Giết chóc tới nhanh mà đi cũng nhanh, trong vòng bảy tám giây ngắn ngủi, đã có hơn nghìn người chết dưới niệm động phù du pháo của Trương Hằng. Không chỉ như vậy, sau khi niệm động phù du pháo đã dừng lại, chủ thành vẫn tiếp tục ở trong trạng thái hỗn loạn, thậm chí xu thế hỗn loạn này còn đang không ngừng lan tràn, thẳng đến khi toàn bộ chủ thành đều rơi vào trạng thái bạo loạn, giết chóc điên cuồng không thể khống chế mới thôi, chỉ sau gần một phút, nhân số tử vong đã chạm mốc vài chục nghìn.

Trên thực tế, Trương Hằng cũng rất kinh ngạc khi thấy tình cảnh trở nên hỗn loạn đến mức khó có thể tưởng tượng, chỉ có Axis là giống như đã sớm dự liệu được sẽ xuất hiện chuyện như vậy, hắn chỉ bình tĩnh ngồi yên tại chỗ, sau khi sửng sốt hơn mười giây Trương Hằng mới mở miệng nói:

- Ta còn tưởng dân chúng sẽ đến vây quanh tòa nhà này, không ngờ bọn họ lại bắt đầu ra tay chém giết đối với người bên cạnh... thật là khó hiểu.

Lý Cương Lôi lại cười lạnh:

- Khi tinh thần của một người luôn ở trong trạng thái áp lực căng thẳng, tùy thời đều có thể nguy hiểm đến tính mạng, như vậy chỉ cần một biến cố nhỏ xảy ra cũng sẽ khiến cho người này trở nên cuồng bạo. Trong doanh trại quân đội thời cổ cũng là như thế, chỉ cần có một âm thanh hơi lớn phát ra, lập tức toàn bộ binh sĩ trong doanh trại đều sẽ điên cuồng giết chóc. Hiện tại xem ra người của Atula đạo cũng giống vậy, có điều cũng tốt, tiết kiệm được khá nhiều công sức cho chúng ta.

Nói xong, hắn liền dẫn đầu đi về hướng cửa phòng, mắt thấy vậy Trương Hằng liền trước một bước đi ra ngoài, trong bốn người chỉ có mình hắn là có sức chiến đấu. Ba người còn lại, một người là trí giả chưa từng cường hóa qua bất kỳ kỹ năng hay thuộc tính nào, một người là tinh thần lực khống chế giả không có sức chiến đấu, một người khác thì là cá thể đặc biệt của Atula đạo, cũng gần như chẳng có chút chiến lực nào, vì thế một mình Trương Hằng là chiến lực duy nhất gánh vác cả đội ngũ.

Khi bốn người bước ra ngoài, cảnh tượng lọt vào tầm mắt là xác chết đầy đường như rạ, tuy đã sớm nhìn thấy hiện trường từ trong quét hình tinh thần lực, nhưng tận mắt quan sát vẫn khiến cho nội tâm của mọi người rung động. Cũng may tâm chí của ba người Trương Hằng, Lý Cương Lôi và Axis đều rất kiên định, chỉ có sắc mặt Nataya là trở nên tái nhợt, tuy vẫn còn có thể miễn cưỡng chèo chống, nhưng nhìn bộ dạng của nàng chỉ sợ cũng kiên trì không được bao lâu.

-... Ngươi nhắm chặt hai mắt lại, chỉ quan sát xung quanh bằng quét hình tinh thần lực, tập trung suy nghĩ, che đậy tất cả những xác chết này lại là được.

Trương Hằng cũng phát hiện ra trạng thái của Nataya, hắn thở dài, đi tới bên cạnh Nataya rồi vỗ vỗ vào lưng nàng, nhẹ giọng nói.

Nataya gật đầu với Trương Hằng, sau đó yên lặng nhắm mắt lại, mà ở trong hình ảnh tinh thần lực mọi người nhìn thấy, quả nhiên tất cả xác chết đều lập tức biến mất. Bất quá đối với ba người còn lại, có nhìn thấy xác chết hay không cũng chẳng phải vấn đề gì quan trọng, chỉ cần theo đường lớn không ngừng tiến về phía trước là được, không bao lâu sau, bốn người đã bước tới khu vực quảng trường.

- Kế tiếp thì thế nào? Trương Hằng quay đầu lại nhìn về phía Lý Cương Lôi, Lý Cương Lôi nhếch miệng, hắn nói thẳng:

- Đương nhiên là bắt đầu thu thập đồ ăn và nước uống, thêm cả một lượng lớn người trợ lực nữa. Chúng ta cần nhiều người làm nhiệm vụ vận chuyển, sẽ phải mang theo đồ ăn cùng nước uống đủ dùng cho hai tháng, ngươi tự tính xem cần phải mang theo bao nhiêu người.

Trương Hằng cũng không để ý đến biểu lộ khinh bỉ của Lý Cương Lôi, hắn chỉ trầm tư suy nghĩ giây lát rồi nhanh chóng nói:

- Đồ ăn và nước uống dùng trong hai tháng... ước chừng cần mười người, tính toán như vậy không có vấn đề gì chứ?

Lý Cương nhẹ gật đầu, Trương Hằng lập tức điều khiển niệm động phù du pháo bay về phía quảng trường đang hỗn chiến, chỉ sau chốc lát, phía sau hắn đã có hơn mười người đi theo, tất cả đều là những người trẻ tuổi, có tố chất thân thể tốt. Trên thực tế Trương Hằng cũng không tốn công sức gì nhiều, chỉ điều khiển niệm động phù du pháo lơ lửng sau lưng, còn bản thân thì đứng nguyên tại chỗ, bất cứ người nào lao đến tấn công hắn đều lập tức nổ đầu mà chết, sau khi có vài chục người chết, những người còn lại đều không dám tấn công nữa. Hắn dựa theo những gì Axis căn dặn lúc trước, nói thẳng với những người này, bảo họ có thể trở thành người trợ lực cho hắn, mà sau khi nghe vậy tất cả đều vô cùng vui mừng, đồng loạt nhất trí đi theo phía sau Trương Hằng, phảng phất như lúc nãy hắn căn bản không hề giết chết người bên cạnh bọn họ.

Sau khi tập hợp đủ người trợ lực, mấy người Trương Hằng cũng không hề cố kỵ, trực tiếp bước vào kho dự trữ của một số gia tộc, chất từng túi thịt động vật cao cấp cùng nước uống lên xe đẩy rồi đi về hướng cửa thành. Đoạn đường đi tới này vẫn là giết chóc không ngừng, hỗn loạn trong chủ thành vẫn tiếp diễn, người chết nhiều vô số kể, chỉ có khu vực cửa thành là vẫn ổn định một chút. Bất quá phần ổn định này cũng theo bước chân của mấy người Trương Hằng mà biến mất vô tung, hiện tại khắp nơi đều là hỗn loạn cùng giết chóc, chỉ có mấy người Trương Hằng là bình tĩnh bước đi, hơn nữa sau lưng còn có khoảng chục người khác đang kéo mười chiếc xe đẩy. Tình cảnh như vậy thoạt nhìn thực sự rất kỳ quái, thậm chí có chút giống như một đám người trợ lực vô chủ vừa cướp bóc chiếm đoạt tài sản, sau đó kéo nhau chạy ra khỏi chủ thành.

- Dừng lại! Các ngươi...

Khi mấy người Trương Hằng đi đến cửa thành, một gã thủ vệ lập tức bước tới hỏi chuyện, có điều hắn còn chưa nói xong, mấy luồng sáng rực rỡ đã lóe lên, người này lập tức bị đâm xuyên qua tim mà chết, nháy mắt sau mấy chục người thủ vệ còn lại cũng chung số phận, tất cả đều mất mạng vì bị niệm động phù du pháo đâm xuyên qua thân thể.

Bốn người Trương Hằng đều không có biểu lộ gì, chậm rãi bước ra khỏi cổng thành, chỉ có vẻ mặt của những người trợ lực đang đi theo là trở nên hưng phấn, trong nội tâm mỗi người đều âm thầm suy đoán về thực lực của Trương Hằng, đồng thời suy tính về tương lai của mình. Sau khi ra khỏi chủ thành, mọi người tiếp tục đi thêm một đoạn đường dài, đến khi trời gần tối mới dừng bước tại một sơn cốc, bắt đầu nhóm lửa chuẩn bị đồ ăn.

Trong lúc chờ thịt động vật được nướng chín, bốn người Trương Hằng đều ngồi yên lặng nghỉ ngơi dưỡng sức, mà những người trợ lực còn lại cũng tự giác, chỉ lấy ra một ít nấm từ trên xe đẩy, tiếp đó phái một người tới xin chỉ thị, nhờ mấy người Trương Hằng đến phân phối đồ ăn.

-... Không ngờ những người này lại hiểu quy củ như vậy, nhờ chúng ta phân phối đồ ăn? Đói rồi thì tự mình lấy đồ ăn là được mà?

Trương Hằng hỏi với vẻ khó hiểu, Axis nghe thấy vậy thì lập tức lắc đầu:

- Đồ ăn chính là đại biểu cho tính mạng, tất cả đồ ăn đều là tài sản chung của gia tộc, cần phải do thành viên của gia tộc phân phối. Những người trợ lực này bất quá là nô lệ mà thôi, không có tư cách phân chia tài sản chung, như vậy đi, để ta đến phân phát đồ ăn cho bọn họ.

Ba người Trương Hằng lại một lần nữa im lặng, giây lát sau, khi Axis đang định đến phân phối đồ ăn, Trương Hằng mới bỗng nhiên đứng dậy:

-... Bọn họ đã quy phục chúng ta, như vậy cũng không thể quá mức keo kiệt, các ngươi lấy một chiếc nồi loại lớn nhất ra cho ta.

Lời này vừa nói ra, Axis cùng người trợ lực kia đều cảm thấy khó hiểu, chỉ có Lý Cương Lôi và Nataya là biết ý tứ đại khái của Trương Hằng, hai người cũng không có ý định ngăn cản, chỉ yên lặng ngồi tại chỗ, chờ đồ ăn được nướng chı́n.

Bên kia, tuy tất cả những người trợ lực đều không biết Trương Hằng đang định làm gì, nhưng nếu như gia chủ đã ra lệnh, bọn họ cũng chỉ có thể tuân theo. Vài người chạy đến chỗ xe đẩy lấy một chiếc nồi sắt loại lớn xuống, mấy người còn lại thì bắt đầu đào lên rất nhiều bùn đất màu đen, đây là đặc sản chính gốc của Atula đạo, một loại bùn đất cháy được, có thể dùng làm nhiên liệu.

Trương Hằng lấy ra một chiếc túi da đựng nước uống, mở nắp rồi đổ vào trong nồi, thấy vậy vẻ mặt của những người trợ lực đều có chút thất vọng, tuy vậy bọn họ vẫn dứt khoát, đến bên cạnh nhìn vào nồi sắt, giống như định uống nước trừ bữa. Có điều tiếp đó bọn họ lập tức kinh ngạc, không ngờ Trương Hằng lại lấy ra rất nhiều nấm, bỏ toàn bộ vào trong nồi sắt, đồng thời còn lấy ra một khối thịt động vật lớn, sau khi xé nhỏ cũng ném vào trong nồi.

Đến lúc này Trương Hằng mới lên tiếng nói với những người xung quanh:

- Nấu nấm và thịt lên thành cháo, mọi người ăn uống thống khoái một bữa đi, các ngươi đã quyết định gia nhập vào đội ngũ của ta, ách, vào gia tộc của ta, như vậy ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi. Hiện tại ta đồng ý cho các ngươi trở thành thành viên của gia tộc, không còn là người trợ lực, tùy thời bị biến thành thịt người.

Axis vẫn một mực đứng bên cạnh Trương Hằng, sau khi nghe Trương Hằng nói như thế, hắn lập tức thêm vào một câu:

- Nếu như có người làm ra chuyện nguy hại đến gia tộc, chúng ta sẽ thông báo cho tất cả các chủ thành. Ta nghĩ hậu quả của chuyện này các vị cũng biết đúng không? Chỉ có thể có người trợ lực phản bội, tuyệt đối không thể có thành viên của gia tộc phản bội, đây là chuyện tất cả các gia tộc đều không thể chịu đựng được!

Hầu hết những người trợ lực đều đã kinh ngạc đến mức choáng váng, một nam tử cường tráng tầm ba mươi tuổi bỗng nhiên nói với vẻ vui mừng:

- Gia chủ, nói như vậy chúng ta chính là thành viên đời thứ hai của gia tộc?

Trương Hằng hơi sửng sốt, Axis đứng bên cạnh hắn khẽ gật đầu một cái, mắt thấy vậy, hắn cũng dứt khoát nói:

- Đúng vậy, từ giờ trở đi, các ngươi chính là thành viên đời thứ hai, nồi cháo thịt này là khẩu phần hàng ngày của thành viên đời thứ hai, cứ yên tâm ăn uống.

Cho đến lúc này, những nam tử này mới yên lòng ngồi xuống, nguyên một đám vừa nhìn nồi sắt vừa chảy nước miếng, trong đó cũng có vài người không ngừng lẩm bẩm hai chữ lãng phí, theo thuyết pháp của bọn họ, nấu cả nấm và thịt động vật cao cấp cùng lúc như thế này quả thực là quá lãng phí, nên ăn nấm trước, sau đó nhấm nháp từng miếng thịt động vật thì tốt hơn. Mới không lâu trước đây bọn họ vẫn còn là người trợ lực, thường xuyên phải lo lắng vì bữa ăn, không ngờ đột nhiên lại trở thành thành viên đời thứ hai của một gia tộc, chuyện này thật sự giống như ăn mày bỗng nhiên trúng số độc đắc, bất ngờ này khiến cho tất cả đều vui mừng tột độ.

Khi về đến chỗ Lý Cương Lôi và Nataya, Axis mới thấp giọng hỏi Trương Hằng:

- Vì sao lại tuyển nhận nhiều thành viên của gia tộc như vậy? Thực lực của những người này cũng không phải là quá mạnh, cho bọn họ trở thành thành viên...

Trương Hằng lập tức cười nói:

- Không sao cả, đối với chúng ta Atula đạo chỉ là một trạm trung chuyển mà thôi, trong vòng một hai tháng tới chúng ta sẽ không tiến vào chủ thành, nếu như chỉ là người trợ lực, rất có thể sẽ khiến cho bọn họ sinh nghi mà chạy trốn, hoặc là tìm kiếm một vài biện pháp để lại đầu mối cho ngoại giới, đối với chúng ta mà nói đều là nguy hiểm trí mạng. Nếu như để cho những người trợ lực này trở thành thành viên của gia tộc, các tai hoạ ngầm đều sẽ được tiêu trừ, hơn nữa sự trung thành của bọn họ cũng sẽ được đề cao. Huống hồ lượng thức ăn và nước uống của chúng ta rất nhiều, cho dù bọn họ trở thành thành viên của gia tộc, lượng đồ ăn tiêu hao mỗi ngày nhiều hơn một ít, cũng vẫn không có vấn đề gì.

- Một lý do nữa, sau khi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, ta cũng định mang cả những người này trở về thế giới thực tế, tuy thực lực của bọn họ kém hơn thành viên tiểu đội luân hồi, nhưng mà so với người bình thường thì vẫn mạnh hơn nhiều, có thể dùng làm chiến lực dự phòng.

Đến lúc này Axis mới nhớ tới chuyện bọn họ sẽ quay về Thiên Đường, nghĩ tới đây khuôn mặt hắn lập tức hưng phấn đến mức đỏ bừng, tiếp đó hắn cũng không nói thêm gì nữa, chỉ ngồi xuống vừa chảy nước miếng vừa quan sát thịt nướng trên bếp lửa. Mà mấy người Trương Hằng cũng đã sớm mệt mỏi, giờ phút này thấy thịt sắp chín, mỡ vàng óng ánh không ngừng chảy xuống, mùi thơm cũng dần lan tỏa, cả bốn người đều cảm thấy không thể chờ đợi thêm. Lát sau Axis lấy ra một con dao nhỏ cắt khối thịt làm đôi, thấy bên trong đã hoàn toàn nướng chín, bốn người lập tức thi nhau ăn uống, cho dù không có mắm muối hay gia vị gì, nhưng tất cả đều cảm thấy khối thịt nướng này quả thực là món ngon không gì sánh bằng, chỉ sau vài phút ngắn ngủi, bốn người đã ăn no căng, ngay cả bước đi cũng không nổi.

Không chỉ có mấy người Trương Hằng vui vẻ ăn uống, ngay cả những người trợ lực ở phía xa cũng ăn uống vô cùng thống khoái, đối với bọn họ thịt động vật chính là mỹ vị cực phẩm mười năm chưa chắc đã được ăn một lần, cả đám đều ăn uống với vẻ mặt vô cùng hạnh phúc, thấy tình cảnh như vậy Axis cũng thở dài:

- Không phải lo về bữa ăn tiếp theo, không phải sợ bản thân bỗng nhiên bị biến thành thịt người, cuộc sống thế này thật sự có chút giống như ở Thiên Đường…

- Thiên Đường sao? Chỉ cần chúng ta có thể sống sót...

Trương Hằng nằm trên một khối đá, hắn vừa nhìn lên bầu trời vừa thì thào. Cùng lúc đó, tại một vị trí trong Súc sinh đạo, đang bước đi trong rừng, bỗng nhiên thần sắc của Trịnh Xá khẽ động, hắn lập tức nhấc chân nhảy lên trên một cây đại thụ, dõi mắt nhìn về phía xa, sau đó vui vẻ nói với những người còn lại:

- Ta nhìn thấy rồi, cổng không gian!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện