia được. Cả 2 cũng đuổi theo sau lưng Hình Na, mỗi người đặt một tay lên lưng Hình Na “Đi thôi”

“Uhm, đi thôi” Hình Na không quay đầu lại, cô mỉm cười bước đi tiếp, cả lớp theo sự dẫn dắt của Hình Na và Hoắc Vũ Hạo bước đi không ngừng, dù chỉ là từng bước thật chậm, dù cho mồ hôi có chảy ra như suối, họ vẫn cứ bước đi, như một quân đoàn cảm tử không sợ cái chết, họ cứ đi, cứ đi, cứ đi vậy thôi.

“Tác dụng của bữa học hôm nay quá tốt rồi” Chu Y ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước lớp này, đoàn người cứ thế bước đi cho đến khi tất cả mọi người cùng nhau gục ngã.

Chu Y đến trước cả lớp, nở 1 nụ cười hiền hòa, bà vỗ tay và nói “Hôm nay các em làm tốt lắm, sẽ không có ai bị đuổi học ngày hôm nay cả, chúc mừng các em”

Lần đầu chứng kiến nụ cười xinh đẹp của Chu Y, cả lớp trợn mắt lên ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ có như vậy thôi, dù sao thì ai cũng quá mệt mỏi để có thể làm bất cứ điều gì khác rồi.

“Hồn kỹ: Thánh mục ban phước”

Một hồn kỹ từ phụ trợ hệ hồn thánh 7 hoàn 2 vàng 2 tím 3 đen, các học sinh trong lớp được phục hồi lại thể lực và hồn lực, có vẻ như đây là một vị hồn sư mà Chu Y lão sư đã mời tới để giúp đỡ cho đám học viên, cơ mà mời một hồn thánh chỉ để hồi phục thể lực cho 1 đám nhóc 10 tuổi có đại tài tiểu dụng quá không? Hình Na hắc tuyến đầy đầu suy nghĩ.

“Một điều nữa ta muốn tuyên bố, từ nay Hoắc Vũ Hạo sẽ làm lớp trưởng của lớp” Chu Y tuyên bố trước toàn thể cả lớp, lớp trưởng không ai khác là cậu bé người yếu nhất lớp, level 11.

“L..Lão sư, có nhầm lẫn không, đáng lẽ Hình Na bạn học mạnh mẽ như vậy mới đúng xứng đáng làm lớp trưởng chứ?” Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên lắp bắp hỏi lại Chu Y.

“Đúng vậy lão sư, đáng ra Hình Na mới xứng đáng làm lớp trưởng chứ?” Tiêu Linh và Dạ Vũ cũng đang thắc mắc quyết định của Chu Y.

“Không có nhầm lẫn, từ nay về sau ngươi là lớp trưởng, nếu có kẻ nào muốn thách đấu ngươi, Vương Đông xử lý, được chưa?” Chu Y kết thúc cuộc nói thật nhanh chóng. Vương Đông bị lôi vào mà không được ý kiến một lời nào, mà mặc dù cậu ta cũng không quá phản cảm quyết định này.

Quan sát thấy Vũ Hạo còn tính nói gì, Hình Na nhanh chóng bước ra chặn lại.

“Quyết định của lão sư là hoàn toàn đúng đắn, cậu rất xứng đáng làm lớp trưởng hơn cậu tưởng đấy Vũ Hạo đồng học, à không, từ giờ phải là lớp trưởng đại nhân rồi, suốt buổi học này cậu đã kiên trì tới cùng, chính lòng quyết tâm của cậu đã kéo lớp đứng lên, lớp trưởng cần thực lực, nhưng một lớp trưởng tốt cần không chỉ mỗi thực lực mà nó bao gồm nhiều thứ như nhân cách, phẩm tính, lòng quyết tâm, tình đồng bọn,… mà cậu có những điều đó, cậu hoàn toàn xứng đáng làm lớp trưởng của lớp này!” Hình Na thẳng thắng chặn lại những gì Vũ Hạo định nói, không phải vì thương hại hay bất cứ điều gì, cậu bé đối diện mình hoàn toàn xứng đáng chức danh lớp trưởng nữa.

Trông thấy Vũ Hạo có vẻ không nói gì nữa, Hình Na cúi đầu quay người định rời đi, nhưng chợt nhớ đến điều gì cô quay người lại nói: “À, còn một lý do nữa, tôi hoàn toàn không hứng thú với chức vụ lớp trưởng này, cậu không cần phải suy nghĩ nhiều đâu”

Hình Na mỉm cười tươi tắn, nhìn thật kỹ vào Hoắc Vũ Hạo và cậu bé ở bên cạnh Vương Đông, 2 người có thể sẽ là những đối thủ đáng gờm của cô trong tương lai, một lần nữa quay người lại nói “Đi thôi tiểu Vũ, tiểu Linh, giờ học kết thúc rồi”, 3 bóng người rời khỏi lớp học, để lại đám người vui mừng tung hô Hoắc Vũ Hạo, vị lớp trưởng này chính là cứu tinh đã giúp cho lớp họ không một ai bị đuổi học. Tên cậu được hô hào to như thể chào đón một vị anh hùng.

Còn đầu bên kia, Hình Na đang nở một nụ cười thần bí, điều mà cô muốn quan sát từ Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, đại đa số cô đã thấy được, còn nguồn tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo, cô còn cần nhờ Alvis giúp đỡ vào một dịp nào đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện